Đấu La Đại Lục 2
Chương 78 : Trận Chung Kết (3+4)
Ngày đăng: 23:24 06/08/20
Dịch: HảiFull
Khi Hoắc Vũ Hạo hành động thì Tiêu Tiêu cũng sử dụng Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh. Đại đỉnh bay thẳng đến trước người Hoắc Vũ Hạo rồi hạ xuống chặn đứng Chu Lộ lại.
Chu Lộ lập tức lách người né tránh nhưng Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh lại phân làm ba rồi lập tức đập vào nhau - Đỉnh Chi Đãng.
Ầm một tiếng, từng đợt sóng gợn không ngừng lan tỏa tạo thành một lá chắn trước mặt Hoắc Vũ Hạo. Mặc dù tốc độ của Chu Lệ đã cực kỳ nhanh nhưng sự việc lại diễn ra trong tích tắc nên nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hồn Kỹ của đối phương phát động rồi làm gián đoạn Hồn Kỹ thứ nhất của bản thân. Cuối cùng Chu Lệ dốc hết sức lùi lại mới may mắn thoát được đợt sóng âm của Đỉnh Chi Đãng.
Ngay lúc đó một tiếng nổ khác lại vang lên, Vương Đông kêu to một tiếng đau đớn rồi thân thể hắn lập tức lùi về bên cạnh Hoắc Vũ Hạo.
Hồn kỹ thứ nhất của hắn vừa va chạm với Hồn Kỹ thứ hai Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đái Hoa Bân đã ăn thiệt thòi rất lớn. Hai cánh của Vương Đông chấn động kịch liệt, ánh sáng tỏa ra từ hai cánh vốn rất mãnh liệt lúc này lại chập chờn, thậm chí mũi và khóe miệng Vương Đông đã rỉ máu.
Chênh lệch Hồn Lực đã quá rõ ràng.
Đái Hoa Bân không để cho đối phương có cơ hội nghỉ ngơi, hắn rống to một tiếng rồi vọt đến trước, hai mắt lóe lên. Thôi Nhã Khiết lúc này cũng nhẹ nhàng ẩn người sau lưng Đái Hoa Bân để tránh khỏi công kích của Hoắc Vũ Hạo.
Đái Hoa Bân không những dũng mãnh mà kinh nghiệm chiến đấu cũng vượt xa ba người Hoắc Vũ Hạo. Thân thể hắn vừa xông lên thì Hồn Hoàn thứ nhất của hắn cũng lập tức phát sáng, một tầng ánh sáng màu bạc xuất hiện bao phủ toàn thân, vị trí đầu lại được quầng sáng đặc biệt bảo vệ để đề phòng Hoắc Vũ Hạo. Đây là Hồn Kỹ phòng ngự của hắn - Bạch Hổ Hộ Thân Chướng. Hồn kỹ này không những có hiệu quả phòng ngự cực tốt mà còn có thể tăng cường sức chiến đấu của bản thân.
Lúc trước khoảng cách giữa hai bên đã rất gần, trải qua đợt va chạm đầu tiên đã gần như sát vào nhau. Đái Hoa Bân chỉ nhảy một cái là đã đến trước mặt Vương Đông, hổ trảo của hắn vừa vung lên liền chụp vào mặt Vương Đông.
Chu Lộ ở bên kia lại không ngừng di chuyển tránh né Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh. Tốc độ của Chu Lệ lúc này cực kỳ nhanh, cho dù được Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu và Tinh Thần Tham Trắc hỗ trợ nhưng Tiêu Tiêu vẫn phải tập trung toàn bộ tinh thần mới có thể ngăn chặn không cho Chu Lệ tiếp cận Hoắc Vũ Hạo.
Lần đầu giao chiến Vương Đông đã bị đánh lui, lúc này Đái Hoa Bân lại cố gắng tiếp cận, rõ ràng hắn đang chiếm ưu thế.
Cả hai đều là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công nhưng phương thức chiến đấu lại hoàn toàn khác nhau. Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông thiên về tấn công bằng năng lượng, vì thế Hồn Kỹ Điệp Thần Quang của hắn vô cùng mạnh mẽ. Còn Bạch Hổ Vũ Hồn lại thiên về cận chiến, thế nên khoảng cách hai bên càng gần thì Đái Hoa Bân lại càng có lợi.
Nhưng lúc này Đái Hoa Bân lại khá ngạc nhiên, Vương Đông không dùng Hồn Kỹ thứ hai để chống đỡ mà chỉ ổn định thân thể rồi tiếp tục dùng Sí Dực Trát Đao nghênh đón.
Đái Hoa Bân hừ lạnh một tiếng, hai hổ trảo trực tiếp đánh vào cánh đao sắc bén của Vương Đông. Hắn vô cùng tự tin vào lực lượng bản thân nên muốn dựa vào đó mà đánh tan Vũ Hồn của Vương Đông.
Khi hổ trảo và cánh đao chuẩn bị va chạm thì Đái Hoa Bân đột nhiên cảm thấy nguy hiểm. Hắn phát hiện hai cánh đao của Vương Đông vốn có màu lam lúc này lại bất ngờ chuyển sang màu vàng, biến hóa này tuy không lớn nhưng ánh vàng này lại tỏa ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Kinh nghiệm chiến đấu của Đái Hoa Bân vô cùng phong phú nên hắn lập tức có phản ứng, hai hổ trảo đang đánh tới đột nhiên dừng lại, đùi phải dùng lực đạp thật mạnh xuống đất khiến thân thể đang xông thẳng đến đột ngột chuyển hướng sang bên sườn. Ngay lúc đó Hồn Kỹ thứ hai là Bạch Hổ Liệt Quang Ba cũng được phát động đánh vào bên sườn Vương Đông.
