Đạo Quân (Dịch

Chương 377 : Không Vào Hang Cọp Làm Sao Bắt Được Cọp Con

Ngày đăng: 11:53 26/08/20

Nhưijucng y lạpcgei lo bêvskan Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo, nếswfyu y khôiwkqng códepd mặljjdt sợlzlt sẽwwimdepd ngưijucwwimi làdepdm loạpcgen, códepd đucnxiềijucu nghĩuulg lạpcgei, cho dùwwim ngưijucwwimi đucnxódepd gan códepd lớvzvsn cũotksng khôiwkqng thểeyyowxexm làdepdm loạpcgen ởofac đucnxâgnshy, liềijucn trảyzdm lờwwimi: “Lýiwkq huynh vềijuc trưijucvzvsc, ta thu thậvzvsp mộzddmt chúgcrvt lậvzvsp tứgtttc đucnxếswfyn ngay.”





iwkq Châgnshn cau màdepdy nódepdi: “Vậvzvsy mờwwimi Lệssmknh Hồtklh tiêvskan sinh nhanh lêvskan, đucnxvzvsng đucnxeyyo chưijucofacng quỹmajr đucnxlzlti lâgnshu.”





“Dĩuulg nhiêvskan rồtklhi.” Lệssmknh Hồtklh Thu miệssmkng cam đucnxoan.





iwkq Châgnshn chắrfyjp tay, cáwxexo từvzvs.





Đmajrlzlti gãbunb vừvzvsa đucnxi, Lệssmknh Hồtklh Thu gầgtttn nhưijuc ra ngoàdepdi ngay sau đucnxódepd, nódepdi thu thậvzvsp gìjbfc đucnxódepd chỉgjgfdepd giảyzdm, khôiwkqng yêvskan lòotksng bêvskan Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo mớvzvsi làdepd thậvzvst.





Y dẫiesrn Hồtklhng Tụyret, Hồtklhng Phấynwit sang chỗlzlt Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo, gõmvni cửimcba bưijucvzvsc vàdepdo.










Kếswfyt báwxexi huynh đucnxssmk đucnxi chung mộzddmt đucnxoạpcgen đucnxưijucwwimng, hai bêvskan coi nhưijuc đucnxãbunb quen thuộzddmc, mấynwiy lờwwimi kháwxexch sáwxexo đucnxãbunb khôiwkqng còotksn cầgtttn thiếswfyt, Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo trựuulgc tiếswfyp hỏtrdci: “Huynh trưijucofacng códepd việssmkc?”





Lệssmknh Hồtklh Thu ừvzvs mộzddmt tiếswfyng: “Códepd chúgcrvt việssmkc, códepd mộzddmt lãbunbo bằkcdkng hữgcrvu gọlgfti ta đucnxếswfyn gặljjdp mặljjdt, ta phảyzdmi qua đucnxódepd mộzddmt chuyếswfyn.”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo lậvzvsp tứgtttc hứgtttng thúgcrv: “Làdepd muốotksn dẫiesrn ta đucnxi làdepdm quen sao?”





Lệssmknh Hồtklh Thu khoáwxext tay, cưijucwwimi khổmwrodepdi: “Bốotksi cảyzdmnh đucnxotksi phưijucơiwkqng ta khôiwkqng tiệssmkn mạpcgeo muộzddmi dẫiesrn ngưijucwwimi đucnxếswfyn, ta tớvzvsi làdepd muốotksn hỏtrdci đucnxssmk, đucnxssmkdepd việssmkc gìjbfc cầgtttn ra ngoàdepdi khôiwkqng?”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo sửimcbng sốotkst mộzddmt chúgcrvt: “Ta có thêvskả códepd chuyệssmkn gìjbfc, đucnxếswfyn canh giờwwimdepdy dĩuulg nhiêvskan làdepd muốotksn nghỉgjgf ngơiwkqi rồtklhi, ra ngoàdepdi làdepdm gìjbfc? Códepd muốotksn đucnxi dạpcgeo thìjbfcotksng đucnxeyyowxexng mai hẵjydeng tíkmjmnh.”





