Đấu La Đại Lục 2
Chương 650 : Vòng Kế Tiếp, So Đấu! (2)
Ngày đăng: 23:28 06/08/20
Ngày dịch: 21/03/2020
Diệp Vũ Lâm vì cái gì mà rung động? Vì hắn nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo thông qua thần lực khống chế hồn đạo khí hình người. Bởi vì hai chân của hắn không thể động, có thể đi về phía trước thêm một bước này, mang ý nghĩa tinh thần lực của hắn có thể trực tiếp khống chế hai chân của hồn đạo khí. Hơn nữa, hắn chỉ sử dụng có mười tám cái pháp trận hạch tâm, đây là số lượng rất ít a!
Hoắc Vũ Hạo khống chế hồn đạo khí hình người lui về sau một bước, trong lòng cũng âm thầm cảm khái, cảm giác có thể đi lại thật tốt! Rốt cục lại có thể đứng lên.
Lúc trước hắn lưu lại hồn đạo khí hình người cho Hiên Tử Văn, để hắn nghiên cứu và tiếp tục chế tạo, tăng cường.
Lần này đi thi hắn cũng không có mang theo. Bởi vì coi như mang theo, hắn cũng không có khả năng sử dụng trong Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái vì rất dễ bị bại lộ. Hơi bất cẩn một chút là bị Minh Đức Đường mang đi, thành quả nghiên cứu của hắn sẽ bị đánh cắp ngay lập tức.
Nhưng bây giờ lại không giống với lúc trước, hắn không sử dụng thân phận Hoắc Vũ Hạo, hắn hiện tại là Đường Ngũ. Trước mắt, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, hắn sẽ trực tiếp biến mất. Lúc này có thể chế tạo ra hồn đạo khí hình người để phụ trợ bản thân, không còn vấn đề ở hai chân thì lực chiến đấu của hắn sẽ trực tiếp tăng vọt, hơn nữa hành động cũng thuận tiện hơn rất rất nhiều.
- Trọng tài trưởng tôn kính, đã được chưa?
Ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo xuyên qua thủy tinh thép nhìn vào vẻ mặt nồng nhiệt của Diệp Vũ Lâm, mỉm cười hỏi.
- A. Xong rồi, xong rồi.
Diệp Vũ Lâm lúc này quả là vui mừng quá đỗi, sáu tên trọng tài bên cạnh hắn cũng không khác gì. Ánh mắt đang nhìn vào Hoắc Vũ Hạo giống như là muốn ăn tươi hắn.
Hồn đạo sư có mặt ở đây cũng không chỉ là bọn hắn, còn có tuyển thủ dự thi khác, dưới đài cũng có rất nhiều người nhìn vào đây.
- Thế mà là hồn đạo khí hình người!
Bên phía Tịch Thủy Minh, Tam Trưởng Lão đã sớm ngồi không yên, gương mặt của hắn lộ rõ vẻ rung động, lên tiếng:
- Nhị ca, nhị ca thân ái của ta, như thế nào cũng phải nhường tiểu tử này cho ta. Ngươi có thấy không? Hắn vậy mà chế tạo ra hồn đạo khí hình người. Hơn nữa có thể thông qua tinh thần để khống chế. Ngươi chớ nhìn hắn chỉ bày ra vài động tác đơn giản, nhưng trên thực tế hắn chỉ sử dụng có mười tám cái pháp trận hạch tâm thôi! Coi như ta tự mình động thủ chế tạo, muốn hoàn thành động tác đơn giản như hắn, đồng thời dùng tinh thần lực khống chế nó mà nói thì cũng cần ít nhất bốn mươi cái pháp trận hạch tâm mới được. Tiểu tử này quả là thiên tài, tuyệt đối là thiên tài chân chính. Nhân tài như vậy quá trọng yếu đối với việc phát triển hồn đạo khí của bổn giáo.
