Đấu La Đại Lục
Chương 418 : Xảo sát tà ma hổ kình
Ngày đăng: 00:28 20/04/20
Dịch: CTHD278
Biên: dphilong ( A Phì)
Chẳng qua, có Hãn Hải Hộ Thân tráo tồn tại, trong biển rộng hắn căn bản không cần lo lắng vấn đề hô hấp. Hãn Hải Hộ Thân tráo chỉ là bao phủ bên ngoài cơ thể hắn và Tiểu Bạch, dưới tinh thần lực mênh mông của hắn không chế, sẽ không ảnh hưởng chút nào đến sự di chuyển của Tiểu Bạch. Vì giảm bớt lực cản, Đường Tam nằm ở trên lưng Tiểu Bạch, một tay cầm lấy vây lưng Tiểu Bạch, cố định thân thể mình.
Một người một cá dưới loại tình huống này lén lút lẻn về phía cường địch. Bất luận là Đường Tam hay là Tiểu Bạch, ngay lúc này trong lòng đều tràn ngập tâm tình khẩn trương, trừ bỏ khẩn trương, còn có vài phần hưng phấn.
Tiểu Bạch càng lặn càng sâu. Bằng vào sự nhạy cảm của mười vạn năm hồn thú, nàng phát hiện trên người Đường Tam phóng thích Hãn Hải Hộ Thân tráo chẳng những có thể làm bọn họ ẩn thân, cũng đưa hơi thở của bọn họ toàn bộ bao phủ ở trong đó. Nhưng cho dù như thế, nàng vẫn hết sức cẩn thận đi tới.
Phiến hải vực này nước biển rất sâu. Dần dần, Đường Tam bắt đầu cảm nhận được áp lực đến từ hải dương. Chẳng qua, năm đó khi tu luyện ở Hải Thần ánh sáng, sớm đã làm cho hắn có được năng lực đề kháng cường đại. Hồn lực dưới áp lực tự điều chỉnh, tinh thần lực mênh mông cũng tùy theo ba động, điều chỉnh Hãn Hải Hộ Thân tráo tiêu hao không quá lớn.
"Tới rồi." Tiểu Bạch thấp giọng nói, hơi hướng phía trên ngẩng đầu, ra hiệu đối phương ở ngay phía trên.
Lúc này, Tiểu Bạch mang theo Đường Tam đã tiềm nhập nơi so với mặt nước sâu hơn năm trăm thước. Thủy áp thật lớn làm Hãn Hải Hộ Thân tráo không ngừng ba động.
Nhắm lại hai mắt, tập trung tinh thần, trên người Đường Tam một luồng năng lượng tinh thần lặng yên tản ra. Tiểu Bạch giật mình phát hiện, khi Đường Tam phóng xuất ra năng lượng tinh thần thoát ly thân thể của hắn, lập tức cùng nước biển xung quanh hòa hợp thành một thể. Cho dù là nàng cũng không thể ở trong nước biển phát hiện ra cái gì. Tinh thần ba động thật sự trở thành một bộ phận của hải dương, điều này đã hoàn toàn làm Tiểu Bạch khó có thể thừa nhận.
Trong nhận thức của nàng, bất kỳ hình thái năng lượng tinh thần nào khi công kích đều cũng phát ra một sự ba động nhất định. Cho dù là tinh thần lực dò xét, cũng có thể có tinh thần ba động xuất hiện. Nhưng Tiểu Bạch phát hiện lúc Đường Tam phóng xuất ra tinh thần lực, nàng đã tập trung tinh thần cảm thụ hắn phát ra tinh thần ba động, nhưng lại không thu hoạch được gì. Nước biển phía trên vẫn như bình thường, căn bản là không có bất cứ biến hóa gì.
Tiểu Bạch quên một điểm. Sự thừa nhận của nàng kì thật là không sai, bất cứ tinh thần lực nào khi phóng thích sẽ đều mang theo dấu hiệu nhất định. Nhưng muốn dò xét tinh thần lực của người khác, đầu tiên tinh thần lực của mình sẽ không thể cùng đối phương khác biệt quá nhiều. Đương nhiên, điều này cũng không thể trách nàng. Nàng như thế nào có thể nghĩ đến tinh thần lực của mình đã không còn có thể so với Đường Tam chứ?