Lệssmknh Hồtklh Thu gậvzvst đucnxgtttu: “Vậvzvsy làdepd tốotkst rồtklhi, nghe nódepdi kẻofac thùwwim củotksa đucnxssmk khôiwkqng íkmjmt, tu vi củotksa mấynwiy ngưijucwwimi cáwxexc đucnxssmk ta cũotksng thậvzvst sựuulg khôiwkqng yêvskan lòotksng, lúgcrvc khôiwkqng códepd mấynwiy ngưijucwwimi bọlgftn ta ởofac đucnxâgnshy đucnxssmk cốotks gắrfyjng đucnxvzvsng chạpcgey lung tung làdepd tốotkst nhấynwit.”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo ha ha nódepdi: “Khiếswfyn huynh trưijucofacng phíkmjmgnshm, huynh trưijucofacng yêvskan tâgnshm, sẽwwim khôiwkqng chạpcgey lung tung đucnxâgnshu, huynh trưijucofacng cứgttt việssmkc đucnxi gặljjdp bằkcdkng hữgcrvu đucnxi.”





“Đmajrưijuclzltc!” Lệssmknh Hồtklh Thu gậvzvst đucnxgtttu, chỉgjgf cầgtttn ngưijucwwimi ởofac kháwxexch sạpcgen Thiêvskan Hồtklh hẳfffpn sẽwwim khôiwkqng códepd chuyệssmkn gìjbfc, y cũotksng yêvskan tâgnshm rờwwimi đucnxi.





Tớvzvsi gầgtttn mộzddmt lầgtttu cáwxexc lờwwim mờwwim khôiwkqng áwxexnh sáwxexng gầgtttn kháwxexch sạpcgen Thiêvskan Hồtklh, mộzddmt háwxexn tửimcb thâgnshn hìjbfcnh cao gầgttty chắrfyjp tay đucnxgtttng trưijucvzvsc cửimcba sổmwro, nhìjbfcn chằkcdkm chằkcdkm cửimcba ra vàdepdo củotksa kháwxexch sạpcgen Thiêvskan Hồtklh khôiwkqng chớvzvsp mắrfyjt.





Sau đucnxódepd tiếswfyng mởofac cửimcba vang lêvskan, mộzddmt háwxexn tửimcb phúgcrvc hậvzvsu đucnxi vàdepdo, chíkmjmnh làdepdiwkq Châgnshn vừvzvsa rồtklhi đucnxi gặljjdp Lệssmknh Hồtklh Thu, gãbunb đucnxếswfyn bêvskan háwxexn tửimcb cao gầgttty thấynwip giọlgftng nódepdi: “Hắrfyjn đucnxtklhng ýiwkq.”





wxexn tửimcb cao gầgttty thảyzdmn nhiêvskan nódepdi: “Phảyzdmn ứgtttng củotksa hắrfyjn nhưijuc thếswfydepdo, códepd nghi ngờwwim khôiwkqng?”





iwkq Châgnshn nódepdi: “Phảyzdmn ứgtttng bìjbfcnh thưijucwwimng, hẳfffpn khôiwkqng códepdjbfc nghi ngờwwim, trong cảyzdmnh nộzddmi Vôiwkq Biêvskan cáwxexc cădefpn bảyzdmn khôiwkqng cầgtttn phảyzdmi lo xảyzdmy ra chuyệssmkn gìjbfc, đucnxi gặljjdp chưijucofacng quỹmajr cửimcba hàdepdng Khíkmjmgnshn tôiwkqng thìjbfcdepd thểeyyodepd chuyệssmkn gìjbfc chứgttt? Hoàdepdn toàdepdn khôiwkqng códepdiwkq do đucnxeyyo nghi ngờwwim!”





wxexn tửimcb cao gầgttty lạpcgei nódepdi: “Lúgcrvc ngưijucơiwkqi đucnxi thôiwkqng báwxexo cho hắrfyjn, hắrfyjn khôiwkqng ởofacwwimng vớvzvsi mụyretc tiêvskau àdepd?”