Nhưng khi Đái Hoa Bân đổi vị trí tấn công thì Vương Đông cũng không hề truy kích mà thân thể lại bay ngược về phía sau rồi đứng lên vai Hoắc Vũ Hạo nên vừa vặn né được một chiêu.
Nhờ có Tinh Thần Tham Trắc nên Vương Đông có thể phán đoán tình huống khá chuẩn xác: Đái Hoa Bân vội vã chuyển thân rồi công kích thì chắc chắn độ chính xác sẽ không cao. Mà sau khi Đái Hoa Bân di chuyển thì thân thể Thôi Nhã Khiết đã không còn nơi ẩn nấp, nàng liền lộ ra ngay trước mắt Vương Đông.
Trong khi Thôi Nhã Khiết còn chưa hết kinh ngạc thì đã thấy hai cánh của Vương Đông lóe sáng. Từ khi bắt đầu chiến đấu đến bây giờ Vương Đông mới phát động Hồn Kỹ Điệp Thần Quang.
Đây cũng chính là chiến thuật của cả nhóm. Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cũng đã nhận định trong tình huống chiến đấu thế này thì không thể ngay lập tức giải quyết Đái Hoa Bân. Vì thế mục tiêu thật sự của cả hai là Thôi Nhã Khiết, thế nên cả hai mới bất chấp để Vương Đông không có Hạo Đông Lực hỗ trợ mà tiếp một kích của Đái Hoa Bân. Tất cả các hành động trên chỉ để kéo đối thủ vào lưới.
Mặc dù kinh nghiệm chiến đấu của Đái Hoa Bân vô cùng phong phú nhưng dù sao thì hắn vẫn chỉ là một thiếu niên mười hai tuổi, tâm tư có cẩn thận đến đâu cũng không thể suy tính quá nhiều như vậy. Chiến thuật của đội Hoắc Vũ Hạo lại còn dựa trên Tinh Thần Tham Trắc mà tiến hành. Hắn, Vương Đông và Tiêu Tiêu không cần phải lên tiếng, vì chỉ cần Hoắc Vũ Hạo thay đổi phương hướng của Tinh Thần Tham Trắc là Vương Đông sẽ lập tức tấn công. Từ khi tiến hành sát hạch tân sinh đến lúc này cả hai đã dần dần đạt được khả năng hiểu ý nhau như vậy.
Thôi Nhã Khiết chỉ là một Đại Hồn Sư nên chắc chắn không thể ngăn cản được một kích Điệp Thần Quang mang theo Hạo Đông Lực này. Đột nhiên hai mắt Thôi Nhã Khiết lại hiện lên một tia quyết tâm đầy tàn nhẫn.
Điệp Thần Quang đã bắn đến sát người nên cô bé không thể né tránh nữa, Đái Hoa Bân bên kia cũng không thể ứng cứu kịp thời. Lúc này Thôi Nhã Khiết không hề lui lại, cũng không thèm né tránh, vẻ mặt cô bé lại vô cùng bình tĩnh. Cả người đột nhiên hướng đến phía trước, hai cái đuôi vung ra, mục tiêu không phải là Vương Đông mà lại là Hoắc Vũ Hạo. Hai cái đuôi cáo như ba tia chớp điểm vào ngực Hoắc Vũ Hạo.
Đừng thấy hai cái đuôi xinh đẹp mềm mại lúc trước mà xem thường chúng, một đòn này của nàng lại ẩn chứa Hồn Kỹ công kích.
Hoắc Vũ Hạo nhờ có Tinh Thần Tham Trắc nên có thể cảm nhận được dao động Hồn Lực cực kỳ đáng sợ ẩn bên trong đuôi cáo. Hồn Lực này không những ngưng tụ mà lại còn vô cùng sắc bén như kim châm, nếu bị nó đánh trúng thì hắn chắc chắn phải chết.
Đây cũng là Hồn Kỹ thứ hai của Thôi Nhã Khiết - Hồ Vĩ Châm.
Trong ấn tượng của bọn hắn, Hoắc Vũ Hạo chỉ luôn đứng một chỗ thi triển Hồn Kỹ thuộc tính tinh thần, ngoài ra hắn chẳng làm gì khác cả.
Cũng chính bởi vì thế, Thôi Nhã Khiết không nghĩ rằng một kích của mình sẽ có thể thất bại, thế nên lẽ tất nhiên là nàng không thể tránh khỏi công kích của Vương Đông. Có điều theo như nàng nghĩ, nếu nàng có thể kéo theo Hoắc Vũ Hạo làm đệm lưng, kéo hắn cùng bị loại thì xem như cũng đáng giá. Dù sao cái tên gia hỏa Hoắc Vũ Hạo lúc nào cũng có thể phát động Linh Hồn Trùng Kích ở đây, lúc nào cũng có thể ảnh hưởng đến Chu Lộ và Đái Hoa Bân.
Trong lúc bọn hắn giao chiến thì trọng tài đã đi tới gần đó, ngay lúc Vương Đông triển khai hai cánh thì hắn đã di chuyển rồi.
Vì để cho sáu đệ tử tân sinh này phát huy ra toàn bộ thực lực, nên trận đấu này không hạn chế bất cứ năng lực gì của bọn chúng, chỉ khi nào bọn chúng toàn lực công kích thì các lão sư mới có thể thấy rõ tiềm năng của bọn hắn được. Bởi vì thế, vị trọng tài này không chỉ là một lão sư có kinh nghiệm phong phú mà bản thân lão còn là một Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư, tu vi lại đạt tới thất hoàn - Hồn Thánh. Tốc độ của hắn vượt xa những gì đám Hoắc Vũ Hạo có thể tưởng tượng ra được.