Đường Tam phủ phục ở trên lưng Tiểu Bạch, một tay cầm lấy vây lưng của nàng, tay kia đặt trên lưng nàng, một cỗ tinh thần lực nhu hòa lặng yên truyền vào. Tiểu Bạch đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng cảm giác được tinh thần ba động cũng không có bất cứ ác ý gì, liền thử thăm dò dùng tinh thần lực của mình cùng nó tiếp xúc.
Khi hai cỗ tinh thần năng lượng va chạm vào nhau, Tiểu Bạch chỉ cảm thấy thế giới tinh thần của mình đột nhiên có vô số cảnh vật xuất hiện ở trong đầu nàng.
Đây, đây là? Tinh thần dò xét cộng hưởng? Tiểu Bạch thất kinh. Nàng lúc này mới nhận thức tinh thần lực của Đường Tam đã đạt tới cấp độ nào. Lấy năng lực của nàng, cũng có thể dò xét xung quanh, nhưng lúc này nàng căn bản không dám làm như vậy. Bởi vì tinh thần lực của nàng một khi phát ra, nhất định sẽ bị đàn Tà Ma Hổ Kình phát hiện, lập tức lâm vào cục diện bị vây công.
Nhưng lúc này Đường Tam truyền lại tin tức cho nàng chẳng những so với chính nàng dò xét rõ ràng hơn rất nhiều, hơn nữa đàn Tà Ma hổ Kình ở phía trên căn bản là không có bất cứ phản ứng gì.
Tiểu Bạch rốt cuộc hiểu được. Có thể đạt tới loại dò xét trình độ này nghĩa là, tinh thần lực của Đường Tam đã vượt qua tất cả Tà Ma Hổ Kình, bao gồm cả Tà Ma Hổ Kình Vương ở bên trong.
Đường Tam cũng không biết Tiểu Bạch đang suy nghĩ cái gì. Hắn chỉ là thông qua tinh thần lực của chính mình toàn tâm toàn ý đi dò xét, giống như Tiểu Bạch cảm nhận được như vậy. Lúc này tinh thần lực của hắn đã đạt đến cấp độ cùng với nước biển hòa hợp thành một thể, biến nước biển thành thứ tốt nhất để che dấu tinh thần lực của hắn. Trừ phi là Hải Thần đấu la Ba Tái Tây có tinh thần lực cường đại, nếu không tuyệt đối không cách nào từ trong nước biển tìm được dấu vết của hắn. Đàn Tà Ma Hổ Kình ở phía trên đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Thông qua tinh thần lực dò xét, Đường Tam lần đầu tiên thấy được bộ dáng của Tà Ma Hổ Kình. Hình thể phổ biến của chúng phải lớn gấp đôi so với Ma Hồn Đại Bạch Sa, thân thể cực kì tráng kiện, không mỹ cảm như Ma Hồn Đại Bạch Sa, nhưng tổng thể nhìn qua lại tràn đầy lực lượng. Toàn thân chúng màu xám đen, đầu đặc biệt lớn, thỉnh thoảng khi há mồm, lộ ra hàm răng vừa lớn vừa sắc nhọn, hai mắt màu đỏ sậm tràn ngập hơi thở hung hãn. Ở trong khu vực biển này, ngoại trừ Tà Ma Hổ Kình, không ngờ không có bất cứ sinh vật nào nữa, có thể thấy sự bá đạo ra sao của chúng.
Nhìn qua, đàn Tà Ma Hổ Kình này đại khái có khoảng hai đến ba trăm con, trong đó phần lớn đã trưởng thành. Một con Tà Ma Hổ Kình lớn, thân dài khoảng hơn ba mươi thước, trên màu da loáng thoáng phát sáng một tầng kim quang đang lơ lửng giữa đàn Tà Ma Hổ Kình này. Không cần hỏi cũng biết, đó chính là Tà Ma Hổ Kình Vương, là mục tiêu mà đệ tứ khảo đề ra cho Đường Tam.
Tà Ma Hổ Kình tới lui tuần tra trong phạm vi vài vạn thước vuông. Hiển nhiên, không có sinh vật ở hải dương nào dám vào phạm vi thế lực của chúng, vậy chúng chỉ còn cách phải đi xa hơn để kiếm con mồi. Những con Tà Ma Hổ Kình này phần lớn có vẻ như đã ăn no, một số con lơ lửng tựa hồ như đang nghỉ ngơi.
