Đấu La Đại Lục

Chương 325 : Sử Lai Khắc thất quái đoàn tụ

Ngày đăng: 00:27 20/04/20


Dịch giả: Nobita234



Biên tập: A Nèo



Đường Tam cười khổ nói: "Đối mặt với một vị phong hào đấu la có thể sẽ trả thù, thì sao ta lại không khẩn trương cơ chứ."



Thất trưởng lão tức giận nói: "Với thân phận của ta thì sao có thể đi trả thù chứ? Những lời nói trước kia không phải nói với ngươi, ta thu hồi. Nguyện chịu thua cá cược này, ta không nên chửi, mắng ngươi. Đã đồng ý cho ngươi quay lại tông môn."



Vừa nghe lời này, Đường Tam nhịn không được nhìn thất trưởng lão với hai mắt kinh ngạc.



"Nhìn cái gì vậy? Nguyện thua cược, ngươi nghe không hiểu à!" Nói xong những lời này, Thất trưởng lão không quay mặt lại, xoay người bước đi, nháy mắt đã không thấy đâu nữa.



Giờ khắc này, Đường Tam phát hiện, vị trưởng lão này tựa hồ cũng không phải quá khó tính, tính tình dám yêu dám hận của lão làm cho hắn phải suy nghĩ lại.



Ánh mắt chuyển sang hướng Đường Khiếu cùng các vị trưởng lão khác, Nhị trưởng lão hướng Đường Tam gật gật đầu, "Chúng ta luôn giữ chữ tín. Tỷ thí vừa rồi ngươi đã thắng. Cho phép ngươi nhận tổ quy tông."



Đường Tam có chút kích động hỏi: "Như vậy ta có thể bái tế gia gia rồi chứ?"



Nghe thấy thế, sắc mặt vài vị trưởng lão có vẻ có chút âm trầm, hiển nhiên nhớ tới lúc lão tông chủ qua đời mà không cam lòng, nhưng thấy Nhị trưởng lão gật gật đầu nên đành thôi, "Không thể. Bởi vì cha ngươi đã sai, ngươi còn chưa đủ tư cách bái tế lão tông chủ. Lúc trước ngươi đã nói, cha ngươi làm sai chuyện, ngươi sẽ thay hắn nhận lỗi với tông môn. Đúng vậy không Đường Tam"



Đường Tam trong lòng căng thẳng, nhưng trong lòng hắn đã tính, nhẹ nhàng thở ra, dù sao đây cũng coi là bước đầu tiên để hắn nhận tội thay cha. "Đúng vậy, ta nói rồi. Ta muốn biết phải thế nào mới có thể bái tế gia gia?"



Nhị trưởng lão nói: "Đã như vậy, chúng ta yêu cầu ngươi làm ba điều kiện với tông môn. Chỉ cần ngươi làm tốt ba sự kiện này, không những ngươi có thể thứ tội thay cha ngươi và nhận ngươi hồi tổ quy tông, chúng ta còn có thể cho cha ngươi một lần nữa trở về tông môn, cùng ngươi bái tế lão tông chủ."



"Cái gì?" Đường Tam chấn động, mắt hắn đã có chút đỏ lên. Mặc dù cha cũng không nhắc tới hy vọng quá xa vời này, nhưng Đường Tam biết, trong lòng cha vĩnh viễn cũng không muốn thoát ly hoàn toàn khỏi tông môn. Nếu cha có thể trở lại tông môn, bái tế gia gia. Đối với cha mà nói thì đây chính là điều mà cả đời cha cũng đều mong muốn.



Đương nhiên. Hắn rất thông minh nên cũng hiểu được, Nhị trưởng lão đưa ra điều kiện quá ưu đãi như vậy thì ba việc kia nhất định cực kỳ gian nan. Nhưng là hiện tại hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.



Vì cha. Vì ngày quy hồi Hạo Thiên Tông, mặt hắn không biến sắc trả lời:



"Tốt, Ta đáp ứng." Đường Tam hạ giọng nói, thu liễm tâm tình kích động. Hắn càng thêm tỉnh táo và phân tích. Nhìn ra bên cạnh, vẻ mặt Đường Khiếu không chút thay đổi, cũng không tỏ vẻ gì, hiển nhiên cũng đồng ý với cách làm của Nhị trưởng lão.



Nhị trưởng lão lạnh nhạt cười, nói: "Ba việc này đối với ngươi ngay lập tức thì không có khả năng hoàn thành. Chúng ta cho ngươi kỳ hạn rất dài. Việc thứ nhất: Trong vòng mười năm hồn lực của ngươi phải đột phá tám mươi cấp."



