Đạo Quân (Dịch

Chương 425 : Công Chúa Quỵt Nợ (2)

Ngày đăng: 11:55 26/08/20

“Cádvdmi đmobqógoax dễndix thôttpmi!” Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno gậefbgt đmobqcvvuu đmobqdgwing ýwdou.





Thấbfoxy hai ngưakyjbopli vừpqkqa gặppqtp mặppqtt còpqkqn thâjjsun thiếppfkt hơepjzn cảnskgepjzng, trong lòpqkqng Hạjimno Thanh Thanh rấbfoxt khógoax chịaoyru, cũng khôttpmng nhìubcdn nổrwnfi Hôttpm Diêttpmn Uy đmobqoxysc ýwdou trưakyjppfkc mặppqtt nàepjzng nêttpmn nghe đmobqếppfkn đmobqâjjsuy cuốchsyi cùqczhng cũcuydng phádvdmt tádvdmc. “Hôttpm Diêttpmn Uy, ta ởodqz đmobqâjjsuy, kinh thàepjznh từpqkqwrdec nàepjzo đmobqếppfkn lưakyjyknit ngưakyjơepjzi làepjz chủmixw rồdgwii? Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno ngưakyjơepjzi đmobqpqkqng nghe hắoxysn, hắoxysn ngoàepjzi thíxxjjch dạjimno chơepjzi thanh lâjjsuu, ngoàepjzi dẫcbsjn ngưakyjơepjzi đmobqếppfkn nhữdkawng nơepjzi dơepjz bẩodqzn kia thìubcd chẳerpjng đmobqưakyja ngưakyjơepjzi đmobqi đmobqưakyjyknic chỗakyj khádvdmc đmobqâjjsuu.”





ttpm Diêttpmn Uy vừpqkqa đmobqaoyrnh phádvdmt tádvdmc, ai ngờbopl Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno lạjimni gậefbgt đmobqcvvuu nógoaxi: “Thanh lâjjsuu tốchsyt, thanh lâjjsuu tốchsyt, khôttpmng biếppfkt côttpmakyjơepjzng nơepjzi nàepjzy phong tìubcdnh nhưakyj thếppfkepjzo, Hôttpm Diêttpmn huynh, nghe nógoaxi kinh thàepjznh cógoax “Bạjimnch Vâjjsun Gian” rấbfoxt đmobqưakyjyknic, rấbfoxt nổrwnfi tiếppfkng, khôttpmng biếppfkt têttpmn tuổrwnfi vàepjz sựhgxn thựhgxnc cógoaxakyjơepjzng xứovqcng khôttpmng?”





Chádvdmt! Hôttpm Diêttpmn Uy đmobqùqczhi vỗakyj, măsclṇt mày hơepjźn hơepjz̉ đmobqnskgm bảnskgo: “Ngưakyju huynh yêttpmn tâjjsum, đmobqi Bạjimnch Vâjjsun Gian đmobqi, hôttpmm nàepjzo ta sẽlusa sắoxysp xếppfkp!”





Hạjimno Thanh Thanh lậefbgp tứovqcc đmobqcvvuy vẻchsy khinh bỉlgis, Bùqczhi Nưakyjơepjzng Tửrwnfakyjng chétwshn tràepjz khôttpmng nógoaxi, hai nam nhâjjsun côttpmng nhiêttpmn thảnskgo luậefbgn chuyệsclnn đmobqi chơepjzi thanh lâjjsuu trưakyjppfkc mặppqtt cádvdmc nàepjzng nêttpmn nghe khôttpmng hềchlu thoảnskgi mádvdmi. Hắoxysc Mẫcbsju Đcbsjơepjzn thìubcd mỉlgism cưakyjbopli khôttpmng nógoaxi, vìubcdepjzng biếppfkt Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno căsclnn bảnskgn khôttpmng phảnskgi loạjimni ngưakyjbopli nhưakyj vậefbgy.





Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno nghe vậefbgy thìubcd lậefbgp tứovqcc nógoaxi vớppfki Hắoxysc Mẫcbsju Đcbsjơepjzn: “Vềchlu sau Hôttpm Diêttpmn huynh đmobqếppfkn đmobqâjjsuy khôttpmng đmobqưakyjyknic cảnskgn lạjimni, bấbfoxt kỳfgatwrdec nàepjzo cũcuydng cógoax thểwcqr gặppqtp ta!”










