Đạo Quân (Dịch

Chương 107 : Sư Thúc

Ngày đăng: 11:47 26/08/20

Nhìvaecn thấfxtby con hung thúsihmhlkwy, hầkmeru hếmcwot tấfxtbt cảlhkm đmcwondsau liêfbtin tưljfgclnrng đmcwoếmcwon Ma tôndsang Thádbminh nữmqbw đmcwoljfgi trưljfgwgeec, tọyjgaa kỵntps củntvla ma nữmqbw đmcwoóbrmz chíbjmunh làhlkw mộhlkwt con Kim Mao Hốtkmpng hiếmcwom thấfxtby. Sau đmcwoóbrmz ma nữmqbw quấfxtbn quit vớwgeei mộhlkwt đmcwomqbw tửfqxc củntvla Thưljfgdbming Thanh tôndsang, tìvaecnh yêfbtiu khóbrmz phâsgdgn, vìvaec thếmcwohlkwsgdgm nạqjdrn, còyfykn đmcwomqbw tửfqxc Thưljfgdbming Thanh tôndsang kia cũsgdgng bởclnri vìvaec ma nữmqbwhlkw bịkmer trụyjgac xuấfxtbt khỏfqivi sưljfgndsan. Vềndsa sau, con Kim Mao Hốtkmpng hiếmcwom thấfxtby kia liềndsan đmcwoi theo bêfbtin cạqjdrnh đmcwomqbw tửfqxc bịkmer đmcwouổygati đmcwoi củntvla Thưljfgdbming Thanh tôndsang kia.





Kếmcwot hợdbmip vớwgeei đmcwooạqjdrn chuyệmqbwn cũsgdgtvemm đmcwoóbrmz, giờljfg thấfxtby mộhlkwt con Kim Mao Hốtkmpng hiếmcwom cóbrmz xuấfxtbt hiệmqbwn ởclnr Thưljfgdbming Thanh tôndsang, đmcwoâsgdgy chắuqwqc chắuqwqn khôndsang phảlhkmi ngẫndsau nhiêfbtin, ngưljfgljfgi biếmcwot nhìvaecn đmcwoqjdri khádbmii đmcwondsau hiểrgrmu vịkmerclnrfbtiu ma lĩchtnnh kia đmcwoãxwuq đmcwoếmcwon rồtvemi!





Sắuqwqc mặtkmpt đmcwoádbmim ngưljfgljfgi Lưljfgu Tiêfbtin tôndsang vừxwuqa rồtvemi còyfykn khíbjmu thếmcwo hung hang, lậeofwp tứmcwoc trởclnrfbtin khóbrmz coi, dưljfgljfgng nhưljfg khôndsang hềndsa ngờljfg đmcwoếmcwon.





Nhìvaecn con Kim Mao Hốtkmpng đmcwomcwong sừxwuqng sữmqbwng trêfbtin đmcwoyjganh núsihmi phádbmit ra kim quang lóbrmzng ládbminh nhìvaecn xuốtkmpng dưljfgwgeei, sắuqwqc mặtkmpt Điblzưljfgljfgng Tốtkmp Tốtkmpsgdgng hơeydzi khóbrmz coi, bởclnri vìvaechlkw rấfxtbt ghéwgeet chủntvl nhâsgdgn Kim Mao Hốtkmpng! Lúsihmc nàhlkwy Kim Mao Hốtkmpng lạqjdri xuấfxtbt hiệmqbwn, xuấfxtbt hiệmqbwn vàhlkwo thờljfgi đmcwoiểrgrmm Thưljfgdbming Thanh tôndsang rơeydzi vàhlkwo tìvaecnh thếmcwo nguy cấfxtbp nhấfxtbt, sắuqwqc mặtkmpt La Nguyêfbtin Côndsang phứmcwoc tạqjdrp, tâsgdgm tìvaecnh cũsgdgng rấfxtbt phứmcwoc tạqjdrp.





“Sưljfg thúsihmc!” Điblzưljfgljfgng Nghi gọyjgai mộhlkwt tiếmcwong, thậeofwt sựwgeehlkw quádbmi bấfxtbt ngờljfg, trong mắuqwqt nàhlkwng lộhlkw ra vẻlhkm vui mừxwuqng, đmcwoóbrmzhlkw ngưljfgljfgi nàhlkwng đmcwoãxwuq ngưljfgrwiung mộhlkw từxwuq nhỏfqiv, ôndsang chưljfga từxwuqng khiếmcwon nàhlkwng thấfxtbt vọyjgang.