Vào lúc Thôi Nhã Khiến tàn nhẫn hướng Hoắc Vũ Hạo ra tay, trọng tài cũng đã đến gần. Cho dù là vị trọng tài này cũng nghĩ rằng cả Hoắc Vũ Hạo và Thôi Nhã Khiết sẽ đồng thời bị nốc ao.
Ngay trong nháy mắt khi vị lão sư này chuẩn bị ra tay thì Hoắc Vũ Hạo liền đột ngột di chuyển.
Thân thể hắn đột nhiên trở nên mờ ảo, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái rồi nhanh chóng lui về phía sau, kéo theo một đạo tàn ảnh.
Tốc độ của hắn tất nhiên không thể so sánh được với Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư Chu Lộ, nhưng đây cũng không phải là chuyện một Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư bình thường có thể làm được. Mấu chốt chính là bộ pháp cực kì quỷ dị của hắn, Thôi Nhã Khiết xuất ra Hồ Vĩ Châm không thể tìm được mục tiêu chuẩn xác, lực lượng đầy tràn nhưng lại không thể phát ra được.
Cũng vào lúc này, Điệp Thần Quang của Vương Đông đã trút xuống, không chỉ đánh về phía cô bé mà còn chia ra một bộ phận để "chiếu cố" Đái Hoa Bân.
Hai chân Vương Đông đang đạp trên vai Hoắc Vũ Hạo, thế nên lúc Hoắc Vũ Hạo lui về phía sau thì đồng thời cũng mang theo hắn. Nhưng với tác dụng của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng thì Hồn Kỹ của Vương Đông sao có thể thất bại được, huống chi bản thân Điệp Thần Quang đã là một Hồn Kỹ cường đại có thể công kích cả phạm vi lớn lẫn riêng lẻ.
Trọng tài vung tay phải lên, đem Thôi Nhã Khiết kéo ra khỏi sân đấu. Vị lão sư này phán đoán cực kì chính xác, Thôi Nhã Khiết đã không có khả năng đánh trúng Hoắc Vũ Hạo, nhưng nếu cứ để cô bé bị Điệp Thần Quang đánh trúng, chỉ sợ không chết cũng trọng thương. Về phần Đái Hoa Bân thì hắn cũng chẳng quản làm gì.
Điệp Thần Quang oanh kích vào Bạch Hổ Hộ Thân Chướng phát ra hàng loạt tiếng nổ liên tiếp. Đái Hoa Bân hơi ngồi xuống, một đôi hổ chưởng che lấy đầu, tận lực đem diện tích chịu đòn thu nhỏ lại.
Có điều lực công kích của Điệp Thần Quang vượt xa hắn có thể đoán được. Đây là Hồn Kỹ được kết hợp từ hai loại Hồn Kỹ khác nhau, lực công kích của nó mạnh đến nỗi Đái Hoa Bân không thể chịu đựng nỗi nữa. Bạch Hổ Hộ Thân Chướng nhanh chóng vỡ vụn.
Nắm lấy thời cơ này, không khí xung quanh cơ thể Đái Hoa Bân trở nên vặn vẹo, Tà Mâu song đồng của hắn đột nhiên biến thành đỏ như máu, Hồn Hoàn thứ ba cũng lập tức bay lên, thân thể vốn nhờ Vũ Hồn Bạch Hổ phụ thể lại trở nên to lớn hơn nữa, toàn thân phình ra một cách khoa trương, quần áo bị căng rách hết lộ ra hình dáng cơ thể. Quỷ dị nhất chính là trên da dẻ hắn xuất hiện từng mảnh hoa văn dài hẹp màu đen, không phải do không có lông thì quả là không khác gì da hổ.
Một đôi hổ chưởng tiếp tục to thêm một tầng, từng móng vuốt sắc bén đều biến thành màu bạc. Kỳ lạ nhất là toàn thân hắn được bao phủ bởi một tầng kim quang mãnh liệt, cứ như thân thể được mạ vàng. Hai tròng mắt đỏ rực lộ ra vẻ khát máu, toàn thân mang theo khí phách của thú vương.
Lúc hắn thi triển Hồn Kỹ thứ ba này, bất luận là Hoắc Vũ Hạo hay Vương Đông đều không hẹn mà cùng sinh ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Từng luồng ánh sáng màu vàng ánh kim dày đặc phát ra từ người Đái Hoa Bân, tốc độ và lực lượng của hắn đều được tăng vọt. Một đôi hổ chưởng liên tiếp đánh ra lại có thể đập nát từng đám quang cầu do Điệp Thần Quang biến thành.
Cho dù một kích của Vương Đông cũng không hoàn toàn nhắm vào Đái Hoa Bân, nhưng đây là Hồn Kỹ mà cả hắn và Hoắc Vũ Hạo hợp lại thi triển. Cho nên nó gần như đã đạt đến uy lực của Hồn Kỹ ngàn năm do Hồn Tôn thi triển. Đái Hoa Bân là người đầu tiên trong kỳ sát hạch tân sinh có thể chính diện ngăn cản được Điệp Thần Quang.
Đây là thực lực của đỉnh cấp Thú Vũ Hồn sao? Nhưng dù sao tu vi của Vương Đông cũng kém so với Đái Hoa Bân, cho dù là có Hồn Lực dung hợp với Hoắc Vũ Hạo thì hắn cũng không phải là Hồn Tôn chân chính. Nếu tu vi của Hoắc Vũ Hạo cũng có thể đạt tới cấp hai mươi thì Đái Hoa Bân hoàn toàn không dễ dàng ứng phó như vậy. Lúc này tình hình chiến đấu đã hoàn toàn chênh lệch nếu dựa trên thực lực.
