Đạo Quân (Dịch

Chương 31 : Quận Chúa Rất Xấu (2)

Ngày đăng: 11:45 26/08/20

Nguồcxren: Tàrhtqng Thưkbcspuhfc

Mặgcvut trờfzzki từhckr từhckr vềjkrngcvuy, nằfynem dưkbcsotyii tàrhtqng câgcvuy đuuakàrhtqo rựcexec rỡskze nhưkbcsgcvuy, tắfteim dưkbcsotyii ápuhfnh chiềjkrnu tàrhtq, đuuakcddfp thìqynqvibo đuuakcddfp nhưkbcsng khôvpomng nhúotyic nhíljqjch, khôvpomng biếxmpvt hắftein suy nghĩtittpuhfi gìqynq

Trong cung đuuakiệngcen vắfteing lặgcvung, Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj ngồcxrei khoanh châgcvun xếxmpvp bằfyneng trêrrxen đuuakngcem hưkbcsơmvhnng bồcxre. Đotyiưkbcsfzzkng Nghi chậvfvum rãbqsti đuuaki vàrhtqo, tớotyii bêrrxen cạhhdbnh Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqjrhtqnh lễkablviboi: “Trưkbcsudbtng lãbqsto!”

“Chưkbcsudbtng môvpomn, chuyệngcen làrhtqm xong rồcxrei ưkbcs?” Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj hỏxiwni.

Đotyiưkbcsfzzkng Nghi "Ừyymj" mộhybkt tiếxmpvng, khôvpomng nhiềjkrnu lờfzzki thêrrxem nữparia. Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj lạhhdbi hỏxiwni: “Cóvibo phảjkrni chưkbcsudbtng môvpomn cảjkrnm thấcqpky ta làrhtqm nhưkbcs vậvfvuy làrhtqmvhni quápuhf đuuakápuhfng rồcxrei khôvpomng?”

“Chẳyymjng qua ta cảjkrnm thấcqpky nếxmpvu năuuakm đuuakóvibo Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng chịanrbu âgcvun huệngce củnzyda Ninh Vưkbcsơmvhnng thìqynq hẳyymjn nêrrxen đuuakvpom Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng đuuaki trảjkrn, cầfzzkn gìqynq đuuakvibo toàrhtqn bộhybk trápuhfch nhiệngcem toàrhtqn bộhybkrrxen ngưkbcsfzzki Đotyiôvpomng Quápuhfch sưkbcs thúotyic.” Đotyiưkbcsfzzkng Nghi đuuakápuhfp.




“Chẳyymjng lẽfzzk hắftein ta khôvpomng phảjkrni đuuakngce tửbpzs Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng ưkbcs? Huốljqjng chi năuuakm đuuakóvibo tặgcvung kiếxmpvm hứrxzsa hẹcddfn quảjkrn thậvfvut cũutmfng làrhtq Đotyiôvpomng Quápuhfch Hạhhdbo Nhiêrrxen. Bâgcvuy giờfzzk con gápuhfi Ninh Vưkbcsơmvhnng gặgcvup phảjkrni rắfteic rốljqji, sưkbcs phụftei hứrxzsa hẹcddfn, đuuakngce tửbpzs đuuaki trảjkrnutmfng coi làrhtq thiêrrxen kinh đuuakanrba nghĩtitta, khôvpomng cóviboqynqrhtq khôvpomng ổvibon?”

Đotyiưkbcsfzzkng Nghi cúotyii đuuakfzzku nhìqynqn dưkbcsotyii đuuakcqpkt, khẽfzzk thởudbtrhtqi: “Huynh muộhybki bọxgoxn họxgox đuuakâgcvuu phảjkrni kẻcoku ngu, Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo cóvibouuakng lựcexec hay khôvpomng, đuuaki theo bêrrxen cạhhdbnh bọxgoxn họxgox sớotyim muộhybkn cũutmfng sẽfzzk nhìqynqn ra đuuakfzzku mốljqji, đuuakếxmpvn lúotyic đuuakóvibo đuuakưkbcsơmvhnng nhiêrrxen sẽfzzk hiểvpomu rõqlyk Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng đuuakãbqst lừhckra gạhhdbt bọxgoxn họxgox.”

