Đấu La Đại Lục 2
Chương 25 : Học Viện Đệ Nhất Đấu La Đại Lục (4)
Ngày đăng: 23:23 06/08/20
Dịch: HảiFull
Hàng đầu tiên có ba pho tượng, pho tượng ở giữa là một lão giả đeo kính, miệng nở nụ cười, dáng người hơi mập nhìn qua rất phúc hậu.
Bối Bối kéo Hoắc Vũ Hạo chỉ chỏ:
“Vị ở giữa chính là người sáng lập học viện Sử Lai Khắc, cũng là viện trưởng đầu tiên: Phất Lan Đức. Người bên trái hắn là một trong những tổ tiên của ta, là người sáng tạo cơ sở giảng dạy cho các hệ Vũ Hồn, Ngọc Tiểu Cương - danh xưng Đại Sư. Mẫu thân của ta chính là trực hệ của người. Người con gái bên phải cũng là tổ tiên của ta, Liễu Nhị Long - cũng là vợ của Đại Sư. Hai vợ chồng họ và viện trưởng Phất Lan Đức hợp lại thành Hoàng Kim Thiết Tam Giác. Nếu nói viện trưởng Phất Lan Đức là người sáng tạo học viện, vậy hai người kia chính là những người đã bồi dưỡng ra Sử Lai Khắc Thất Quái.”
Vị Đại Sư nhìn qua là một trung niên gầy yếu, còn nữ tử thì lại có phong tư yểu điệu.
Phía sau ba người là bảy pho tượng, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy pho tượng đầu tiên lập tức mỉm cười.
Đây là một gã thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, đặc biệt nhất là đôi mắt. Trên trán hiện lên chữ “Vương”, tuy chỉ là một pho tượng nhưng khí thế vô cùng cường đại.
“Bảy pho tượng phía sau Hoàng Kim Thiết Tam Giác chính là Sử Lai Khắc Thất Quái. Người đứng đầu là lão đại Bạch Hổ Đấu La - Đái Mộc Bạch, vị thứ hai là Hương Tràng Đấu La - Áo Tư Tạp, thứ ba chính là tổ tiên của Đường Môn chúng ta, Thiên Thủ Đấu La - Đường Tam.
Trong bảy người thì Đường Tam là anh tuấn nhất, mái tóc màu lam phiêu dật, trang phục đơn giản, trên pho tượng còn có lam sắc đằng mạn của Vũ Hồn Lam Ngân Thảo không ngừng xoay quanh, khóe miệng lại mỉm cười bình thản, ánh mắt như hướng về nữ tử thứ năm trong thất quái.
“Người thứ tư là Tà Phượng Đấu La - Mã Hồng Tuấn, vị thứ năm chính là thê tử của Thiên Thủ Đấu La, Nhu Cốt Đấu La - Tiểu Vũ. Nghe nói người chính là một Thập vạn niên Hồn Thú tu luyện thành người. Người thứ sáu là Hồn Sư phụ trợ cực mạnh Cửu Bảo Đấu La - Trữ Vinh Vinh, cũng là thê tử của Hương Tràng Đấu La. Vị cuối cùng là U Minh Đấu La - Chu Trúc Thanh, là thê tử của Bạch Hổ Đấu La.
Bảy pho tượng tuy hình thể khác nhau nhưng đều hiện ra khí tức cường đại của Phong Hào Đấu La.
Ánh mắt Đường Nhã dừng lại trước pho tượng Thiên Thủ Đấu La Đường Tam. Sau đời đầu của Sử Lai Khắc Thất Quái, ngàn vạn năm trôi qua học viện Sử Lai Khắc xuất hiện vô vàn thiên tài cường giả, nhưng số lượng pho tượng vẫn chỉ là mười chứ không hề tăng thêm.
Bối Bối giới thiệu với Hoắc Vũ Hạo:
“Từ đây bắt đầu chia đường, bên trái là phân viện Vũ Hồn, bên phải là phân viện Hồn Đạo. Đây cũng là hai đại phân bộ của học viện Sử Lai Khắc. Nói một cách tương đối thì phân viện Vũ Hồn lớn hơn phân viện Hồn Đạo một ít. Trong phân viện Vũ Hồn lại phân chia nhiều hệ. Trước tiên chúng ta đến phân viện Vũ Hồn báo danh, phải thông qua sát hạch mới có tư cách báo danh phân viện Hồn Đạo.”
Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo còn lưu luyến trên mười pho tượng, trong đầu hồi tưởng đến truyền thuyết mà mẫu thân từng kể qua, từng đạo cảm giác rung động không ngừng xuất hiện.
Phía trái pho tượng là một con đường lớn đủ để cho bốn năm chiếc xe ngựa đi qua cùng lúc, ven đường còn có một tấm bảng hướng dẫn viết bốn chữ đường mòn ven hồ.
Bên phải có thể mơ hồ nhìn thấy một mảng nước mênh mông, nói cách khác mười pho tượng đứng dựa vào ao hồ phía sau.
Đường Nhã nhìn thấy ánh mắt Hoắc Vũ Hạo, kiêu ngạo nói:
“Hồ này là vì kỷ niệm tổ tiên Thiên Thủ Đấu La của Đường Môn chúng ta mà xây nên, tên gọi Hải Thần Hồ. Trong truyền thuyết tổ tiên Đường Tam chính là người kế thừa của Hải Thần. Nội viện của học viện nằm tại một hòn đảo ở giữa hồ, toàn bộ đệ tử ngoại viện đều xem việc có thể đến giữa hồ là vinh quang.”
Bối Bối nhìn sâu vào hướng giữa hồ, ánh mắt toát lên vẻ kiên định.
Hải Thần Hồ vô cùng to lớn, đường mòn bờ hồ từ hướng Nam kéo dài kéo đến hướng Tây, phải đi một lúc nữa đường mòn mới bắt đầu nhỏ lại, trước mắt xuất hiện một quảng trường rộng lớn, bên cạnh còn có một tấm bảng ghi “Quảng trường Sử Lai Khắc”.
Phía sau quảng trường là những tòa giáo lâu to lớn, các giáo lâu màu sắc không giống nhau, chủ yếu là màu trắng, vàng, đen, tím. Khá xa ở hướng Bắc quảng trường dường như còn có một tòa giáo lâu màu xám.
Bối Bối chỉ vào một giáo lâu:
“Màu sắc giáo lâu đại biểu cho các cấp khác nhau, dựa theo Hồn Hoàn mà phân chia. Giáo lâu màu trắng dành cho học viên vừa tiến nhập, tương tự như Thập niên Hồn Hoàn, năm hai và năm ba là màu vàng, năm bốn và năm năm là màu tím, năm thứ sáu màu đen. Có thể bước ra từ giáo lâu màu đen thì xem như đã tốt nghiệp học viện.”
“Giáo lâu màu xám ở phía xa kia thuộc Hồn Đạo hệ, từ diện tích thì Hồn Đạo hệ chiếm một phần ba khu vực này, Vũ Hồn hệ chiếm hai phần ba. Ngoài các giáo lâu còn có rất nhiều học tràng, tựa như Đấu Hồn tràng, khu sát hạch, khu ký túc xá, khu vực của các giáo sư…”
Giáo lâu màu trắng nằm ở phía Nam là nơi chiêu mộ tân sinh, khoảng cách cũng gần ven bờ hồ, ba người Hoắc Vũ Hạo đi dọc theo sườn phía Nam tiến vào bên trong.
Vì đang ở thời điểm nhập học nên khu vực giáo lâu dành cho tân sinh khá nhộn nhịp, có một ít học viên vừa thông qua sát hạch đang đăng ký báo danh.
Được Bối Bối và Đường Nhã dẫn dắt nên quá trình đăng ký vô cùng thuận lợi. Học phí là do Bối Bối đóng, một năm học phí cần đến mười kim hồn tệ, đã đóng rồi nhưng nếu không thông qua sát hạch cũng sẽ không được hoàn lại.
Nhận lấy chìa khóa ký túc xá, hai bộ đồng phục cùng một huy chương màu trắng, Hoắc Vũ Hạo đi theo Đường Nhã, Bối Bối tiến đến giáo lâu của tân sinh.