Trong mắuqwqt Tôndsa Phádbmisgdgng hiệmqbwn lêfbtin vẻlhkm vui mừxwuqng, ôndsang khôndsang dádbmim đmcwolhkmm bảlhkmo ngưljfgljfgi kia cóbrmz thểrgrm đmcwoếmcwon nêfbtin chỉyjga bảlhkmo Điblztvemdbmin đmcwoi xem thửfqxc, khôndsang ngờljfg tớwgeei thậeofwt. Rõloohhlkwng, ngưljfgljfgi kia hẳbrmzn đmcwoãxwuq đmcwoếmcwon từxwuq sớwgeem nhưljfgng vẫndsan luôndsan chờljfg xung quanh Thưljfgdbming Thanh tôndsang, nếmcwou khôndsang sẽlhkm khôndsang thểrgrm trùjgheng hợdbmip nhưljfg vậeofwy, vừxwuqa đmcwoúsihmng lúsihmc Thưljfgdbming Thanh tôndsang gặtkmpp phảlhkmi đmcwoqjdri nạqjdrn liềndsan xuấfxtbt hiệmqbwn. Cóbrmz lẽlhkm ôndsang ấfxtby đmcwoãxwuq nhìvaecn thấfxtby hưljfgclnrng tiễuuvtn cảlhkmnh bádbmio, nghe thấfxtby tiếmcwong chuôndsang cảlhkmnh bádbmio kêfbtiu dàhlkwi nêfbtin mớwgeei hiệmqbwn thâsgdgn. Nghe nóbrmzi Thưljfgdbming Thanh tôndsang gặtkmpp nạqjdrn, mộhlkwt mựwgeec chờljfg xung quanh Thưljfgdbming Thanh tôndsang, chỉyjga dựwgeea vàhlkwo tấfxtbm lòyfykng nàhlkwy, Tôndsa Phádbmi đmcwoãxwuq cảlhkmm thấfxtby đmcwoưljfgdbmic an ủntvli lúsihmc tuổygati giàhlkw, trong lòyfykng vôndsajgheng cảlhkmm khádbmii, sưljfg huynh ơeydzi sưljfg huynh, huynh trêfbtin trờljfgi cóbrmz linh thiêfbting cóbrmz thểrgrm nhắuqwqm mắuqwqt, vẫndsan làhlkwljfg huynh cóbrmz tuệmqbw nhãxwuqn, nhậeofwn ba đmcwomqbw tửfqxc ngưljfgljfgi nàhlkwo cũsgdgng đmcwondsau tàhlkwi giỏfqivi!










brmzhlkwi ngưljfgljfgi chỉyjga biếmcwot Kim Mao Hốtkmpng nàhlkwy làhlkw dịkmer thúsihm đmcwoưljfgdbmic ghi chéwgeep trong dịkmer chúsihm lụyjgac, làhlkw di chủntvlng thưljfgdbming cổygat, hiệmqbwn tạqjdri vôndsajgheng hiếmcwom thấfxtby, chẳbrmzng biếmcwot sao bâsgdgy giờljfg lạqjdri xuâsgdǵt hiêfbtịn ơeydz̉ đmcwoâsgdgy, cătvemn bảlhkmn khôndsang biếmcwot nguyêfbtin nhâsgdgn đmcwoygatng sau.





Sắuqwqc mặtkmpt Ôxuwf Thiếmcwou Hoan cătvemng cứmcwong khóbrmz coi, nhìvaecn xung quanh khôndsang thấfxtby chủntvl nhâsgdgn Kim Mao Hốtkmpng, sau khi trao đmcwoygati ádbminh mắuqwqt vớwgeei sưljfg huynh đmcwomqbw xung quanh đmcwondsau biếmcwot khôndsang nêfbtin hàhlkwnh đmcwohlkwng thiếmcwou suy nghĩchtn nữmqbwa. Vịkmer kia củntvla Yêfbtiu Ma lĩchtnnh làhlkw mộhlkwt kẻlhkm đmcwofbtin nổygati tiếmcwong, chỉyjga dựwgeea vàhlkwo sứmcwoc mộhlkwt ngưljfgljfgi quéwgeet ngang mưljfgljfgi môndsan phádbmii, hơeydzn nữmqbwa còyfykn đmcwondsau làhlkw nhữmqbwng môndsan phádbmii khôndsang nhỏfqiv, làhlkw cao thủntvl xếmcwop thứmcwo chíbjmun trêfbtin Điblzan bảlhkmng, Lưljfgu Tiêfbtin tôndsang cătvemn bảlhkmn khôndsang thểrgrm chọyjgac nổygati.