Mười năm tăng lên hai mươi cấp. Đối với hồn sư cấp thấp mà nói,nếu liều mạng cố gắng có lẽ không khó. Nhưng Nhị trưởng lão lại yêu cầu là từ sáu mươi cấp đạt đến tám mươi cấp. Hai mươi cấp này tựa hồ cực khó.



Rất nhiều hồn sư,cả đời cũng khó có thể đạt tới cấp độ cao như vậy, huống chi chỉ ngắn ngủn trong vòng mười năm thời gian. Đường Tam năm nay hai mươi tuổi, mười năm sau. Hắn đúng là ba mươi tuổi. Ba mươi tuổi đột phá tám mươi cấp. Tại hồn sư giới mà nói đây tuyệt đối là sự kiện làm cho người ta nghe mà sợ hãi.



"Được, ta tin tưởng rằng mình làm được." Đường Tam không chút do dự đáp ứng. Hắn đã hoàn thành nhiều việc vốn không thể hoàn thành nên với điều này hắn không cho là quá khó.



Nhị trưởng lão hài lòng gật gật đầu khi nhìn ánh mắt Đường Tam hiện ra sự tin tưởng dứt khoát có thể làm được.



"Việc thứ hai, trong vòng mười năm. Ta yêu cầu ngươi giết chết một phong hào đấu la của vũ hồn điện. Bất luận ngươi dùng phương pháp gì, chúng ta chỉ cần kết quả."



Đồng tử Đường Tam bỗng co rút lại, đánh chết một gã phong hào đấu la? Không nói gì, hắn lại kiên định gật đầu.



Ánh mắt lúc này của Nhị trưởng lão bỗng trở nên ngưng trọng hẳn, ngưng thanh nói: "Chuyện thứ ba, ta yêu cầu hồn hoàn thứ tám của ngươi phải là một cái hồn hoàn mười vạn năm."



"Cái gì?" Nếu nói hai việc trước còn có thể hoàn thành, nhưng chuyện thứ ba mà Nhị trưởng lão đưa ra khiến Đường Tam cảm giác gần như không thể hoàn thành.



Hồn hoàn Mười vạn năm sao lại dễ dàng đạt được như vậy. Hiện tại Đường Tam chỉ biết phong hào đấu la mới đạt được, mà trong cả hồn sư giới cũng chỉ có cha mình cùng với giáo hoàng của vũ hồn điện mới có hồn hoàn mười vạn năm mà thôi. Hơn nữa cha đạt được hồn hoàn này là do mẫu thân.



Trước tiên không nói liệp sát hồn thú mười vạn năm khó khăn cỡ nào. Mà nhìn thấy một hồn thú mười vạn năm đã là cực kỳ khó khăn rồi. Huống chi lại là hồn hoàn thứ tám của mình.



Nhị trưởng lão trầm giọng nói: "Hồn hoàn thứ tư của ngươi chính là một vạn năm, hồn hoàn thứ năm cũng ít nhất vượt qua ba vạn năm. Thời điểm ngươi đạt được hồn hoàn thứ tám dĩ nhiên thân thể ngươi hấp thu một cái hồn hoàn mười vạn năm thì không thành vấn đề. Trong quá trình đạt được hồn hoàn, ngoại trừ tông môn sẽ không giúp ngươi nhưng ngươi cũng có thể nhờ vào ngoại lực, Chúng ta chỉ cần kết quả. Ngươi có mười năm thời gian. Mười năm sau, chúng ta hy vọng có thể ở chỗ này gặp lại ngươi. Hơn nữa nếu hoàn thành ba việc này, hai khối hồn cốt mà cha ngươi đã trả lại tông môn cũng sẽ là của ngươi. Ngươi không phải muốn tông môn lại một lần nữa huy hoàng sao? Ta bây giờ có thể đáp ứng ngươi, nếu ngươi hoàn thành ba việc này thì ngươi chính là tông chủ kế tiếp. Chỉ có ngồi trên vị trí này, ngươi mới có thể chính thức lãnh đạo hạo thiên tông quay lại thời huy hoàng ngày xưa."



Ánh mắt Đường Tam ngưng lại. Hắn biết, chính mình căn bản không thể mặc cả điều kiện…Trước hết không nói các trưởng lão sẽ nhất định không cho mình cò kè mặc cả mà chính mình muốn mặc cả cũng sẽ làm cho bọn họ xem nhẹ,coi thường.



"Được, ta sẽ làm được." Đường Tam cơ hồ cắn răng nói ra những lời này. Hắn phải làm được ba việc này, vì cha, vì chính mình và vì tông môn.
Hắn ước chừng chỉ khoảng hai mươi tuổi. Là một người trẻ tuổi thiên tài trong thiên tài. Sử Lai Khắc tứ quái đối với người thanh niên có cảm giác nhìn không thấu.