“Khôiwkqng! Lúgcrvc nôiwkqdepdi vàdepdo khôiwkqng thấynwiy códepd mụyretc tiêvskau.” Lýiwkq Châgnshn nódepdi, âgnshm đucnxiệssmku bỗlzltng nhiêvskan thấynwip xuốotksng: “Ra rồtklhi!”





Mắrfyjt háwxexn tửimcb cao gầgttty sáwxexng lêvskan, nhìjbfcn chằkcdkm chằkcdkm vềijuc phíkmjma Lệssmknh Hồtklh Thu vàdepd Hồtklhng Tụyret, Hồtklhng Phấynwit đucnxang ra khỏtrdci kháwxexch sạpcgen Thiêvskan Hồtklh, đucnxưijuca tay ra hiệssmku.





iwkq Châgnshn lậvzvsp tứgtttc rúgcrvt cáwxexi hộzddmp kim loạpcgei nhỏtrdc nhưijuc ngọlgftc bộzddmi bêvskan hôiwkqng, triệssmku nguyệssmkt đucnxiệssmkp khôiwkqng ngừvzvsng bay ra.





Nguyệssmkt đucnxiệssmkp nhẹikle nhàdepdng nhảyzdmy múgcrva, cădefpn phòotksng đucnxen nhưijuc mựuulgc bỗlzltng nhiêvskan sáwxexng ngờwwimi.





Hai ngưijucwwimi lầgtttn lưijuclzltt bay ra khỏtrdci cửimcba sổmwro.





Chờwwim mộzddmt láwxext sau, áwxexnh sáwxexng trong phòotksng biếswfyn mấynwit, mộzddmt cửimcba sổmwro kháwxexc đucnxưijuclzltc đucnxgcrvy ra, hai ngưijucwwimi lạpcgei xuấynwit hiệssmkn bêvskan cửimcba sổmwro kháwxexc, đucnxưijuca mắrfyjt nhìjbfcn ba ngưijucwwimi Lệssmknh Hồtklh Thu rờwwimi đucnxi.





“Ngưijucơiwkqi lậvzvsp tứgtttc rờwwimi khỏtrdci đucnxâgnshy, đucnxvzvsng lộzddm diệssmkn nữgcrva, lậvzvsp tứgtttc đucnxi đucnxi!” Háwxexn tửimcb cao gầgttty nhìjbfcn chằkcdkm chằkcdkm ngoàdepdi cửimcba sổmwro nặljjdng nềijuc mộzddmt tiếswfyng.





“Rõmvni!” Lýiwkq Châgnshn đucnxáwxexp, hiểeyyou rõmvni ýiwkq đucnxotksi phưijucơiwkqng, bưijucvzvsc nhanh ra khỏtrdci lầgtttu cáwxexc, nhanh chódepdng trốotksn vàdepdo trong bódepdng đucnxêvskam...





Tiếswfyng gõmvni cửimcba “cốotksc cốotksc” vang lêvskan, Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn mởofac cửimcba ra ngoàdepdi xem, nam nhâgnshn đucnxeyyo ba sợlzlti râgnshu dàdepdi ngoàdepdi cửimcba khiếswfyn nàdepdng hơiwkqi bấynwit ngờwwim: “Phan chưijucofacng quỹmajr!”





Ngưijucwwimi đucnxếswfyn chíkmjmnh làdepd chưijucofacng quỹmajr cửimcba hàdepdng Lưijucu Tiêvskan tôiwkqng ởofaciwkq Biêvskan cáwxexc, trưijucvzvsc đucnxódepddepdng từvzvsng mờwwimi đucnxotksi phưijucơiwkqng đucnxếswfyn, chưijucofacng quỹmajr ba pháwxexi cùwwimng gặljjdp mặljjdt Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo.





“Đmajrpcgeo gia ởofac đucnxâgnshy sao?” Phan chưijucofacng quỹmajrijucwwimi nódepdi.





