Đấu La Đại Lục
Chương 446 : Sống lại đi, người yêu của ta
Ngày đăng: 00:28 20/04/20
Dịch: A Bẩn.
Biên: hạothiên (A Thiên)
Khi Đường Tam mở hai mắt, Đường Hạo và A Ngân rõ ràng thấy trong đôi mắt của nhi tử mình có một tia sáng nhàn nhạt, bề ngoài thân thể lại được phủ một tầng kim sắc quang mang, cả người tinh thần khí đã đạt mức độ kinh khủng.
Đường Tam đứng lên, trước tiên hướng phụ mẫu khom mình hành lễ, rồi lui về phía sau vài bước, tránh ra một khoảng chu vi năm mươi thước xung quanh, tạo ra một địa phương tương đối trông trải, từ Như Ý Bách Bảo Nang lấy ra thân thể Tiểu Vũ, để nàng nằm ngang trên đất trước mặt mình.
Sự việc lần này hắn đã xác định phải phi thường cẩn thận, đối với hắn mà nói, giờ khắc này thực sự quá trọng yếu, việc làm Tiểu Vũ sống lại so với sinh mệnh chính mình còn muốn trọng yếu hơn.
Ngẩng đầu nhìn phía bầu trời. Đường Tam trong lòng yên lặng thầm nói:
- Đại Minh, Nhị Minh, các ngươi biết chứ, hồi sinh Tiểu Vũ là kì vọng cuối cùng của các ngươi, nhưng lại là mong muốn duy nhất của ta. Tiểu Vũ sống lại cũng như việc ta tồn tại là như nhau, ta không cần cam đoan với các ngươi bất cứ điều gì cả, nếu như Tiểu Vũ không thể sống lại, thì sinh mệnh của ta cũng không còn quan trọng nữa, không ai có thể yêu nàng hơn ta, từ giờ khắc nhìn thấy nàng thì định mệnh đã khiến xui nàng trở thành người yêu của ta.
...
- Các ngươi khoẻ chứ? Ta là Tiểu Vũ, Vũ trong khiêu vũ.
...
- Võ hồn của ta là thỏ, là loại tiểu bạch thỏ đáng yêu, còn ngươi thì sao?
...
- Ca, ngươi có thể giúp ta chải tóc hay không? Tóc của ta có chút rối loạn!
- Cái lược này chất gỗ tốt lắm a!
- Đây là mẫu thân đưa cho ta, là chính tay mẫu thân làm, là điêu khắc từ gỗ cây đàn hương mà thành, tuy rằng không phải là loại trang sức gì, nhưng nó lại là kỉ vật lúc cuối mẫu thân lưu lại cho ta.
- Tiểu Vũ, ngươi đẹp quá!
- Ca, giúp ta chải tóc!
...
- Ca, ngươi thực ngốc quá đi, lẽ nào ngươi chết thì ta có thể sống một mình được sao? Ta không cho ngươi chết, ta muốn ngươi sống, ta hy vọng được cùng ngươi hảo hảo sống giống như trước kia vậy, thế nhưng, không được rồi, ta mất đi, ngươi phải tự bảo trọng chính mình, nếu không ta sẽ rất thương tâm.
...
Một chuỗi kí ức không ngừng hiện lên trong đầu Đường Tam, nhìn khuôn mặt bình thản của Tiểu Vũ nằm trên mặt đất, lòng hắn đau như cắt:
- Tiểu Vũ, rốt cục chúng ta sẽ có thể ở cùng một chỗ, ta nhất định giúp ngươi sống lại. Ta không cho ngươi cứ như vậy nằm xuống, ngươi vĩnh viễn phải ở bên cạnh ta, cho đến khi chúng ta đều già đi.
Mạnh mẽ thở sâu, gạt đi nước mắt, Đường Tam tay phải cầm chặt Hải Thần Tam Xoa Kích bên cạnh, tay trái lấy từ trong Như Ý Bách Bảo Nang ra khối hồn cốt mà hắn đã thay thế của Tiểu Vũ.
Hồng sắc trong suốt từ hồn cốt lan tràn, khí tức từ mười vạn năm hồn cốt tản ra khiến hô hấp có chút loạn nhịp, nương theo Lam Ngân Hoàng phóng ra, chín cái hồn hoàn nối tiếp nhau xuất hiện trên người Đường Tam.