Hắoxysc Mẫcbsju Đcbsjơepjzn cưakyjbopli trảnskg lờbopli: “Vâjjsung, nhớppfk kỹcvvu rồdgwii!”





ttpm Diêttpmn Uy lậefbgp tứovqcc cưakyjbopli thoảnskgi mádvdmi, y làepjz ngưakyjbopli thíxxjjch sĩmgue diệsclnn, lầcvvun sau phảnskgi đmobqwcqr đmobqádvdmm bằptoong hữdkawu kia củmixwa mìubcdnh mởodqz mang kiếppfkn thứovqcc, Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno giếppfkt yếppfkn sứovqcepjz bằptoong hữdkawu củmixwa y, thếppfkepjzy thìubcd quádvdmgoax thểwcqr diệsclnn rồdgwii, lầcvvun trưakyjppfkc sứovqc thầcvvun Yếppfkn quốchsyc tạjimni Tềchlu quốchsyc kia hìubcdnh nhưakyjpqkqn mạjimnnh miệsclnng cãepdmi mìubcdnh!





Hạjimno Thanh Thanh miễndixn cưakyjadzkng chen vàepjzo: “Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno, vìubcd sao Viêttpmn Cưakyjơepjzng khôttpmng đmobqếppfkn?”





“Côttpmng chúwrdea!” Bùqczhi Nưakyjơepjzng Tửrwnf lậefbgp tứovqcc quádvdmt, ngay trưakyjppfkc mặppqtt Hôttpm Diêttpmn Uy, nàepjzng khôttpmng muốchsyn Hạjimno Thanh Thanh kétwsho chuyệsclnn Viêttpmn Cưakyjơepjzng vàepjzo, đmobqdgwing thờbopli nétwshm cho Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno mộkjubt ádvdmnh mắoxyst.





Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno hiểwcqru ýwdou, hắoxysn cũcuydng nghe Hắoxysc Mẫcbsju Đcbsjơepjzn nógoaxi chuyệsclnn Hạjimno Thanh Thanh thổrwnf lộkjub vớppfki Viêttpmn Cưakyjơepjzng. Mặppqtc kệscln lờbopli Hạjimno Thanh Thanh nógoaxi cógoax phảnskgi thậefbgt lòpqkqng khôttpmng thìubcd hắoxysn vẫcbsjn nghĩmgue hai ngưakyjbopli khôttpmng phùqczh hợyknip. Đcbsjcvvuu tiêttpmn Viêttpmn Cưakyjơepjzng khôttpmng thíxxjjch loạjimni nữdkaw nhâjjsun nàepjzy, tiếppfkp đmobqógoax chêttpmnh lệsclnch thâjjsun phậefbgn đmobqaoyra vịaoyr củmixwa hai ngưakyjbopli thậefbgt sựhgxn khôttpmng thíxxjjch hợyknip ởodqz cạjimnnh nhau, nếppfku miễndixn cưakyjadzkng ởodqz cạjimnnh chỉlgisgoax hạjimni cho Viêttpmn Cưakyjơepjzng, hắoxysn vẫcbsjn mong nữdkaw nhâjjsun nàepjzy cádvdmch xa Viêttpmn Cưakyjơepjzng mộkjubt chúwrdet.





Hắoxysn liềchlun nógoaxi trádvdmnh đmobqi: “Côttpmng chúwrdea, nhắoxysc đmobqếppfkn chuyệsclnn nàepjzy ta mớppfki nhớppfk ra mộkjubt chuyệsclnn, tiềchlun côttpmpqkqn nợykni ta cógoax phảnskgi nêttpmn trảnskg rồdgwii khôttpmng?”





Phụvcixt! Hôttpm Diêttpmn Uy đmobqang bưakyjng chétwshn tràepjz liêttpmn tụvcixc ho khan, ngẩodqzng đmobqcvvuu hỏakyji: “Ngưakyju huynh, nàepjzng thiếppfku tiềchlun huynh sao?”





Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno gậefbgt đmobqcvvuu.





ttpm Diêttpmn Uy lạjimni hỏakyji: “Thiếppfku bao nhiêttpmu?”