Nam Cung Oản cũng bị năng lực của Hoắc Vũ Hạo làm rung động, nhưng hắn làm sao có thể nhả ra, mỉm cười nói:
- Thấy chứ sao không! Nhưng vẫn phải nói thiên phú hồn sư của hắn càng trên một bậc. Ngươi quên lần trước hắn thi triển hồn kỹ sao? Hơn nữa, ta cũng sẽ không phản đối hắn tiếp tục học tập chế tạo hồn đạo khí. Ngươi và hắn cứ việc trao đổi, còn trao đổi cái gì cũng không thành vấn đề.
Mắt thấy Nam Cung Oản không chịu nhả ra, Tam Trưởng Lão lập tức chuyển hướng Phó Giáo Chủ.
- Phó Giáo Chủ, người cũng nhìn thấy chứ. Tiểu tử này cũng am hiểu hồn đạo khí. Chuyện này phải làm sao?
Phó Giáo Chủ thản nhiên nói:
- Sau khi cuộc tranh tài kết thúc lại thảo luận thêm, xem trận đấu kế tiếp đã. Ta vừa mới nhận được tin tức, người của học viện Sử Lai Khắc rất có thể ở ngay phụ cận. Bọn hắn hiện tại sẽ không phá vây, nhưng cũng có nghĩa là sẽ không hướng chúng ta động thủ. Các ngươi đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu cho ta. Không cần tranh giành nội bộ ngay lúc này.
Nghe nàng vừa nói như vậy, trong lòng Nam Cung Oản và Tam Trưởng Lão đều run lên, vội vàng gật đầu xác nhận.
...................................
Trên sàn đấu, sau khi Hoắc Vũ Hạo biểu diễn điều khiển sử dụng hồn đạo khí hình người, trong tám thì sinh dự thi còn lại, ngoại trừ Hòa Thái Đầu ra thì sắc mặt bảy người còn lại không dễ nhìn lắm.
Ngay cả hồn đạo khí hình người đều làm được. Bất quá, cái đồ chơi này thật sự đủ linh hoạt để có thể chiến đấu sao? Không có vũ khí công kích thì làm sao mà chiến đấu?
Chỉ có Hoàng Chinh mới nghĩ đến, chẳng lẽ gia hỏa này lại sử dụng năng lực tà hồn sư sao? Bất quá, năng lực của hắn cũng đã bị hai đại thế lực ngầm khác biết. Chẳng lẽ vẫn không có biện pháp nhằm vào hắn sao? Hồn đạo khí do những người này làm ra có thể đối phó hắn không đây.
- Sau đây tiến hành khảo hạch kỹ xảo. Khi chế tạo hồn đạo khí, nhất là chế tạo pháp trận hạch tâm thì một cần có vài kỹ xảo đặc biệt trọng yếu. Chỉ có nắm giữ được những kỹ xảo này thì mới có thể leo đến đỉnh phong trong chế tạo hồn đạo khí. Tiếp theo các ngươi phải ở trong vòng thời gian quy định hoàn thành một chút kỹ xảo. Người cuối cùng hoàn thành sẽ bị đào thải.
Diệp Vũ Lâm miễn cưỡng đè nén nội tâm phấn khởi, nói ra quy tắc tranh tài.
Rất nhanh, một cái khay được đưa lên trước mặt từng vị hồn sư.
Trên cái khay hình vuông có chín ngăn chứa. Bên trong mỗi ngăn chứa có một khối kim loại hiếm hình vuông. chín khối kim loại hiếm đều có màu sắc khác biệt. Với năng lực của các thí sinh dự thi, tự nhiên đều nhận ra những kim loại này là cái gì.
Dù Hoắc Vũ Hạo vẫn không ra khỏi hồn đạo khí hình người, nhưng hắn tự nhiên cũng nhìn ra được, đối với hắn mà nói thì cảm giác đứng đấy so với đang ngồi còn thoải mái hơn. Hắn cũng đã đem xe lăn làm từ Hoàng Kim Thụ thu vào trong hồn đạo khí trữ vật của bản thân.