Huyền Thiên công trên người Đường Tam tốc độ vận chuyển điên cuồng chưa từng có, rõ ràng có thể thấy được kim sắc khí lưu xoay quanh thân thể Đường Tam. Trên người hắn chín cái hồn hoàn đồng thời lóe sáng, làm cho thân thể hắn sáng chói như một ngôi sao.
Đường Hạo đứng bên cạnh lúc này đã nắm chặt song quyền, A Ngân mỗi một căn Lam Ngân Hoàng đều run rẩy.
Đường Tam đem Hải Thần Tam Xoa Kích giơ cao lên, kim quang từ lạc ấn Tam Xoa Kích trên trán phun ra, cùng Hải Thần chi tâm hình thành một cây cầu.
Kim quang chói mắt trong nháy mắt chiếu sáng cả tòa sơn cốc, khí tức từ Hải Thần Tam Xoa Kích bộc phát bao phủ cả Đường Tam và Tiểu Vũ, bao phủ cả Đường Hạo cùng A Ngân, cũng bao phủ hết thảy mọi thứ ở Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
A Ngân đột nhiên giật mình phát hiện, chính thân thể mình được quang mang điên cuồng chiếu rọi mà sinh trưởng mạnh mẽ hẳn lên. Nhờ có linh hồn giao tiếp mà nàng có thể cảm thấy được nhi tử của mình khí tức rất cường đại, khí tức của Lam Ngân Hoàng trở thành thông đạo tốt nhất để giao tiếp với khí tức của Hải Thần chi quang. Khí tức khổng lồ không hề lưu lại bên ngoài mà lập tức tiến vào trong cơ thể nàng, làm cho tu vi của nàng điên cuồng tăng lên.
Thân thể Đường Tam mạnh mẽ giãy lên một cái, nhất thời, trên người hắn chín cái hồn hoàn đồng loạt bay lên, phiêu giật trên không trung, trong nháy mắt thống khổ mất đi hồn hoàn làm cho Đường Tam không khỏi phun ra một ngụm tiên huyết, nhưng ánh mắt của hắn lại có thêm vài phần bất chấp.
Lần nữa gắt gao ôm nhau, tình cảm lại lần nữa thăng hoa. Phân biệt trên ngón tay hai người tay trái cùng trong tay phải, giới chỉ do Lam Ngân Hoàng kim ti đông lại mà thành kia lấp lánh tỏa ánh sáng. Đó là tín vật bọn họ đính hôn, mà ở ngay lúc này, bọn họ mới thật sự cảm giác có được lẫn nhau.
Trải qua nhiều đau khổ như vậy, bọn họ rốt cuộc có thể một lần nữa ở cùng một chỗ, cũng chính là bởi vì đã trải qua nhiều như vậy, nhận thức được thâm tình bọn họ đối xử với nhau mới khắc sâu như vậy.
Nhẹ nhàng mà hôn lên trán Tiểu Vũ, Đường Tam nhẹ giọng nói:
- Tiểu Vũ, ngươi nguyện ý gả cho ta chứ? Ta rốt cuộc có tư cách đối với ngươi nói ra những lời này rồi!
- Ta nguyện ý, ta nguyện ý...
Tiểu Vũ không chút do dự đáp ứng, thanh âm của nàng đã nghẹn ngào. Trong đôi mắt của nàng đã tràn ngập nước mắt, nhưng một lần này không còn là thương tâm mà là nước mắt đầy hạnh phúc.
Đường Tam ôn nhu nói:
- Chờ chúng ta trở về Thiên Đấu thành, báo cáo sư phụ, ta sẽ chính thức cưới ngươi. Ta nhất định phải cho ngươi một cái hôn lễ long trọng, làm cho khắp thiên hạ cũng biết, ngươi là thê tử của ta, là hạnh phúc lớn nhất của đời ta, ta muốn yêu ngươi suốt đời suốt kiếp, đời đời kiếp kiếp. Dù là biển cạn đá mòn, lâu như trời đất, cũng vĩnh viễn không chia lìa.
Tiểu Vũ nghẹn ngào dùng sức gật đầu, nàng một câu cũng nói không nên lời, nàng chưa bao giờ cảm giác qua hạnh phúc như bây giờ.
Đường Tam ngẩng đầu nhìn về phía phụ thân đang cách đó không xa nhìn mình cùng Tiểu Vũ mỉm cười, kéo tay Tiểu Vũ, nói:
- Hiện tại chúng ta trở về Thiên Đấu thành trước, còn có mấy chuyện quan trọng phải làm.
