Đấu La Đại Lục
Chương 304 : Vũ hồn chân diện mục - Lam Ngân Hoàng
Ngày đăng: 00:26 20/04/20
Dịch giả: nhoc|3uon
Biên tập: A Nèo- A Lá
Tâm tình mà hắn trước kia chưa từng có trải nghiệm qua. Dần dần hắn không cần phóng thích quá nhiều tinh thần lực, mỗi một gốc cây trong rừng Lam Ngân Thảo cũng đều phóng thích ra tinh thần ba động nhè nhẹ, mỗi một cá thể không mạnh mẽ, nhưng mà khắp nơi, tinh thần ba động của Lam Ngân Thảo này kết hợp với nhau tạo nên một tổng thể khổng lồ, cùng dung một thể với tinh thần lực của Đường Tam.
Thông qua bọn chúng, phạm vi năng lực cảm nhận của Đường Tam nhất thời đề thăng lên mấy lần.
Mỗi một gốc cây Lam Ngân Thảo tựa hồ cũng trở thành những đôi mắt, lỗ tai của Đường Tam, dùng tinh thần lực đi dò xét hết thảy ngoại giới giống như lúc trước Đường Tam cũng làm được. Nhưng lúc này, thông qua tinh thần từ Lam Ngân Thảo, chứng kiến phạm vi cảm nhận, hắn chỉ có thể dùng hai chữ "Khủng bố" để hình dung mà thôi.
Chính tại lúc này, đột nhiên một âm thanh vang lên trong đầu Đường Tam: " Đại Vương vĩ đại, là ngài phải không? Ngài rốt cuộc cũng đã tới chỗ của ta rồi. Cảm tạ trời cao. "
" Vương?... Đang nói với ta sao, không phải vậy chứ?" Đường Tam trong lòng kinh hãi. Hắn không rõ tại sao lại có một âm thanh xuất hiện trong thế giới tinh thần của hắn. Mà trong lúc này hộ vệ bên cạnh hắn chính là Đường Hạo, trên mặt hiện ra một nụ cười rất thản nhiên, tinh thần lực của hắn vẫn một mực mở ra.
Trong lúc Đường Tam đang cảm thụ xung quanh từ Lam Ngân Thảo, âm thanh đột ngột vang lên mang đến cho hắn kinh ngạc thật lớn. Âm thanh này dĩ nhiên gọi hắn là Vương.
Nguyên bản nhẹ nhàng mà truyền xa, đột nhiên tinh thần từ tràng Lam Ngân Thảo ở giữa khoanh đất truyền đến một cỗ tinh thần lực mãnh liệt. Cỗ tinh thần lực đến rất nhanh, cùng đạo tinh thần lực của Đường Tam dây dưa bám chặt cùng một chỗ, tựa như hai sợi dây cùng nhau đồng thời nối lên.
"Đại Vương, thỉnh mời người đến chỗ của ta, có thể không?" Âm thanh tựa hồ càng thêm khẩn cấp, mang theo 1 nỗi khát vọng mãnh liệt.
Đường Tam giật mình mở to hai mắt, ý thức hướng phụ thân nhìn lại.
Đường Hạo thản nhiên nói: " Ngươi hẳn là đã cảm nhận được rồi chứ. Đi đi. Ta ở chỗ này chờ ngươi, có những lúc không cần liệp sát cũng đạt được hồn hoàn.
Mặc dù Đường Tam cũng chưa rõ ràng lắm ý tứ của phụ thân, nhưng chính hắn cũng đứng lên. Làm hắn ngạc nhiên chính là hắn không cần khống chế tinh thần lực, song cỗ tinh thần lực cùng hơi thở mãnh liệt đó, cùng với đạo tinh thần lực của hắn ở cùng một chỗ không ngừng hướng tới hắn kêu gọi.
Bước vào sâm lâm, Đường Tam đột nhiên cảm giác.
Hơi thở uy hiếp tới từ hồn thú bên trong sâm lâm rõ ràng hóa thành nhẹ nhàng hơn. Giống như là hồn thú trong sâm lâm đột nhiên ẩn mất, nhường đường cho hắn mở ra một cái thông đạo. Có phụ thân hắn ở đây, hắn không chần chừ, phóng người lên hướng tới địa phương mà cỗ tinh thần lực dẫn dắt, rất nhanh đi tới.