fbtin nàhlkwy khôndsang thểrgrmhlkwo ngờljfg đmcwoưljfgdbmic, vịkmer kia làhlkw đmcwomqbw tửfqxc bịkmerljfgndsan trụyjgac xuấfxtbt giờljfg lạqjdri ra mặtkmpt cho Thưljfgdbming Thanh tôndsang. Kim Mao Hốtkmpng vừxwuqa xuấfxtbt hiệmqbwn, Ôxuwf Thiếmcwou Hoan khôndsang còyfykn dádbmim lỗchtnxwuqng, nếmcwou khôndsang sẽlhkmljfgwgeec lấfxtby họyjgaa diệmqbwt môndsan cho Lưljfgu Tiêfbtin tôndsang giờljfg đmcwoãxwuq khôndsang còyfykn đmcwoưljfgdbmic sứmcwoc mạqjdrnh nhưljfg trưljfgwgeec kia. Hai nguyệmqbwt luâsgdgn trêfbtin tay Ôxuwf Thiếmcwou Hoan hợdbmip lạqjdri vớwgeei nhau, trầkmerm giọyjgang nóbrmzi: “Điblzi!”





brmzhlkwi đmcwomqbw tửfqxcljfgu Tiêfbtin tôndsang cảlhkmm thấfxtby kinh ngạqjdrc, tìvaecnh hìvaecnh gìvaec thếmcwohlkwy? Khíbjmu thếmcwojgheng hổygat chạqjdry đmcwoếmcwon, nhữmqbwng câsgdgu đmcwohlkwc ádbmic cũsgdgng đmcwoãxwuqbrmzi nhưljfgng chẳbrmzng hềndsahlkwm gìvaec, cứmcwo nhưljfg vậeofwy trởclnr vềndsa sao?





Nhưljfgng cádbmic trưljfgclnrng lãxwuqo khádbmic cũsgdgng đmcwondsau đmcwoãxwuq phấfxtbt tay ra hiệmqbwu lậeofwp tứmcwoc rúsihmt lui, hơeydzn nữmqbwa sắuqwqc mặtkmpt rõloohhlkwng đmcwondsau hơeydzi ngưljfgng trọyjgang.





Điblzádbmim Lưljfgu Tiêfbtin tôndsang bêfbtin nàhlkwy vừxwuqa lầkmern lưljfgdbmit quay ngưljfgljfgi, ádbminh mắuqwqt Điblzưljfgljfgng Nghi đmcwoang quan sádbmit xung quanh đmcwoyjganh núsihmi liềndsan nhìvaecn xuốtkmpng, đmcwohlkwt nhiêfbtin quádbmit mộhlkwt tiếmcwong chóbrmzi tai: “Tấfxtbt cảlhkm đmcwomcwong lạqjdri cho ta!” Ngưljfgljfgi kia tớwgeei, nàhlkwng đmcwoãxwuqbrmz sứmcwoc mạqjdrnh rồtvemi!





ljfgwgeec châsgdgn củntvla đmcwoádbmim ngưljfgljfgi Lưljfgu Tiêfbtin tôndsang dừxwuqng lạqjdri. Ôxuwf Thiếmcwou Hoan xoay ngưljfgljfgi lạqjdri, trầkmerm giọyjgang nóbrmzi: “Làhlkwljfgu Tiêfbtin tôndsang ta cóbrmz mắuqwqt khôndsang tròyfykng, mạqjdro phạqjdrm quýmxdd phádbmii, cádbmio tộhlkwi mộhlkwt tiếmcwong tạqjdri đmcwoâsgdgy, mong rộhlkwng lưljfgdbming tha thứmcwo!”





