Đấu La Đại Lục

Chương 437 : Võ Hồn đế quốc

Ngày đăng: 00:28 20/04/20


Dịch giả: 1234bbbb (A Bê)



Biên dịch: hạothiên (A Thiên)



Ánh sáng chợt hiện, linh hồn của Tiểu Vũ sau khi nhập lại vào thân thể, đôi mắt khôi phục lại nét trong sáng.



"Ca, đây là đâu vậy?". Tiểu Vũ nhịn không được nhìn nhìn bốn phía.



Đường Tam thấp giọng nói:" Chúng ta đã trở về đại lục rồi, ta quyết định mang muội tới Tinh Đấu đại sâm lâm dạo chơi một vòng, gia tăng hồn hoàn trên Hạo Thiên chuy. Nơi này là Tây Lỗ thành của Cáp Căn Đạt Tư cương quốc. Mới vừa rồi ở ngoài thành ta cảm thấy có cái gì đó không dúng, trước ngực binh lính ở cửa thành đều có hai chữ Võ Hồn, không biết là có ý nghĩa gì nữa,chúng ta đi xem một chút đi."



Tiến vào bên trong thành, chung quy hắn vẫn không thể ôm Tiểu Vũ, vì làm thế rất dễ dàng dẫn đến sự hoài nghi của mọi người, sau khi linh hồn Tiểu Vụ nhập lại vào thân xác, hắn chỉ cần nắm tay nàng là được.



Tiểu Vũ nhấc cái khăn che mặt của cái mũ rộng vành lên liếc mắt nhìn thật sâu Đường Tam một cái, tuy rằng Đường Tam chưa nói, nhưng nàng cũng không rõ ý đồ của Đường Tam tại sao lại lựa chọn một mình đưa nàng đi đến Tinh Đấu đại sâm lâm? Nàng hiểu rằng chính mình cũng không có khả năng thay đổi chủ ý của Đường Tam, nắm lấy tay trái Đường Tam, nói:"Chúng ta điều tra một chút đi, có chữ Võ Hồn, hẳn là cùng với Võ Hồn Điện có quan hệ rồi."



Đường Tam gật đầu nói:" Chúng ta ý tưởng không bàn mà hợp. Vương quốc thuộc hai đại đế quốc, công quốc vẫn cùng Võ Hồn Điện có quan hệ rất tốt, đều duy trì lòng trung thành đối với Võ Hồn Điện. Cũng bởi nguyên nhân là vì Võ Hồn Điện, hai đại đế quốc này đối với những vương quốc, công quốc đó cũng không làm ra những hành động thiếu suy nghĩ. Xem ra, chúng ta rời khỏi đây bốn năm, trên đại lục phát sinh không ít chuyện a."



Hai người vừa nói chuyện,đã từ trong góc hẻo lánh đi ra ngoài, đi ra đường lớn. Ngã tư thành thị đều không khác nhau lắm, hai bên đường cửa hàng mọc san sát, từ tổng thể mà xét, Tây Lỗ thành thập phần phồn hoa, người đi đường tốc độ đều rất vội vàng, hiển nhiên là cuộc sống tại nơi đây rất nhộn nhịp.



Tiểu Vũ thấp giọng nói:" Ca, chúng ta hỏi thăm nơi nào đây?"



Trong mắt Đường Tam hàn quang chợt loé:" Dĩ nhiên là đi đến Võ Hồn chủ điện rồi. Tây Lỗ thành là chủ thành của Cáp Căn Đạt vương quốc, hẳn là phải có Võ Hồn chủ điện. Còn có ai có thể rõ ràng hơn đã có sự việc gì phát sinh hơn hồn sư Võ Hồn Điện cơ chứ?"



Đường Tam quyết đinh tới Võ Hồn chủ điện để tìm hiểu biến hóa của đại lục, Tiểu Vũ tự nhiên cũng hề có dị nghị.