Mỗi chỗ đi qua, Lam Ngân Thảo trên mặt đất tựa hồ đang rất hưng phấn kêu gọi, tiết tầu nhẹ nhàng khe khẽ lay động, tựa như vì Đường Tam đi tới mà vui mừng, mở ra một con đường.
Phiến sâm lâm này không lớn, ít nhất với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì không có cách nào so sánh. Nhưng khi tiến vào trong đó, Đường Tam phát hiện: Thực vật nơi này nhìn qua rất xa xưa, tựa hồ như đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng.
Tùy ý có thể thấy những mảng cây đại thụ che trời, ngay cả ánh sáng cũng khó lòng lọt qua bọn chúng để chiếu xuống mặt đất.
Đường Tam có thể khẳng định, đây là một mảnh sâm lâm cổ xưa. Nhưng là âm thanh kêu gọi mình đến tột cùng là cái gì chứ?
Hắn rất khát vọng biết rõ chân tướng sự việc, không ngừng tăng tốc. Dọc theo đường đi, hắn không có gặp bất cứ một con hồn thú nào cản trở, dễ dàng theo sự dẫn dắt của cỗ tinh thần lực mà đi tới.
Ước chừng chạy được một canh giờ, mối liên lạc giữa hắn và cỗ tinh thần lực trở nên vô cùng rõ ràng.
"Đại Vương, ta ở chỗ này". Tiếng kêu gọi của âm thanh lại vang lên lần nữa, rất hưng phấn thậm chí mang theo một tia khẩn trương.
Xuyên qua một cây cổ thụ mà mấy người ôm mới hết, đạo tinh thần lực của Đường Tam vừa động, tập trung trên một gốc cây thực vật. Hắn rõ ràng cảm giác được cỗ tinh thần kêu gọi hắn được xuất hiện trên gốc thực vật này mà truyền đến.
Nhánh dây leo thon dài uốn lượn mọc lên, dài đến mười thước kết ở hai bên không trung. Nhìn qua như là vô số dây leo ngưng kết cùng một chỗ tạo nên thực vật đặc thù. Toàn thân đều là màu lam, bên ngoài lóe ra một loại ánh sáng trong suốt rất đặc thù. Lam Ngân Thảo xung quanh nó phát triển vô cùng tươi tốt.
Mỗi cây dây leo này đều to như eo người bình thường, đường kính hơn một thước.
Lúc này nó đang rất nhẹ nhàng dao động. Ở vị trí giữa dây leo cuốn chặt lại, như lại xuất hiện một chút dấu vết giống mặt người. Lúc này vẻ mặt của nó tựa như đang cười, hướng chính mình mà cười
Phiến dây leo gây cho hắn một cảm giác cực kì cường đại, hơi thở cường đại khó có thể tưởng tượng phóng thích ra ngoài. Lấy nó làm trùng tâm, tinh thần ba động phóng ra mãnh liệt xung quanh Đường Tam, khiến thân thể hắn vô cùng hoan khoái.
Tinh thần dẫn dắt hắn đến chỗ này mới thôi. Mặc dù Đường Tam cũng đã từng thấy qua hồn thú hệ thực vật, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy một hồn thú hệ thực vật có khí tức cường đại như thế này.
"Là ngươi kêu gọi ta?" Đường Tam đứng trước mặt dây leo hỏi lớn. Mặc dù hắn cảm nhận được đối phương không có chút ác ý nào. Nhưng tâm lí trong lòng cũng chính là không nhịn được tăng thêm vài phần cảnh giác.
"Đúng vậy. Đại Vương vĩ đại. Chính là ta đang kêu gọi ngài" Khuôn mặt giữa trung ương được dây leo quấn quanh hiện ra một vẻ mặt phi thường nhân tính, miệng mở rộng nói ra tiếng loài người.
Lần này không dùng tinh thần trao đổi mà còn trực tiếp mở miệng nói chuyện.
