Đấu La Đại Lục

Chương 351 : Phá phòng, Loạn Phi Phong chi uy

Ngày đăng: 00:27 20/04/20


Dịch: duynguyen84



Biên tập: A Lá



Đường Tam lúc trước dưới thác nước luyện tập, đôi chân là đứng trên một viên đá tròn bóng loáng, khả năng thăng bằng của hắn được rèn luyện rất tốt. Lúc này lần đầu tiên thi triển ở bên ngoài, hồn lực cơ thể lưu động, làm cho thân thể hắn sinh ra một cảm giác thoải mái toàn thân.



Rốt cuộc chín lần chín tám mươi mốt chuỳ đã hoàn thành, một chuỳ cuối cùng đánh ra, luồng bạch quang đậm đặc trong nháy mắt phóng đại. Như vậy không chỉ có lực công kích của Đường Tam, mà đồng thời còn có Sát Thần lĩnh vực của bản thân hắn phóng thích ra. Vì để có thể hàng phục Ngự Chi Nhất Tộc, có thể nói hắn đã sử dụng hết toàn lực.



Thái Thản quát to: "Lão tê ngưu, mau dùng vũ hồn."



Ngưu Cao lúc này cũng chẳng còn quan tâm đến thể diện, dù sao, so với thể diện, tính mạng cũng là càng quan trọng hơn. Thân thể vốn đã cường tráng cấp tốc bành trướng lên, da dẻ trong nháy mắt biến thành màu đen, một tầng cảm giác cực kì nặng nề chợt xuất hiện. Trên người hắn ba cái hồn hoàn đệ nhất, đệ nhị, đệ tam, vốn là ba cái hồn hoàn tốn ít hồn lực nhất, tốc độ phóng thích cũng nhanh nhất đồng thời quang mang loé lên. Thật sự làm cho thân thể hùng tráng của Ngưu Cao biến thành một toà thành luỹ.



Oanh…



Loạn Phi Phong chuy pháp sau khi tích súc đầy đủ lực lượng là tuyệt đối đáng sợ. Cứ việc không có Hạo Thiên Chuỳ phụ trợ, một chuỳ cuối cùng tập hợp lực lượng hồn lực tám mươi mốt chuỳ oanh kích của Đường Tam trong nháy mắt bộc phát ra lực công kích vẫn là làm cho người khác nhìn phải líu lưỡi.



Một quyền như vậy, với lực lượng bộc phát bá đạo tựa như rồng hú hổ gầm, lực lượng kinh khủng từng làm cho thác nước hơn hai trăm thước phải chảy ngược lại một lần nữa thể hiện ra, hồn lực mênh mông bay đến thôn phệ toàn bộ thân thể hùng tráng của Ngưu Cao. Lực bộc phát mạnh mẽ trong nháy mắt nổ vang.



Trong tiếng nổ lớn, thân thể khổng lồ của Ngưu Cao giống như một viên đạn pháo bị bắn bay đi. Dưới ảnh hưởng của Sát Thần lĩnh vực, lực công kích của Đường Tam được tăng lên vài phần, mà lực phòng ngự của Ngưu Cao lại bị hạ xuống vài phần. Một bên tăng, một bên giảm, hiệu quả của lực công kích càng thêm kinh khủng hơn.



Cả khối cơ thể giống như một toà núi trong nháy mắt bay ra, đụng thẳng vào vách tường của đại sảnh, làm xuất hiện một lỗ hổng hình người.



Không thể không nói, kiến trúc của Ngự Chi Nhất Tộc là tương đối rắn chắc, cả đại sảnh mặc dù bị một trận rung lắc kịch liệt, nhưng rốt cuộc cũng không có bị phá hỏng.



Thân thể Đường Tam vốn xoay tròn đã ngừng lại. Trước ngực không ngừng nhấp nhô, không có Hạo Thiên chuỳ phụ trợ, uy lực của Loại Phi Phong chuỳ pháp so với bình thường giảm thấp rất nhiều. Hơn nữa cũng làm tiêu hao nhiều hồn lực của bản thân hơn hản, toàn bộ tám mươi mốt chuỳ vừa rồi, đã làm cho hắn tiêu hao hơn năm thành hồn lực.