Hắn cẩn thận quét qua một lượt chín khối kim loại hiếm trước mặt, trong lòng của hắn đã làm ra một bảng xếp hạng. Chín khối kim loại hiếm này có khác biệt lớn nhất là độ cứng. Từ vô cùng cứng rắn đến một khối cuối cùng thậm chí có chút cảm giác mềm mại, tất cả đều không giống nhau.
- Vì tính công bằng của khảo hạch kỹ xảo, các ngươi cũng không thể sử dụng đao khắc của bản thân, mà chỉ được sử dụng đao khắc trên bàn, các ngươi cần phải dùng kỹ xảo để chế tác chín khối kim loại trước mặt thành chín pháp trận khác nhau. Khối thứ nhất, khoan ba mươi lỗ. Khối thứ hai, khắc năm mươi đường vòng cung nhiều khúc chiết đều đặn. Khối thứ ba, dùng phương thức mài. Khối thứ bốn cần phải...
Càng nghe Diệp Vũ Lâm nói lên yêu cầu của từng món, sắc mặt của mỗi thí sinh dự thi cũng bắt đầu trở nên có chút phát khổ.
Chín loại kỹ xảo, từ dễ đến khó, nhưng mọi người ít nhất còn biết đến những kỹ xảo này. Nhưng khi nhìn vào chín khối kim loại hiếm trước mặt, sắc mặt của mỗi người lập tức trở nên khó coi. Kim loại hiếm khác nhau đúng là thích hợp dùng các kỹ xảo khác nhau. Nhưng chín khối kim loại hiếm trước mặt bọn hắn, lại hoàn toàn không thích hợp dùng kỹ xảo như quy định.
Ví dụ như khối kim loại hiếm thứ nhất cực kỳ cứng rắn thì cần phải khoan ba mươi lỗ, chuyện quả thực là quá khó khăn, hơn nữa còn không thể sử dụng đao khắc của bản thân, chỉ có thể dùng đao khắc thông thường do tinh cương chế tạo thành, đao khắc bình thường đến không thể bình thường hơn. Chuyện này cần phải tiêu hao bao nhiêu hồn lực mới có thể hoàn thành đây?
Phía sau thì càng khỏi phải nói, khối kim loại hiếm mềm mại nhất cần phải hoàn thành kỹ xảo điêu khắc phức tạp nhất, khó trách ngay từ đầu trọng tài trưởng liền nhắc nhở qua bọn hắn khảo hạch kỹ xảo không dễ dàng. Quả thật là không dễ dàng đến mức vô lý a!
Diệp Vũ Lâm cũng mặc kệ bọn hắn nghĩ như thế nào, sau khi tuyên bố xong quy tắc tranh tài, thậm chí còn không lặp lại lần nữa, trực tiếp hét lớn một tiếng:
- Các ngươi có thời gian mười lăm phút để hoàn thành toàn bộ khảo hạch. Nếu như hết thời gian mà tất cả mọi người đều không hoàn thành toàn bộ kỹ xảo thì sẽ tính số lượng đã hoàn thành mà xếp hạng. Khảo hạch kỹ xảo, bắt đầu!
Lúc này, cộng thêm ba canh giờ chế tạo hồn đạo khí trước đó thì đã khá khuya. Nhưng chín vị hồn đạo sư dự thi lại không có nửa điểm buồn ngủ. Tất cả đồng thời hành động.
Bởi vì vũ hồn của bọn hắn không giống nhau, nên tự nhiên cũng đều có biện pháp riêng của mình.
Biện pháp của Hòa Thái Đầu đơn giản nhất, chính là thô bạo, miệng ngậm một cây xì gà khôi phục hồn lực, trực tiếp thông qua hồn lực tăng phúc cho uy lực của đao khắc, trực tiếp cứng rắn đục lỗ.
So với hắn, Hoắc Vũ Hạo mới chân chính là sử dụng kỹ xảo. Đối với việc đục lỗ khối kim loại hiếm cứng rắn, hắn trực tiếp sử dụng phương thức đặc thù của bản thân. Dù sao cũng không nói không thể phá hỏng khối kim loại này. Ngươi không phải cứng rắn sao? Ta cho ngươi cứng rắn thêm tí nữa.
