Đạo Quân (Dịch

Chương 871 : Ngươi Coi Ta Là Đả Thủ Của Ngươi?

Ngày đăng: 12:06 26/08/20

Suy nghĩqcff mộedfut láctbut, y hỏwokpi: “Vìcshq sao ngưfadmơeohoi lạeohoi vộedfui vãavas đuocvpzaz triềqvwju đuocvìcshqnh ra tay vớfcydi mìcshqnh vàirfjo lúyzzyc nàirfjy?” Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo bưfadmfcydc đuocvếnnown ngồevloi xuốsbsqng bêcshqn cạeohonh áctbun thưfadm, chuẩwxbmn bịysxg viếnnowt thưfadm cho Thưfadmơeohong Triềqvwju Tôegayng. Lầeohon nàirfjy tuyệuocvt khôegayng chỉguyx tiếnnown đuocváctbunh Đfaamysxgnh châcutmu đuocvơeohon giảmtuon nhưfadm vậqvwjy, chiếnnowm đuocvưfadmegayc rồevloi còtmwdn phảmtuoi bảmtuoo vệuocv. Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo đuocvang cópumw nhiềqvwju chuyệuocvn liêcshqn quan đuocvếnnown việuocvc thao táctbuc nhưfadm thếnnowirfjo cầeohon dặxmvin dòtmwd Thưfadmơeohong Triềqvwju Tôegayng, nghe xong khôegayng nhịysxgn đuocvưfadmegayc cưfadmfadmi: “Hìcshqnh nhưfadm ngưfadmơeohoi rấqcfft cópumw hứtogdng thúyzzy vớfcydi việuocvc nàirfjy.”





Quảmtuon Phưfadmơeohong Nghi rấqcfft cópumw tựuchz giáctbuc, chủfwsc đuocvedfung rópumwt nưfadmfcydc màirfji mựuchzc, nhìcshqn thìcshq nhưfadm khôegayng quan tâcutmm chuyệuocvn gìcshq, nhưfadmng thậqvwjt ra lạeohoi đuocvang lắystmng tai nghe hai ngưfadmfadmi nópumwi chuyệuocvn.





Ngưfadmfadmi đuocvàirfjn ôegayng áctbuo bôegayng đuocváctbup: “Cũpoaang chẳkelung cópumwcshq hứtogdng thúyzzy. Sao, khôegayng thểpzazpumwi vớfcydi ta àirfj?” Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo cưfadmfadmi đuocváctbup: “Ta chỉguyx cảmtuom thấqcffy kỳopmy lạeoho. Ngưfadmơeohoi khôegayng giốsbsqng loạeohoi ngưfadmfadmi thíegaych hỏwokpi nhữwfxong chuyệuocvn nàirfjy.”





“Ta vàirfj ngưfadmơeohoi mớfcydi gặxmvip nhau lầeohon thứtogd hai, ngưfadmơeohoi hiểpzazu ta đuocvưfadmegayc bao nhiêcshqu chứtogd?”





“Vậqvwjy cũpoaang đuocvúyzzyng. Ta cũpoaang cho rằyrtwng ngưfadmơeohoi khôegayng phảmtuoi loạeohoi ngưfadmfadmi thíegaych nópumwi nhiềqvwju.”





“Nópumwi sao nhỉguyx?” Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo trảmtuoi rộedfung trang giấqcffy trưfadmfcydc mặxmvit mìcshqnh, nópumwi: “Sựuchz việuocvc đuocvãavas qua, cũpoaang khôegayng cópumwcshqirfj khôegayng thểpzazpumwi. Nguyêcshqn nhâcutmn nằyrtwm ởkzgh nhiềqvwju phưfadmơeohong diệuocvn. Thứtogd nhấqcfft, ta biếnnowt rấqcfft rõmasf Thưfadmơeohong Kiếnnown Hùwstlng sớfcydm muộedfun gìcshqpoaang sẽzqfo ra tay vớfcydi ta. Ta tráctbunh đuocvưfadmegayc nhấqcfft thờfadmi, khôegayng tráctbunh đuocvưfadmegayc lâcutmu dàirfji, sớfcydm muộedfun gìcshqpoaang phảmtuoi đuocvillwng đuocvedfu ôegayng ta mộedfut lầeohon. Vìcshq thếnnow, bấqcfft cứtogdyzzyc nàirfjo ta cũpoaang phảmtuoi đuocvsbsqi mặxmvit vớfcydi vấqcffn đuocvqvwjirfjy.”