Thái Thản đi nhanh đến sau lưng Đường Tam, một tay đặt lên phía sau bả vai hắn. Đem hồn lực của mình truyền vào cơ thể Đường Tam. Hồn lực hùng hậu mặc dù không thể giúp hắn bổ sung lại lượng bị tiêu hao, nhưng có thể giúp hắn điều hoà lại cơ thể.



Tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài vang lên. Lúc trước Ngưu Cao chỉ lo cùng Thái Thản thân thiết nói chuyện phiếm với nhau, mà quên cả việc cho hạ nhân chuẩn bị trà bánh. Nhưng trong này xuất hiện động tĩnh lớn như vậy, cả Ngự Chi Nhất Tộc đều bị kinh động đến.



Âm thanh phần phật vang lên, có ít nhất hơn hai mươi người dũng mãnh tiến vào, cả đám người thân thể đều như nhau vô cùng tráng kiện. Cầm đầu cả đám là là một người tướng mạo giống Ngưu Cao đến tám phần, chỉ là còn trẻ hơn nhiều. Vừa bước vào đại sảnh hắn đã thấy ngay Thái Thản.



"Thì ra là Thái bá bá đã tới. Ủa, ngài đã tới sao cha của ta lại không có ở đây? Âm thanh mới vừa rồi là gì vậy?" Tên tráng hán vừa cung kính hành lễ với Thái Thản, vừa có chút nghi hoặc mà hỏi thăm.



Thái Thản nhìn Đường Tam một cái, sắc mặt biến đổi cực kì cổ quái. Ngươi đến nhà người ta làm khách, nhưng lại đem chủ nhân người ta đánh vỡ tường bay ra ngoài. Hắn đương nhiên không lo lắng cho thân thể của Ngưu Cao, nếu như Đường Tam sử dụng Hạo Thiên Chuỳ, có lẽ sẽ có thể thật sự đả thương được hắn. Nhưng cái này chỉ là bàn tay trần, cho dù là sử dụng Loạn Phi Phong chuỳ pháp, cũng không thể đối với Ngưu Cao khi đã vũ hồn phụ thể gây ra cái gì là thương tổn cả.




Thái Thản hướng Ngưu Cao nháy mắt một cái, ý bảo hắn không nên hỏi thêm nữa. Ngưu Cao hít sâu một ngụm khí, đột nhiên sắc mặt hắn đại biến, phảng phất như nhớ lại cái gì, thanh âm có chút run rẩy nói: "Chờ đã, ngươi,.. ngươi có hai cái vũ hồn?"



Mã Hồng Tuấn nãy giờ ngồi một bên đã sớm có chút không nhịn được, buộc miệng nói: "Tam ca của ta chính là có Song sinh vũ hồn, điều này có gì kì quái đâu chứ?"



Ngưu Cao mở to mắt nhìn: "Tiểu mập mạp, ngươi nói nghe thoải mái quá, ngươi đã từng gặp qua bao nhiêu người có song sinh vũ hồn?"



"Ách,… cái này…." Mã Hồng Tuấn nhất thời trả lời không được.



Ngưu Cao nặng nề thở dốc một tiếng, hồi lâu mới có thể nhìn về phía Thái Thản: "Lão ca, ngươi lần này dẫn hắn đến đây, là muốn bức bách ta hay sao?"



Thái Thản thở dài một tiếng, nói: "Ta không bức ngươi, quyết định như thế nào là chuyện của ngươi. Ta chỉ hi vọng là, huynh đệ chúng ta những năm tháng còn lại có thể ở cùng một chỗ, giống như trước kia vậy, mỗi ngày có thể tỉ thí, cũng có thể cùng nhau uống rượu. Ngươi hẳn là cũng biết, ta không phải là một người cẩu thả, ta đã quyết định như vậy, tự nhiên cũng có nguyên nhân của ta."