Trong phòotksng vang lêvskan giọlgftng Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo: “Phan chưijucofacng quỹmajr tớvzvsi sao?”





Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn vốotksn còotksn muốotksn bẩgcrvm báwxexo mộzddmt tiếswfyng, Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo đucnxãbunbvskan tiếswfyng nàdepdng liềijucn biếswfyt khôiwkqng cầgtttn phảyzdmi ngădefpn lạpcgei nữgcrva, hoàdepdn toàdepdn mởofac rộzddmng cửimcba nhưijucwwimng cho đucnxotksi phưijucơiwkqng tiếswfyn vàdepdo rồtklhi lạpcgei duỗlzlti đucnxgtttu ra ngoàdepdi cửimcba nhìjbfcn quanh mộzddmt chúgcrvt rồtklhi mớvzvsi lui vàdepdo phòotksng đucnxódepdng cửimcba lạpcgei.










“Đmajrpcgeo gia!” Phan chưijucofacng quỹmajr đucnxi vàdepdo chàdepdo.





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo phấynwit tay ra hiệssmku Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn dâgnshng tràdepd, cưijucwwimi hỏtrdci: “Phan chưijucofacng quỹmajrdepd việssmkc gìjbfc?”





Phan chưijucofacng quỹmajr vộzddmi khoáwxext tay vớvzvsi Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn, ýiwkq khôiwkqng cầgtttn, đucnxáwxexp: “Thựuulgc sựuulgdepd chuyệssmkn quan trọlgftng, ngưijucwwimi trong môiwkqn đucnxưijuclzltc pháwxexi đucnxi xửimcbiwkq chuyệssmkn chiếswfyn mãbunbofac Tềijuc quốotksc đucnxếswfyn, nódepdi làdepd mang tin tứgtttc quan trọlgftng đucnxếswfyn, muốotksn gặljjdp Đmajrpcgeo gia.”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo lậvzvsp đucnxpcgeo: “Ngưijucwwimi đucnxâgnshu? Sao khôiwkqng thấynwiy tớvzvsi, đucnxang ởofac cửimcba hàdepdng sao?”





Phan chưijucofacng quỹmajr lắrfyjc đucnxgtttu: “Khôiwkqng códepd, nódepdi làdepdofac Tềijuc quốotksc xảyzdmy ra chúgcrvt chuyệssmkn nêvskan đucnxãbunb trốotksn đucnxếswfyn đucnxâgnshy, sợlzlt bịaclq ngưijucwwimi ta đucnxeyyo mắrfyjt nêvskan khôiwkqng dáwxexm vàdepdo Vôiwkq Biêvskan cáwxexc, chỉgjgf cho ngưijucwwimi đucnxếswfyn nhờwwim ta truyềijucn lờwwimi. Nódepdi tin tứgtttc mang vềijuc rấynwit quan trọlgftng, tìjbfcnh hìjbfcnh cụyret thểeyyo thếswfydepdo thìjbfc khôiwkqng chịaclqu nódepdi cho ta, nódepdi sưijuciwkqn dặljjdn chuyệssmkn chiếswfyn mãbunb phảyzdmi liêvskan hệssmk vớvzvsi ngưijucwwimi, hắrfyjn chỉgjgf chịaclqu gặljjdp ngưijucwwimi, khôiwkqng gặljjdp đucnxưijuclzltc ngưijucwwimi sẽwwim khôiwkqng chịaclqu lộzddm diệssmkn, hẹiklen Đmajrpcgeo gia gặljjdp mặljjdt ngoàdepdi Vôiwkq Biêvskan cáwxexc.”





Vẻofac mặljjdt Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn nghiêvskam lạpcgei, khôiwkqng biếswfyt đucnxãbunb xảyzdmy ra chuyệssmkn gìjbfcdepddepdm ra vẻofac nghiêvskam trọlgftng nhưijuc vậvzvsy.





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo hỏtrdci: “Nơiwkqi gặljjdp mặljjdt cụyret thểeyyo ngưijucơiwkqi biếswfyt khôiwkqng?”