Đường Tam thất kinh, phải biết rằng thực vật hệ hồn thú tu luyện là vô cùng khó khăn so với động vật hệ hồn thú. Hắn theo đại sư học tập cũng chưa nghe Đại Sư nói qua: có thực vật hệ hồn thú có khả năng mở miệng nói chuyện. Nhưng sự thật bày ra trước mắt khiến hắn không thể không tin.
Huyền Thiên Công là đạo môn nội công thượng thừa, năng lực trị liệu rất mạnh. Nhưng là lực cản trong cơ thể Đường Hạo thật sự là quá lớn. Hồn lực Đường Hạo kì thực vô cùng bá đạo, mặc dù bây giờ không phải hắn tự thân khống chế, nhưng đạo khí tức này không ngừng vặn loạn trong cơ thể, hướng nội lực mà Đường Tam truyền vào mà trùng kích.
Hồn lực Đường Tam so với Đường Hạo còn kém rất xa, lúc này tâm trí hắn chỉ có thể điều khiển nội lực cẩn thận tránh né tia hồn lự của Đường Hạo, chỉ có thể làm dịu kinh mạch trong cơ thể Đường Hạo đi một chút
Nội lực trong cơ thể phụ thân vận chuyển thời gian càng dài, tâm trạng Đường Tam càng trầm xuống. Vết thương của Đường Hạo so với hắn tưởng tượng còn muốn nghiêm trọng hơn rất nhiều. Có thể nói Đường Hạo vẫn có thể sống trên thế giới này, có thể nói là giãy dụa giữa cái sống và cái chết mà thôi.
"Ân". Đang được Huyền Thiên Công làm dịu đi thống khổ, Đường Hạo từ hôn mê chậm rãi tỉnh lại.
Rất nhiều năm hắn không có cảm thụ qua thư thái như vậy. Hai mắt mông lung mở ra. Đường Hạo nhíu mày: "Tiểu Tam, thu lực đi. Vô dụng thôi. Ta không có việc gì"
Nội lực Huyền Thiên Công trong cơ thể xoay quanh một vòng, Đường Tam chậm rãi thu nội lực của mình trở về, nhưng sắc mặt hắn lúc này lại trở nên vô cùng ngưng trọng.
"Ba ba, thương thế của người…"
Đường Hạo lạnh nhạt trả lời: "Không có việc gì. Nhiều năm như vậy, đã sớm thành thói quen. Chẳng lẽ ngươi cho rằng thân là Phong Hào Đấu La, ta lại bị vết thương nhỏ ấy phải làm khó dễ ư?"
"Không, ba ba" Đường Tam chuyển tới trước mặt Đường Hạo nói: "Thương thế của người cực kì nghiêm trọng, nếu không chữa trị, tùy thời đều có thể…. "
"Có thể? Có thể cái gì?" Đường Hạo trợn mắt nhìn Đường Tam một cái, "Chết, phải không? Chết có cái gì đáng sợ. Đã chết, ta có thể hảo hảo đi bồi tiếp mẹ của ngươi. Chuyện của ta ngươi không cần xem vào. Việc ngươi bây giờ phải làm là dựa theo phân phó của ta, nhanh chóng tu luyện. Chẳng lẽ ngươi muốn giống ta năm đó không có cách nào bảo vệ người mình yêu hay sao?"
"Chết" Tâm tình Đường Tam đột nhiên trở nên kích động đứng lên: "Ba ba, thật sự trên thế giới này người không quyến luyến cái gì sao? Đúng vậy, mụ mụ đã chết, nhưng là ở trên thế giới này người còn có ta. Ta là con của người. Nếu như người chết, ta phải làm thế nào? Chẳng lẽ người không muốn thấy tương lai ta lấy vợ, không muốn chứng kiên tôn tử của người ra đời sao?"
Đường Hạo sửng sốt một chút nhìn Đường Tam, trong mắt trở nên ôn hòa: "Ngươi cứ nói chuyện này làm gì. Ta còn không chết được, cứ coi như ta muốn trị liệu thì sao, có ích lợi gì? Chính ta biết thương thế của ta. Có thể khống chế đến bây giờ ta đã may mắn lắm rồi. "
" Ta có thể trị". Đường Tam kiên định nhìn phụ thân.
