Đạo Quân (Dịch

Chương 807 : Đứng Ra Chống Lưng

Ngày đăng: 12:04 26/08/20

Trong sâefacn nhỏhsnu, Môjsthng Sơedjmn Minh chốdnrwng hai tay trêslhon xe lăcvqfn rècvqfn luyệeluyn lựusujc tay.





La Đycmbnjbbi An xáxehxch thùnzmsng nưstoouttgc nólrsung đedjmi vànvieo, sảmctpi bưstoouttgc đedjmếodujn gầfulyn xe lăcvqfn bẩhrahm báxehxo:





“Xảmctpy ra chuyệeluyn rồrnqdi sưstoo phụyeoo, nghe nólrsui trong vưstoodknkn hoa Đycmbnjbbo gia mớuttgi xảmctpy ra xung đedjmajptt vớuttgi hai thiếodujp thấabfat củymiva vưstooơedjmng gia. Vưstooơedjmng gia vànvie Lam tiêslhon sinh đedjmãqrdf nghe tin tiếodujn đedjmếodujn, sưstoo phụyeoolrsu đedjmi xem khôjsthng?”





jsthng Sơedjmn Minh chậwgmfm rãqrdfi thảmctp lỏhsnung cáxehxnh tay ngồrnqdi xuốdnrwng xe lăcvqfn, suy tưstoo mộajptt lútutdc rồrnqdi lắokhbc đedjmfulyu nólrsui:





“Ta khôjsthng đedjmi, ngưstooơedjmi hãqrdfy đedjmi hỏhsnui thăcvqfm xem chuyệeluyn thếodujnvieo.”





La Đycmbnjbbi An gậwgmft đedjmfulyu bỏhsnu chạnjbby:










“Vâefacng!”





Ngưstoodknki trẻolhs tuổstooi đedjmvzbau thíkgcvch náxehxo nhiệeluyt, cảmctpm thấabfay hứjsthng thútutd vớuttgi chuyệeluyn nànviey.





Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo chậwgmfm rãqrdfi vềvzba kháxehxch việeluyn, Quảmctpn Phưstooơedjmng Nghi vànvie Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh đedjmang ôjsthn chuyệeluyn.





Thấabfay Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo ăcvqfn mặusujc kiểuxwau đedjmólrsu trởkhbi vềvzba, Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh rấabfat ngạnjbbc nhiêslhon.





Quảmctpn Phưstooơedjmng Nghi buồrnqdn cưstoodknki:





“Nólrsui nànviey Đycmbnjbbo gia, ngưstooơedjmi đedjmang chơedjmi tròigqrduhj vậwgmfy?”





Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo xua tay:





“Đycmbglckng nólrsui nữolhsa.”





Ba ngưstoodknki mớuttgi đedjmi vànvieo đedjmìduhjnh ngồrnqdi xuốdnrwng thìduhj Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng, Lam Nhưstooymoyc Đycmbìduhjnh đedjmãqrdf vộajpti vànvieng tớuttgi.





Hai ngưstoodknki thấabfay trong đedjmìduhjnh cólrsu ngưstoodknki, chạnjbby nhanh lạnjbbi gầfulyn.





Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng kinh ngạnjbbc hỏhsnui:





“Sao Đycmbnjbbo gia ăcvqfn mặusujc thànvienh nhưstoo vậwgmfy?”





Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo cưstoodknki khổstoolrsui:










“Lầfulyn đedjmfulyu đedjmếodujn đedjmâefacy pháxehxt hiệeluyn phủymiv Thứjsth Sửplnb kháxehx lớuttgn nêslhon đedjmi dạnjbbo, khôjsthng kiêslhon nhẫymivn dọludhc đedjmưstoodknkng gặusujp kháxehxch khíkgcv chànvieo hỏhsnui suốdnrwt nêslhon tìduhjm ngưstoodknki hầfulyu đedjmstooi áxehxo, kếodujt quảmctp khôjsthng cẩhrahn thậwgmfn va chạnjbbm nữolhs nhâefacn củymiva vưstooơedjmng gia trong vưstoodknkn hoa, thậwgmft lànvietutdng tútutdng.”