Ngưu Cao trầm giọng nói: "Nhưng là, hẳn ngươi cũng biết, Thất Bảo Lưu Ly tông cùng với Lam Điện Bá Vương Long gia tộc hai đại tông môn vẫn bị tiêu diệt, không hỏi cũng biết là do ai làm. Trong tương lai không lâu sau này, chỉ sợ là hồn sư giới chúng ta hẳn phải một lần nữa bị hạo kiếp, ta không thể không vì tộc nhân của ta mà cân nhắc. Ta ở chỗ này, tình huống xấu nhất, sự lựa chọn chính là phụ thuộc vào vũ hồn Điện. Ta nhất định phải cân nhắc đến việc duy trì sự tồn tại của cả gia tộc."



Thái Thản nói: "Tông môn của chúng ta cũng không phải là một Hồn sư tông môn truyền thống đúng nghĩa, nói đúng hơn, chúng ta càng giống như là một thương nhân hơn. Chẳng qua là một thương nhân có vũ lực cường đại mà thôi."



Ngưu Cao sửng sốt một chút: "Thương nhân? Ta không hiểu."



Đường Tam mỉm cười nói: "Tài chính có thu vào mới có thể nuôi sống môn nhân của tông môn. Hộ khách thứ nhất của Đường Môn chúng ta chính là Thất Bảo Lưu Ly tông, cũng là hộ khách dài hạn. Ta nghĩ, hộ khách kế tiếp chính là hoàng thất của Thiên Đấu đế quốc. Ngoại trừ vũ hồn Điện ra, đối với bất cứ ai chúng ta đều có thể giao dịch được."



Đúng lúc này, Ngưu Bôn từ ngoài cửa đi vào, vì sợ phụ thân trách cứ, đi đến cửa vẫn cố ý gõ vài cái lên cánh cửa, mà không bước vào: "Ba, Thái Thản bá bá, thức ăn đã chuẩn bị xong rồi, các ngươi có muốn vừa ăn vừa nói chuyện hay không?"



Ngưu Cao gật đầu, hướng Thái Thản nói: "Đi thôi, chúng ta vừa ăn vừa nói đi."



Vừa nghe có cơm ăn, Mã Hồng Tuấn nhất thời hưng phấn đứng lên, hắn đã sớm đói bụng, không nhịn được hướng Ngưu Bôn hỏi: "Có thịt hay không? Ta vốn là thích loại nào lớn lớn một chút ấy."



Ngưu Bôn ha hả cười: "Tiểu mập mạp, Ngự Chi Nhất Tộc chúng ta cái gì cũng thiếu, chỉ là không có thiếu thịt. vũ hồn chúng ta mặc dù là Bản giáp cự tê (tê giác), nhưng đều là kẻ ăn thịt cả, đảm bảo có đủ cho ngươi."



Lên đến bàn cơm, Đường Tam lập tức hiểu được ý tứ của Ngưu Bôn nói là kẻ ăn thịt có nghĩa là gì. Cả một cái bàn lớn đường kính hơn ba thước chất đầy cơ man nào là thịt, đủ các loại thịt, không thấy có bất kỳ loại rau dưa nào.



Rượu lại càng là trực tiếp mang đến liên tục, mỗi hủ gần cả chục cân, bên trong đều là loại rượu mạnh. Miệng to uống rượu, ăn thịt từng khối lớn, sợ rằng đây chính là tính cách của người hào sảng hay sao.



Đường Tam vốn là vẫn cho rằng sức ăn của mình vốn là không nhỏ. Nhưng là khi nhìn vào cái bàn này hắn mới biết được cái gì gọi là "Tiểu sơn gặp thái sơn". Đừng nói là Ngưu Bôn, Thái Long bọn họ, ngay cả hai vị tộc trưởng sức ăn cũng là cực kì kinh người. Cả khối thịt lớn như cái bát bọn họ như là không cần nhai, mà là trực tiếp nuốt xuống (thể loại này ứ đỡ được >._