Tay trái đặt trên khối kim loại, hồn lực mang theo Cực Hạn Băng cấp tốc rót vào trong đó, trong nháy mắt liền khiến nhiệt độ của khối kim loại này hạ thấp hơn âm hai độ. Nhiệt độ cực thấp lập tức sinh ra phá hoại đối với nó.
Sau đó tay phải của Hoắc Vũ Hạo cầm lấy đao khắc. Đục lỗ cũng không chỉ khoan sâu vào là được, mà là phải khoan từng lỗ lớn nhỏ đều đặn, tròn trịa, không thể có tì vết, mới xem như thành công.
Sau khi đặt đao khắc vào đúng vị trí, đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo liền biến thành một màu xám nhàn nhạt. Lúc này hắn vẫn đang ở bên trong hồn đạo khí hình người, chỉ đem vỏ kim loại ở hai tay mở ra, lộ ra hai tay điêu khắc pháp trận, ai cũng không nhìn thấy dáng vẻ hai mắt của hắn. Ngay sau đó, một đạo lục quang sáng lên trong tay hắn.
Từng điểm nhỏ màu xanh lá bắt đầu bị hắn đều đặn điểm vào khối kim loại cứng rắn. Sau đó, hắn lại thu hồi Cực Hạn Băng. Lập tức khiến khối này kim loại này bắt đầu bốc khói.
Hủ Thực Chi Quang của Vong Linh Ma Pháp có tính ăn mòn cực mạnh, lực phá hoại đối với bất luận vật thể gì đều tương đối cường hãn.
Với tinh thần lực hiện tại của Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn có thể thuấn phát ma pháp này. Khuyết điểm duy nhất chính là ma pháp này không thể nhắm bắn, phạm vi công kích cũng rất nhỏ. Nhưng dùng lên khối kim loại này thì lại vừa đủ.
Khối kim loại hiếm vốn đã bị đông lạnh đến cực độ, hiện tại còn bị ăn mòn, khiến cho kết cấu của nó từng bước bị phá hư. Hoắc Vũ Hạo lúc này lại thôi động hồn lực, dùng đao khắc tiến hành đục lỗ tự nhiên là dễ hơn nhiều. Hắn khống chế Hủ Thực Chi Quang rất tốt, hoàn toàn không tràn ra ngoài, trước tiên khoan vào một lỗ nhỏ, sau đó thông qua Hủ Thực Chi Quang mở rộng ra. So với người khác càng tiết kiệm nhiều hồn lực hơn.
Những khảo hạch phía sau cơ bản đều là khảo nghiệm kỹ xảo. Nên cho dù tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, coi như không sử dụng Tinh Thần Tham Trắc phụ trợ, thì hắn cũng có trụ cột cực kỳ vững chắc trên phương diện kỹ xảo. Tuyệt đối không hoàn thành chậm hơn so với người khác.
Huống chi, tốc độ hồi phục tinh thần lực của hắn tương đối nhanh chóng, lúc này cảm giác suy yếu đã biến mất. Tình huống cũng đang dần biến chuyển tốt hơn.
Mắt thấy tiến độ của mọi người, bảy vị trọng tài cũng không khỏi âm thầm gật đầu. Bất luận những hồn đạo sư này có phải dự thi vì tiền tài hay không, nhưng không thể không thừa nhận bọn hắn đều có trụ cột vô cùng vững chắc. Vẫn chưa có người nào phạm sai lầm.
Tốc độ của Hoắc Vũ Hạo cũng không phải là nhanh nhất, ước chừng xếp ở ba vị trí đầu tiên. Đối với điểm này, trong lòng Diệp Vũ Lâm tự đưa ra giải thích cho bản thân. Hẳn là do tiểu tử đó đang mệt mỏi a! Vừa rồi khẩn trương chế tạo hồn đạo khí, lúc này còn có thể bảo trì ba vị trí đầu cũng không tệ rồi.