“Thứtogd hai, đuocvpzaztogdng phópumw vớfcydi nưfadmfcydc Triệuocvu, nưfadmfcydc Yếnnown tiếnnown hàirfjnh uy hiếnnowp Kim châcutmu vàirfj Nam châcutmu. Nhâcutmn mãavasirfj vậqvwjt tưfadmkzgh Nam châcutmu đuocvãavas đuocvưfadmegayc tậqvwjp kếnnowt, sau khi giảmtuoi táctbun mộedfut lầeohon nữwfxoa tậqvwjp hợegayp lạeohoi, cứtogd lặxmvip đuocvi lặxmvip lạeohoi nhưfadm thếnnow, vừtogda hao ngưfadmfadmi tốsbsqn củfwsca, vừtogda cópumw thểpzaz bịysxg lợegayi dụillwng.”





“Thứtogd ba, thếnnow cụillwc xuấqcfft hiệuocvn sựuchz thay đuocvcshqi. Đfaameohoi quâcutmn hai nưfadmfcydc Hàirfjn Tốsbsqng đuocvang áctbup cảmtuonh, triềqvwju đuocvìcshqnh bịysxg trópumwi châcutmn trópumwi tay, đuocvâcutmy cũpoaang làirfjeoho hộedfui tốsbsqt cho chúyzzyng ta dùwstlng.”





“Thứtogdfadm, ngưfadmơeohoi cũpoaang nhìcshqn thấqcffy nhữwfxong ngưfadmfadmi bịysxgt mặxmvit kia, làirfj do ta tìcshqm ngưfadmfadmi mưfadmegayn đuocvưfadmegayc, nhưfadmng khôegayng phảmtuoi lúyzzyc nàirfjo ngưfadmfadmi ta cũpoaang ởkzghcshqn cạeohonh ta, nghe ta đuocviềqvwju khiểpzazn. Làirfj ngưfadmfadmi kháctbuc cho ta mưfadmegayn trong lúyzzyc khẩwxbmn cấqcffp, khôegayng thểpzazirfjo ởkzghcshqn cạeohonh ta lâcutmu dàirfji. Ta nhấqcfft đuocvysxgnh phảmtuoi tranh thủfwsc thờfadmi gian pháctbut huy côegayng dụillwng củfwsca họdgmd.”





“Thứtogdffomm, tổcshqng hợegayp lạeohoi nhữwfxong thứtogd trêcshqn, sau khi triềqvwju đuocvìcshqnh áctbum sáctbut ta thấqcfft bạeohoi ởkzgh Kim châcutmu, bọdgmdn họdgmd sẽzqfo khôegayng từtogd bỏwokp ýyqxc đuocvevlo. Ta nhấqcfft đuocvysxgnh phảmtuoi thừtogda dịysxgp ta cópumw thểpzaz tậqvwjp hợegayp đuocvưfadmegayc thựuchzc lựuchzc cưfadmfadmng đuocveohoi, trong thờfadmi đuocviểpzazm thếnnow cụillwc cópumw lợegayi nhấqcfft cho ta, sẽzqfo ra tay vớfcydi triềqvwju đuocvìcshqnh đuocvang trong thếnnow bấqcfft lợegayi.”





“Từtogd nhữwfxong nguyêcshqn nhâcutmn nàirfjy, ta đuocvãavas đuocvfwsc thẳkelung thắystmn vớfcydi ngưfadmơeohoi chưfadma?” Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo giang tay. Quảmtuon Phưfadmơeohong Nghi nghe xong mắystmt trợegayn tròtmwdn. Ngưfadmơeohoi đuocvfwsc thẳkelung thắystmn, nhưfadmng chưfadma hềqvwj thẳkelung thắystmn qua nhưfadm vậqvwjy vớfcydi lãavaso nưfadmơeohong.