Có lẽ bởi vì cùng là nam nhân nên có phần ghen ghét, Đái Mộc Bạch khoanh tay từng bước, từng bước đã đứng ở phía trước mặt bốn người. hàn quang trong Tà mâu chợt phát. Hơi thở vô hình tạo ra uy lực đặc thù của vương giả. Lạnh giọng nói: "Ngươi là ai?"



Lam phát thanh niên mỉm cười, chạy tới trước mặt bốn người, "Thực làm cho ta thương tâm mà! Mới năm năm trôi qua mà các ngươi đã quên ta? Đái lão Đại. Ngươi đối với huynh đệ mà có thái độ này sao? Mập mạp, ngươi vẫn đầy đặn quá nhỉ."



Đái Mộc Bạch có chút sững sờ, như thanh âm, tướng mạo cùng khí chất của thanh niên trước mặt này thì trong bộ nhớ của mình tuyệt đối không có người nào tương tự, nhìn cử chỉ thân thiết nhưng không giống như làm bộ, nhất là nghe âm thanh của hắn, chính mình trong lòng cũng sinh ra một cảm giác có chút thân thiết.



Đột nhiên, Trữ Vinh Vinh kinh hô một tiếng, "A! Ngươi trên người như thế nào lại có như ý Bách bảo nang cùng Nhị Thập tứ kiều nguyệt minh dạ của Tam ca chứ?"



Quan sát của phụ nữ luôn cẩn thận và tỉ mỉ. Nghe được Trữ Vinh Vinh nói, ba người Đái Mộc Bạch đã lập tức chú ý tới hai kiện hồn đạo khí cực phẩm bên hông lam phát thanh niên trước mặt này.



Sắc mặt Đái mộc nhất thời biến đổi, trên người khí thế đại tăng, "Cuối cùng ngươi là ai? Sao ngươi có đồ của Đường Tam?"



Lam phát thanh niên, đúng là Đường Tam. Chỉ có điều,trong năm năm hắn thay đổi nhiều nhiều lắm, không chỉ là vẻ ngoài mà lần lam ngân hoàng giác tỉnh tạo ra. Hai đại lĩnh vực trong thân, Lúc này hắn cùng năm năm trước so sánh thì khí chất đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Thế nên bọn Đái Mộc Bạch chắc chắn sẽ không nhận ra.



Nghe thấy trong giọng Đái Mộc Bạch đầy địch ý cùng vài phần lo lắng. Đường Tam không khỏi âm thầm cảm động, đồng bọn đúng là đồng bọn, bọn họ luôn quan tâm đến an nguy của mình!



Không muốn đùa bỡn mọi người, Đường Tam khẩn thiết nói: "Đái lão Đại, ta là Đường Tam đây!"



"Ngươi là Đường Tam?" Đái Mộc Bạch mở to hai mắt nhìn hắn trừng trừng.



Đường Tam gật gật đầu, vì để Đái Mộc Bạch tin tưởng rằng chính mình, hắn biểu hiện thành ý cực kỳ khẩn thiết. Ngày đó tại Hạo Thiên Tông, vài vị trưởng lão đưa ra ba yêu cầu, Nếu hắn làm được thì sẽ chính thức nhận nghi thức nhận tổ quy tông.



Mặc dù hắn không thể bái tế mộ gia gia, nhưng cuối cùng vì có thể quay lại Hạo Thiên Tông, Tông môn đã đưa ra ba yêu cầu cho hắn, mà ba yêu cầu đó`không phải thời gian ngắn là có thể hoàn thành được, hơn nữa Đường Tam cũng hiểu được khoảng cách đột phá sáu mươi cấp đã không xa.



Lúc trước khi Sử Lai Khắc thất quái chia lìa thì hắn cùng Tiểu Vũ rời đi trước nên tự nhiên không biết ước hẹn của năm năm sau, nhưng khi hắn học tại Nguyệt hiên thì đã quay về Sử Lai Khắc học viện một lần, Đại Sư có nói chuyện này cho hắn biết, thế nên hắn mới đến nơi này cùng mọi người gặp mặt.



Gặp lại bốn người, hình mạo mọi người đều đã xảy ra chút ít thay đổi, nhưng khuôn mẫu vẫn nguyên lai như vậy, lúc này hắn cũng có tâm tình cực kỳ kích động.



"Đái lão Đại, năm năm rồi, chúng ta đều cao lớn hơn. Có điểm biến hóa cũng là bình thường." Đường Tam mặc dù biết lời nói chưa đủ thuyết phục nhưng vẫn cười khổ nói ra.