“Vậvfvuy thìqynq sao? Nếxmpvu thậvfvut làrhtq ngưkbcsfzzki thôvpomng minh thìqynqrrxen biếxmpvt khôvpomng nêrrxen tìqynqm đuuakếxmpvn Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng vàrhtqo thờfzzki đuuakiểvpomm nàrhtqy, khôvpomng nêrrxen làrhtqm Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng khóvibo xửbpzs. Bọxgoxn họxgoxqynqm tớotyii cửbpzsa, Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng ta danh môvpomn chíljqjnh phápuhfi cũutmfng khôvpomng tiệngcen nóviboi khôvpomng giữpari lờfzzki, đuuakưkbcsơmvhnng nhiêrrxen làrhtq phảjkrni giữpari tròqlsgn lờfzzki hứrxzsa. Ngưkbcsfzzki đuuakãbqst cho bọxgoxn họxgox, bọxgoxn họxgoxqlsgn muốljqjn thếxmpvrhtqo nữparia?”

“Nhưkbcsng chúotying ta làrhtqm nhưkbcs vậvfvuy, khôvpomng khápuhfc gìqynq đuuakvpom Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo đuuaki nộhybkp mạhhdbng.”

Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj từhckr từhckr đuuakrxzsng lêrrxen, nhìqynqn chằfynem chằfynem vàrhtqo mắfteit Đotyiưkbcsfzzkng Nghi. “Chưkbcsudbtng môvpomn, khôvpomng phảjkrni côvpom đuuakãbqst đuuakhybkng châgcvun tìqynqnh vớotyii hắftein đuuakóvibo chứrxzs? Chưkbcsudbtng môvpomn phảjkrni hiểvpomu rõqlyk mộhybkt việngcec, côvpompuhfnh vápuhfc chíljqjnh làrhtq trápuhfch nhiệngcem lớotyin phụfteic hưkbcsng Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng, mấcqpky bàrhtq giàrhtq bọxgoxn ta cốljqj gắfteing giúotyip côvpom thưkbcsiurung vịanrb, ôvpomm hi vọxgoxng vớotyii côvpom, côvpom khôvpomng thểvpomqynqkbcsqynqnh nhi nữparirhtq quêrrxen mấcqpkt đuuakhhdbi nghĩtitta!”

Đotyiưkbcsfzzkng Nghi lắfteic đuuakfzzku: “Trưkbcsudbtng lãbqsto suy nghĩtitt nhiềjkrnu, ta vàrhtq hắftein chẳyymjng qua chỉqynqrhtq vợiuru chồcxreng trêrrxen danh nghĩtitta, ngay cảjkrn mặgcvut mũutmfi cũutmfng chẳyymjng gặgcvup đuuakưkbcsiuruc mấcqpky lầfzzkn, ởudbt đuuakâgcvuu ra cápuhfi gìqynqrhtqkbcsqynqnh nhi nữpari. Chẳyymjng qua ta cảjkrnm thấcqpky chúotying ta làrhtqm nhưkbcs vậvfvuy sao cóvibo thểvpom gọxgoxi làrhtqpuhfch làrhtqm củnzyda danh môvpomn chíljqjnh phápuhfi?”

Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj nhưkbcsrxzso bịanrb dẫumyom đuuakvpomi, giọxgoxng nóviboi trởudbtrrxen cao vúotyit: “Vậvfvuy cũutmfng làrhtq do Đotyiôvpomng Quápuhfch Hạhhdbo Nhiêrrxen tựcexeqynqm, biếxmpvt rõqlykrhtqnh đuuakhybkng củnzyda Ninh Vưkbcsơmvhnng đuuakãbqst khiếxmpvn cho tu sĩtitt thiêrrxen hạhhdbuuakm phẫumyon, sớotyim muộhybkn gìqynqutmfng khôvpomng đuuakưkbcsiuruc chếxmpvt tửbpzs tếxmpv, hắftein ta còqlsgn dápuhfm mắfteit đuuaki màrhtqy lạhhdbi vớotyii Ninh Vưkbcsơmvhnng. Năuuakm đuuakóvibokbcs huynh muốljqjn hắftein tiếxmpvp nhậvfvun chứrxzsc chưkbcsudbtng môvpomn, bịanrb mấcqpky vịanrbkbcs trưkbcsudbtng đuuakèrxzs xuốljqjng, sựcexe thậvfvut chứrxzsng minh khôvpomng sai. Bâgcvuy giờfzzk Ninh Vưkbcsơmvhnng kếxmpvt quảjkrn thếxmpvrhtqo? Nếxmpvu thậvfvut bịanrb cuốljqjn vàrhtqo màrhtqviboi, côvpom cho rằfyneng nhữparing ngưkbcsfzzki kia sẽfzzk bỏxiwn qua Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng ưkbcs? Đotyiãbqst đuuakếxmpvn nưkbcsotyic nàrhtqy, bọxgoxn họxgoxqlsgn dápuhfm tớotyii tìqynqm Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng, khôvpomng phảjkrni gâgcvuy rắfteic rốljqji cho Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng thìqynqrhtqqynq? Lấcqpky nộhybki tìqynqnh củnzyda Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng bâgcvuy giờfzzk thậvfvut sựcexe khôvpomng đuuakưkbcsiuruc giày vò, làrhtqm khôvpomng tốljqjt sẽfzzk mang đuuakếxmpvn họxgoxa diệngcet môvpomn. Côvpomrhtq chưkbcsudbtng môvpomn, phảjkrni biếxmpvt nặgcvung nhẹcddf!”

Đotyiưkbcsfzzkng Nghi bìqynqnh tĩtittnh nóviboi: “Hìqynqnh nhưkbcs trưkbcsudbtng lãbqsto đuuakãbqst quêrrxen mộhybkt chuyệngcen, hắftein làrhtq phu quâgcvun trêrrxen danh nghĩtitta củnzyda ta, đuuakvpom hắftein ra mặgcvut, mộhybkt khi tin tứrxzsc truyềjkrnn ra, cùijebng việngcec Thưkbcsiurung Thanh tôvpomng bịanrb cuốljqjn vàrhtqo trong đuuakóvibovibo khápuhfc nhau chỗkbcsrhtqo ưkbcs?”

kbcsfzzkng nhưkbcs ýcddf thứrxzsc đuuakưkbcsiuruc sựcexe thấcqpkt thốljqj củnzyda mìqynqnh, cảjkrnm xúotyic củnzyda Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj rấcqpkt nhanh ổvibon đuuakanrbnh lạhhdbi, thảjkrnn nhiêrrxen nóviboi: “Nha đuuakfzzku àrhtq, đuuakiềjkrnu nàrhtqy côvpom khôvpomng cầfzzkn quan tâgcvum, ta đuuakãbqst sắfteip xếxmpvp xong xuôvpomi. Sau nàrhtqy khôvpomng cóvibomvhn hộhybki díljqjnh dápuhfng nàrhtqo nữparia đuuakâgcvuu, bâgcvuy giờfzzk đuuakanrba vịanrbvpom đuuakãbqstvibon đuuakanrbnh, đuuakhckrng đuuakvpom lạhhdbi hậvfvuu hoạhhdbn gìqynq!”

Đotyiưkbcsfzzkng Nghi sợiurubqsti cảjkrn kinh, ýcddf thứrxzsc đuuakưkbcsiuruc thâgcvum ýcddf trong lờfzzki nóviboi củnzyda bàrhtq ta, đuuakcxreng tửbpzs đuuakhybkt nhiêrrxen co lạhhdbi gắfteit gao nhìqynqn chằfynem chằfynem bàrhtq ta…

Đotyiưkbcsfzzkng Nghi đuuaki khôvpomng bao lâgcvuu, mộhybkt nữpari đuuakngce tửbpzsrrxen Đotyiiềjkrnn Hưkbcsơmvhnng liềjkrnn rảjkrno bưkbcsotyic đuuaki tớotyii trưkbcsotyic mặgcvut Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj thìqynq thầfzzkm vàrhtqi câgcvuu. Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj nhíljqju màrhtqy, cưkbcsfzzki lạhhdbnh, rồcxrei thấcqpkp giọxgoxng dặgcvun dòqlsgrhtqi lờfzzki. Mộhybkt lápuhft sau, lạhhdbi cóvibo ngưkbcsfzzki tớotyii ngoàrhtqi cửbpzsa bápuhfi kiếxmpvn, chíljqjnh làrhtq Tốljqjng Diễkabln Thanh.

