[Đạo Mộ Bút Ký Ngoại Truyện] Lão Cửu Môn (Đạo Mộ Bút Ký Chi Lão Cửu Môn)
Chương 7 : Cửu Ngũ làm mai mối
Ngày đăng: 18:07 19/04/20
Ban đầu, không ngờ duyên phận của ông nội Ngô Tà, khi đó lại có thể thú vị như vậy.
Giải Cửu Gia đẩy kính mắt một cái, đây là lần thứ ba ông làm động tác này, cô bé ở đối diện, có phần luống cuống.
Ở trong quán trà này, người đàn ông kia đã nhìn nhìn nàng như vậy cũng đã hơn một canh giờ rồi. Nếu như không phải do mẹ nàng khăng khăng muốn để cho hai người bọn họ gặp mặt, thực sự nàng không muốn ở một chỗ trong thời gian dài như vậy, còn để cho một người đàn ông kì quái nhìn nàng như thế.
Cô gái cảm thấy kỳ lạ, cũng không khỏi phải quan sát người đàn ông này thật lâu. Tuy nói bầu không khí rất xấu hổ, người đàn ông này rất cổ quái, thế nhưng nhắc tới, nếu như người đàn ông này không có một loại khí chất đặc biệt kỳ quái, nàng đã sớm viện cớ không khoẻ mà không đi rồi, chung quy thì mẹ nàng cũng không thể để cho nàng phải ngất đi ở chỗ này được.
Là một loại khí chất gì thế? Nàng thực sự nói không được, thấy người đàn ông này, nàng luôn luôn cảm thấy nhìn không thấu được hắn.
Trên thế giới này những người nhìn không thấu được có rất nhiều loại, có trầm mặc ít nói, trong ngoài không giống nhau có, còn có vài người vẻ mặt lúc nào cũng cười cười ha ha, kỳ thực tâm trí lại đặc biệt nặng nề, có vài người tất cả mọi thứ đều rất bình thường, nhưng mà người khác lại cảm thấy hắn không được bình thường, thế nhưng người đàn ông này thì không phải vậy?
Là một cô gái tương đối thông minh, nàng biết, nếu như một người có thể bị người khác cảm giác được rằng ẩn giấu trong nội tâm là thứ gì, thì người này cũng không thực sự được coi là lòng dạ quá sâu sắc. Bụng dạ càng sâu, ngươi sẽ nhìn ra hắn có một chút kế hoạch, ngươi biết hắn đang che giấu thứ gì, nhưng tất cả những gì ngươi tính đều hoàn toàn không đúng, đối phương ngay cả suy đoán của ngươi cũng đã sắp xếp vào tròng, còn những suy tính thực sự của hắn thì ngay cả một góc nhỏ ngươi cũng không mò tới được, cái này mới được tính là một nhà quyền mưu thực sự.
“Ngươi mới là Giải Cửu ấy!” Cô gái tức giận lập tức đứng lên, cầm một chén trà trực tiếp hất vào mặt người kia.
Tiểu nhị đi theo người kia cũng điên lên, lập tức bắt đầu dùng khăn mặt lau: “Ngũ gia, ngài không có sao chứ?”
Cẩu Ngũ lắc lắc đầu, nhìn bóng dáng nhỏ bé xinh xắn kia đã một đường đi xuống lầu, lại nhìn xuống chú chó nhỏ đáng thương của mình một chút, không khỏi lắc đầu, hỏi tiểu nhị: “Cô gái đó con nhà ai vậy?” Tiểu nhị gãi gãi đầu một cái, không biết nên nói như thế nào, chợt nghe thấy cô gái dưới lầu khẽ kêu: “Ai dám nói, lão nương sẽ lột da hắn ngay! Có gan thì tự mình đi điều tra, ngươi có thể đến tìm tên Giải Cửu kia mà tính sổ đi!”
Tiểu nhị nhìn Cẩu Ngũ một chút, Ngũ gia xua tay để cho tiểu nhị đừng nói nữa, dựa vào lan can ngồi xuống, run run y phục ướt, nhìn xuống cô gái đang đi trên đường kia, không khỏi mỉm cười.
(Sao bác Cẩu Ngũ này đen thế?)
(Lão Cửu Môn là ngôn tình hay nhất tôi từng đọc *bật ngón cái* 😀)