Phan chưijucofacng quỹmajr: “Biếswfyt, nódepdi chỉgjgf cầgtttn ngưijucwwimi tớvzvsi hắrfyjn sẽwwim tựuulg lộzddm diệssmkn.”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo: “Đmajrưijuclzltc! ngưijucơiwkqi ởofac ngoàdepdi cửimcba chờwwim đucnxeyyo ta thay bộzddm y phụyretc dễexhl dạpcgedepdnh đucnxãbunb!”





“Đmajrưijuclzltc!” Phan chưijucofacng quỹmajriwkqi hạpcge thấynwip ngưijucwwimi, đucnxi ra ngoàdepdi trưijucvzvsc.





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo bìjbfcnh tĩuulgnh đucnxưijuca mắrfyjt nhìjbfcn, đucnxlzlti vừvzvsa đucnxódepdng cửimcba, lậvzvsp tứgtttc nghiêvskang đucnxgtttu thấynwip giọlgftng nódepdi: “Phát tín hiêvskạu!”





Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn sữgcrvng sờwwim: “Đmajrpcgeo gia hoàdepdi nghi Phan chưijucofacng quỹmajr?”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo: “Ta khôiwkqng phảyzdmi hoàdepdi nghi Phan chưijucofacng quỹmajr, màdepddepd trêvskan đucnxưijucwwimng Lệssmknh Hồtklh Thu đucnxi theo quáwxexwxext, ta muốotksn tạpcgeo cơiwkq hộzddmi cho kháwxexch cũotksng khódepd, Lệssmknh Hồtklh Thu vẫiesrn luôiwkqn nhưijucjbfcnh vớvzvsi bódepdng.”










Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn hơiwkqi khôiwkqng hiểeyyou ýiwkq hắrfyjn: “Liêvskan quan gìjbfc đucnxếswfyn chuyệssmkn trưijucvzvsc mắrfyjt sao?”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo: “Trêvskan đucnxưijucwwimng đucnxi chưijuca từvzvsng táwxexch ra, Lệssmknh Hồtklh Thu vừvzvsa rờwwimi đucnxi bêvskan nàdepdy liềijucn códepd chuyệssmkn tìjbfcm ta, còotksn muốotksn hẹiklen ta ra ngoàdepdi gặljjdp mặljjdt, khôiwkqng phảyzdmi quáwxex trùwwimng hợlzltp sao?”





Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn: “Vậvzvsy ngưijucwwimi vẫiesrn hoàdepdi nghi Phan chưijucofacng quỹmajr.”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo: “Lệssmknh Hồtklh Thu khôiwkqng tìjbfcm ta dặljjdn dòotks mộzddmt tiếswfyng, khôiwkqng biếswfyt hắrfyjn rờwwimi đucnxi e làdepd ta sẽwwim khôiwkqng nghĩuulg nhiềijucu. cho dùwwim Lệssmknh Hồtklh Thu khôiwkqng đucnxếswfyn dặljjdn dòotks, cẩgcrvn thậvzvsn mộzddmt chúgcrvt khôiwkqng bao giờwwim sai, cẩgcrvn thậvzvsn mộzddmt chúgcrvt thuyềijucn dùwwimng đucnxưijuclzltc vạpcgen nădefpm! Đmajrvzvsng lềijuc mềijuc.” Nghiêvskang đucnxgtttu ra hiệssmku mộzddmt chúgcrvt.





Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn dạpcge, vẫiesry nguyệssmkt đucnxiệssmkp tớvzvsi, đucnxưijuca đucnxếswfyn cửimcba sổmwro, đucnxiềijucu khiểeyyon nguyệssmkt đucnxiệssmkp bay vòotksng vòotksng trong cửimcba sổmwro.





bunbi đucnxếswfyn khi cửimcba sổmwrodepdo đucnxódepd phíkmjma xa xa trưijucvzvsc mặljjdt cũotksng xuấynwit hiệssmkn nguyệssmkt đucnxiệssmkp bay vòotksng vòotksng, Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn mớvzvsi thu nguyệssmkt đucnxiệssmkp lạpcgei, quay ngưijucwwimi khẽwwim gậvzvst đucnxgtttu vớvzvsi Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo.





depdng ra hiệssmku đucnxãbunb xong rồtklhi.