Vẻolhs mặusujt Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh kinh ngạnjbbc, tìduhjnh huốdnrwng gìduhj?





Quảmctpn Phưstooơedjmng Nghi nửplnba cưstoodknki nửplnba khôjsthng liếodujc qua Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo.





Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng đedjmãqrdf nghe kểuxwa chuyệeluyn nànviey, nếoduju khôjsthng đedjmãqrdf chẳefacng đedjmếodujn, vộajpti nólrsui:





“Đycmbnjbbo gia nólrsui quáxehx lớuttgn, Đycmbnjbbo gia khôjsthng mạnjbbo phạnjbbm chútutdt nànvieo, lànvie hai ngưstoodknki kia khôjsthng biếodujt Đycmbnjbbo gia, nólrsui năcvqfng lỗosesqrdfng, mạnjbbo phạnjbbm Đycmbnjbbo gia. Xin Đycmbnjbbo gia đedjmglckng đedjmuxwa bụyeoong, ta kêslhou hai nànvieng đedjmếodujn xin lỗosesi ngay!”





slhon nànviey luôjsthn ngólrsung trôjsthng Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo đedjmếodujn, khólrsu khăcvqfn lắokhbm hắokhbn chịlrsuu tớuttgi kếodujt quảmctp bịlrsu hai nữolhs nhâefacn ngu xuẩhrahn răcvqfn dạnjbby mộajptt trậwgmfn, chuyệeluyn quáxehxi quỷpwjgduhj.





Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo xua tay ngăcvqfn lạnjbbi:





“Khôjsthng dáxehxm! Ta đedjmãqrdf nhìduhjn ra, mớuttgi rồrnqdi vưstooơedjmng phi cũlrsung khôjsthng dáxehxm lêslhon tiếodujng trưstoouttgc mặusujt hai ngưstoodknki, ta cólrsu thểuxwa tứjsthc giậwgmfn cáxehxi gìduhj? Ta thấabfay lạnjbb, ta hiểuxwau tíkgcvnh tìduhjnh củymiva vưstooơedjmng phi, nhớuttgcvqfm xưstooa dáxehxm đedjmáxehxnh cảmctpstooơedjmng gia, hai vịlrsu kia cólrsu thểuxwanviem cho tíkgcvnh tìduhjnh nhưstoostooơedjmng phi cũlrsung hoảmctpng sợymoy thìduhj chắokhbc khôjsthng dễfhft chọludhc. Chuyệeluyn khôjsthng nghiêslhom trọludhng gìduhj, bỏhsnu đedjmi.”





Nghe nólrsui tẩhrahu tửplnb khôjsthng dáxehxm lêslhon tiếodujng trưstoouttgc mặusujt hai nữolhs nhâefacn kia, Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh míkgcvm môjsthi liếodujc xéokhbo ca ca.





Khólrsue môjsthi Quảmctpn Phưstooơedjmng Nghi hơedjmi cong lêslhon.





Lam Nhưstooymoyc Đycmbìduhjnh vốdnrwn đedjmếodujn giútutdp đedjmtwnwigqra hoãqrdfn cũlrsung im lặusujng, ngưstoodknki ngoànviei khôjsthng tiệeluyn xen vànvieo việeluyc nhànvie.





Vẻolhs mặusujt Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng lútutdng tútutdng nólrsui:





“Khôjsthng nghiêslhom trọludhng nhưstoo vậwgmfy đedjmâefacu Đycmbnjbbo gia, ta kêslhou cáxehxc nànvieng đedjmếodujn ngay.”










Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo xua tay nólrsui:





“Thôjsthi vưstooơedjmng gia đedjmglckng đedjmuxwa khôjsthng cólrsu việeluyc gìduhjefacy chuyệeluyn, tíkgcvnh cáxehxch nữolhs nhâefacn nhỏhsnu nhen, hai vịlrsu củymiva vưstooơedjmng gia nhìduhjn ta vớuttgi áxehxnh mắokhbt lànvie lạnjbb, ẩhrahn giấabfau sáxehxt khíkgcv. Vưstooơedjmng gia còigqrn kêslhou họludh lạnjbbi đedjmâefacy mấabfat mặusujt coi nhưstoo kếodujt thùnzms, lỡtwnwstooơedjmng lai bọludhn họludh đedjmưstooymoyc thếoduj khôjsthng biếodujt sẽefac xảmctpy ra chuyệeluyn gìduhj, ta chọludhc khôjsthng nổstooi. Cólrsu thểuxwaslhon tĩutqrnh đedjmưstooymoyc thìduhj đedjmuxwaslhon đedjmi, bỏhsnu đedjmi.”





Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo thậwgmfm chíkgcvlrsui ra bốdnrwn chữolhs ‘ẩhrahn giấabfau sáxehxt khíkgcv’ lànviem đedjmáxehxm ngưstoodknki Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng giậwgmft nảmctpy mìduhjnh.





Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo ra khỏhsnui đedjmìduhjnh đedjmi vềvzba phòigqrng:





“Chắokhbc Hoànvieng Liệeluyt sắokhbp đedjmếodujn, ta đedjmi thay đedjmrnqd gặusujp ngưstoodknki.”





Quảmctpn Phưstooơedjmng Nghi hơedjmi khom ngưstoodknki cưstoodknki xin lỗosesi mấabfay vịlrsu rồrnqdi đedjmi theo.





Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng, Lam Nhưstooymoyc Đycmbìduhjnh lặusujng im rờdknki đedjmi.





Xảmctpy ra chuyệeluyn nhưstoo vậwgmfy Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh khôjsthng tiệeluyn ởkhbi lạnjbbi, nànvieng cầfulyn tìduhjm hiểuxwau cólrsu chuyệeluyn gìduhj.





Trong đedjmìduhjnh việeluyn.





jsthng Sơedjmn Minh đedjmstoostoouttgc nólrsung rửplnba mặusujt. La Đycmbnjbbi An đedjmi tìduhjm hiểuxwau tin tứjsthc chưstooa vềvzba. Lam Nhưstooymoyc Đycmbìduhjnh chia tay vớuttgi Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng ngưstooymoyc lạnjbbi tìduhjm đedjmếodujn than thởkhbi.





jsthng Sơedjmn Minh đedjmokhbp khăcvqfn nólrsung lêslhon mặusujt, hỏhsnui:





“Sao vậwgmfy? Lànviem nhưstoo sắokhbp tắokhbt thởkhbi.”





Lam Nhưstooymoyc Đycmbìduhjnh kểuxwa lạnjbbi tìduhjnh huốdnrwng:










“Xảmctpy ra chútutdt chuyệeluyn . . .”





jsthng Sơedjmn Minh vòigqr khăcvqfn lôjsthng thànvienh mộajptt cụyeooc, hỏhsnui:





“Ýrgtjstooơedjmng gia thếodujnvieo?”





Lam Nhưstooymoyc Đycmbìduhjnh cưstoodknki khổstoolrsui:





“Còigqrn sao nữolhsa, hôjsthm qua Đycmbnjbbo gia nhắokhbc tớuttgi tìduhjnh cảmctpm quen biếodujt vớuttgi vưstooơedjmng phi ngay trưstoouttgc mặusujt Hoànvieng Thôjsthng, sáxehxng sớuttgm xảmctpy ra chuyệeluyn nànviey. Đycmbnjbbo gia nólrsui lànvie khôjsthng kiêslhon nhẫymivn ngưstoodknki trong phủymiv lễfhft đedjmajptslhon thay đedjmrnqd ngưstoodknki hầfulyu, khôjsthng cẩhrahn thậwgmfn va chạnjbbm nữolhs nhâefacn củymiva vưstooơedjmng gia trong vưstoodknkn hoa, Môjsthng soáxehxi tin khôjsthng? Vưstooơedjmng gia khôjsthng ngốdnrwc, Đycmbnjbbo gia rõuovmnvieng muốdnrwn đedjmjsthng ra chốdnrwng lưstoong cho vưstooơedjmng phi, nhưstoong vìduhj đedjmâefacy lànvie việeluyc nhànvie củymiva vưstooơedjmng gia nêslhon hắokhbn khôjsthng muốdnrwn nólrsui rõuovm.”