Qua một lúc Điệp Thần Quang đã biến mất, sau khi hi sinh Thôi Nhã Khiết thì Đái Hoa Bân với trạng thái đỉnh cao cũng đã tới trước mặt Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông. Cho dù là lấy một địch hai nhưng lúc này xét về mặt khí thế thì hắn hoàn toàn chiếm thượng phong.
Ngay lúc Điệp Thần Quang biến mất, chân trái Đái Hoa Bân liền đạp xuống đất một tiếng "Phanh", cả người hắn vọt lên phía trước như một mũi tên, mục tiêu không phải là Vương Đông mà là Hoắc Vũ Hạo.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo tiếp xúc với Đái Hoa Bân gần như thế, kẻ thù ở trước mắt, cho dù trong lòng hắn tự nói phải ổn định thế nhưng cũng khó mà bình tĩnh.
Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng lui về phía sau. Có điều tốc độ của hắn làm sao có thể so với cấp bậc Hồn Tôn Đái Hoa Bân được, trong nháy mắt khoảng cách giữa hai người liền trở nên gần hơn. Song chưởng của Đái Hoa Bân liền đánh về phía ngực Hoắc Vũ Hạo.
Đúng lúc này, cước bộ của Hoắc Vũ Hạo dừng lại, mắt chăm chú nhìn Đái Hoa Bân. Lấy đầu của hắn làm trung tâm, không khí trong phạm vi năm thước xung quanh bị bóp méo rất nhỏ. Biến hóa này nhỏ đến mức cho dù là mọi người ở trên đài cao đang xem cuộc chiến cũng chưa nhìn ra.
Đây không phải Linh Hồn Trùng Kích mà là Tinh Thần Triền Nhiễu. Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn hiểu rõ, với trạng thái trước mắt của Đái Hoa Bân, nếu hắn thi triển Linh Hồn Trùng Kích thì người bị hại sẽ là chính hắn. Cho nên hắn lựa chọn Tinh Thần Triền Nhiễu, vốn sẽ không cắn trả bao giờ. Hơn nữa dựa vào việc tinh thần lực của mình càng ngày càng mạnh thì hắn đã có thể thoải mái khống chế Tinh Thần Triền Nhiễu trong phạm vi năm thước.
Cùng lúc Tinh Thần Triền Nhiễu được phát động, Vương Đông đang đứng trên vai hắn đột nhiên ngã về phía trước một cách hết sức quỷ dị. Sí Dực Trát Đao lóe lên ánh sáng màu xanh, chém về phía hai bên cổ Đái Hoa Bân.
Cho dù là Hồn Kỹ thứ ba Bạch Hổ Kim Cương Biến của Đái Hoa Bân làm cho thân thể hắn cứng cỏi thêm bao nhiêu thì hắn cũng tuyệt không dám dùng cổ của mình chống lại dao của Vương Đông. Hơn nữa dưới tác dụng của Tinh Thần Triền Nhiễu, tuy hắn chỉ bị ảnh hưởng trong tích tắc nhưng cuối cùng cũng bị chậm đi nửa nhịp!
Bởi vậy, khi Đái Hoa Bân cảm nhận được sự sắc bén mà Sí Dực Trát Đao mang đến thì động tác của hắn cũng chậm đi một chút. Thế nên hắn buộc phải dùng một đôi hổ chưởng để che bên gáy của mình mới miễn cưỡng ngăn cản được công kích của Trát Đao.
Vội vàng phát lực làm sao có thể so với việc chuẩn bị từ đầu, bởi vậy cho dù Đái Hoa Bân lúc này đang sử dụng Hồn Kỹ cực mạnh Bạch Hổ Kim Cương Biến thì cũng không thể đánh văng Vương Đông ra. Mà Sí Dực Trát Đao vừa khép lại thì ánh sáng màu xanh cũng lập tức xuất hiện, Điệp Thần Quang lại một lần nữa được phát động.
Có Hoắc Vũ Hạo và Hạo Đông Lực hỗ trợ, cho dù là về mặt uy lực của Hồn Kỹ hay xét về tốc độ phóng thích thì đều đã vượt xa cực hạn bình thường của bản thân Vương Đông. Thực lực hắn bây giờ đã có thể xem như là một vị Hồn Tôn, chẳng qua là so với Hồn Tôn thì thiếu đi một cái Hồn Kỹ mà thôi.
Đái Hoa Bân giật mình vì tiết tấu công kích của Vương Đông quá hoàn hảo nên hắn không kịp xoay chuyển. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ đành toàn lực ứng phó cùng tiến hành phòng ngự. Hồn kỹ thứ hai, Bạch Hổ Liệt Quang toàn lực bắn ra trong khoảng cách gần như thế, đụng vào Điệp Thần Quang của Vương Đông.
Một bên là toàn lực tập trung công kích, một bên là trong tình huống bất ngờ không kịp phòng ngự mà phản kích. Một cái là Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn ngàn năm, một cái là Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn trăm năm. Dưới tình huống Hồn Lực song phương không sai biệt nhau lắm thì cao thấp lập tức hiện rõ.
Từng tiếng nổ kịch liệt vang lên, Vương Đông từ trên cao đánh xuống, Đái Hoa Bân lại là ngửa đầu phóng ra Bạch Hổ Liệt Quang Ba.
Trong tiếng nổ khủng bố, thân thể Vương Đông nhẹ nhàng bay lên, hai cánh triển khai trên không, dễ dàng hóa giải lực đánh. Có điều Đái Hoa Bân lại không được may mắn như thế, hai chân hắn quỵ xuống mặt đất, đồng thời người hơi ngửa ra sau, toàn thân kim quang đại phóng, Bạch Hổ Kim Cương Biến nhận lấy trùng kích thật lớn.