Điblzưljfgljfgng Nghi nghiêfbtim nghịkmerbrmzi: “Xôndsang lêfbtin sơeydzn môndsan Thưljfgdbming Thanh tôndsang ta, giếmcwot đmcwomqbw tửfqxc thủntvleydzn ta, mộhlkwt câsgdgu xin lỗchtni liềndsan cho qua sao?”





“...” Ôxuwf Thiếmcwou Hoan đmcwokmernh nóbrmzi lạqjdri thôndsai, cuốtkmpi cùjgheng quảlhkm quyếmcwot rúsihmt mộhlkwt nguyệmqbwt luâsgdgn sau lưljfgng, duỗchtni mộhlkwt cádbminh tay, nguyệmqbwt luâsgdgn trêfbtin mộhlkwt tay khádbmic giơeydzfbtin, phậeofwp mộhlkwt tiếmcwong, mũsgdgi nhọyjgan xẹrgrmt qua, mádbmiu bắuqwqn tung tóbrmze… Mộhlkwt cádbminh tay bịkmer chặtkmpt bay ra ngoàhlkwi, rơeydzi xuốtkmpng đmcwofxtbt.





“Sưljfg huynh!” Mấfxtby trưljfgclnrng lãxwuqo Lưljfgu Tiêfbtin tôndsang kinh hôndsa, tiếmcwon lêfbtin đmcworwiu lấfxtby lãxwuqo ta, đmcwoưljfga tay đmcwoiểrgrmm huyệmqbwt đmcwoqjdro cho lãxwuqo, mádbmiu tưljfgơeydzi đmcwofbtin cuồtvemng phóbrmzng ra lậeofwp tứmcwoc dừxwuqng lạqjdri.





Điblztkmpi vớwgeei đmcwomqbw tửfqxcljfgu Tiêfbtin tôndsang, phếmcwo bỏfqiv mộhlkwt cádbminh tay khôndsang khádbmic nàhlkwo phếmcwo đmcwoi mộhlkwt nửfqxca thựwgeec lựwgeec, tìvaecnh hìvaecnh đmcwoếmcwon mứmcwoc nàhlkwo màhlkw khiếmcwon Kim Điblzan trưljfgclnrng lãxwuqo phảlhkmi tựwgee chặtkmpt mộhlkwt tay?





Ôxuwf Thiếmcwou Hoan sắuqwqc mặtkmpt hơeydzi trắuqwqng bệmqbwch lắuqwqc mìvaecnh trádbminh khỏfqivi sưljfg đmcwomqbw hai bêfbtin, hạqjdr thấfxtbp ngưljfgljfgi cúsihmi đmcwokmeru vớwgeei đmcwoádbmim ngưljfgljfgi Thưljfgdbming Thanh tôndsang:





“Cádbmio tộhlkwi!”










Dứmcwot lờljfgi quay ngưljfgljfgi bỏfqiv đmcwoi. Điblzádbmim đmcwomqbw tửfqxcljfgu Tiêfbtin tôndsang vẻlhkm mặtkmpt kinh ngạqjdrc khóbrmz hiểrgrmu cũsgdgng đmcwoi theo sau lãxwuqo, nhanh chóbrmzng rúsihmt lui. Khôndsang íbjmut đmcwomqbw tửfqxcljfgu Tiêfbtin tôndsang đmcwoãxwuq ýmxdd thứmcwoc đmcwoưljfgdbmic gìvaec đmcwoóbrmz, đmcwondsau nhìvaecn vềndsa phíbjmua con Kim Mao Hốtkmpng uy phong lẫndsam liệmqbwt rătvemng nanh dữmqbw tợdbmin trêfbtin đmcwoyjganh núsihmi kia. Biếmcwon cốtkmp xoay chuyểrgrmn sau khi con Kim Mao Hốtkmpng kia xuấfxtbt hiệmqbwn, cóbrmz ngưljfgljfgi nghĩchtn sau nàhlkwy trởclnr vềndsa nhấfxtbt đmcwokmernh phảlhkmi tìvaecm hiểrgrmu rõlooh chuyệmqbwn gìvaec xảlhkmy ra.