Đường Tam ánh mắt xoay chuyển, đúng lúc nhìn thấy một tên hồn sư trung niên tầm bốn mươi tuổi, tên hồn sư trung niên kia cách ăn mặc cũng thuộc tầng lớp trung bình, nhìn không ra địa vị như thế nào. Đường Tam chủ động đi lên đón đường, chặn đối phương lại hỏi:" Vị đại ca này, cảm phiền cho hỏi thăm ngài chút chuyện". Đường Tam vén chiếc khăn che mặt của chiếc mũ rộng vành lên, khách khí hỏi.



Trung niên bị hắn ngăn lại hoảng sợ, có chút cảnh giác nhìn hắn một cái, hơn nữa còn chú ý đến cái vật được bọc lại dài đến một trượng trong tay Đường Tam:" Ngươi muốn hỏi cái gì vậy?"



Đường Tam nói:" Chúng ta ở nông thôn đến, tại hạ cùng vợ đều là hồn sư. Nghe nói ở Võ Hồn Điện thông qua khảo hạch có thể lấy được tiền, ngài có thể nói cho ta biết, Võ Hồn chủ điện của Tây Lỗ thành ở chỗ nào không?"



Nghe Đường Tam nói như vậy, sắc mặt của tên trung niên nhất thời trở nên quái dị. Bất quá do ngại thân phận hồn sư của Đường Tam, nên hắn vẫn cung kính nói:" Nguyên lai là hồn sư đại nhân. Bất quá, ngài không hiểu rõ tình huống ở đây. Chắc hẳn, các ngươi đã một thời gian rất lâu rồi không đi ra ngoài phải không? Hiện tại đã không còn Võ Hồn Điện."



"Cái gì?". Đường Tam chấn động." Không còn Võ Hồn Điện? Chẳng lẽ Võ Hồn Điện bị diệt rồi sao?"



Gã trung niên mặt biến sắc, làm ra một cử chỉ chớ có lên tiếng nữa, vội vàng la lên:"Hồn sư đại nhân, ngài cũng không nên nói lung tung a! Cũng là ta không nói rõ ràng. Hiện tại ở trên đại lục đã không còn Võ Hồn Điện. Chỉ có Võ Hồn đế quốc."



Nghe hắn nói thế, Đường Tam nhất thời hiểu được, bản thân mình rời đi hơn bốn năm này, trên đại lục nhất định đã xảy ra nhiều thay đổi bất ngờ rồi. Chặn tên kia lại Đường Tam tiếp tục nói:" Vị đại ca này, ngài có thể cho chúng ta hỏi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra hay không? Có chút điểm lòng thành coi như là thù lao trả cho ngài". Vừa nói hắn lấy ra hai ngân hồn tệ ra. Không phải hắn keo kiệt, nếu hào phóng quá, ngược lại có khi lại xảy ra vấn đề.



Vừa thấy Đường Tam đưa tiền ra, gã trung niên mặt mày hớn hở, cùng Đường Tam và Tiểu Vũ cùng đi đến ven đường, cười nói:"Tuy rằng quốc gia có thay đổi nhưng hệ thống tiền tệ may là không có thay đổi. Ta đây cũng không khách khí nữa. Các người đúng là tìm đúng người rồi đó, nhắc tới biến hóa của Võ Hồn Điện, sẽ phải kể đến sự việc trọng đại trong hồn sư giới ba năm về trước, bảy đại tông môn trọng tuyển đại hội."




Thuấn di lặng lẽ dời đi, Đường Tam đã xuất hiện tại một vị trí khác, sau lưng hắn ít nhất bảy tám cái công kích đơn thể phóng tới, nổ mạnh, một dãy phòng ốc biến thành đống phế tích. Đường Tam chỉ dùng phương pháp công kích đối thủ đơn giản nhất, Hạo Thiên chuy rời tay bay đi, chuy lực khủng bố lại thêm lực khống chế của Khống Hạc Cầm Long, đối mặt với những hồn sư cấp bậc bốn mươi năm mươi cấp như thế này đúng là giống như hổ lạc vào bầy dê, bọn họ thậm chí còn không thể nhìn thấy thân ảnh Đường Tam, chỉ thấy một màu đen của cây đại chuy xoay tròn oanh kích, mỗi một lần va chạm, nhất định sẽ có một gã hồn sư Võ Hồn đế quốc vong mạng. Mọi hồn sư đều trầm trọng các loại kỹ năng lóe ra đối mặt với Hạo Thiên chuy, nhưng những loại kỹ năng này chỉ giống như pháo hoa sáng lạn, trong nháy mắt rạng rỡ rồi suy kiệt.