"Chúng ta đi tới, ngươi nên bơi chậm một chút, không nên sinh ra thủy lưu* ba động quá lớn." Đường Tam hướng Tiểu Bạch ra hiệu.
Đàn Ma Hồn Đại Bạch sa vẫn theo sát ở phía xa, Đừng tưởng chúng nó không khống chế được khoảng cách, chúng có một ưu thế mà Tà Ma Hổ Kình không có, đó chính là trinh sát.
Bạch Trầm Hương hóa thân thành Tiêm Vĩ Vũ Yến thủy chung vẫn trên không trung. Bằng vào mục lực kinh người của nàng, lại luôn chú ý đến phương vị của Tà Ma Hổ Kình, không ngừng truyền tin tức trinh sát được cho đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa.
Mặc dù Đường Tam và Tiểu Bạch không có ở đây, nhưng Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp không người nào không phải người thông minh. Nghe Bạch Trầm Hương nói Tà Ma Hổ Kình số lượng không ngừng giảm bớt, bọn họ hiểu được Đường Tam đánh lén tuyệt đối là thành công. Pháo hiệu màu xanh biếc cũng không phải bảo bọn họ công kích, bởi vậy bọn họ chỉ huy đàn Ma Hồn Đại Bạch sa thủy chung theo sau một khoảng cách hơn mười dặm. Có Bạch Trầm Hương chỉ dẫn phương hướng, căn bản không sợ mất dấu.
Dọc theo đường đi, đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa không ngừng chứng kiến thi thể của từng con Tà Ma Hổ Kình trôi nổi trong nước biển, tinh thần vốn lúc đầu không cao đang từng bước tăng lên. Lúc này, pháo hiệu màu đỏ từ phương xa bắn lên, Đái Mộc Bạch lập tức ra lệnh, toàn diện công kích.
Rất nhanh, Tiểu Bạch mang theo Đường Tam cùng đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa tụ họp ở cùng một chỗ. Đường Tam một lần nữa đứng lên, lúc này vị trí hắn đứng là sống lưng Tiểu Bạch. Tốc độ của Ma Hồn Đại Bạch Sa toàn bộ thi triển, tựa như hai trăm đạo thủy tiễn đuổi theo đàn Tà Ma Hổ Kình ở phía trước.
Khi chúng nó đến gần trong phạm vi của đàn Tà Ma hổ Kình mười dặm, Tà Ma Hổ Kình Vương cũng rốt cuộc phát hiện tình trạng phía sau. Tinh thần dò xét của nó phát ra, vừa lúc gặp phải Tiểu Bạch bộc phát ra tinh thần ba động, hai loại gặp nhau nhất thời làm Tà Ma Hổ Kình Vương đang đè nén cơn giận dữ hơn nửa ngày rốt cục bộc phát. Nó ngang nhiên quay đầu, mang theo tộc nhân của mình quay đầu lại đối chiến.
"Rống --"
Một cỗ thủy tiễn từ sau lưng Tà Ma Hổ Kình phun ra. Giữa tiếng rống giận, là một thanh âm khàn khàn mang theo lửa giận ngút trời vang lên: "Là ngươi giết chết tộc nhân của ta?"
Tiểu Bạch ngạo nghễ nói: "Không sai, chính là chúng ta. Tà Hổ, còn nhớ rõ năm đó khi ngươi giết chết đệ đệ của ta, ta từng nói gì chứ? Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi nợ máu phải trả bằng máu. Các ngươi là những tên khốn kiếp bôi nhọ hải dương, chúng ta đại biểu Hải Thần đại nhân hủy diệt các ngươi."
"Hải thần? Mấy vạn năm trước hắn cũng đã không còn thấy, muốn cùng ta chống đỡ, các ngươi thật sự không tự lượng sức mình. Năm đó đệ đệ của ngươi chết như thế nào, hôm nay ta sẽ đồng dạng dùng trên người ngươi."
Nhắc tới đệ đệ của mình, hai mắt Tiểu Bạch nhất thời trở nên đỏ bừng, liền rít gào một tiếng, mang theo tộc nhân của mình vọt tới.
Khi Tiểu Bạch lao tới trước, Đường Tam cũng đồng thời điểm nhẹ chân nhảy vào giữa không trung, ánh mắt tỉnh táo nhìn toàn cảnh, hướng đồng bọn, nói: "Trước tiên là hoàn thành nhiệm vụ của các ngươi. Vinh Vinh, ngươi tăng phúc cho Tiểu Bạch."