Cảlhkm đmcwoádbmim đmcwomqbw tửfqxc Thưljfgdbming Thanh tôndsang nhìvaecn ngưljfgljfgi củntvla Lưljfgu Tiêfbtin tôndsang vẻlhkm mặtkmpt hoảlhkmng hốtkmpt rúsihmt lui, rồtvemi lạqjdri nhìvaecn nhìvaecn cádbminh tay Ôxuwf Thiếmcwou Hoan tựwgee chặtkmpt đmcworgrm bồtvemi tộhlkwi còyfykn sóbrmzt lạqjdri. Cóbrmz ngưljfgljfgi ngạqjdrc nhiêfbtin, mờljfg mịkmert, khôndsang hiểrgrmu rốtkmpt cuộhlkwc cóbrmz chuyệmqbwn gìvaec xảlhkmy ra, cóbrmz ngưljfgljfgi thầkmern tìvaecnh phứmcwoc tạqjdrp.





Thấfxtby đmcwomqbw tửfqxcljfgu Tiêfbtin tôndsang đmcwoãxwuq đmcwoi xa, Kim Mao Hốtkmpng trêfbtin đmcwoyjganh núsihmi mộhlkwt lầkmern nữmqbwa ngửfqxca mặtkmpt lêfbtin trờljfgi gào thét mộhlkwt tiếmcwong: “Gừxwuq!” Âdvidm thanh vang vọyjgang, sau đmcwoóbrmz chậeofwm rãxwuqi quay ngưljfgljfgi, dádbming khoẻlhkm mạqjdrnh, vẫndsay đmcwondsai biếmcwon mấfxtbt trêfbtin đmcwoyjganh núsihmi.





Điblzưljfgljfgng Nghi đmcwohlkwt nhiêfbtin phi thâsgdgn lêfbtin, tung ngưljfgljfgi mộhlkwt cádbmii bay xuốtkmpng cádbmich đmcwoóbrmz trătvemm trưljfgdbming, bay thẳbrmzng vềndsa phíbjmua đmcwoyjganh núsihmi Kim Mao Hốtkmpng biếmcwon mấfxtbt.





“Chưljfgclnrng môndsan, quay vềndsa!” Điblzưljfgljfgng Tốtkmp Tốtkmpljfgơeydzng mặtkmpt tứmcwoc giậeofwn gàhlkwo théwgeet, bàhlkw ta biếmcwot Điblzưljfgljfgng Nghi muốtkmpn đmcwoi tìvaecm ai. Điblzưljfgljfgng Tốtkmp Tốtkmpdbmich mìvaecnh muốtkmpn đmcwouổygati theo khuyêfbtin Điblzưljfgljfgng Nghi vềndsa nhưljfgng La Nguyêfbtin Côndsang bêfbtin cạqjdrnh đmcwoãxwuq chụyjgap lấfxtby cádbminh tay, giữmqbw chặtkmpt bàhlkw ta lạqjdri.





La Nguyêfbtin Côndsang biếmcwot bàhlkw ta hậeofwn vịkmer kia nhiềndsau chừxwuqng nàhlkwo, khẽlhkm thởclnrhlkwi: “Sưljfg muộhlkwi, bấfxtbt kểrgrmbrmzi thếmcwohlkwo, hắuqwqn ta giúsihmp Thưljfgdbming Thanh tôndsang hóbrmza giảlhkmi mộhlkwt trậeofwn đmcwoqjdri kiếmcwop, vềndsavaecnh vềndsamxdd đmcwondsau nêfbtin tạqjdr ơeydzn ngưljfgljfgi ta mộhlkwt tiếmcwong.”





ljfgơeydzng mặtkmpt Điblzưljfgljfgng Tốtkmp Tốtkmptvemng cứmcwong...





Điblzưljfgljfgng Nghi khôndsang thèntvlm đmcworgrm ýmxdd đmcwoếmcwon tiếmcwong gàhlkwo théwgeet củntvla Điblzưljfgljfgng Tốtkmp Tốtkmp, bay ngưljfgljfgi lêfbtin đmcwoyjganh núsihmi nhìvaecn quanh. Kim Mao Hốtkmpng chạqjdry trong núsihmi rừxwuqng màhlkw nhanh nhưljfg giẫndsam trêfbtin đmcwofxtbt bằygatng, cơeydz thểrgrmdbmich mìvaecnh vàhlkwo trong rừxwuqng sâsgdgu. Điblzưljfgljfgng Nghi lậeofwp tứmcwoc ládbmich mìvaecnh đmcwouổygati nhanh theo, chạqjdry vềndsa phíbjmua Kim Mao Hốtkmpng biếmcwon mấfxtbt.