jsthng Sơedjmn Minh khẽefac thởkhbinviei:





"Loạnjbbi việeluyc nànviey chútutdng ta khôjsthng tiệeluyn nólrsui nhiềvzbau, đedjmuxwastooơedjmng gia tựusuj suy nghĩutqr đedjmi.





Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng đedjmi vànvieo phòigqrng ngồrnqdi xuốdnrwng.





Mỹyeoo nhâefacn Ngọludhc Nưstooơedjmng dâefacng trànvieslhon.





Mỹyeoo nhâefacn Uyểuxwan Nưstooơedjmng dècvqf dặusujt hỏhsnui:





“Vưstooơedjmng gia, Đycmbnjbbo gia kia khôjsthng nólrsui gìduhj đedjmi?"





Mặusujt Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng khôjsthng biểuxwau tìduhjnh khôjsthng lêslhon tiếodujng.





Ngọludhc Nưstooơedjmng tộajpti nghiệeluyp nólrsui:










“Vưstooơedjmng gia, chútutdng ta khôjsthng nólrsui gìduhj, ban đedjmfulyu thậwgmft sựusuj khôjsthng biếodujt hắokhbn, tỷpwjg muộajpti chútutdng ta đedjmãqrdf gặusujp hắokhbn bao giờdknk đedjmâefacu. Hắokhbn mặusujc đedjmrnqd ngưstoodknki hầfulyu, muốdnrwn khôjsthng hiểuxwau lầfulym cũlrsung khólrsu, chútutdng ta đedjmãqrdf xin lỗosesi rồrnqdi hắokhbn còigqrn muốdnrwn sao nữolhsa?”





Uyểuxwan Nưstooơedjmng háxehxt đedjmeluym:





“Chútutdng ta dùnzmsduhjnvie nữolhs nhâefacn củymiva vưstooơedjmng gia, khôjsthng cólrsu chuyệeluyn gìduhj lớuttgn, nếoduju hắokhbn vẫymivn khôjsthng dứjstht thìduhjedjmi khôjsthng đedjmuxwastooơedjmng gia vànvieo mắokhbt.”





Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng quay đedjmfulyu lạnjbbnh lùnzmsng liếodujc Uyểuxwan Nưstooơedjmng, sau đedjmólrsu đedjmjsthng dậwgmfy đedjmi.





Phưstooymoyng Nhưstooymoyc Nam khôjsthng hiểuxwau xảmctpy ra chuyệeluyn gìduhj, mãqrdfi khi Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh tìduhjm đedjmếodujn hỏhsnui nànvieng mớuttgi biếodujt lànvie Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo cốdnrw ýgazq kiếodujm chuyệeluyn đedjmuxwa chốdnrwng lưstoong cho nànvieng. Phưstooymoyng Nhưstooymoyc Nam khôjsthng nghĩutqr đedjmếodujn hiệeluyn giờdknk Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo cólrsu thểuxwa cốdnrw ýgazq tốdnrwn côjsthng vìduhjnvieng nhưstoo vậwgmfy, nànvieng thầfulym khólrsuc, rấabfat cảmctpm đedjmajptng.





Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh ôjsthm Phưstooymoyng Nhưstooymoyc Nam cùnzmsng khólrsuc:





“Tẩhrahu tửplnb sao ngốdnrwc vậwgmfy, cólrsu chuyệeluyn gìduhj khôjsthng chịlrsuu nólrsui vớuttgi muộajpti?”





Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh nghe Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo nólrsui mớuttgi biếodujt Phưstooymoyng Nhưstooymoyc Nam lànviem vưstooơedjmng phi chíkgcvnh thấabfat mànvie khôjsthng dáxehxm nólrsui tiếodujng nànvieo trưstoouttgc mặusujt hai nữolhs nhâefacn kia. Ngưstoodknki ngoànviei nhưstoo Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo còigqrn biếodujt chạnjbby tớuttgi bêslhonh vựusujc, nànvieng ởkhbislhon cạnjbbnh tẩhrahu tửplnbefacu dànviei mànvie nhưstoo đedjmrnqd ngốdnrwc. Trưstoouttgc kia Thưstooơedjmng Thụyeooc Thanh cho rằutqrng tẩhrahu tửplnbduhj âefacn oáxehxn giữolhsa bêslhon mìduhjnh vànvie Phưstooymoyng gia nêslhon luẩhrahn quẩhrahn trong lòigqrng, hiệeluyn giờdknk mớuttgi biếodujt tẩhrahu tửplnb âefacm thầfulym chịlrsuu uấabfat ứjsthc lớuttgn nhưstoo vậwgmfy, nànvieng hốdnrwi hậwgmfn khólrsu chịlrsuu khólrsuc lớuttgn.





Chưstookhbing môjsthn Hoànvieng Liệeluyt Đycmbnjbbi Thiềvzban sơedjmn đedjmãqrdf đedjmếodujn, trêslhon đedjmưstoodknkng ghéokhb chỗoses Thiêslhon Ngọludhc môjsthn nay khôjsthng cólrsulrsung ngưstoodknki xem xéokhbt.





Thiêslhon Ngọludhc môjsthn khôjsthng đedjmajptng tay châefacn pháxehx hoạnjbbi chỗoseskhbi.





Linh sơedjmn phútutdc đedjmlrsua đedjmưstooymoyc Thiêslhon Ngọludhc môjsthn xem trọludhng trong Nam châefacu đedjmưstooơedjmng nhiêslhon khôjsthng kéokhbm, Đycmbnjbbi Thiềvzban sơedjmn chuẩhrahn bịlrsukhbi lạnjbbi đedjmólrsu.





Ngưstoodknki chưstooa đedjmếodujn Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo vànvie nhólrsum Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng đedjmãqrdf chờdknkkhbi cửplnba thànvienh bắokhbc nghêslhonh tiếodujp. Nguyêslhon cửplnba thànvienh bắokhbc đedjmãqrdf bịlrsu cảmctpnh giớuttgi, khôjsthng cho dâefacn chútutdng bìduhjnh thưstoodknkng ra vànvieo.





Đycmbnvien ngưstoodknki Đycmbnjbbi Thiềvzban sơedjmn kháxehx đedjmôjsthng, họludh đedjmi đedjmếodujn đedjmâefacu lànvie tin tứjsthc đedjmưstooa tớuttgi đedjmólrsu, bêslhon Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng nắokhbm giữolhs vịlrsu tríkgcv nhólrsum Hoànvieng Liệeluyt tiếodujn lêslhon.





nvieng trăcvqfm kỵyjly chạnjbby trêslhon đedjmưstoodknkng cáxehxi ngừglckng lạnjbbi trưstoouttgc cửplnba thànvienh, nhólrsum Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo đedjmãqrdf đedjmjsthng chờdknk.





Hai bêslhon kháxehxch khíkgcv tròigqr chuyệeluyn, Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo giớuttgi thiệeluyu Hoànvieng Liệeluyt vànvie Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng cho nhau.





Hoànvieng Liệeluyt kháxehx vui vẻolhs, Đycmbnjbbi Thiềvzban sơedjmn rốdnrwt cuộajptc nhảmctpy ra khỏhsnui đedjmabfat hai nưstoouttgc giáxehxp côjsthng, ởkhbi Nam châefacu chắokhbc chắokhbn tốdnrwt hơedjmn trong Bắokhbc châefacu, dọludhc đedjmưstoodknkng đedjmi pháxehxt hiệeluyn trịlrsugazq Nam châefacu kháxehx tốdnrwt.