Đái Mộc Bạch nhìn về phía Mã Hồng Tuấn, "Ngươi tin lời nói của hắn không?"



Hàn quang trong đôi con ngươi của Mã Hồng Tuấn lóe ra, "Tin hắn mới là lạ, trước tiên bắt hắn rồi nói sau. Hắn dám giả mạo Tam ca để làm gì, không cho hắn nếm mùi khổ thì ta thấy hắn sẽ không nói thật đâu."



Mặc dù đã vài năm không thấy, nhưng từng cùng một chỗ, sự phối hợp của họ vẫn ăn ý như trước, giống như đã thấm trong mấu họ rồi, Thanh âm của Mã Hồng Tuấn vừa rứt, Đái Mộc Bạch đã một chưởng chụp xuống ngực Đường Tam. Khí thế hùng hậu trong nháy mắt bộc phát, nếu cùng trước kia so sánh thì hồn lực hiện giờ của hắn đã hơn hẳn, khiến khí thế cường đại bao trùm xuống. Mặc dù chưa phóng thích vũ hồn, nhưng với hổ chưởng này đánh ra, không khí bên người Đường Tam đã trở nên ngưng trọng hẳn lên.



Đường Tam thật sự bất đắc dĩ, Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn căn bản chưa cho hắn cơ hội giải thích mà đã động thủ.



Đối với thực lực của Đái Mộc Bạch hắn hiểu rất rõ,Tuy nhiên, vài năm không gặp, không ngờ thực lực lão Đại lại tiến nhanh như vậy, cho dù là hắn cũng không dám thẳng mặt tiếp nhận tà mâu bạch hổ chưởng cương mãnh đang công kích tới. Dưới chân động một chút, thân thể Đường Tam đã vọt về phía sau, hai tay đang ở hai bên sườn, nhướn lên một chút.



Đái Mộc Bạch nhất thời cảm giác được một cỗ hấp lực mãnh liệt khiến cho hồn lực mình đánh ra bị bắn sang một bên, vút lên trên không.



Mà lúc này, Mã Hồng Tuấn đã phóng thích ra vũ hồn của mình.



" - Oanh" một tiếng, ngọn lửa nóng bừng bỗng bao quanh người hắn, hào quang đỏ rực bao trùm tới năm thước xung quanh, kỳ dị chính là quần áo trên người hắn cũng không có chút nào bị ngọn lửa thiêu cháy



Ánh mắt trở nên lợi hại, mái tóc đỏ dài sau gáy, toàn thân biến thành hỏa diễm màu đỏ, đồng thời, một đôi cánh thật lớn màu đỏ trong lưng Mã Hồng Tuấn mọc ra, cả người hắn đã trở nên cao lớn hơn vài phần, các thớ mỡ trên người hắn tựa hồ co rút lại một chút. Kỳ lạ nhất là đôi con ngươi của hắn phát ra hai ngọn lửa rất bất thường.



Hai vàng, hai tím, một đen, năm hồn hoàn ở trên người được phát động, hồn lực mạnh mẻ mang theo hơi lửa nóng rực đặc thù lan truyền khắp không gian, trong khoảnh khắc không gian trở lên vặn vẹo, xuất hiện như những đợt sóng nước vậy.



"Được mập mạp, ngươi tiến bộ không nhỏ nhỉ! Để ta xem nào" Đái Mộc Bạch gầm lên một tiếng, trong phút chốc cuồng phong bạo phát, tóc vàng kim trong khoảnh khắc biến thành màu trắng, thân thể chợt bành trướng, trong chớp mắt đã vượt qua hai thước rưỡi, toàn thân bao trùm bởi lông vằn đen trắng, hai bàn tay hổ thật lớn vươn ra, mỗi một ngón tay đều lộ ra móng tay màu vàng sắc bén như lưỡi dao, ngoài sự bưu hãn xuất hiện trên người hắn ra, mọi người còn có thể cảm nhận được hơi thở điên cuồng, cơ thể kịch liệt bành trướng đã khiến quần áo trên người hoàn toàn tan nát.



Hai vàng, hai tím, hai đen, sáu hồn hoàn chỉnh tề đã xuất hiện trên người Đái Mộc Bạch, hắn đã đột phá sáu mươi cấp, đạt tới cấp bậc hồn đế.



Mã Hồng Tuấn nhịn không được cả kinh nói: "Lão Đại không hổ là lão Đại, ngươi đã đạt đến hồn đế rồi, ta mới năm mươi bảy cấp. Xem ra ta cố gắng còn chưa đủ thì phải!"