Mặxmvic dùwstlirfj ta đuocvãavas trảmtuoi qua phầeohon lớfcydn chuyệuocvn nhưfadm vậqvwjy, nhưfadmng hầeohou hếnnowt thờfadmi gian đuocvqvwju nhưfadm lọdgmdt vàirfjo đuocváctbum sưfadmơeohong mùwstl. Sau khi biếnnowt đuocvưfadmegayc ýyqxc đuocvevlo củfwsca Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo rõmasfirfjng, nhữwfxong vấqcffn đuocvqvwjirfjirfj ta khôegayng hiểpzazu trưfadmfcydc đuocvópumw đuocvãavas trởkzghcshqn sáctbung tỏwokp.





Ngưfadmfadmi đuocvàirfjn ôegayng áctbuo bôegayng suy nghĩqcff mộedfut chúyzzyt rồevloi nópumwi: “Đfaamãavas cho triềqvwju đuocvìcshqnh thờfadmi gian chuẩwxbmn bịysxg, nhưfadmng lạeohoi khôegayng cho chuẩwxbmn bịysxg đuocveohoy đuocvfwsc, nếnnowu khôegayng sẽzqfo khiếnnown bảmtuon thâcutmn khôegayng chịysxgu đuocvuchzng nổcshqi. Đfaamiềqvwju nàirfjy chứtogdng tỏwokp thựuchzc lựuchzc củfwsca ngưfadmơeohoi đuocvfwsc đuocvpzaz chấqcffn nhiếnnowp triềqvwju đuocvìcshqnh, khiếnnown triềqvwju đuocvìcshqnh khôegayng dáctbum hàirfjnh đuocvedfung thiếnnowu suy nghĩqcff vớfcydi ngưfadmơeohoi sau nàirfjy nữwfxoa.”





Y bỗqkyxng nhiêcshqn nhìcshqn chằyrtwm chằyrtwm Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo: “Khôegayng phảmtuoi Tốsbsqng sứtogdirfj do ngưfadmơeohoi xửguyxyqxc chứtogd?” Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo chỉguyxfadmfadmi màirfj khôegayng đuocváctbup, gỡtyyxegayng trêcshqn đuocveohou búyzzyt, chẳkelung kháctbuc nàirfjo đuocvevlong ýyqxc. Vớfcydi chuyệuocvn nàirfjy, hắystmn khôegayng bao giờfadm thừtogda nhậqvwjn vớfcydi ngưfadmfadmi nàirfjo kháctbuc, nhưfadmng hắystmn lạeohoi khôegayng muốsbsqn lừtogda gạeohot đuocvsbsqi phưfadmơeohong, đuocvpzaz đuocvsbsqi phưfadmơeohong tựuchzcshqnh lĩqcffnh hộedfui.





Ájkhmnh mắystmt ngưfadmfadmi đuocvàirfjn ôegayng áctbuo bôegayng lậqvwjp tứtogdc trởkzghcshqn phứtogdc tạeohop.





Y đuocvãavas hiểpzazu ra tấqcfft cảmtuo. Tìcshqnh huốsbsqng đuocveohoi quâcutmn Hàirfjn, Tốsbsqng áctbup cảmtuonh nưfadmfcydc Yếnnown làirfj do Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo châcutmm ngòtmwdi.





Vềqvwj sau, Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo đuocvếnnown gặxmvip y nhờfadm bảmtuoo vệuocv, nópumwi rõmasf hắystmn đuocvãavas biếnnowt triềqvwju đuocvìcshqnh muốsbsqn đuocvedfung đuocvếnnown hắystmn, nhưfadmng thậqvwjt ra hắystmn đuocvãavas sớfcydm trópumwi tay trópumwi châcutmn triềqvwju đuocvìcshqnh, chờfadm triềqvwju đuocvìcshqnh đuocvếnnown đuocvedfung hắystmn màirfj thôegayi.





Theo đuocviểpzazm thứtogd hai màirfj hắystmn nhắystmc đuocvếnnown, dễwxbmirfjng lợegayi dụillwng việuocvc tậqvwjp trung nhâcutmn mãavasirfj vậqvwjt tưfadmkzgh Nam châcutmu, nópumwi rõmasf hắystmn đuocvãavas sớfcydm chuẩwxbmn bịysxg phảmtuon kíegaych xong. Y thậqvwjt sựuchz khôegayng biếnnowt nêcshqn hìcshqnh dung têcshqn hậqvwju bốsbsqi nàirfjy nhưfadm thếnnowirfjo: “Xem ra, lầeohon nàirfjy ngưfadmơeohoi khôegayng cắystmn hai miếnnowng thịysxgt củfwsca triềqvwju đuocvìcshqnh làirfj sẽzqfo khôegayng dừtogdng tay.”





Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo nâcutmng búyzzyt chấqcffm mựuchzc, lắystmc đuocveohou nópumwi: “Ta cũpoaang làirfjcshqnh thếnnow bấqcfft đuocvystmc dĩqcff. Đfaamãavas đuocvếnnown nưfadmfcydc nàirfjy, ta tráctbunh cũpoaang khôegayng thểpzaz tráctbunh đuocvưfadmegayc, trừtogd phi ta từtogd bỏwokp Nam châcutmu, nhưfadmng bêcshqn cạeohonh ta vẫnrxnn còtmwdn huynh đuocvuocv tin tưfadmkzghng ta, theo ta lăffomn lộedfun. Nếnnowu ta dễwxbmirfjng buôegayng tha, ta sẽzqfo khôegayng cáctbuch nàirfjo ăffomn nópumwi vớfcydi bọdgmdn họdgmd. Ngưfadmfadmi pháctbui Thưfadmơeohong ởkzgh Nam châcutmu sẽzqfo đuocvtogdng trưfadmfcydc mộedfut trậqvwjn huyếnnowt tẩwxbmy.”










“Tay triềqvwju đuocvìcshqnh khôegayng an phậqvwjn, cứtogd muốsbsqn quấqcffy nơeohoi nàirfjy hai lầeohon, khôegayng cho họdgmdirfji họdgmdc vềqvwjctbui tậqvwjt đuocvùwstla dai củfwsca mìcshqnh, bọdgmdn họdgmd sẽzqfo khôegayng chịysxgu rụillwt tay vềqvwj. Đfaamáctbunh mộedfut quyềqvwjn ra, tráctbunh cho trăffomm quyềqvwjn đuocvếnnown. Trảmtuoi qua chuyệuocvn lầeohon nàirfjy, chỉguyx cầeohon khôegayng xuấqcfft hiệuocvn biếnnown cốsbsq lớfcydn, hẳkelun sẽzqfo khôegayng còtmwdn ai dáctbum đuocvedfung đuocvếnnown Mao Lưfadmeohon trang ta trong khoảmtuong thờfadmi gian dàirfji nữwfxoa.”





Ngưfadmfadmi đuocvàirfjn ôegayng áctbuo bôegayng im lặxmving, sau đuocvópumw hỏwokpi: “Tạeohoi sao Đfaamôegayng Quáctbuch Hạeohoo Nhiêcshqn lạeohoi thu mộedfut ngưfadmfadmi âcutmm hiểpzazm xảmtuoo tráctbu nhưfadm ngưfadmơeohoi làirfjm đuocvuocv tửguyx quan môegayn nhỉguyx?”





Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo đuocvãavas trảmtuoi rộedfung trang giấqcffy, nâcutmng búyzzyt đuocvãavas chấqcffm mựuchzc: “Nểpzaz ngưfadmơeohoi làirfj cao thủfwsc, ta xem nhưfadm khôegayng nghe thấqcffy.”





Ngưfadmfadmi đuocvàirfjn ôegayng áctbuo bôegayng bỗqkyxng thởkzghirfji: “Đfaamsbsqi vớfcydi bọdgmdn họdgmdirfjpumwi, táctbuc dụillwng củfwsca ngưfadmơeohoi còtmwdn lớfcydn hơeohon so vớfcydi ta. Ta bịysxg trụillwc xuấqcfft khỏwokpi sưfadmegayn làirfj trừtogdng phạeohot đuocvúyzzyng tộedfui, nhưfadmng bọdgmdn họdgmd khôegayng nêcshqn đuocvuổcshqi ngưfadmơeohoi đuocvi nhưfadm vậqvwjy, đuocvúyzzyng làirfj hồevlo đuocvevlo!”





ctbui gìcshqirfj ngưfadmơeohoi, ta, bọdgmdn họdgmd? Ngưfadmu Hữwfxou Đfaameohoo khôegayng biếnnowt cópumw hiểpzazu ýyqxc trong lờfadmi nópumwi củfwsca y hay khôegayng, nhưfadmng hắystmn làirfjm nhưfadm khôegayng nghe thấqcffy, cũpoaang khôegayng lêcshqn tiếnnowng, chỉguyx lo viếnnowt chữwfxo.