Khi Hoắc Vũ Hạo hành động thì Tiêu Tiêu cũng sử dụng Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh. Đại đỉnh bay thẳng đến trước người Hoắc Vũ Hạo rồi hạ xuống chặn đứng Chu Lộ lại.
Chu Lộ lập tức lách người né tránh nhưng Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh lại phân làm ba rồi lập tức đập vào nhau - Đỉnh Chi Đãng.
Ầm một tiếng, từng đợt sóng gợn không ngừng lan tỏa tạo thành một lá chắn trước mặt Hoắc Vũ Hạo. Mặc dù tốc độ của Chu Lệ đã cực kỳ nhanh nhưng sự việc lại diễn ra trong tích tắc nên nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hồn Kỹ của đối phương phát động rồi làm gián đoạn Hồn Kỹ thứ nhất của bản thân. Cuối cùng Chu Lệ dốc hết sức lùi lại mới may mắn thoát được đợt sóng âm của Đỉnh Chi Đãng.
Ngay lúc đó một tiếng nổ khác lại vang lên, Vương Đông kêu to một tiếng đau đớn rồi thân thể hắn lập tức lùi về bên cạnh Hoắc Vũ Hạo.
Hồn kỹ thứ nhất của hắn vừa va chạm với Hồn Kỹ thứ hai Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đái Hoa Bân đã ăn thiệt thòi rất lớn. Hai cánh của Vương Đông chấn động kịch liệt, ánh sáng tỏa ra từ hai cánh vốn rất mãnh liệt lúc này lại chập chờn, thậm chí mũi và khóe miệng Vương Đông đã rỉ máu.
Chênh lệch Hồn Lực đã quá rõ ràng.
Đái Hoa Bân không để cho đối phương có cơ hội nghỉ ngơi, hắn rống to một tiếng rồi vọt đến trước, hai mắt lóe lên. Thôi Nhã Khiết lúc này cũng nhẹ nhàng ẩn người sau lưng Đái Hoa Bân để tránh khỏi công kích của Hoắc Vũ Hạo.
Đái Hoa Bân không những dũng mãnh mà kinh nghiệm chiến đấu cũng vượt xa ba người Hoắc Vũ Hạo. Thân thể hắn vừa xông lên thì Hồn Hoàn thứ nhất của hắn cũng lập tức phát sáng, một tầng ánh sáng màu bạc xuất hiện bao phủ toàn thân, vị trí đầu lại được quầng sáng đặc biệt bảo vệ để đề phòng Hoắc Vũ Hạo. Đây là Hồn Kỹ phòng ngự của hắn - Bạch Hổ Hộ Thân Chướng. Hồn kỹ này không những có hiệu quả phòng ngự cực tốt mà còn có thể tăng cường sức chiến đấu của bản thân.
Lúc trước khoảng cách giữa hai bên đã rất gần, trải qua đợt va chạm đầu tiên đã gần như sát vào nhau. Đái Hoa Bân chỉ nhảy một cái là đã đến trước mặt Vương Đông, hổ trảo của hắn vừa vung lên liền chụp vào mặt Vương Đông.
Chu Lộ ở bên kia lại không ngừng di chuyển tránh né Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh. Tốc độ của Chu Lệ lúc này cực kỳ nhanh, cho dù được Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu và Tinh Thần Tham Trắc hỗ trợ nhưng Tiêu Tiêu vẫn phải tập trung toàn bộ tinh thần mới có thể ngăn chặn không cho Chu Lệ tiếp cận Hoắc Vũ Hạo.
Lần đầu giao chiến Vương Đông đã bị đánh lui, lúc này Đái Hoa Bân lại cố gắng tiếp cận, rõ ràng hắn đang chiếm ưu thế.
Cả hai đều là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công nhưng phương thức chiến đấu lại hoàn toàn khác nhau. Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông thiên về tấn công bằng năng lượng, vì thế Hồn Kỹ Điệp Thần Quang của hắn vô cùng mạnh mẽ. Còn Bạch Hổ Vũ Hồn lại thiên về cận chiến, thế nên khoảng cách hai bên càng gần thì Đái Hoa Bân lại càng có lợi.
Nhưng lúc này Đái Hoa Bân lại khá ngạc nhiên, Vương Đông không dùng Hồn Kỹ thứ hai để chống đỡ mà chỉ ổn định thân thể rồi tiếp tục dùng Sí Dực Trát Đao nghênh đón.
Đái Hoa Bân hừ lạnh một tiếng, hai hổ trảo trực tiếp đánh vào cánh đao sắc bén của Vương Đông. Hắn vô cùng tự tin vào lực lượng bản thân nên muốn dựa vào đó mà đánh tan Vũ Hồn của Vương Đông.
Khi hổ trảo và cánh đao chuẩn bị va chạm thì Đái Hoa Bân đột nhiên cảm thấy nguy hiểm. Hắn phát hiện hai cánh đao của Vương Đông vốn có màu lam lúc này lại bất ngờ chuyển sang màu vàng, biến hóa này tuy không lớn nhưng ánh vàng này lại tỏa ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Kinh nghiệm chiến đấu của Đái Hoa Bân vô cùng phong phú nên hắn lập tức có phản ứng, hai hổ trảo đang đánh tới đột nhiên dừng lại, đùi phải dùng lực đạp thật mạnh xuống đất khiến thân thể đang xông thẳng đến đột ngột chuyển hướng sang bên sườn. Ngay lúc đó Hồn Kỹ thứ hai là Bạch Hổ Liệt Quang Ba cũng được phát động đánh vào bên sườn Vương Đông.