Diệp Vũ Lâm vì cái gì mà rung động? Vì hắn nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo thông qua thần lực khống chế hồn đạo khí hình người. Bởi vì hai chân của hắn không thể động, có thể đi về phía trước thêm một bước này, mang ý nghĩa tinh thần lực của hắn có thể trực tiếp khống chế hai chân của hồn đạo khí. Hơn nữa, hắn chỉ sử dụng có mười tám cái pháp trận hạch tâm, đây là số lượng rất ít a!
Hoắc Vũ Hạo khống chế hồn đạo khí hình người lui về sau một bước, trong lòng cũng âm thầm cảm khái, cảm giác có thể đi lại thật tốt! Rốt cục lại có thể đứng lên.
Lúc trước hắn lưu lại hồn đạo khí hình người cho Hiên Tử Văn, để hắn nghiên cứu và tiếp tục chế tạo, tăng cường.
Lần này đi thi hắn cũng không có mang theo. Bởi vì coi như mang theo, hắn cũng không có khả năng sử dụng trong Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái vì rất dễ bị bại lộ. Hơi bất cẩn một chút là bị Minh Đức Đường mang đi, thành quả nghiên cứu của hắn sẽ bị đánh cắp ngay lập tức.
Nhưng bây giờ lại không giống với lúc trước, hắn không sử dụng thân phận Hoắc Vũ Hạo, hắn hiện tại là Đường Ngũ. Trước mắt, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, hắn sẽ trực tiếp biến mất. Lúc này có thể chế tạo ra hồn đạo khí hình người để phụ trợ bản thân, không còn vấn đề ở hai chân thì lực chiến đấu của hắn sẽ trực tiếp tăng vọt, hơn nữa hành động cũng thuận tiện hơn rất rất nhiều.
- Trọng tài trưởng tôn kính, đã được chưa?
Ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo xuyên qua thủy tinh thép nhìn vào vẻ mặt nồng nhiệt của Diệp Vũ Lâm, mỉm cười hỏi.
- A. Xong rồi, xong rồi.
Diệp Vũ Lâm lúc này quả là vui mừng quá đỗi, sáu tên trọng tài bên cạnh hắn cũng không khác gì. Ánh mắt đang nhìn vào Hoắc Vũ Hạo giống như là muốn ăn tươi hắn.
Hồn đạo sư có mặt ở đây cũng không chỉ là bọn hắn, còn có tuyển thủ dự thi khác, dưới đài cũng có rất nhiều người nhìn vào đây.
- Thế mà là hồn đạo khí hình người!
Bên phía Tịch Thủy Minh, Tam Trưởng Lão đã sớm ngồi không yên, gương mặt của hắn lộ rõ vẻ rung động, lên tiếng:
- Nhị ca, nhị ca thân ái của ta, như thế nào cũng phải nhường tiểu tử này cho ta. Ngươi có thấy không? Hắn vậy mà chế tạo ra hồn đạo khí hình người. Hơn nữa có thể thông qua tinh thần để khống chế. Ngươi chớ nhìn hắn chỉ bày ra vài động tác đơn giản, nhưng trên thực tế hắn chỉ sử dụng có mười tám cái pháp trận hạch tâm thôi! Coi như ta tự mình động thủ chế tạo, muốn hoàn thành động tác đơn giản như hắn, đồng thời dùng tinh thần lực khống chế nó mà nói thì cũng cần ít nhất bốn mươi cái pháp trận hạch tâm mới được. Tiểu tử này quả là thiên tài, tuyệt đối là thiên tài chân chính. Nhân tài như vậy quá trọng yếu đối với việc phát triển hồn đạo khí của bổn giáo.
