Đào Sắc Hãm Tỉnh

Chương 4 :

Ngày đăng: 02:33 19/04/20






Editor: Lệ Cung Chủ



U Hỏa mặt lạnh lùng, một đường đi nhanh, ven đường không biết dọa phá bao nhiêu quỷ đảm!



Phỉ Thúy theo sát phía sau, dưới chân bước đi nhịp nhàng, trên mặt tiếu ý lại có tăng vô giảm!



Dừng bước, xoay người, bạo rống: “Hay lắm sao! Đừng giống như cái đuôi bám theo ta! ”



Mặt ngọc lại cười nói: “Lời ấy là sao, chẳng lẽ con đường này là ngươi mở sao? Chỉ cho phép ngươi đi, ta không được đi sao?”



“Ngươi…” U Hỏa bị bức đến á khẩu không trả lời được, chỉ đành thầm nuốt khẩu ác khí kia!



Ác ma chết tiệt.



Dưới chân bước đi nhanh hơn, nhanh như tên bắn hướng đến phòng ngủ của mình.



Vừa thấy phòng ngủ của mình, tựa như nhìn thấy một tòa phòng ma thành lũy có tính năng phòng vệ siêu cường, một bước dài vọt vào, phản thủ “Phanh”.



Đại môn cùng lôi đình vạn thế khép lại, trói chặt ác ma ngoài cửa.



Ha ha… Lần này xem ngươi thế nào…



Ách…



U Hỏa đang đắc ý cuồng tiếu bị tiểu mỹ nhân ngồi ở trên giường lớn dọa thành khiếp đảm khóc thét.



Tuy rằng nói như vậy có tổn hại khí khái nam tử hán, nhưng hắn thật sự rất sợ... Sợ y, đặc biệt nhìn đến quang mang (tia sáng) quen thuộc trong bích mâu, lại làm cho hắn run như cầy sấy.”Ngươi vào bằng cách nào?”



Ngón tay ngọc thon thon chỉ vào cửa sổ mở toang.”Nơi đó!”



Ách… Hảo nam không đấu cùng ác ma, lòng bàn chân nhẹ chuyển, U Hỏa xoay người muốn chuồn mất.



Nhưng…



Chết tiệt! Như thế nào đạp không ra!



Đại môn giống như bị cái gì khóa lại, tử đẩy ngạnh đẩy, đẩy không ra.



Một ngọc thủ từ sau lưng U Hỏa vươn đến, áp đè lại cánh cửa, “Cửa này là kéo!”



Đúng a! Nhất thời tình thế cấp bách thế nhưng lại quên cửa phòng chỉ dùng để kéo.



Ta dùng sức kéo ~~~~~~



Bất động.



Giương mắt, chỉ thấy ngọc thủ kia giống một cái khóa lớn, đem cửa phòng gắt gao đè lại.



“U Hỏa! Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, ngươi đấu không lại ta.”



Nằm mơ đi!? Trải qua thảm thống như vậy, hắn tuyệt đối không muốn lại thêm một lần nữa.



Ngọc thủ xuyên qua dưới nách U Hỏa giống như dây mây gắt gao cuốn lấy thân thể cao lớn, trán vô lực tựa vào trên bả vai rộng lớn.
“Tiểu Thúy, ta không rõ nha, giao thông vì cái gì phải cỡi quần áo?”



“Tử Tinh còn nhỏ, về sau ngươi sẽ biết đây là một loại tối trực tiếp, tối độc đáo, cũng là phương thức giao thông mỹ diệu nhất!”



Nghe hết đoạn đối thoại của bọn họ, U Hỏa chỉ cảm thấy thiên hôn địa ám (trời đất mù mịt).



Tên ác ma này nói dối không cần bản nháp, loại người nói dối như cuội này, mà ngay cả mí mắt cũng không nháy một cái, cẩn thận báo ứng!



Tối trực tiếp, tối độc đáo, phương thức giao thông mỹ diệu nhất?



Tử Tinh đáng yêu trong mắt to tràn ngập tò mò, quấn quít lấy Phỉ Thúy nói: “Tiểu Thúy, Tử Tinh cũng muốn cùng tiểu Thúy giao thông.”



“A?” Phỉ Thúy ngây người.



Không thể nào, báo ứng nhanh như vậy!



Nhân cơ hội này, Tử Tinh chu miệng nhỏ nhắn phấn phấn nộn nộn hướng môi đỏ mọng hôn đến.



“Ba ~~~~~ ”



Một tiếng giòn vang, cái miệng nhỏ nhắn của Tử Tinh hôn lên mu bàn tay của U Hỏa.



“Đáng ghét!” Liều mạng chà sát cái miệng nhỏ nhắn, Tử Tinh tức giận trừng mắt U Hỏa “Người ta là muốn cùng tiểu Thúy giao thông, không phải với ngươi!”



Hắn đây là…



Đang nhìn tay của mình, U Hỏa vạn phần khó hiểu.



Vừa nhìn thấy lúc Tử Tinh muốn hôn Phỉ Thúy, hắn cơ hồ là theo phản xạ vươn tay ngăn cản Tử Tinh dừng hôn lên đôi môi mềm mại kia, không rõ tại sao mình làm như vậy, chính là không muốn để cho người khác nhấm nháp đến đôi môi hồng hào ngọt ngào kia.!



“Đa tạ!” Tiếng nói ôn nhu pha lẫn một tia ngọt ngào.



Ngẩng đầu, hắn thấy được nụ cười đẹp nhất thế gian.



Ánh mặt trời chiếu vào trên sợi tóc thúy thanh, tạo nên vầng sáng mờ áo, mặt ngọc tinh tế ở trong ánh sáng phản chiếu càng thêm xinh đẹp mê người, trong bích mâu lóe ra tinh quang khó có thể bắt lấy, bên khóe môi nhợt nhạt khẽ cong lên tuyệt đẹp càng làm cho mặt ngọc thêm một luồng tình cảm ấm áp.



“Ta, ta không phải vì ngươi, ta chỉ muốn..”



Ngón tay ngọc đặt lên môi U Hỏa, ngăn hắn chưa kịp nói ra lời nói, Phỉ Thúy ôn nhu nói: “Ngươi không cần giải thích, ta biết.”



Đứng dậy kéo Tử Tinh bất động tựa vào bên giường, nói “Đi thôi, chúng ta đi trở về.”



Nhìn bóng dáng hắn xoay người rời đi, tâm cơ hồ mãnh liệt rung động, U Hỏa trong nháy mắt xúc động đáp lại y.”Chuyện đó…”



Ngay lúc hắn đang định mở miệng, Phỉ Thúy đột nhiên xoay người, cười đối hắn nói: “Quấy rầy ngài lâu như vậy, thật sự ngại quá, chúng ta cáo từ.”



Y nói như vậy là có ý gì? Có phải hay không về sau sẽ không tới nữa, vậy thì tốt quá, ác ma rốt cục đi rồi. Nhưng... Vì cái gì trong lòng chua xót như vậy?



“Thỉnh ngài hảo hảo nghỉ ngơi dưỡng sức, ta lần sau lại đến tìm ngài ‘Giao thông’ ”. Ngữ tất, nắm tay của Tử Tinh nghênh ngang đi ra ngoài.



A ~~~~~~ chỉ biết tên ác ma này sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy!!



Ý loạn tình mê trong nháy mắt bị lửa giận hừng hực đốt hết thành tro, U Hỏa đại hỏa hướng tới đại môn, miệng hô lớn khàn cả giọng: “Ngươi đi chết đi!!!!!!!”