Nhưng khi Đái Hoa Bân đổi vị trí tấn công thì Vương Đông cũng không hề truy kích mà thân thể lại bay ngược về phía sau rồi đứng lên vai Hoắc Vũ Hạo nên vừa vặn né được một chiêu.
Nhờ có Tinh Thần Tham Trắc nên Vương Đông có thể phán đoán tình huống khá chuẩn xác: Đái Hoa Bân vội vã chuyển thân rồi công kích thì chắc chắn độ chính xác sẽ không cao. Mà sau khi Đái Hoa Bân di chuyển thì thân thể Thôi Nhã Khiết đã không còn nơi ẩn nấp, nàng liền lộ ra ngay trước mắt Vương Đông.
Trong khi Thôi Nhã Khiết còn chưa hết kinh ngạc thì đã thấy hai cánh của Vương Đông lóe sáng. Từ khi bắt đầu chiến đấu đến bây giờ Vương Đông mới phát động Hồn Kỹ Điệp Thần Quang.
Đây cũng chính là chiến thuật của cả nhóm. Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cũng đã nhận định trong tình huống chiến đấu thế này thì không thể ngay lập tức giải quyết Đái Hoa Bân. Vì thế mục tiêu thật sự của cả hai là Thôi Nhã Khiết, thế nên cả hai mới bất chấp để Vương Đông không có Hạo Đông Lực hỗ trợ mà tiếp một kích của Đái Hoa Bân. Tất cả các hành động trên chỉ để kéo đối thủ vào lưới.
Mặc dù kinh nghiệm chiến đấu của Đái Hoa Bân vô cùng phong phú nhưng dù sao thì hắn vẫn chỉ là một thiếu niên mười hai tuổi, tâm tư có cẩn thận đến đâu cũng không thể suy tính quá nhiều như vậy. Chiến thuật của đội Hoắc Vũ Hạo lại còn dựa trên Tinh Thần Tham Trắc mà tiến hành. Hắn, Vương Đông và Tiêu Tiêu không cần phải lên tiếng, vì chỉ cần Hoắc Vũ Hạo thay đổi phương hướng của Tinh Thần Tham Trắc là Vương Đông sẽ lập tức tấn công. Từ khi tiến hành sát hạch tân sinh đến lúc này cả hai đã dần dần đạt được khả năng hiểu ý nhau như vậy.
Thôi Nhã Khiết chỉ là một Đại Hồn Sư nên chắc chắn không thể ngăn cản được một kích Điệp Thần Quang mang theo Hạo Đông Lực này. Đột nhiên hai mắt Thôi Nhã Khiết lại hiện lên một tia quyết tâm đầy tàn nhẫn.
Điệp Thần Quang đã bắn đến sát người nên cô bé không thể né tránh nữa, Đái Hoa Bân bên kia cũng không thể ứng cứu kịp thời. Lúc này Thôi Nhã Khiết không hề lui lại, cũng không thèm né tránh, vẻ mặt cô bé lại vô cùng bình tĩnh. Cả người đột nhiên hướng đến phía trước, hai cái đuôi vung ra, mục tiêu không phải là Vương Đông mà lại là Hoắc Vũ Hạo. Hai cái đuôi cáo như ba tia chớp điểm vào ngực Hoắc Vũ Hạo.
Đừng thấy hai cái đuôi xinh đẹp mềm mại lúc trước mà xem thường chúng, một đòn này của nàng lại ẩn chứa Hồn Kỹ công kích.
Hoắc Vũ Hạo nhờ có Tinh Thần Tham Trắc nên có thể cảm nhận được dao động Hồn Lực cực kỳ đáng sợ ẩn bên trong đuôi cáo. Hồn Lực này không những ngưng tụ mà lại còn vô cùng sắc bén như kim châm, nếu bị nó đánh trúng thì hắn chắc chắn phải chết.
Đây cũng là Hồn Kỹ thứ hai của Thôi Nhã Khiết - Hồ Vĩ Châm.
Trong ấn tượng của bọn hắn, Hoắc Vũ Hạo chỉ luôn đứng một chỗ thi triển Hồn Kỹ thuộc tính tinh thần, ngoài ra hắn chẳng làm gì khác cả.
Cũng chính bởi vì thế, Thôi Nhã Khiết không nghĩ rằng một kích của mình sẽ có thể thất bại, thế nên lẽ tất nhiên là nàng không thể tránh khỏi công kích của Vương Đông. Có điều theo như nàng nghĩ, nếu nàng có thể kéo theo Hoắc Vũ Hạo làm đệm lưng, kéo hắn cùng bị loại thì xem như cũng đáng giá. Dù sao cái tên gia hỏa Hoắc Vũ Hạo lúc nào cũng có thể phát động Linh Hồn Trùng Kích ở đây, lúc nào cũng có thể ảnh hưởng đến Chu Lộ và Đái Hoa Bân.
Trong lúc bọn hắn giao chiến thì trọng tài đã đi tới gần đó, ngay lúc Vương Đông triển khai hai cánh thì hắn đã di chuyển rồi.
Vì để cho sáu đệ tử tân sinh này phát huy ra toàn bộ thực lực, nên trận đấu này không hạn chế bất cứ năng lực gì của bọn chúng, chỉ khi nào bọn chúng toàn lực công kích thì các lão sư mới có thể thấy rõ tiềm năng của bọn hắn được. Bởi vì thế, vị trọng tài này không chỉ là một lão sư có kinh nghiệm phong phú mà bản thân lão còn là một Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư, tu vi lại đạt tới thất hoàn - Hồn Thánh. Tốc độ của hắn vượt xa những gì đám Hoắc Vũ Hạo có thể tưởng tượng ra được.