Khuôttpmn mặppqtt Hạjimno Thanh Thanh đmobqakyjttpmn, lậefbgp tứovqcc hétwsht lêttpmn vớppfki hắoxysn: “Têttpmn mặppqtt lôttpmng cặppqtn bãepdm, liêttpmn quan gìubcd đmobqếppfkn ngưakyjơepjzi!”





Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno: “Cũcuydng khôttpmng nhiềchluu, hai trăsclnm vạjimnn kim tệscln nhỉlgis!”





Nhiềchluu nhưakyj vậefbgy màepjzpqkqn khôttpmng nhiềchluu lắoxysm? Hôttpm Diêttpmn Uy chấbfoxn kinh, ádvdmnh mắoxyst khógoax tin nhìubcdn vềchlu phíxxjja Hạjimno Thanh Thanh rồdgwii lạjimni bưakyjng chétwshn tràepjzttpmn trộkjubm mừpqkqng, giốchsyng nhưakyj đmobqang nógoaxi chuyệsclnn vớppfki chétwshn tràepjz: “Cảnskg đmobqbopli lãepdmo tửrwnfpqkqn chưakyja từpqkqng thấbfoxy nhiềchluu tiềchlun nhưakyj vậefbgy, thiếppfku nhiềchluu tiềchlun nhưakyj vậefbgy, cũcuydng khôttpmng biếppfkt ai làepjz cặppqtn bãepdm!”





Hạjimno Thanh Thanh lậefbgp tứovqcc bắoxyst chétwshn tràepjz trêttpmn bàepjzn hắoxyst mộkjubt chétwshn tràepjz vềchlu phíxxjja Hôttpm Diêttpmn Uy ngồdgwii đmobqchsyi diệsclnn.










Hoàepjznh Thiêttpmn Đcbsjoạjimnn luôttpmn lặppqtng lẽlusa đmobqovqcng bêttpmn hấbfoxt tay ádvdmo lêttpmn, nưakyjppfkc tràepjz hắoxyst đmobqếppfkn ngoặppqtt giữdkawa khôttpmng trung, bay ra ngoàepjzi cửrwnfa.





Hạjimno Thanh Thanh khôttpmng dádvdmm nổrwnfi khùqczhng vớppfki Hoàepjznh Thiêttpmn Đcbsjoạjimnn, lạjimni quay sang quádvdmt Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno: “Ởdkaw đmobqâjjsuu ra hai trăsclnm vạjimnn, ngưakyjơepjzi còpqkqn chưakyja đmobqưakyja ta vàepjzo Băsclnng Tuyếppfkt cádvdmc, căsclnn cứovqc theo cádvdmakyjyknic làepjz ngưakyjơepjzi thua, phảnskgi trảnskg ta mộkjubt trăsclnm vạjimnn, trừpqkq trưakyjppfkc cấbfoxn sau, chúwrdeng ta khôttpmng ai nợykniubcd ai cảnskg.”





Ban đmobqcvvuu ởodqzsclnng Tuyếppfkt cádvdmc khôttpmng hiểwcqru rõcvjf, giờboplepjzng đmobqjimni khádvdmi đmobqãepdm hiểwcqru hai trăsclnm vạjimnn kim tệsclngoax ýwdou nghĩmguea nhưakyj thếppfkepjzo.





Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno cưakyjbopli nógoaxi: “Côttpmng chúwrdea, côttpm đmobqang quỵtvkpt nợykni đmobqbfoxy àepjz, làepjz do côttpm chạjimny trưakyjppfkc, sao côttpmgoax thểwcqr trádvdmch ta khôttpmng dẫcbsjn côttpmepjzo? Đcbsjưakyjyknic thôttpmi, ta chạjimny làepjzng thìubcd thôttpmi vậefbgy, nhưakyjng dùqczh sao mộkjubt trăsclnm vạjimnn vẫcbsjn phảnskgi trảnskg chứovqc nhỉlgis?”





“Làepjzm sao ta biếppfkt ngưakyjơepjzi cógoax thểwcqr dẫcbsjn ta vàepjzo hay khôttpmng?”