Đường Nhã nói:
“Tiểu Hoắc, ký túc xá là nơi lớn nhất học viện nằm ngay sau lưng giáo lâu. Ba ngày sau mới chính thức khai giảng, ngươi trước tiên có thể tập làm quen với hoàn cảnh xung quanh. Học phí năm đầu tiên chúng ta đóng cho ngươi, sau đó còn tùy thuộc vào bản thân ngươi. Học viện thường tổ chức nhiều trận đấu hoặc nhiệm vụ, chiến thắng sẽ nhận được phần thưởng. Ngươi lúc này đã là Hồn Sư, sau khi đăng ký vào học viện mỗi tháng còn có thể nhận được tiền lương từ tam đại đế quốc, nếu chỉ để dùng cơm thì chắc cũng đủ.”
Hoắc Vũ Hạo ghi nhớ lời nói của Đường Nhã, đang chuẩn bị cáo biệt hai người, đột nhiên Bối Bối liếc qua nhìn thấy một phần thông báo liền thoáng nhíu mày.
Hoắc Vũ Hạo không cần tiến đến, mà vận chuyển Hồn Lực, năng lực cường đại của Linh Mâu lập tức phát huy nhìn rõ thông báo. Mẫu thân đã từng dạy hắn lúc nhỏ, tuy chưa từng chính thức đi học nhưng trình độ văn hóa của Hoắc Vũ Hạo cũng không kém.
Trên thông báo ghi, chủ nhiệm tân sinh nhất ban: Chu Y, chủ nhiệm tân sinh nhị ban...
“Chu Y? Mình hình như cũng là lớp tân sinh nhất ban a?” Bởi vì Hoắc Vũ Hạo báo danh sớm nên đã được xếp vào lớp tân sinh nhất ban.
Đường Nhã cũng đã phát hiện ánh mắt Bối Bối, nhìn lại cũng kinh hô: “Á? Sao lại là lão sư biến thái Chu Y này? Người này không phải là chủ niêm năm ba sao? Tại sao lại xuống ban tân sinh bên này?”
Bối Bối cười khổ:
“Nghe nói bởi vì Chu lão sư quá nghiêm khắc nên số học viên vừa rồi có thể lên năm bốn chỉ có một phần mười, các học viên lại hợp sức báo lên viện trưởng nên Chu lão sư mới tạm thời bị dời ban. Tiểu sư đệ ngươi nên cẩn thận một ít, tuy học viên quái vật tại ngoại viện không nhiều nhưng lão sư quái vật lại không thiếu, Chu lão sư này chính là một trong số đó!”
*Đằng mạn: dây leo
*Giáo lâu: lầu dạy học
Hàng đầu tiên có ba pho tượng, pho tượng ở giữa là một lão giả đeo kính, miệng nở nụ cười, dáng người hơi mập nhìn qua rất phúc hậu.
Bối Bối kéo Hoắc Vũ Hạo chỉ chỏ:
“Vị ở giữa chính là người sáng lập học viện Sử Lai Khắc, cũng là viện trưởng đầu tiên: Phất Lan Đức. Người bên trái hắn là một trong những tổ tiên của ta, là người sáng tạo cơ sở giảng dạy cho các hệ Vũ Hồn, Ngọc Tiểu Cương - danh xưng Đại Sư. Mẫu thân của ta chính là trực hệ của người. Người con gái bên phải cũng là tổ tiên của ta, Liễu Nhị Long - cũng là vợ của Đại Sư. Hai vợ chồng họ và viện trưởng Phất Lan Đức hợp lại thành Hoàng Kim Thiết Tam Giác. Nếu nói viện trưởng Phất Lan Đức là người sáng tạo học viện, vậy hai người kia chính là những người đã bồi dưỡng ra Sử Lai Khắc Thất Quái.”
Vị Đại Sư nhìn qua là một trung niên gầy yếu, còn nữ tử thì lại có phong tư yểu điệu.
Phía sau ba người là bảy pho tượng, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy pho tượng đầu tiên lập tức mỉm cười.
Đây là một gã thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, đặc biệt nhất là đôi mắt. Trên trán hiện lên chữ “Vương”, tuy chỉ là một pho tượng nhưng khí thế vô cùng cường đại.
“Bảy pho tượng phía sau Hoàng Kim Thiết Tam Giác chính là Sử Lai Khắc Thất Quái. Người đứng đầu là lão đại Bạch Hổ Đấu La - Đái Mộc Bạch, vị thứ hai là Hương Tràng Đấu La - Áo Tư Tạp, thứ ba chính là tổ tiên của Đường Môn chúng ta, Thiên Thủ Đấu La - Đường Tam.