Quỷ dị chính là, mỗi lần Hạo Thiên chuy giết chết một người, hoa văn khắc trên thân chuy của sát thần lĩnh lực lại hiện lên một tầng huyết quang, sát khí của Hạo Thiên chuy cũng theo đó mà tùy theo đó mà tăng lên một phần, thành quang mang hồng hắc hai màu lóe ra, đối mặt với ý đồ của đối phương muốn dùng năng lượng hồn kĩ để ngăn cản, hai loại quang mang hắc hồng này dường như vẫn dễ dàng phá vỡ phòng ngự đối thủ.



Ngay cả Đường Tam cũng không thể ngờ trước mắt mọi việc lại diễn ra dễ dàng như thế, hắn phần nhiều đoán trước, nơi này dù sao cũng có gần trăm tên hồn sư, muốn đem bọn chúng giết sạch, không để chạy thoát dù chỉ là một tên, nhiều ít thì cũng phải tốn một ít thời gian, chính là, trong đám hồn sư không có nổi một tên ngăn cản được Hạo Thiên chuy dù chỉ là một kích. Không đợi Đường Tam chuyển hóa phương pháp công kích, liền đã có ít nhất một nửa chết bởi Hạo Thiên chuy.



Cái này không phải đối phương quá yếu, mà chỉ có thể trách thực lực Đường Tam quá mạnh.



Trước kia giao thủ cùng đám hồn sư Võ Hồn Điện, khi đó hắn mới có hơn sáu mươi cấp hồn lực. Nếu đối mặt với số đông hồn sư như vậy, đương nhiên sẽ không thể dễ dàng như thế này mà chiến thắng đối thủ. Nhưng hiện tại, hồn lực của hắn đã đạt tới tám mươi lăm cấp đạt đến trình độ khủng bố, lại có được một khối hồn cốt mười vạn năm, ba hồn hoàn mười vạn năm, riêng hồn cốt, hồn hoàn tăng phúc đã khủng bố lắm rồi.



Đường Tam thân thể thậm chí đã vượt qua vị phong hào đấu la Hải Long kia rồi. Chỉnh thể thực lực đạt tới trình độ tương đương với phong hào đấu la chín mươi lăm cấp, nhưng mà phải là bất kể tình huống nào thì trong tay hắn vẫn phải cần chuôi Tam Xoa Kích này trong tay.



Như thực lực của những gã hồn sư trước mắt này, hồn sư cấp độ thấp trước mắt hắn vốn so với con kiến không khác nhau là mấy, muốn giết bọn họ còn dễ hơn lấy đồ trong túi của mình. Đây gọi là sự áp chế tuyệt đối giữa hồn sư cấp thấp và hồn sư cao cấp.



Khi Đường Tam đang lo lắng, tại thời điểm chuẩn bị thay đổi phương thức công kích, đột nhiên, bên trong một tiếng leng keng nổ ra, Hạo Thiên chuy đang không ngừng đoạt lấy tính mạng kia bị một cỗ lực mạnh mẽ đụng vào, xoay một vòng trong không trung.



Đường Tam khóe miệng toát ra một tia lãnh ý cười cười, rốt cục cũng có điểm thú vị.



Một gã hồn sư dáng người cực kỳ to lớn đứng ở bên trong sân, hét lớn một tiếng,"Tất cả mọi người tụ tập đến nơi này."