“Côttpmng chúwrdea, côttpmgoaxi vậefbgy làepjz khôttpmng cógoaxwdou rồdgwii, chẳerpjng lẽlusattpm quêttpmn, giấbfoxy nợykni hai trăsclnm vạjimnn côttpm đmobqãepdm viếppfkt cho rồdgwii, làepjz ta cógoaxpqkqng tốchsyt trảnskg lạjimni cho côttpm.”





ttpmn nàepjzy hai ngưakyjbopli đmobqbfoxu võcvjf miệsclnng, Hạjimno Thanh Thanh tứovqcc thởodqz hổrwnfn hểwcqrn còpqkqn Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno vẫcbsjn mang vẻchsy trêttpmu tứovqcc.





ttpm Diêttpmn Uy phấbfoxn chấbfoxn tinh thầcvvun, nghiêttpmm túwrdec nghe chuyệsclnn xấbfoxu liêttpmn quan đmobqếppfkn Hạjimno Thanh Thanh, chuẩodqzn bịaoyr cho tưakyjơepjzng lai.





qczhi Nưakyjơepjzng Tửrwnfcuydng khôttpmng đmobqwcqr ýwdou, mặppqtc kệscln Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno cógoax phảnskgi đmobqang nógoaxi đmobqùqczha hay khôttpmng, sốchsy tiềchlun kia khôttpmng thểwcqr trảnskg cho Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno. Tiềchlun củmixwa hoàepjzng thấbfoxt Tềchlu quốchsyc đmobqâjjsuu dễndix lừpqkqa vậefbgy? Chạjimny đmobqếppfkn kinh thàepjznh Tềchlu quốchsyc đmobqòpqkqi nợykni, bảnskgn thâjjsun Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno phảnskgi ưakyjppfkc lưakyjykning hậefbgu quảnskg mộkjubt chúwrdet.





Ngưakyjbopli cũcuyd gặppqtp mặppqtt, lạjimni quen thêttpmm ngưakyjbopli mớppfki, hai bêttpmn cũcuydng khôttpmng tròpqkq chuyệsclnn quádvdmjjsuu, bêttpmn Bùqczhi Nưakyjơepjzng Tửrwnf liềchlun cádvdmo từpqkq, từpqkq chốchsyi bữdkawa tiệsclnc củmixwa Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno mờbopli.





Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno đmobqíxxjjch thâjjsun tiếppfkn đmobqádvdmm ngưakyjbopli ra cổrwnfng. Lúwrdec sắoxysp cádvdmo biệsclnt Hôttpm Diêttpmn Uy liêttpmn tụvcixc nógoaxi hôttpmm khádvdmc sẽlusa đmobqếppfkn tìubcdm hắoxysn.





Sau khi tiễndixn khádvdmch đmobqi, Lệsclnnh Hồdgwi Thu vàepjz Phong Âttpmn Thádvdmi nhanh chógoaxng bu lạjimni.





“Côttpmng chúwrdea kia nógoaxi chuyệsclnn chiếppfkn mãepdm nhưakyj thếppfkepjzo?” Phong Âttpmn Thádvdmi vộkjubi hỏakyji.










Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno thởodqzepjzi: “Mộkjubt côttpmng chúwrdea khôttpmng cógoax thựhgxnc quyềchlun, huynh cho rằptoong nàepjzng ta cógoax quyềchlun phádvdm hỏakyjng quốchsyc sádvdmch Tềchlu quốchsyc đmobqưakyja ta mưakyjbopli vạjimnn chiếppfkn mãepdm sao?”





wrdec đmobqcvvuu hắoxysn chưakyja kịaoyrp phảnskgn ứovqcng, vìubcd hắoxysn biếppfkt Hạjimno Thanh Thanh khôttpmng phảnskgi ngưakyjbopli nógoaxi dốchsyi, suýwdout chúwrdet nữdkawa đmobqãepdm bịaoyr mấbfoxy lờbopli lung tung củmixwa Hạjimno Thanh Thanh lừpqkqa tưakyjodqzng thậefbgt, còpqkqn muốchsyn đmobqádvdmnh chủmixw ýwdou vớppfki Hạjimno Thanh Thanh, kếppfkt quảnskgqczhi Nưakyjơepjzng Tửrwnf âjjsum thầcvvum nhắoxysc nhởodqz hắoxysn mớppfki phảnskgn ứovqcng lạjimni. Hạjimno Thanh Thanh khôttpmng nógoaxi dốchsyi, đmobqơepjzn thuầcvvun chỉlgisepjz nhữdkawng lờbopli nógoaxi mòpqkq khôttpmng suy nghĩmgue bằptoong đmobqcvvuu thôttpmi.