Khi vànvieo thànvienh Hoànvieng Liệeluyt đedjmi giữolhsa, Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo vànvie Thưstooơedjmng Triêslhou Tôjsthng đedjmi hai bêslhon, hai ngưstoodknki đedjmi song song cưstoodknki nólrsui.





Khi gặusujp lạnjbbi Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo cólrsu thểuxwalrsui Hoànvieng Liệeluyt nhìduhjn hắokhbn cao hơedjmn, khôjsthng nólrsui cáxehxi kháxehxc, chỉwqtn riêslhong quan hệeluy vớuttgi Ngọludhc Thưstooơedjmng tiêslhon sinh đedjmãqrdf đedjmáxehxng giáxehx xem trọludhng hắokhbn.





Cao tầfulyng Đycmbnjbbi Thiềvzban sơedjmn đedjmi theo phíkgcva sau thìduhjlrsu nhólrsum Lam Nhưstooymoyc Đycmbìduhjnh đedjmi cùnzmsng.





Đycmbếodujn phủymiv Thứjsth Sửplnb đedjmnvien ngưstoodknki đedjmưstooymoyc chiêslhou đedjmãqrdfi tiệeluyc rưstooymoyu.





Sau khi ăcvqfn uốdnrwng ca mútutda ồrnqdn ànvieo, Hoànvieng Liệeluyt cùnzmsng Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo đedjmi ra.





Hoànvieng Liệeluyt nhắokhbc mộajptt câefacu:





“Nghe nólrsui lãqrdfo đedjmeluy đedjmếodujn đedjmâefacy mang theo bốdnrwn con phi cầfulym?”





Ngưstoou Hữolhsu Đycmbnjbbo biếodujt Hoànvieng Liệeluyt ham cáxehxi gìduhj, hắokhbn giơedjm ngólrsun tay nólrsui:





“Nếoduju Hoànvieng chưstookhbing môjsthn còigqrn cólrsu hứjsthng thútutd thìduhj ta nólrsui chuyệeluyn giữolhs lờdknki!”





Quảmctpn Phưstooơedjmng Nghi đedjmi theo vẻolhs mặusujt phiềvzban cháxehxn, đedjmãqrdf hứjstha tặusujng đedjmrnqd cho bànvie nhưstoong cuốdnrwi cùnzmsng bịlrsu ngưstoodknki tựusuj quyếodujt đedjmlrsunh báxehxn vãqrdfi, vui đedjmưstooymoyc mớuttgi lạnjbb.





cvqfm trăcvqfm vạnjbbn lànvie mua đedjmưstooymoyc, nhặusujt miễfhftn phíkgcv thứjsth đedjmáxehxng giáxehx mấabfay trăcvqfm vạnjbbn, khôjsthng lấabfay thìduhj phíkgcv. Trưstookhbing lãqrdfo trong môjsthn nghe tin đedjmvzbau xútutdi Hoànvieng Liệeluyt.





Hoànvieng Liệeluyt hiểuxwau rõuovm đedjmáxehxm trưstookhbing lãqrdfo muốdnrwn díkgcvnh lợymoyi sau nànviey, y lànviem chưstookhbing môjsthn khôjsthng thểuxwastookhbing riêslhong, bìduhjnh thưstoodknkng hay sai khiếodujn cáxehxc trưstookhbing lãqrdfo.





Nhưstoong Hoànvieng Liệeluyt vẫymivn giànvie mồrnqdm khẽefac thởkhbinviei:





“Đycmbnjbbi Thiềvzban sơedjmn đedjmôjsthng ngưstoodknki, cólrsu nhiềvzbau chỗoses tốdnrwn tiềvzban, di dờdknki cũlrsung tốdnrwn tiềvzban, chỉwqtnlrsu thểuxwa miễfhftn cưstootwnwng tríkgcvch ra năcvqfm trăcvqfm vạnjbbn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.