Trong bảy người thì Đường Tam là anh tuấn nhất, mái tóc màu lam phiêu dật, trang phục đơn giản, trên pho tượng còn có lam sắc đằng mạn của Vũ Hồn Lam Ngân Thảo không ngừng xoay quanh, khóe miệng lại mỉm cười bình thản, ánh mắt như hướng về nữ tử thứ năm trong thất quái.
“Người thứ tư là Tà Phượng Đấu La - Mã Hồng Tuấn, vị thứ năm chính là thê tử của Thiên Thủ Đấu La, Nhu Cốt Đấu La - Tiểu Vũ. Nghe nói người chính là một Thập vạn niên Hồn Thú tu luyện thành người. Người thứ sáu là Hồn Sư phụ trợ cực mạnh Cửu Bảo Đấu La - Trữ Vinh Vinh, cũng là thê tử của Hương Tràng Đấu La. Vị cuối cùng là U Minh Đấu La - Chu Trúc Thanh, là thê tử của Bạch Hổ Đấu La.
Bảy pho tượng tuy hình thể khác nhau nhưng đều hiện ra khí tức cường đại của Phong Hào Đấu La.
Ánh mắt Đường Nhã dừng lại trước pho tượng Thiên Thủ Đấu La Đường Tam. Sau đời đầu của Sử Lai Khắc Thất Quái, ngàn vạn năm trôi qua học viện Sử Lai Khắc xuất hiện vô vàn thiên tài cường giả, nhưng số lượng pho tượng vẫn chỉ là mười chứ không hề tăng thêm.
Bối Bối giới thiệu với Hoắc Vũ Hạo:
“Từ đây bắt đầu chia đường, bên trái là phân viện Vũ Hồn, bên phải là phân viện Hồn Đạo. Đây cũng là hai đại phân bộ của học viện Sử Lai Khắc. Nói một cách tương đối thì phân viện Vũ Hồn lớn hơn phân viện Hồn Đạo một ít. Trong phân viện Vũ Hồn lại phân chia nhiều hệ. Trước tiên chúng ta đến phân viện Vũ Hồn báo danh, phải thông qua sát hạch mới có tư cách báo danh phân viện Hồn Đạo.”
Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo còn lưu luyến trên mười pho tượng, trong đầu hồi tưởng đến truyền thuyết mà mẫu thân từng kể qua, từng đạo cảm giác rung động không ngừng xuất hiện.
Phía trái pho tượng là một con đường lớn đủ để cho bốn năm chiếc xe ngựa đi qua cùng lúc, ven đường còn có một tấm bảng hướng dẫn viết bốn chữ đường mòn ven hồ.
Bên phải có thể mơ hồ nhìn thấy một mảng nước mênh mông, nói cách khác mười pho tượng đứng dựa vào ao hồ phía sau.
Đường Nhã nhìn thấy ánh mắt Hoắc Vũ Hạo, kiêu ngạo nói:
“Hồ này là vì kỷ niệm tổ tiên Thiên Thủ Đấu La của Đường Môn chúng ta mà xây nên, tên gọi Hải Thần Hồ. Trong truyền thuyết tổ tiên Đường Tam chính là người kế thừa của Hải Thần. Nội viện của học viện nằm tại một hòn đảo ở giữa hồ, toàn bộ đệ tử ngoại viện đều xem việc có thể đến giữa hồ là vinh quang.”
Bối Bối nhìn sâu vào hướng giữa hồ, ánh mắt toát lên vẻ kiên định.
Hải Thần Hồ vô cùng to lớn, đường mòn bờ hồ từ hướng Nam kéo dài kéo đến hướng Tây, phải đi một lúc nữa đường mòn mới bắt đầu nhỏ lại, trước mắt xuất hiện một quảng trường rộng lớn, bên cạnh còn có một tấm bảng ghi “Quảng trường Sử Lai Khắc”.
Phía sau quảng trường là những tòa giáo lâu to lớn, các giáo lâu màu sắc không giống nhau, chủ yếu là màu trắng, vàng, đen, tím. Khá xa ở hướng Bắc quảng trường dường như còn có một tòa giáo lâu màu xám.