“Hầcvvuy...” Phong Âttpmn Thádvdmi im lặppqtng, tỉlgisnh ngộkjub, chợyknit tiếppfkc hậefbgn nógoaxi: “Nógoaxi đmobqùqczha thôttpmi àepjz!”





Vớppfki chuyệsclnn chiếppfkn sựhgxn, thậefbgt ra lãepdmo làepjz ngưakyjbopli sốchsyt ruộkjubt nhấbfoxt trong đmobqádvdmm ngưakyjbopli nàepjzy. Lãepdmo mang ngưakyjbopli đmobqếppfkn Tềchlu quốchsyc từpqkq sớppfkm, đmobqếppfkn giờbopl khôttpmng thểwcqrepjzn giao lạjimni vớppfki gia môttpmn!





Lệsclnnh Hồdgwi Thu lạjimni hỏakyji câjjsuu khádvdmc: “Lãepdmo đmobqscln, nghe nógoaxi đmobqscln cửrwnf mộkjubt đmobqádvdmm ngưakyjbopli đmobqi làepjzm thịaoyrt Huyềchlun Tửrwnf Xuâjjsun trưakyjppfkc mặppqtt mọdoxpi ngưakyjbopli?”





wrdec trưakyjppfkc luôttpmn đmobqi bêttpmn cạjimnnh Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno nêttpmn y khôttpmng biếppfkt tìubcdnh hìubcdnh, mãepdmi lúwrdec nãepdmy vừpqkqa hồdgwii phủmixw mớppfki nhậefbgn đmobqưakyjyknic tin tứovqcc bêttpmn Phi Bộkjubc đmobqàepjzi kia.





“Tìubcdnh hìubcdnh nhưakyj thếppfkepjzo?” Phong Âttpmn Thádvdmi ngạjimnc nhiêttpmn. Đcbsjscln tửrwnf Thiêttpmn Ngọdoxpc môttpmn dưakyjppfki tay lãepdmo đmobqchluu biếppfkt chuyệsclnn nhưakyjng nhấbfoxt thờbopli chưakyja cógoax ai vộkjubi vàepjzng bádvdmo vớppfki lãepdmo, đmobqchluu cho rằptoong lãepdmo ởodqz cạjimnnh Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno hẳerpjn đmobqãepdm biếppfkt việsclnc nàepjzy.





“Ừtvkpm!” Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno gậefbgt đmobqcvvuu thừpqkqa nhậefbgn, cứovqc thếppfkakyjppfkc đmobqi.





Đcbsjyknii sau khi hỏakyji rõcvjfubcdnh hìubcdnh từpqkq miệsclnng Lệsclnnh Hồdgwi Thu, Phong Âttpmn Thádvdmi im lặppqtng hồdgwii lâjjsuu, cuốchsyi cùqczhng lắoxysc đmobqcvvuu cưakyjbopli khổrwnf...





Trêttpmn con đmobqưakyjboplng rừpqkqng ven hồdgwi, mộkjubt nam tửrwnf ádvdmo trắoxysng lưakyjng hùqczhm vai gấbfoxu đmobqang dạjimno bưakyjppfkc, trêttpmn ádvdmo trắoxysng cógoax thêttpmu long vâjjsun màepjzu trắoxysng, khíxxjj chấbfoxt cao quýwdou, cógoax khíxxjj thếppfk nhưakyjepjz hồdgwi, khôttpmng giậefbgn tựhgxn uy, chíxxjjnh làepjz hoàepjzng đmobqếppfk Tềchlu quốchsyc Hạjimno Vâjjsun Đcbsjdgwi.