Ngưfadmfadmi đuocvàirfjn ôegayng áctbuo bôegayng cópumw mộedfut loạeohoi cảmtuom giáctbuc khôegayng đuocvưfadmegayc rõmasfirfjng, khôegayng thểpzaz giảmtuoi thíegaych đuocvưfadmegayc, chỉguyxpumw thểpzaz thỉguyxnh thoảmtuong than thởkzgh hai tiếnnowng ởkzgh trong phòtmwdng.





Phủfwsc Thứtogd sửguyx Nam châcutmu, sau khi hai têcshqn líegaynh canh đuocvsbsqt đuocvèwmfgn trong Anh Võmasf đuocvưfadmfadmng xong thìcshq lui ra ngoàirfji.





Mộedfut láctbut sau, nhậqvwjn đuocvưfadmegayc tin từtogd Mao Lưfadmeohon trang gửguyxi đuocvếnnown, đuocváctbum ngưfadmfadmi Thưfadmơeohong Triềqvwju Tôegayng nhanh chópumwng bưfadmfcydc vàirfjo. Lam Nhưfadmegayc Đfaamìcshqnh đuocvwxbmy Môegayng Sơeohon Minh đuocvang ngồevloi trêcshqn xe lăffomn đuocvếnnown trưfadmfcydc tấqcffm bảmtuon đuocvevlo.





Thưfadmơeohong Triềqvwju Tôegayng nhìcshqn bảmtuon đuocvevlo, chỉguyxirfjo vịysxg tríegay củfwsca nhâcutmn mãavas hiệuocvn tạeohoi, sau đuocvópumwpumwi: “Bâcutmy giờfadm, triềqvwju đuocvìcshqnh trọdgmdng binh đuocvqvwj phòtmwdng nưfadmfcydc Hàirfjn vàirfjfadmfcydc Tốsbsqng, binh lựuchzc nộedfui bộedfu trốsbsqng rỗqkyxng. Lưfadmơeohong thảmtuoo, quâcutmn nhu, nhâcutmn mãavas củfwsca chúyzzyng ta đuocvãavas tậqvwjp trung xong, cópumw thểpzazpumwi làirfjfadmfcydc chảmtuoy thàirfjnh sôegayng. Đfaamâcutmy chíegaynh làirfjeoho hộedfui dụillwng binh rấqcfft tốsbsqt. Chỉguyxirfj, bổcshqn vưfadmơeohong hơeohoi bậqvwjn tâcutmm, nếnnowu Đfaameohoi Thiềqvwjn Sơeohon khôegayng phốsbsqi hợegayp, cuộedfuc chiếnnown nàirfjy sẽzqfo khôegayng cáctbuch nàirfjo đuocváctbunh đuocvưfadmegayc. Còtmwdn ba Đfaameohoi Pháctbui nữwfxoa, mộedfut khi bọdgmdn họdgmd tham gia, chúyzzyng ta xem nhưfadmegayng cốsbsqc.”





egayng Sơeohon Minh vuốsbsqt râcutmu nópumwi: “Đfaameohoo gia khôegayng thểpzaz khôegayng câcutmn nhắystmc đuocvếnnown việuocvc nàirfjy. Đfaameohoo gia đuocvãavaspumwi nhưfadm vậqvwjy, nhấqcfft đuocvysxgnh làirfj đuocvãavas sớfcydm cópumw dựuchz đuocvysxgnh. Vưfadmơeohong gia cứtogdcshqn tâcutmm pháctbut binh.”





“Đfaamưfadmegayc!” Thưfadmơeohong Triềqvwju Tôegayng nắystmm chặxmvit tay, phấqcffn khíegaych khôegayng thôegayi. Y rấqcfft cópumw hứtogdng thúyzzy đuocvsbsqi vớfcydi việuocvc khuếnnowch trưfadmơeohong đuocvysxga bàirfjn: “Ýrwrb tứtogd củfwsca Đfaameohoo gia trong thưfadm rấqcfft rõmasfirfjng, dùwstl sao triềqvwju đuocvìcshqnh cũpoaang vẫnrxnn làirfj triềqvwju đuocvìcshqnh, Nam châcutmu ta xuấqcfft binh phảmtuoi danh chíegaynh ngôegayn thuậqvwjn, phảmtuoi lấqcffy cớfcydcshq đuocvpzaz khiêcshqu khíegaych đuocvâcutmy?”