Đường Hạo cười, nụ cười mang theo vài phần trào phúng: "Cho dù là trị liệu, thì Phong Hào Đấu La cũng không thể đem thương thế của ta chữa khỏi. Ngươi có thể sao?"
Đường Tam nghiêm mặt:" Kĩ năng trị liệu hệ hồn sư căn bản là không thể trị tận gốc thương thế này. Tuy hồn lực của ta không lớn nhưng ta có năng lực đó. "
Cảm thụ thư thái trong cơ thể, Đường Hạo hơi nhíu mày.
Đường Tam tiếp tục nói: " Nhưng ta bây giờ còn chưa có thể đem thương thế của người hoàn toàn trị khỏi, bởi vì hồn lực của ta so với người còn kém quá nhiều. Khi hồn lực của ta gần đạt đến trình độ của người ta có thể nắm chắn đem thương thế của người trị khỏi hoàn toàn". Đường Tam cũng không phải khoa trương, nếu để cho hắn luyện thành đệ cửu tầng Huyền Thiên Công, bằng vào đạo môn chánh tông nội công hắn quả thật có khả năng trị bệnh cho Đường Hạo, nhưng chính hắn cũng không nói ra, cho dù khi đó có thể chữa khỏi bệnh cho Đường Hạo, hồn lực của cha hắn vì thương tích di chứng nhiều năm, sẽ bị giảm mạnh.
Đường Hạo thản nhiên nói:" Đây là chuyện sau này, vậy sau này hãy nói. "
Đột nhiên Đường Tam quỳ rạp xuống trước mặt Đường Hạo.
"Đứng lên. Nam nhi dưới gối có hoàng kim. Ta ghét nhất người như vậy" Đường Hạo hơi giận nói.
Trong mắt Đường Tam phát ra ánh mắt không cam chịu: "Ba ba, ta cầu xin người đáp ứng ta một chuyện. Nếu người không đáp ứng ta sẽ không đứng dậy. "
Đường Hạo vẫn chưa bao giờ chứng kiến qua nhi tử nói chuyện như vậy.
"Chuyện gì"
Đường Tam trầm giọng nói:"Bắt đầu từ bây giờ, ngài tuyệt đối không thể cùng người khác động thủ, nhất là những nhân vật thực lực tương đương người. Nếu không một khi thương thế của người tái phát, e rằng….. "
Đường Hạo không thể kiên nhẫn không xuống tay: "Chuyện này không có khả năng. Ta còn rất nhiệu sự việc trọng yếu phải làm. Như thế nào có thể bó tay bó chân. "
Đường Tam nghiêm mặt nói:" Ba ba, ta sẽ mau trưởng thành, mau trở nên cường đại giống như người. Ta là con của người, chuyện của người cũng là chuyện của ta, hãy để cho ta làm. Ta hy vọng người có thể sống bình an, nhìn ta kết hôn, nhìn cháu người ra đời, muốn người chứng kiến tương lai của chúng ta. "
Đường Hạo nắm lấy bả vai đem Đường Tam đang quỳ trên mặt đất đứng lên. Xoay người hướng phía xa đi tới: "Đừng nhiều lời, mau đi theo ta, ta sẽ mang ngươi tới địa phương đó."
"Ba ba.. " Đường Tam hô to một tiếng
Đường Hạo quay đầu, hắn giật mình chứng kiến Bát chu mâu biến thành màu lam trong suốt của Đường Tam đang chỉ vào mình muốn tấn công.
Lam Ngân Thảo tiến hóa thành Lam Ngân Hoàng, Đường Tam xuất ra ngoại phụ hồn cốt Bát chu mâu cũng biến đổi theo. Lúc này Bát chu mâu chỉ có vị trí mâu tiêm xuất ra màu tím, ngoài chỗ đó tất cả đều hòa cùng Lam Ngân Thảo giống nhau màu lam sắc trong suốt. Chỉ bất quá bên trong lam sắc trong suốt mơ hồ xuất hiện hồng bạch lưỡng sắc quang mang lưu chuyển.
"Ngươi định làm gì?". Đường Hạo đồng tử hơi co rút lại một chút.