Đạo Thị Vô Tình Khước Hữu Tình - Phiền Lạc
Chương 31 :
Ngày đăng: 19:42 19/04/20
Thanh Ti đang ở phòng khách xem TV, bất thình lình vang lên tiếng gõ cửa dồn dập như sấm, cậu vội vàng lên tiếng rồi chạy ra mở cửa.
Cửa vừa mở, một người đàn ông thân hình cao lớn liền xông vào, trong lòng còn ôm một thiếu niên người dính đầy máu, nam nhân lạnh lùng nhìn cậu, nhãn thần lãnh lệ cuồng liệt, giống như một con dã thú bị dồn đến đường cùng đang thét gào.
Thanh Ti sợ tới mức phát run, ánh mắt kia đối với cậu thực quá quen thuộc, cho dù dung nhan bất đồng, nhưng đôi mắt lại không thể gạt được ai!
Cung chủ cuối cùng cũng tìm được bọn họ.
Phải báo cho Vũ Văn Tuần lập tức rời khỏi đây, nếu không Cung chủ sẽ giết anh ấy mất.
Thanh Ti xoay người muốn trốn, nhưng lại đụng phải người phía sau – chính là Vũ Văn Tuần nghe thấy tiếng động nên xuống lầu, y đưa tay kéo cậu vào lòng, đưa mắt nhìn về phía Vũ Văn Tuấn.
“Là anh!”
Nhìn thấy phản ứng quá mức của Thanh Ti, Vũ Văn Tuần đã đoán ra người đến là ai, y không nghĩ tới hắn bị trúng đạn rơi xuống nước cư nhiên vẫn còn có thể sống sót, liền lập tức đem Thanh Ti che chắn ở phía sau.
“Cứu cậu ấy!”
Biết được hai người này đều nhận ra mình, Vũ Văn Tuấn cũng không giới thiệu gì thêm, cơ thể đứa nhỏ đã lạnh đến dọa người rồi, hắn làm gì còn có thời gian nói chuyện vô nghĩa.
Sự việc trở nên kì lạ, người đàn ông ác độc này hình như đang gặp phiền toái.
Ánh mắt Vũ Văn Tuần dừng trên người của thiếu niên đang được hắn ôm trong lòng
“Muốn cứu người thì đi tìm bác sĩ, anh đến tìm tôi làm gì?”
“Cậu ấy bị súng bắn bị thương, bệnh viện bình thường sẽ không chịu tiếp nhận! Ta biết ngươi sẽ có cách cứu người.”
Thanh Ti nhìn thoáng qua thiếu niên an tĩnh như con mèo mướp đang nằm trong lòng Vũ Văn Tuấn, toàn thân cậu ta toàn là máu, xem ra tình hình rất không lạc quan, cậu vội kéo kéo Vũ Văn Tuần.
“Tôi sẽ giúp anh chăm sóc cậu ấy.”
Nhìn thấy gương mặt tĩnh nhã của Thanh Ti có chút khẩn trương, Vũ Văn Tuấn mỉm cười.
Thanh Ti vẫn giống như trước kia thấu giải lòng người, vì cậu, bản thân hắn xuyên qua ngàn năm cách trở, đi đến một đất nước xa lạ không biết tên, hắn vẫn cho rằng chính mình hẳn là rất để ý Thanh Ti, nhưng hiện tại khi nhìn thấy cậu thân mật cùng người khác, hắn thế nhưng lại không có chút cảm giác gì.
Hắn thích Thanh Ti, nhưng chắc chắn sẽ không vì cậu mà hao tổn công lực của bản thân, dường như ở trong lòng hắn, tiểu sủng vật so với những thị bạn của hắn có điểm bất đồng, nhưng bất đồng thế nào, hắn không biết.
*thị bạn: vừa hầu hạ vừa làm bạn.
Vũ Văn Tuấn đem chuyện vẫn đang nghi hoặc này tạm thời gác qua một bên, từ trong bóp lấy ra thẻ tín dụng đưa cho Thanh Ti, cũng nói cho cậu nghe mật mã.
“Tên cậu ấy là A Tiếu, đây là tiền trả viện phí, giúp ta chăm sóc tốt cậu ấy!”
Thấy Vũ Văn Tuần nói xong liền bỏ đi, Vũ Văn Tuấn lập tức hỏi, “Bạn của anh, vì sao chính anh không tự chăm sóc?”
Chứng kiến nam nhân bá đạo đối với người yêu của mình chỉ tay sai bảo, Vũ Văn Tuần rất không hài lòng, Thanh Ti hết lần này đến lần khác tâm hữu linh tê hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, gật đầu đáp ứng, hai người tựa hồ chưa hiểu rõ tình huống thì phải, bọn họ hiện tại đã không cònlà tình nhân, vì cái gì Thanh Ti phải nghe tên bạo quân an bài?
Sợ lời này sẽ chọc giận Vũ Văn Tuấn, Thanh Ti vội vàng kéo Vũ Văn Tuần sang một bên, may sao Vũ Văn Tuấn cũng không để ý, chỉ thản nhiên nói một câu.
“Ta có việc phải làm, xong việc tự nhiên sẽ trở lại.”
“Có người không may rồi.”
Nhìn Vũ Văn Tuấn rời đi, Thanh Ti nhẹ giọng nói.
Cung chủ mỗi lần nổi lên sát khí, trên mặt đều để lộ biểu tình tựa tiếu phi tiếu này, cậu không biết Vũ Văn Tuấn sẽ tìm ai gây phiền toái, nhưng có một điều có thể khẳng định, nguyên nhân nhất định có liên quan đến thiêu niên tên gọi A Tiếu kia.