Lúc này đương trường chỉ còn lại có ba mươi mấy gã hồn sư, ngay cả một cái vết thương cũng không có lưu lại cho đối thủ, dưới công kích của Hạo Thiên chuy chỉ có người chết. Nhóm hồn sư này cuống quít tụ tập lại một chỗ, đứng ở sau gã hồn sư thân hình to lớn kia, là gã hồn sư khoảng chừng sáu mươi tuổi, tâm thần lúc này mới ổn định lại được vài phần, vừa rồi Hạo Thiên chuy một trận bay ra càn quét đánh giết khiến cho bọn chúng tim mật cứ như phát lạnh.



Gã hồn sư cao lớn kia trầm giọng nói:" Là vị bằng hữu Hạo Thiên Tông nào, xin mời hiện thân đi."



Đường Tam thu hồi Hạo Thiên chuy, chậm rãi từ trong đống phế tích đi ra, bởi vì áo choàng rất lớn, chẳng những phủ kín thân thể hắn, mà đầu hắn còn hơi cúi cúi, khiến cho đối phương không thể nhìn thấu tướng mạo của hắn.



"Hạo Thiên tông từ khi nào lại trở nên giấu đầu hở đuôi như thế?". Hồn sư có chút kinh nghi bất định nhìn Đường Tam, trong tay phải hắn là một thanh chiến phủ, võ hồn của hắn đúng là huyết ma phủ, hắn chính là gã hồn sư duy nhất đạt tới thánh cấp. Chính Đường Tam cũng không nghĩ tới, đối thủ lại là một gã khí hồn thánh. Thực lực thật sự không tầm thường.



Bất quá, huyết ma hồn thánh này lại càng thêm giật mình hơn, tuy rằng vừa rồi chặn lại được công kích của Hạo Thiên chuy, nhưng cho tới bây giờ cánh tay phải vẫn còn co rút, hổ khẩu đã rách tả tơi rồi. Hiển nhiên gã hồn sư trước mặt mình hồn lực không thể dưới mình được. Tuy hắn tự nhận huyết ma phủ của mình là một võ hồn khí thuộc loại không tồi, xếp hạng trong hồn thánh, thực lực của mình tuyệt đối thuộc hàng thượng đẳng, nhưng mà, đối mặt với gã hồn sư hồn lực không thua kém mình, mà đối phương trong tay lại là Hạo Thiên chuy là võ hồn trấn tông của tông môn đã tùng vô địch thiên hạ, hắn đến nửa phần cũng không hề nắm chắc.



"Không phải dấu đầu hở đuôi, mà là bởi vì các ngươi căn bản không cần biết ta là ai, bởi vì các ngươi sẽ đều trở thành người chết.". Đường Tam thanh âm bình tĩnh, kèm theo đó là một tia ba động, làm cho đối phương không thể từ trong tiếng nói để nhận biết ra niên kỉ của hắn.



Gã huyết ma phủ hồn thánh hừ lạnh một tiếng,"Không nghĩ tới Hạo Thiên tông các ngươi lại tái xuất hiện. Bất quá, ngươi cho rằng Hạo Thiên tông các ngươi có thể chống lại Võ Hồn Điện sao? Có lẽ tiếp tục làm con rùa đen rụt đầu, có lẽ còn có thể kéo dài hơi tàn, dám xuất hiện lại trong giới hồn sư, kết cục các ngươi bất quá chỉ giống như Lam Điện Bá Vương Long gia tộc, đó là diệt tộc."



Võ Hồn đế quốc đã chính thức thành lập, cùng với hai đại đế quốc trở mặt, Võ Hồn Điện cũng không cần làm cái hành dộng che che dấu dấu nữa. Đương nhiên, khi bọn họ giải thích, cũng giải thích rằng Lam Điện Bá Vương Long gia tộc là một tồn tại cực kì tà ác, bị Võ Hồn đế quốc đại diện cho chính nghĩa tiêu diệt. Lịch sử vẫn là như vậy đều là do người chiến thắng viết nên, nhưng đối với đoạn lịch sử này thật sự đã bị bọn họ tận lực bẻ



cong.