Nam Cung Oản cũng bị năng lực của Hoắc Vũ Hạo làm rung động, nhưng hắn làm sao có thể nhả ra, mỉm cười nói:
- Thấy chứ sao không! Nhưng vẫn phải nói thiên phú hồn sư của hắn càng trên một bậc. Ngươi quên lần trước hắn thi triển hồn kỹ sao? Hơn nữa, ta cũng sẽ không phản đối hắn tiếp tục học tập chế tạo hồn đạo khí. Ngươi và hắn cứ việc trao đổi, còn trao đổi cái gì cũng không thành vấn đề.
Mắt thấy Nam Cung Oản không chịu nhả ra, Tam Trưởng Lão lập tức chuyển hướng Phó Giáo Chủ.
- Phó Giáo Chủ, người cũng nhìn thấy chứ. Tiểu tử này cũng am hiểu hồn đạo khí. Chuyện này phải làm sao?
Phó Giáo Chủ thản nhiên nói:
- Sau khi cuộc tranh tài kết thúc lại thảo luận thêm, xem trận đấu kế tiếp đã. Ta vừa mới nhận được tin tức, người của học viện Sử Lai Khắc rất có thể ở ngay phụ cận. Bọn hắn hiện tại sẽ không phá vây, nhưng cũng có nghĩa là sẽ không hướng chúng ta động thủ. Các ngươi đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu cho ta. Không cần tranh giành nội bộ ngay lúc này.
Nghe nàng vừa nói như vậy, trong lòng Nam Cung Oản và Tam Trưởng Lão đều run lên, vội vàng gật đầu xác nhận.
...................................
Trên sàn đấu, sau khi Hoắc Vũ Hạo biểu diễn điều khiển sử dụng hồn đạo khí hình người, trong tám thì sinh dự thi còn lại, ngoại trừ Hòa Thái Đầu ra thì sắc mặt bảy người còn lại không dễ nhìn lắm.
Ngay cả hồn đạo khí hình người đều làm được. Bất quá, cái đồ chơi này thật sự đủ linh hoạt để có thể chiến đấu sao? Không có vũ khí công kích thì làm sao mà chiến đấu?
Chỉ có Hoàng Chinh mới nghĩ đến, chẳng lẽ gia hỏa này lại sử dụng năng lực tà hồn sư sao? Bất quá, năng lực của hắn cũng đã bị hai đại thế lực ngầm khác biết. Chẳng lẽ vẫn không có biện pháp nhằm vào hắn sao? Hồn đạo khí do những người này làm ra có thể đối phó hắn không đây.
- Sau đây tiến hành khảo hạch kỹ xảo. Khi chế tạo hồn đạo khí, nhất là chế tạo pháp trận hạch tâm thì một cần có vài kỹ xảo đặc biệt trọng yếu. Chỉ có nắm giữ được những kỹ xảo này thì mới có thể leo đến đỉnh phong trong chế tạo hồn đạo khí. Tiếp theo các ngươi phải ở trong vòng thời gian quy định hoàn thành một chút kỹ xảo. Người cuối cùng hoàn thành sẽ bị đào thải.
Diệp Vũ Lâm miễn cưỡng đè nén nội tâm phấn khởi, nói ra quy tắc tranh tài.
Rất nhanh, một cái khay được đưa lên trước mặt từng vị hồn sư.
Trên cái khay hình vuông có chín ngăn chứa. Bên trong mỗi ngăn chứa có một khối kim loại hiếm hình vuông. chín khối kim loại hiếm đều có màu sắc khác biệt. Với năng lực của các thí sinh dự thi, tự nhiên đều nhận ra những kim loại này là cái gì.
Dù Hoắc Vũ Hạo vẫn không ra khỏi hồn đạo khí hình người, nhưng hắn tự nhiên cũng nhìn ra được, đối với hắn mà nói thì cảm giác đứng đấy so với đang ngồi còn thoải mái hơn. Hắn cũng đã đem xe lăn làm từ Hoàng Kim Thụ thu vào trong hồn đạo khí trữ vật của bản thân.