Vào lúc Thôi Nhã Khiến tàn nhẫn hướng Hoắc Vũ Hạo ra tay, trọng tài cũng đã đến gần. Cho dù là vị trọng tài này cũng nghĩ rằng cả Hoắc Vũ Hạo và Thôi Nhã Khiết sẽ đồng thời bị nốc ao.
Ngay trong nháy mắt khi vị lão sư này chuẩn bị ra tay thì Hoắc Vũ Hạo liền đột ngột di chuyển.
Thân thể hắn đột nhiên trở nên mờ ảo, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái rồi nhanh chóng lui về phía sau, kéo theo một đạo tàn ảnh.
Tốc độ của hắn tất nhiên không thể so sánh được với Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư Chu Lộ, nhưng đây cũng không phải là chuyện một Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư bình thường có thể làm được. Mấu chốt chính là bộ pháp cực kì quỷ dị của hắn, Thôi Nhã Khiết xuất ra Hồ Vĩ Châm không thể tìm được mục tiêu chuẩn xác, lực lượng đầy tràn nhưng lại không thể phát ra được.
Cũng vào lúc này, Điệp Thần Quang của Vương Đông đã trút xuống, không chỉ đánh về phía cô bé mà còn chia ra một bộ phận để "chiếu cố" Đái Hoa Bân.
Hai chân Vương Đông đang đạp trên vai Hoắc Vũ Hạo, thế nên lúc Hoắc Vũ Hạo lui về phía sau thì đồng thời cũng mang theo hắn. Nhưng với tác dụng của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng thì Hồn Kỹ của Vương Đông sao có thể thất bại được, huống chi bản thân Điệp Thần Quang đã là một Hồn Kỹ cường đại có thể công kích cả phạm vi lớn lẫn riêng lẻ.
Trọng tài vung tay phải lên, đem Thôi Nhã Khiết kéo ra khỏi sân đấu. Vị lão sư này phán đoán cực kì chính xác, Thôi Nhã Khiết đã không có khả năng đánh trúng Hoắc Vũ Hạo, nhưng nếu cứ để cô bé bị Điệp Thần Quang đánh trúng, chỉ sợ không chết cũng trọng thương. Về phần Đái Hoa Bân thì hắn cũng chẳng quản làm gì.
Điệp Thần Quang oanh kích vào Bạch Hổ Hộ Thân Chướng phát ra hàng loạt tiếng nổ liên tiếp. Đái Hoa Bân hơi ngồi xuống, một đôi hổ chưởng che lấy đầu, tận lực đem diện tích chịu đòn thu nhỏ lại.
Có điều lực công kích của Điệp Thần Quang vượt xa hắn có thể đoán được. Đây là Hồn Kỹ được kết hợp từ hai loại Hồn Kỹ khác nhau, lực công kích của nó mạnh đến nỗi Đái Hoa Bân không thể chịu đựng nỗi nữa. Bạch Hổ Hộ Thân Chướng nhanh chóng vỡ vụn.
Nắm lấy thời cơ này, không khí xung quanh cơ thể Đái Hoa Bân trở nên vặn vẹo, Tà Mâu song đồng của hắn đột nhiên biến thành đỏ như máu, Hồn Hoàn thứ ba cũng lập tức bay lên, thân thể vốn nhờ Vũ Hồn Bạch Hổ phụ thể lại trở nên to lớn hơn nữa, toàn thân phình ra một cách khoa trương, quần áo bị căng rách hết lộ ra hình dáng cơ thể. Quỷ dị nhất chính là trên da dẻ hắn xuất hiện từng mảnh hoa văn dài hẹp màu đen, không phải do không có lông thì quả là không khác gì da hổ.
Một đôi hổ chưởng tiếp tục to thêm một tầng, từng móng vuốt sắc bén đều biến thành màu bạc. Kỳ lạ nhất là toàn thân hắn được bao phủ bởi một tầng kim quang mãnh liệt, cứ như thân thể được mạ vàng. Hai tròng mắt đỏ rực lộ ra vẻ khát máu, toàn thân mang theo khí phách của thú vương.
Lúc hắn thi triển Hồn Kỹ thứ ba này, bất luận là Hoắc Vũ Hạo hay Vương Đông đều không hẹn mà cùng sinh ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Từng luồng ánh sáng màu vàng ánh kim dày đặc phát ra từ người Đái Hoa Bân, tốc độ và lực lượng của hắn đều được tăng vọt. Một đôi hổ chưởng liên tiếp đánh ra lại có thể đập nát từng đám quang cầu do Điệp Thần Quang biến thành.
Cho dù một kích của Vương Đông cũng không hoàn toàn nhắm vào Đái Hoa Bân, nhưng đây là Hồn Kỹ mà cả hắn và Hoắc Vũ Hạo hợp lại thi triển. Cho nên nó gần như đã đạt đến uy lực của Hồn Kỹ ngàn năm do Hồn Tôn thi triển. Đái Hoa Bân là người đầu tiên trong kỳ sát hạch tân sinh có thể chính diện ngăn cản được Điệp Thần Quang.
Đây là thực lực của đỉnh cấp Thú Vũ Hồn sao? Nhưng dù sao tu vi của Vương Đông cũng kém so với Đái Hoa Bân, cho dù là có Hồn Lực dung hợp với Hoắc Vũ Hạo thì hắn cũng không phải là Hồn Tôn chân chính. Nếu tu vi của Hoắc Vũ Hạo cũng có thể đạt tới cấp hai mươi thì Đái Hoa Bân hoàn toàn không dễ dàng ứng phó như vậy. Lúc này tình hình chiến đấu đã hoàn toàn chênh lệch nếu dựa trên thực lực.