Bối Bối chỉ vào một giáo lâu:
“Màu sắc giáo lâu đại biểu cho các cấp khác nhau, dựa theo Hồn Hoàn mà phân chia. Giáo lâu màu trắng dành cho học viên vừa tiến nhập, tương tự như Thập niên Hồn Hoàn, năm hai và năm ba là màu vàng, năm bốn và năm năm là màu tím, năm thứ sáu màu đen. Có thể bước ra từ giáo lâu màu đen thì xem như đã tốt nghiệp học viện.”
“Giáo lâu màu xám ở phía xa kia thuộc Hồn Đạo hệ, từ diện tích thì Hồn Đạo hệ chiếm một phần ba khu vực này, Vũ Hồn hệ chiếm hai phần ba. Ngoài các giáo lâu còn có rất nhiều học tràng, tựa như Đấu Hồn tràng, khu sát hạch, khu ký túc xá, khu vực của các giáo sư…”
Giáo lâu màu trắng nằm ở phía Nam là nơi chiêu mộ tân sinh, khoảng cách cũng gần ven bờ hồ, ba người Hoắc Vũ Hạo đi dọc theo sườn phía Nam tiến vào bên trong.
Vì đang ở thời điểm nhập học nên khu vực giáo lâu dành cho tân sinh khá nhộn nhịp, có một ít học viên vừa thông qua sát hạch đang đăng ký báo danh.
Được Bối Bối và Đường Nhã dẫn dắt nên quá trình đăng ký vô cùng thuận lợi. Học phí là do Bối Bối đóng, một năm học phí cần đến mười kim hồn tệ, đã đóng rồi nhưng nếu không thông qua sát hạch cũng sẽ không được hoàn lại.
Nhận lấy chìa khóa ký túc xá, hai bộ đồng phục cùng một huy chương màu trắng, Hoắc Vũ Hạo đi theo Đường Nhã, Bối Bối tiến đến giáo lâu của tân sinh.
Đường Nhã nói:
“Tiểu Hoắc, ký túc xá là nơi lớn nhất học viện nằm ngay sau lưng giáo lâu. Ba ngày sau mới chính thức khai giảng, ngươi trước tiên có thể tập làm quen với hoàn cảnh xung quanh. Học phí năm đầu tiên chúng ta đóng cho ngươi, sau đó còn tùy thuộc vào bản thân ngươi. Học viện thường tổ chức nhiều trận đấu hoặc nhiệm vụ, chiến thắng sẽ nhận được phần thưởng. Ngươi lúc này đã là Hồn Sư, sau khi đăng ký vào học viện mỗi tháng còn có thể nhận được tiền lương từ tam đại đế quốc, nếu chỉ để dùng cơm thì chắc cũng đủ.”
Hoắc Vũ Hạo ghi nhớ lời nói của Đường Nhã, đang chuẩn bị cáo biệt hai người, đột nhiên Bối Bối liếc qua nhìn thấy một phần thông báo liền thoáng nhíu mày.
Hoắc Vũ Hạo không cần tiến đến, mà vận chuyển Hồn Lực, năng lực cường đại của Linh Mâu lập tức phát huy nhìn rõ thông báo. Mẫu thân đã từng dạy hắn lúc nhỏ, tuy chưa từng chính thức đi học nhưng trình độ văn hóa của Hoắc Vũ Hạo cũng không kém.
Trên thông báo ghi, chủ nhiệm tân sinh nhất ban: Chu Y, chủ nhiệm tân sinh nhị ban...
“Chu Y? Mình hình như cũng là lớp tân sinh nhất ban a?” Bởi vì Hoắc Vũ Hạo báo danh sớm nên đã được xếp vào lớp tân sinh nhất ban.
Đường Nhã cũng đã phát hiện ánh mắt Bối Bối, nhìn lại cũng kinh hô: “Á? Sao lại là lão sư biến thái Chu Y này? Người này không phải là chủ niêm năm ba sao? Tại sao lại xuống ban tân sinh bên này?”
Bối Bối cười khổ:
“Nghe nói bởi vì Chu lão sư quá nghiêm khắc nên số học viên vừa rồi có thể lên năm bốn chỉ có một phần mười, các học viên lại hợp sức báo lên viện trưởng nên Chu lão sư mới tạm thời bị dời ban. Tiểu sư đệ ngươi nên cẩn thận một ít, tuy học viên quái vật tại ngoại viện không nhiều nhưng lão sư quái vật lại không thiếu, Chu lão sư này chính là một trong số đó!”
*Đằng mạn: dây leo
*Giáo lâu: lầu dạy học