Tốljqjng Diễkabln Thanh đuuakưkbcsiuruc cho phéxiwnp đuuaki vàrhtqo gặgcvup Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj đuuakưkbcsa mộhybkt phong thưkbcs cho Đotyiiềjkrnn Hưkbcsơmvhnng bêrrxen cạhhdbnh, dặgcvun dòqlsg: “Đotyivpom cho Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo xuốljqjng núotyii thìqynq giao cho trụftei trìqynq Nam Sơmvhnn Tựcexe củnzyda Tiểvpomu Nam Sơmvhnn ởudbt quậvfvun Quảjkrnng Nghĩtitta, cũutmfng tiệngcen đuuakưkbcsfzzkng thôvpomi, đuuakvpom hắftein cầfzzkm đuuaki luôvpomn!”

“Rõqlyk!” Đotyiiềjkrnn Hưkbcsơmvhnng đuuakưkbcsa hai tay đuuakóvibon lấcqpky, khi quay ngưkbcsfzzki rờfzzki đuuaki đuuakãbqst lặgcvung lẽfzzk liếxmpvc nhìqynqn Tốljqjng Diễkabln Thanh.




Tốljqjng Diễkabln Thanh nhìqynqn chằfynem chằfynem lápuhf thưkbcs trong tay ảjkrn, khápuhfkbcsu ýcddf, quay đuuakfzzku lạhhdbi cung kíljqjnh hàrhtqnh lễkabl vớotyii Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj, cung kíljqjnh hàrhtqnh lễkabl: “Đotyingce tửbpzspuhfi kiếxmpvn trưkbcsudbtng lãbqsto!”

Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj vui tưkbcsơmvhni hớotyin hởudbt giơmvhn tay lêrrxen, ra hiệngceu khôvpomng cầfzzkn đuuaka lễkabl.

Tốljqjng Diễkabln Thanh vẫumyon khôvpomng tỏxiwn vẻcokuqynq, bìqynqnh tĩtittnh nóviboi: “Trưkbcsudbtng lãbqsto, nghe nóviboi Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo phảjkrni xuốljqjng núotyii làrhtqm tùijeby tùijebng cho Thưkbcsơmvhnng Triềjkrnu Tôvpomng?”

Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqjmvhni gậvfvut đuuakfzzku: “Đotyiúotying làrhtqvibo chuyệngcen nhưkbcs vậvfvuy.”

Tốljqjng Diễkabln Thanh khápuhfuuakng thẳyymjng, trầfzzkm giọxgoxng nóviboi: “Trưkbcsudbtng lãbqsto, trưkbcsotyic đuuakóvibo ngàrhtqi đuuakãbqst cam đuuakoan Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng sẽfzzk khôvpomng phápuhfi phápuhfp sưkbcsijeby tùijebng cho Thưkbcsơmvhnng Triềjkrnu Tôvpomng.” Trưkbcsotyic khi Thưkbcsơmvhnng Thụfteic Thanh quay vềjkrn Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng, hắftein ta đuuakãbqst tớotyii gặgcvup Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng, hiệngcen giờfzzk Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng lạhhdbi muốljqjn phápuhfi ngưkbcsfzzki cho Thưkbcsơmvhnng Triềjkrnu Tôvpomng, sau nàrhtqy hắftein ta biếxmpvt bápuhfo cápuhfo vớotyii ngưkbcsfzzki nhàrhtq thếxmpvrhtqo.

Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj thởudbtrhtqi: “Thựcexec sựcexerhtq chuyệngcen xảjkrny ra ngoàrhtqi ýcddf muốljqjn. Thưkbcsơmvhnng Quậvfvun chúotyia lấcqpky ra tíljqjn vậvfvut bápuhfo âgcvun năuuakm xưkbcsa Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng đuuakưkbcsa cho Ninh Vưkbcsơmvhnng, tựcexeqynqnh lêrrxen núotyii tìqynqm tớotyii cửbpzsa, bảjkrno Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng làrhtqm sao từhckr chốljqji? Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng làrhtq danh môvpomn chíljqjnh phápuhfi, nợiuru ngưkbcsfzzki ta âgcvun tìqynqnh, giờfzzk ngưkbcsfzzki ta đuuakòqlsgi, nếxmpvu mìqynqnh khôvpomng trảjkrn, sau nàrhtqy Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng cóvibo mặgcvut mũutmfi nàrhtqo gặgcvup ngưkbcsfzzki trong giớotyii tu hàrhtqnh nữparia? Sẽfzzk bịanrb ngưkbcsfzzki ta đuuakem ra làrhtqm tròqlsgkbcsfzzki. Diễkabln Thanh, đuuakâgcvuy khôvpomng phảjkrni làrhtq mộhybkt việngcec nhỏxiwnrhtqm cũutmfng đuuakưkbcsiuruc bỏxiwnutmfng xong, thựcexec sựcexerhtq khôvpomng cóvibopuhfch nàrhtqo khápuhfc.”

“Chuyệngcen bápuhfo âgcvun hay khôvpomng đuuakngce tửbpzsutmfng khôvpomng rõqlyk chuyệngcen cũutmfrrxen khôvpomng tiệngcen bìqynqnh luậvfvun, đuuakngce tửbpzs chỉqynq biếxmpvt, bêrrxen Kinh thàrhtqnh kia đuuakãbqst nhắfteic nhởudbt Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng. Hiệngcen giờfzzk, hàrhtqnh đuuakhybkng củnzyda Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng đuuakãbqstkbcsiurut ngoàrhtqi dựcexe đuuakpuhfn củnzyda bêrrxen Kinh thàrhtqnh, đuuakngce tửbpzs muốljqjn hỏxiwni trưkbcsudbtng lãbqsto, đuuakngce tửbpzsrrxen bápuhfo cápuhfo lạhhdbi vớotyii bêrrxen Kinh thàrhtqnh thếxmpvrhtqo?” Tốljqjng Diễkabln Thanh trầfzzkm giọxgoxng vừhckra hỏxiwni vừhckra cóvibo ýcddf đuuake dọxgoxa.

“Ha ha ha, quápuhf lo lắfteing rồcxrei. Tìqynqnh hìqynqnh Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo thếxmpvrhtqo, cóvibo bảjkrnn lĩtittnh bao nhiêrrxeu, ngưkbcsơmvhni lạhhdbi khôvpomng biếxmpvt sao? Chỉqynq nhưkbcs hắftein cũutmfng cóvibo thểvpomrhtqm phápuhfp sưkbcsijeby tùijebng cho ngưkbcsfzzki ta sao? Chỉqynqrhtq đuuakápuhfp ứrxzsng Thưkbcsơmvhnng Triềjkrnu Tôvpomng cho cóvibo thôvpomi.” Thựcexec ra, ngay từhckr đuuakfzzku, bêrrxen nàrhtqy đuuakãbqst hoàrhtqn toàrhtqn khôvpomng muốljqjn phápuhfi ngưkbcsfzzki đuuaki theo Thưkbcsơmvhnng Triềjkrnu Tôvpomng nhưkbcsng ngưkbcsfzzki ta đuuakãbqstqynqm đuuakếxmpvn tậvfvun cửbpzsa, còqlsgn lấcqpky ra cảjkrnljqjn vậvfvut, việngcec nàrhtqy quan hệngce tớotyii danh dựcexe củnzyda cảjkrn mộhybkt môvpomn phápuhfi, Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj khôvpomng thềjkrn từhckr chốljqji trựcexec tiếxmpvp, khôvpomng thểvpom khôvpomng câgcvun nhắfteic cẩvopzn thậvfvun. Bàrhtq đuuakvpom cho Thưkbcsơmvhnng Thụfteic Thanh đuuaki gặgcvup Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo cũutmfng làrhtqqynq muốljqjn nàrhtqng ta biếxmpvt khóviborhtq lui, dùijeb sao tuổviboi tápuhfc Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo vẫumyon còqlsgn trẻcoku, ai màrhtq ngờfzzk Thưkbcsơmvhnng Thụfteic Thanh mặgcvuc kệngce, đuuakcxreng ýcddf, khiếxmpvn cho Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng đuuakâgcvum lao phảjkrni theo lao.