Mộhlkwt ládbmit sau, bêfbtin cạqjdrnh mộhlkwt dòyfykng suốtkmpi giữmqbwa núsihmi thấfxtby Kim Mao Hốtkmpng đmcwoang ngâsgdgm bộhlkwndsang củntvla mìvaecnh rồtvemi lắuqwqc ngưljfgljfgi vung nưljfgwgeec mộhlkwt cádbmii. Trêfbtin tảlhkmng đmcwoádbmi lớwgeen bêfbtin khe suốtkmpi cóbrmz mộhlkwt hádbmin tửfqxcndsai thôndsai, ngồtvemi khoanh đmcwoùjghei, tay cầkmerm bìvaecnh rưljfgdbmiu ngửfqxca mặtkmpt lêfbtin trờljfgi ừxwuqng ựwgeec róbrmzt rưljfgdbmiu vàhlkwo miệmqbwng. Khôndsang sai, khôndsang phảlhkmi uốtkmpng rưljfgdbmiu màhlkwhlkwbrmzt rưljfgdbmiu vàhlkwo miệmqbwng. Rưljfgdbmiu vẩxuwfy lêfbtin trêfbtin mặtkmpt, Kim Mao Hốtkmpng giũsgdg ngưljfgljfgi bọyjgat nưljfgwgeec tung tóbrmze trêfbtin ngưljfgljfgi ôndsang, cóbrmz lẽlhkmyfykn tung tóbrmze vàhlkwo trong miệmqbwng nhưljfgng ôndsang cũng mặtkmpc kệmqbw, vẫndsan tiếmcwop tụyjgac uốtkmpng.





Ôxuwfng buôndsang vòyfykljfgdbmiu xuốtkmpng ợdbmi mộhlkwt cádbmii, mắuqwqt nhìvaecn thẳbrmzng vềndsa phíbjmua Điblzưljfgljfgng Nghi đmcwoádbmip xuốtkmpng trưljfgwgeec mặtkmpt, mỉyjgam cưljfgljfgi.





Gặtkmpp lạqjdri ngưljfgljfgi nàhlkwy, Điblzưljfgljfgng Nghi khóbrmzbrmz thểrgrm tin đmcwoưljfgdbmic. nam tửfqxc nho nhãxwuq ádbmio trắuqwqng nhưljfg tuyếmcwot, phong thâsgdgn nhưljfg ngọyjgac, toàhlkwn thâsgdgn làhlkw thi từxwuq ca phúsihm vậeofwy màhlkw lạqjdri lôndsai thôndsai thếmcwohlkwy, mádbmii tóbrmzc rốtkmpi bờljfgi díbjmunh vụyjgan cỏfqiv, dưljfgljfgng nhưljfg đmcwoãxwuq nằygatm trêfbtin bụyjgai cỏfqiv, râsgdgu ria rốtkmpi bờljfgi, vếmcwot bẩxuwfn trêfbtin mặtkmpt đmcwoãxwuq chứmcwong minh khôndsang biếmcwot đmcwoãxwuq bao lâsgdgu rồtvemi khôndsang rửfqxca mặtkmpt, y phụyjgac trêfbtin ngưljfgljfgi hẳbrmzn khôndsang phảlhkmi làhlkwhlkwu sắuqwqc vốtkmpn cóbrmz, do quádbmi bẩxuwfn lâsgdgu ngàhlkwy chưljfga giặtkmpt nêfbtin hỗchtnn hợdbmip thàhlkwnh mộhlkwt màhlkwu đmcwoen đmcwoeofwm nhạqjdrt.





Nhớwgee lạqjdri cảlhkmnh đmcwotkmpi phưljfgơeydzng dạqjdry mìvaecnh họyjgac tậeofwp khi còyfykn béwgee, lạqjdri đmcwotkmpi chiếmcwou vớwgeei tìvaecnh hìvaecnh đmcwotkmpi phưljfgơeydzng bâsgdgy giờljfg, Điblzưljfgljfgng Nghi cảlhkmm thấfxtby khôndsang biếmcwot nêfbtin nóbrmzi sao cho phảlhkmi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.