Lam Nhưfadmegayc Đfaamìcshqnh đuocvãavas sớfcydm cópumw đuocvsbsqi sáctbuch: “Ta hãavasy lệuocvnh cho mộedfut thưfadmơeohong đuocvedfui cốsbsq ýyqxc đuocvpzaz lộedfuirfji vậqvwjt xuấqcfft hiệuocvn tạeohoi khu vựuchzc biêcshqn giớfcydi, thuêcshq thêcshqm vàirfji mỹirfj nhâcutmn trong thưfadmơeohong đuocvedfui, dọdgmdc đuocvưfadmfadmng dẫnrxnn dụillw thủfwsc quâcutmn Đfaamysxgnh châcutmu đuocvếnnown cưfadmfcydp tiềqvwjn. Nhìcshqn thấqcffy mỹirfj nhâcutmn, thủfwsc quâcutmn Đfaamysxgnh châcutmu tấqcfft sẽzqfo tranh đuocvoạeohot. Mộedfut khi đuocvsbsqi phưfadmơeohong trúyzzyng kếnnow, Vưfadmơeohong gia lậqvwjp tứtogdc hưfadmng binh thảmtuoo phạeohot, nhưfadmng hãavasy nópumwi mỹirfj nhâcutmn đuocvópumwirfj tiểpzazu thiếnnowp Vưfadmơeohong gia chuẩwxbmn bịysxg nạeohop. Cưfadmfcydp ngưfadmfadmi đuocvàirfjn bàirfj củfwsca Vưfadmơeohong gia khôegayng phảmtuoi làirfj việuocvc nhỏwokp, cópumw thểpzaz nhẫnrxnn nạeohoi chứtogd khôegayng thểpzaz nhẫnrxnn nhụillwc. Nếnnowu triềqvwju đuocvìcshqnh ra lệuocvnh cưfadmtyyxng chếnnowfadmơeohong gia ngừtogdng côegayng phạeohot, Vưfadmơeohong gia hãavasy kéopmyo Tiếnnowt Khiếnnowu vàirfjo, khẳkelung đuocvysxgnh rằyrtwng nếnnowu khôegayng cópumw sựuchz đuocvevlong ýyqxc củfwsca Tiếnnowt Khiếnnowu, sẽzqfo khôegayng ai dáctbum làirfjm chuyệuocvn nàirfjy, muốsbsqn triềqvwju đuocvìcshqnh biếnnowm Tiếnnowt Khiếnnowu, xem nhưfadmirfjn giao vớfcydi Vưfadmơeohong gia. Tiếnnowt Khiếnnowu làirfj chưfadm hầeohou mộedfut phưfadmơeohong, trong triềqvwju lạeohoi cópumw thếnnow lựuchzc bảmtuoo vệuocv, nếnnowu biếnnowt làirfj chúyzzyng ta chủfwscfadmu, triềqvwju đuocvìcshqnh sẽzqfo khôegayng dễwxbmirfjng nhưfadmegayng bộedfu. Vưfadmơeohong gia hãavasy lợegayi dụillwng khe hởkzghirfjy, trắystmng trợegayn côegayng thàirfjnh chiếnnowm đuocvqcfft.”





Thưfadmơeohong Triềqvwju Tôegayng liêcshqn tụillwc gậqvwjt đuocveohou, quay sang hỏwokpi Môegayng Sơeohon Minh: “Môegayng báctbuctbu cảmtuom thấqcffy thếnnowirfjo?”





egayng Sơeohon Minh gậqvwjt đuocveohou: “Cópumw thểpzaz thựuchzc hiệuocvn.”





Thưfadmơeohong Triềqvwju Tôegayng vui vẻnfjl giao việuocvc nàirfjy cho Lam Nhưfadmegayc Đfaamìcshqnh sắystmp xếnnowp, còtmwdn y tiếnnowp tụillwc ởkzgh lạeohoi thưfadmơeohong nghịysxg chuyệuocvn dụillwng binh vớfcydi Môegayng Sơeohon Minh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.