Tảnskg Đcbsjovqcc Tụvcixng đmobqãepdm thay trang phụvcixc ngồdgwii bồdgwii tiếppfkp nógoaxi chuyệsclnn bêttpmn cạjimnnh, Hạjimno Vâjjsun Đcbsjdgwi đmobqkjubt nhiêttpmn muốchsyn hỏakyji tìubcdnh hìubcdnh nưakyjppfkc nàepjzo đmobqógoaxttpmn y lậefbgp tứovqcc đmobqưakyjyknic vờbopli tớppfki.





Sau khi nógoaxi xong chuyệsclnn chíxxjjnh sựhgxn, lúwrdec đmobqaoyrnh cádvdmo từpqkq, Tảnskg Đcbsjovqcc Tụvcixng chợyknit cưakyjbopli nógoaxi: “Bệscln hạjimn, hôttpmm nay trong nhàepjz thầcvvun xảnskgy ra chúwrdet chuyệsclnn thúwrde vịaoyr.”





Hạjimno Vâjjsun Đcbsjdgwi: “Chuyệsclnn thúwrde vịaoyrubcdgoaxi thửrwnf nghe nàepjzo.”





Tảnskg Đcbsjovqcc Tụvcixng: “Dung Bìubcdnh quậefbgn vưakyjơepjzng Yếppfkn quốchsyc Thưakyjơepjzng Triềchluu Tôttpmng cửrwnf ngưakyjbopli tớppfki, lúwrdec đmobqếppfkn nhàepjz thầcvvun bádvdmi kiếppfkn thầcvvun đmobqkjubt nhiêttpmn nhắoxysc đmobqếppfkn mộkjubt chuyệsclnn, nógoaxi trưakyjodqzng côttpmng chúwrdea thiếppfku hắoxysn hai trăsclnm vạjimnn kim tệscln, còpqkqn hỏakyji thầcvvun cógoax thểwcqr giúwrdep hắoxysn hỏakyji trưakyjodqzng côttpmng chúwrdea lúwrdec nàepjzo trảnskg tiềchlun cho hắoxysn, thầcvvun cảnskgm thấbfoxy rấbfoxt buồdgwin cưakyjbopli nhưakyjng cũcuydng khôttpmng đmobqwcqr ýwdou lắoxysm.”





Hạjimno Vâjjsun Đcbsjdgwi dừpqkqng bưakyjppfkc, chuyệsclnn nữdkaw nhi thiếppfku nợykni trưakyjppfkc kia hìubcdnh nhưakyj ôttpmng đmobqãepdm từpqkqng nghe nógoaxi, sau khi hơepjzi suy tưakyj, hỏakyji: “Làepjz nhi tửrwnf Thưakyjơepjzng Kiếppfkn Bádvdm phádvdmi ngưakyjbopli tớppfki? Têttpmn làepjzubcd?”





Tảnskg Đcbsjovqcc Tụvcixng: “Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno, chíxxjjnh làepjz Ngưakyju Hữdkawu Đcbsjjimno giếppfkt Yếppfkn sứovqc.”





“Ồjjsu!” Hạjimno Vâjjsun Đcbsjdgwi khẽlusa gậefbgt đmobqcvvuu tiếppfkp tụvcixc tiếppfkn vềchlu phíxxjja trưakyjppfkc.





Tảnskg Đcbsjovqcc Tụvcixng quan sádvdmt phảnskgn ứovqcng củmixwa ôttpmng, khôttpmng nhậefbgn ra đmobqưakyjyknic bấbfoxt kỳfgat manh mốchsyi gìubcdyphfn cádvdmo lui.





Sau khi Hạjimno Vâjjsun Đcbsjdgwi đmobqi dạjimno ven hồdgwi thìubcdcuydng đmobqrwnfi hưakyjppfkng, trởodqz vềchlu hậefbgu cung, trựhgxnc tiếppfkp tớppfki tẩodqzm cung hoàepjzng hậefbgu.





Hoàepjzng hậefbgu nghe tin liềchlun ra ngoàepjzi nghêttpmnh đmobqógoaxn, sau khi hai vợykni chồdgwing tùqczhy việsclnn nógoaxi vàepjzo câjjsuu liềchlun ngồdgwii xuốchsyng, Hạjimno Vâjjsun Đcbsjdgwi hỏakyji: : “Thanh Thanh đmobqâjjsuu?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.