Oanh – Hai đại bá chủ của hải dương va chạm vào nhau, đây gọi là cừu nhân gặp nhau sẽ trở nên điên cuồng. Ma Hồn Đại Bạch Sa bị Tà Ma Hổ Kình ức hiếp không biết bao nhiêu năm, lúc này hoàn toàn bộc phát ra một trăm hai mươi phần trăm lực chiến đấu. Trái lại, đàn Tà Ma Hổ Kình mặc dù bộc phát ra lực chiến đấu cực mạnh, nhưng tiêu hao cả về thực lực lẫn tinh thần đã làm chúng uể oải, căn bản khó có khả năng phát ra thực lực chân chính. Cứ như vậy, khi song phương va chạm nhất thời đã làm nhiễm hồng cả một phiến hải vực.
Cuộc chiến giữa các chủng tộc là không bao giờ ngừng. Giống như Ma Hồn Đại Bạch Sa, đàn Tà Ma Hổ kình cũng vẫn luôn hy vọng tìm được cơ hội tiêu diệt đàn hải hồn thú uy hiếp đến địa vị của chúng.
"Tu… la…. địa…. ngục." Hơi thở lạnh như băng bộc phát ở không trung, một vòng quang mang màu trắng lấy thân thể Đường Tam làm trung tâm chợt phát ra. Trong phút chốc, cả người hắn đã hoàn toàn biến thành màu vàng lam. Lưỡng hoàng, nhất tử, lưỡng hắc, lưỡng hồng bảy cái hồn hoàn đồng thời lóe sáng, đệ thất hồn kĩ Lam Ngân Chân Thân đã phóng thích. Đồng thời phóng thích còn có Sát Thần lĩnh vực Tu La Địa Ngục.
Thế giới vốn đang tràn ngập huyết sắc nhất thời bị một cỗ khí thế vô hình lạnh như băng cùng sợ hãi bao phủ, cảnh tượng máu chảy thành sông cùng thi thể chất đống hiện lên trong đầu mỗi sinh vật. Nhưng bất đồng chính là, đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa cảm giác được chính là sát khí toàn thân tăng lên vô hạn, toàn thân đều tràn ngập chiến ý cùng sự điên cuồng. Mà bên kia, Tà Ma Hổ Kình vốn vẫn đang trong trạng thái khủng hoảng, chợt bị Tu La Địa Ngục bao phủ, chiến ý nhất thời hạ thấp trên phạm vi lớn, vốn thân thể đang mệt mỏi càng không cách nào phát huy ra thực lực, bị đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa liên tiếp công kích khiến phải lui về phía sau. Tinh thần của chúng ở trong lĩnh vực Tu La Địa Ngục duy trì liên tục khiến càng thêm suy yếu, mỗi lần cùng đối thủ va chạm lòng can đảm tựa hồ sẽ giảm đi vài phần.
Nếu như nói, Lam Ngân lĩnh vực Sâm La Vạn Tượng có thể làm cho Đường Tam duy trì năng lực chiến đấu gần như vô hạn. Vậy, Sát Thần lĩnh vực Tu La Địa Ngục chính là lĩnh vực tốt nhất làm suy yếu địch nhân. Sát thần lĩnh vực làm suy yếu cũng không phải hồn lực, mà là tinh thần lực của đối thủ. Một người có ý chí không kiên định hoặc thực lực yếu kém một khi bị lĩnh vực này bao phủ, lập tức sẽ bị hù dọa vỡ mật mà trở nên điên cuồng. Hơn nữa lĩnh vực duy trì liên tục, hiệu quả sẽ không ngừng sinh ra tác dụng suy yếu, dù cho tâm của đối thủ cực kỳ kiên định cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Trái lại, Ma Hồn Đại Bạch Sa dưới sự tăng phúc của Tu La Địa Ngục, liền cảm giác chính mình như Tu La Sát Thần, tốc độ công kích, lực công kích cùng với ý chí chiến đấu đều không ngừng đề thăng. Bên tăng bên giảm. Đàn Tà Ma Hổ Kình vốn thân thể đang cực kỳ mệt mỏi, cũng dần dần ngăn cản không được, càng ngày càng có nhiều con Tà Ma Hổ Kình bị xé nát.
----------------
*thủy lưu: dòng chảy của nước.