Hắn cẩn thận quét qua một lượt chín khối kim loại hiếm trước mặt, trong lòng của hắn đã làm ra một bảng xếp hạng. Chín khối kim loại hiếm này có khác biệt lớn nhất là độ cứng. Từ vô cùng cứng rắn đến một khối cuối cùng thậm chí có chút cảm giác mềm mại, tất cả đều không giống nhau.
- Vì tính công bằng của khảo hạch kỹ xảo, các ngươi cũng không thể sử dụng đao khắc của bản thân, mà chỉ được sử dụng đao khắc trên bàn, các ngươi cần phải dùng kỹ xảo để chế tác chín khối kim loại trước mặt thành chín pháp trận khác nhau. Khối thứ nhất, khoan ba mươi lỗ. Khối thứ hai, khắc năm mươi đường vòng cung nhiều khúc chiết đều đặn. Khối thứ ba, dùng phương thức mài. Khối thứ bốn cần phải...
Càng nghe Diệp Vũ Lâm nói lên yêu cầu của từng món, sắc mặt của mỗi thí sinh dự thi cũng bắt đầu trở nên có chút phát khổ.
Chín loại kỹ xảo, từ dễ đến khó, nhưng mọi người ít nhất còn biết đến những kỹ xảo này. Nhưng khi nhìn vào chín khối kim loại hiếm trước mặt, sắc mặt của mỗi người lập tức trở nên khó coi. Kim loại hiếm khác nhau đúng là thích hợp dùng các kỹ xảo khác nhau. Nhưng chín khối kim loại hiếm trước mặt bọn hắn, lại hoàn toàn không thích hợp dùng kỹ xảo như quy định.
Ví dụ như khối kim loại hiếm thứ nhất cực kỳ cứng rắn thì cần phải khoan ba mươi lỗ, chuyện quả thực là quá khó khăn, hơn nữa còn không thể sử dụng đao khắc của bản thân, chỉ có thể dùng đao khắc thông thường do tinh cương chế tạo thành, đao khắc bình thường đến không thể bình thường hơn. Chuyện này cần phải tiêu hao bao nhiêu hồn lực mới có thể hoàn thành đây?
Phía sau thì càng khỏi phải nói, khối kim loại hiếm mềm mại nhất cần phải hoàn thành kỹ xảo điêu khắc phức tạp nhất, khó trách ngay từ đầu trọng tài trưởng liền nhắc nhở qua bọn hắn khảo hạch kỹ xảo không dễ dàng. Quả thật là không dễ dàng đến mức vô lý a!
Diệp Vũ Lâm cũng mặc kệ bọn hắn nghĩ như thế nào, sau khi tuyên bố xong quy tắc tranh tài, thậm chí còn không lặp lại lần nữa, trực tiếp hét lớn một tiếng:
- Các ngươi có thời gian mười lăm phút để hoàn thành toàn bộ khảo hạch. Nếu như hết thời gian mà tất cả mọi người đều không hoàn thành toàn bộ kỹ xảo thì sẽ tính số lượng đã hoàn thành mà xếp hạng. Khảo hạch kỹ xảo, bắt đầu!
Lúc này, cộng thêm ba canh giờ chế tạo hồn đạo khí trước đó thì đã khá khuya. Nhưng chín vị hồn đạo sư dự thi lại không có nửa điểm buồn ngủ. Tất cả đồng thời hành động.
Bởi vì vũ hồn của bọn hắn không giống nhau, nên tự nhiên cũng đều có biện pháp riêng của mình.
Biện pháp của Hòa Thái Đầu đơn giản nhất, chính là thô bạo, miệng ngậm một cây xì gà khôi phục hồn lực, trực tiếp thông qua hồn lực tăng phúc cho uy lực của đao khắc, trực tiếp cứng rắn đục lỗ.
So với hắn, Hoắc Vũ Hạo mới chân chính là sử dụng kỹ xảo. Đối với việc đục lỗ khối kim loại hiếm cứng rắn, hắn trực tiếp sử dụng phương thức đặc thù của bản thân. Dù sao cũng không nói không thể phá hỏng khối kim loại này. Ngươi không phải cứng rắn sao? Ta cho ngươi cứng rắn thêm tí nữa.