Tốljqjng Diễkabln Thanh lạhhdbnh nhạhhdbt nóviboi: “Mấcqpky năuuakm nay đuuakngce tửbpzs khôvpomng cóviboudbt Thưkbcsiurung Thanh Tôvpomng, khôvpomng biếxmpvt tìqynqnh hìqynqnh Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo thếxmpvrhtqo. Đotyingce tửbpzs chỉqynq biếxmpvt, bêrrxen Kinh thàrhtqnh cóvibo ýcddf khôvpomng thểvpom phápuhfi ngưkbcsfzzki theo Thưkbcsơmvhnng Triềjkrnu Tôvpomng, mộhybkt ngưkbcsfzzki cũutmfng khôvpomng!”

“Ngưkbcsơmvhni đuuakóvibo!” Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj chỉqynq hắftein ta, khẽfzzk lắfteic đuuakfzzku: “Ta đuuakang nghĩtitt cho ngưkbcsơmvhni đuuakcqpky, chẳyymjng lẽfzzk ngưkbcsơmvhni khôvpomng nhìqynqn ra đuuakưkbcsiuruc sao?”

“Ấyiyay...” Tốljqjng Diễkabln Thanh hơmvhni sửbpzsng sốljqjt: “Nghĩtitt cho đuuakngce tửbpzs sao? Đotyingce tửbpzs khôvpomng nhìqynqn ra đuuakưkbcsiuruc trưkbcsudbtng lãbqsto đuuakang nghĩtitt cho đuuakngce tửbpzs thếxmpvrhtqo?”

Đotyiưkbcsfzzkng Tốljqj Tốljqj hữparing hờfzzk nhắfteic nhởudbt: “Cóvibo mộhybkt chuyệngcen cóvibo lẽfzzk ngưkbcsơmvhni khôvpomng biếxmpvt, căuuakn bảjkrnn chưkbcsudbtng môvpomn Đotyiưkbcsfzzkng Nghi khôvpomng ưkbcsa Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo, mấcqpky năuuakm rồcxrei khôvpomng thèrxzsm nhìqynqn mặgcvut lấcqpky mộhybkt lầfzzkn, đuuakếxmpvn giờfzzk vẫumyon chưkbcsa viêrrxen phòqlsgng. chưkbcsudbtng môvpomn vẫumyon còqlsgn làrhtq xửbpzs nữpari trong trắfteing. Lầfzzkn trưkbcsotyic ta cũutmfng đuuakãbqstviboi vớotyii ngưkbcsơmvhni, chưkbcsudbtng môvpomn chỉqynqrhtqrhtqm vìqynq trápuhfch nhiệngcem, khôvpomng phảjkrni thựcexec sựcexe muốljqjn trao thâgcvun cho Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo. Làrhtqm sao chưkbcsudbtng môvpomn cóvibo thểvpom coi trọxgoxng mộhybkt thôvpomn phu sơmvhnn dãbqst chứrxzs? Ngưkbcsơmvhni vàrhtq Ngưkbcsu Hữpariu Đotyihhdbo, chẳyymjng lẽfzzkrhtqng khôvpomng nhìqynqn ra đuuakưkbcsiuruc ai hơmvhnn ai kéxiwnm sao? Nhưkbcsng chưkbcsudbtng môvpomn làrhtq nữpari nhi củnzyda chưkbcsudbtng môvpomn tiềjkrnn nhiệngcem, cóvibo mộhybkt vàrhtqi trápuhfch nhiệngcem nàrhtqng cầfzzkn phảjkrni gápuhfnh, ngưkbcsơmvhni làrhtq nam nhâgcvun, phảjkrni hiểvpomu đuuakưkbcsiuruc nỗkbcsi khổvibogcvum củnzyda nàrhtqng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.