Qua một lúc Điệp Thần Quang đã biến mất, sau khi hi sinh Thôi Nhã Khiết thì Đái Hoa Bân với trạng thái đỉnh cao cũng đã tới trước mặt Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông. Cho dù là lấy một địch hai nhưng lúc này xét về mặt khí thế thì hắn hoàn toàn chiếm thượng phong.
Ngay lúc Điệp Thần Quang biến mất, chân trái Đái Hoa Bân liền đạp xuống đất một tiếng "Phanh", cả người hắn vọt lên phía trước như một mũi tên, mục tiêu không phải là Vương Đông mà là Hoắc Vũ Hạo.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo tiếp xúc với Đái Hoa Bân gần như thế, kẻ thù ở trước mắt, cho dù trong lòng hắn tự nói phải ổn định thế nhưng cũng khó mà bình tĩnh.
Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng lui về phía sau. Có điều tốc độ của hắn làm sao có thể so với cấp bậc Hồn Tôn Đái Hoa Bân được, trong nháy mắt khoảng cách giữa hai người liền trở nên gần hơn. Song chưởng của Đái Hoa Bân liền đánh về phía ngực Hoắc Vũ Hạo.
Đúng lúc này, cước bộ của Hoắc Vũ Hạo dừng lại, mắt chăm chú nhìn Đái Hoa Bân. Lấy đầu của hắn làm trung tâm, không khí trong phạm vi năm thước xung quanh bị bóp méo rất nhỏ. Biến hóa này nhỏ đến mức cho dù là mọi người ở trên đài cao đang xem cuộc chiến cũng chưa nhìn ra.
Đây không phải Linh Hồn Trùng Kích mà là Tinh Thần Triền Nhiễu. Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn hiểu rõ, với trạng thái trước mắt của Đái Hoa Bân, nếu hắn thi triển Linh Hồn Trùng Kích thì người bị hại sẽ là chính hắn. Cho nên hắn lựa chọn Tinh Thần Triền Nhiễu, vốn sẽ không cắn trả bao giờ. Hơn nữa dựa vào việc tinh thần lực của mình càng ngày càng mạnh thì hắn đã có thể thoải mái khống chế Tinh Thần Triền Nhiễu trong phạm vi năm thước.
Cùng lúc Tinh Thần Triền Nhiễu được phát động, Vương Đông đang đứng trên vai hắn đột nhiên ngã về phía trước một cách hết sức quỷ dị. Sí Dực Trát Đao lóe lên ánh sáng màu xanh, chém về phía hai bên cổ Đái Hoa Bân.
Cho dù là Hồn Kỹ thứ ba Bạch Hổ Kim Cương Biến của Đái Hoa Bân làm cho thân thể hắn cứng cỏi thêm bao nhiêu thì hắn cũng tuyệt không dám dùng cổ của mình chống lại dao của Vương Đông. Hơn nữa dưới tác dụng của Tinh Thần Triền Nhiễu, tuy hắn chỉ bị ảnh hưởng trong tích tắc nhưng cuối cùng cũng bị chậm đi nửa nhịp!
Bởi vậy, khi Đái Hoa Bân cảm nhận được sự sắc bén mà Sí Dực Trát Đao mang đến thì động tác của hắn cũng chậm đi một chút. Thế nên hắn buộc phải dùng một đôi hổ chưởng để che bên gáy của mình mới miễn cưỡng ngăn cản được công kích của Trát Đao.
Vội vàng phát lực làm sao có thể so với việc chuẩn bị từ đầu, bởi vậy cho dù Đái Hoa Bân lúc này đang sử dụng Hồn Kỹ cực mạnh Bạch Hổ Kim Cương Biến thì cũng không thể đánh văng Vương Đông ra. Mà Sí Dực Trát Đao vừa khép lại thì ánh sáng màu xanh cũng lập tức xuất hiện, Điệp Thần Quang lại một lần nữa được phát động.
Có Hoắc Vũ Hạo và Hạo Đông Lực hỗ trợ, cho dù là về mặt uy lực của Hồn Kỹ hay xét về tốc độ phóng thích thì đều đã vượt xa cực hạn bình thường của bản thân Vương Đông. Thực lực hắn bây giờ đã có thể xem như là một vị Hồn Tôn, chẳng qua là so với Hồn Tôn thì thiếu đi một cái Hồn Kỹ mà thôi.
Đái Hoa Bân giật mình vì tiết tấu công kích của Vương Đông quá hoàn hảo nên hắn không kịp xoay chuyển. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ đành toàn lực ứng phó cùng tiến hành phòng ngự. Hồn kỹ thứ hai, Bạch Hổ Liệt Quang toàn lực bắn ra trong khoảng cách gần như thế, đụng vào Điệp Thần Quang của Vương Đông.
Một bên là toàn lực tập trung công kích, một bên là trong tình huống bất ngờ không kịp phòng ngự mà phản kích. Một cái là Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn ngàn năm, một cái là Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn trăm năm. Dưới tình huống Hồn Lực song phương không sai biệt nhau lắm thì cao thấp lập tức hiện rõ.
Từng tiếng nổ kịch liệt vang lên, Vương Đông từ trên cao đánh xuống, Đái Hoa Bân lại là ngửa đầu phóng ra Bạch Hổ Liệt Quang Ba.
Trong tiếng nổ khủng bố, thân thể Vương Đông nhẹ nhàng bay lên, hai cánh triển khai trên không, dễ dàng hóa giải lực đánh. Có điều Đái Hoa Bân lại không được may mắn như thế, hai chân hắn quỵ xuống mặt đất, đồng thời người hơi ngửa ra sau, toàn thân kim quang đại phóng, Bạch Hổ Kim Cương Biến nhận lấy trùng kích thật lớn.