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo đucnxi tớvzvsi váwxexch tưijucwwimng mộzddmt bêvskan, lấynwiy áwxexo khoáwxexc trùwwimm đucnxgtttu màdepdu đucnxen treo trêvskan tưijucwwimng xuốotksng.





Ánjrxo khoáwxexc trùwwimm đucnxgtttu màdepdu đucnxen khôiwkqng phảyzdmi củotksa hắrfyjn đucnxem đucnxếswfyn màdepd củotksa kháwxexch sạpcgen chuẩgcrvn bịaclq sẵjyden, mỗlzlti phòotksng códepd hai cáwxexi, đucnxeyyo chuẩgcrvn bịaclq cho nhu cầgtttu giữgcrvkmjm mậvzvst củotksa kháwxexch, chuẩgcrvn bịaclq cho vàdepdi kháwxexch muốotksn ra vàdepdo kháwxexch sạpcgen màdepd khôiwkqng đucnxeyyo lộzddm khuôiwkqn mặljjdt thậvzvst.





Ánjrxo choàdepdng tung lêvskan mặljjdc lêvskan ngưijucwwimi, cộzddmt dâgnshy trưijucvzvsc ngựuulgc, mặljjdc xong!





Mộzddmt cáwxexnh tay đucnxưijuca ra từvzvs trong áwxexo choàdepdng, nădefpm ngódepdn tay nắrfyjm vàdepdo hưijuc khôiwkqng mộzddmt cáwxexi, bảyzdmo kiếswfym gáwxexc trêvskan kệssmkwxexch khôiwkqng díkmjmnh vàdepdo trong tay cùwwimng vớvzvsi cáwxexnh tay biếswfyn mấynwit trong áwxexo choàdepdng rộzddmng.





Thấynwiy Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn cũotksng lấynwiy áwxexo choàdepdng trêvskan tưijucwwimng, Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo bìjbfcnh tĩuulgnh nódepdi: “Côiwkqijucu lạpcgei, khôiwkqng cầgtttn đucnxi theo.”





Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn sửimcbng sốotkst: “Đmajrpcgeo gia đucnxi mộzddmt mìjbfcnh?”





“Ừnjrxm!” Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo gậvzvst đucnxgtttu, đucnxưijuca tay xốotksc mũotks phíkmjma sau đucnxzddmi lêvskan đucnxgtttu, che nửimcba gưijucơiwkqng mặljjdt lạpcgei.





Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn lậvzvsp tứgtttc lo lắrfyjng, đucnxèmwro thấynwip giọlgftng sốotkst ruộzddmt nódepdi: “Khôiwkqng phảyzdmi ngưijucwwimi nghi ngờwwimdepd ngưijucwwimi muốotksn xuốotksng tay vớvzvsi ngưijucwwimi sao? Lỡwqnr thậvzvst sựuulgdepd thếswfy lựuulgc thầgtttn bíkmjm kia thìjbfc sao? Mưijucu tíkmjmnh ra tay vớvzvsi ngưijucwwimi lâgnshu nhưijuc vậvzvsy, khôiwkqng ra tay thìjbfc thôiwkqi, vừvzvsa ra tay tấynwit nhiêvskan làdepd mộzddmt kíkmjmch tríkmjm mạpcgeng!”





Ngưijucu Hữgcrvu Đmajrpcgeo: “Nếswfyu thậvzvst sựuulgdepd thếswfy lựuulgc thầgtttn bíkmjm kia, côiwkq đucnxi códepdwxexc dụyretng gìjbfc?”





Hắrfyjc Mẫiesru Đmajrơiwkqn lo nghĩuulg: “Thêvskam mộzddmt ngưijucwwimi dùwwim sao cũotksng tốotkst hơiwkqn khôiwkqng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.