Tay trái đặt trên khối kim loại, hồn lực mang theo Cực Hạn Băng cấp tốc rót vào trong đó, trong nháy mắt liền khiến nhiệt độ của khối kim loại này hạ thấp hơn âm hai độ. Nhiệt độ cực thấp lập tức sinh ra phá hoại đối với nó.
Sau đó tay phải của Hoắc Vũ Hạo cầm lấy đao khắc. Đục lỗ cũng không chỉ khoan sâu vào là được, mà là phải khoan từng lỗ lớn nhỏ đều đặn, tròn trịa, không thể có tì vết, mới xem như thành công.
Sau khi đặt đao khắc vào đúng vị trí, đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo liền biến thành một màu xám nhàn nhạt. Lúc này hắn vẫn đang ở bên trong hồn đạo khí hình người, chỉ đem vỏ kim loại ở hai tay mở ra, lộ ra hai tay điêu khắc pháp trận, ai cũng không nhìn thấy dáng vẻ hai mắt của hắn. Ngay sau đó, một đạo lục quang sáng lên trong tay hắn.
Từng điểm nhỏ màu xanh lá bắt đầu bị hắn đều đặn điểm vào khối kim loại cứng rắn. Sau đó, hắn lại thu hồi Cực Hạn Băng. Lập tức khiến khối này kim loại này bắt đầu bốc khói.
Hủ Thực Chi Quang của Vong Linh Ma Pháp có tính ăn mòn cực mạnh, lực phá hoại đối với bất luận vật thể gì đều tương đối cường hãn.
Với tinh thần lực hiện tại của Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn có thể thuấn phát ma pháp này. Khuyết điểm duy nhất chính là ma pháp này không thể nhắm bắn, phạm vi công kích cũng rất nhỏ. Nhưng dùng lên khối kim loại này thì lại vừa đủ.
Khối kim loại hiếm vốn đã bị đông lạnh đến cực độ, hiện tại còn bị ăn mòn, khiến cho kết cấu của nó từng bước bị phá hư. Hoắc Vũ Hạo lúc này lại thôi động hồn lực, dùng đao khắc tiến hành đục lỗ tự nhiên là dễ hơn nhiều. Hắn khống chế Hủ Thực Chi Quang rất tốt, hoàn toàn không tràn ra ngoài, trước tiên khoan vào một lỗ nhỏ, sau đó thông qua Hủ Thực Chi Quang mở rộng ra. So với người khác càng tiết kiệm nhiều hồn lực hơn.
Những khảo hạch phía sau cơ bản đều là khảo nghiệm kỹ xảo. Nên cho dù tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, coi như không sử dụng Tinh Thần Tham Trắc phụ trợ, thì hắn cũng có trụ cột cực kỳ vững chắc trên phương diện kỹ xảo. Tuyệt đối không hoàn thành chậm hơn so với người khác.
Huống chi, tốc độ hồi phục tinh thần lực của hắn tương đối nhanh chóng, lúc này cảm giác suy yếu đã biến mất. Tình huống cũng đang dần biến chuyển tốt hơn.
Mắt thấy tiến độ của mọi người, bảy vị trọng tài cũng không khỏi âm thầm gật đầu. Bất luận những hồn đạo sư này có phải dự thi vì tiền tài hay không, nhưng không thể không thừa nhận bọn hắn đều có trụ cột vô cùng vững chắc. Vẫn chưa có người nào phạm sai lầm.
Tốc độ của Hoắc Vũ Hạo cũng không phải là nhanh nhất, ước chừng xếp ở ba vị trí đầu tiên. Đối với điểm này, trong lòng Diệp Vũ Lâm tự đưa ra giải thích cho bản thân. Hẳn là do tiểu tử đó đang mệt mỏi a! Vừa rồi khẩn trương chế tạo hồn đạo khí, lúc này còn có thể bảo trì ba vị trí đầu cũng không tệ rồi.