Tiểu Vũ vùi đầu trong lòng Đường Tam, nhẹ giọng nói:
- Bất luận ngươi muốn làm gì, ta đều sẽ đi theo bên cạnh ngươi.
Đường Tam mang theo Tiểu Vũ đi tới mẫu thân Lam Ngân Hoàng thật lớn trước mặt:
- Việc ta đầu tiên muốn làm, chính là làm cho phụ thân cùng mẫu thân hạnh phúc giống như chúng ta.
Hai phiến lá cây Lam Ngân Hoàng thật lớn cuồn cuộn nổi lên, đem Đường Tam cùng Tiểu Vũ quây tụ ở bên trong, tình mẹ nồng đậm ở trong lá cây nhấp nhô:
- Hài tử, khổ cho các ngươi, bất luận trước kia phát sinh cái gì, hiện tại các ngươi rốt cuộc có thể ở cùng một chỗ. Hãy thương yêu quý trọng lẫn nhau, chỉ cần các ngươi vui sướng, chính là niềm hạnh phúc lớn nhất của ta cùng phụ thân các ngươi.
Đường Tam đột nhiên lắc đầu, nói:
- Không, mẫu thân, ta muốn cho ngươi cùng phụ thân giống ta cùng Tiểu Vũ như vậy có thể chính thức ở cùng một chỗ, các ngươi so với chúng ta bị càng nhiều cực khổ hơn. Trước kia ta không có năng lực giúp các ngươi, hiếu kính các ngươi, nhưng hiện tại ta trở về, ta cũng tin tưởng chính mình có năng lực như vậy.
Kế tiếp, Đường Tam nói ra một câu làm Đường Hạo cùng A Ngân hoàn toàn rung động nói:
- Phụ thân, ta phải giúp ngài khôi phục cánh tay phải cùng chân trái. Mẫu thân, ta muốn cho ngài giống như Tiểu Vũ vậy hồi sinh thành người, mặc dù ta không có tuyệt đối nắm chắc, nhưng phương pháp của ta đối với các ngài khẳng định có ích,vô hại.
Đường Hạo dù là trải qua tang thương tâm tính sớm đã ôn hòa như nước nghe những lời hắn vừa nói ra sắc mặt không khỏi đại biến, đột ngột nhảy ra đến trước người Đường Tam, nắm tay bắt lấy bả vai Đường Tam, kích động nói:
- Tiểu Tam. Ngươi nói cái gì? Ngươi có thể làm cho mẫu thân ngươi sống lại?
Đường Hạo cũng không có quan tâm thân thể của mình có thể khôi phục hay không, nhưng vừa nghe con trai nói phải giúp A Ngân khôi phục hình người, tin tức này đối với hắn thật sự kích thích thật sự. Cảm tình của Đường Hạo và A Ngân cùng cảm tình của Đường Tam và Tiểu Vũ lại không giống nhau, bề ngoài yêu nhau say đắm chưa bao giờ giảm bớt, còn có các loại tình cảm phức tạp ở bên trong.
A Ngân năm đó vì cứu hắn mà hiến tế, làm con trai mất đi mẫu thân, Đường Hạo nội tâm đối với mẫu tử bọn họ luôn áy náy, nếu như hiện tại có người nói cho hắn có thể dùng tính mạng đi trao đổi A Ngân hóa thành hình người, Đường Hạo cũng tuyệt sẽ không do dự.
Vốn hắn tưởng rằng trong cả đời này cũng không cách nào nhìn thấy A Ngân, Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn cho hắn cơ hội, làm hắn có thể cùng A Ngân lần nữa trao đổi, chuyện này đã làm Đường Hạo mừng rỡ như điên.
Đổi lại một người nói cho hắn khả năng giúp đỡ A Ngân hồi sinh có lẽ Đường Hạo còn có thể bảo trì thái độ hoài nghi. Chuyện này đối với hắn mà nói quá trọng yếu, không có trăm phần trăm chắc chắn hắn sẽ không dám thử, hắn tuyệt không nguyện ý để A Ngân lại bị bất cứ thương tổn gì, nhưng lời này là từ trong miệng con trai nói ra, hắn lại có thể nào không tin chứ? Không nói về quan hệ thân tình, chỉ riêng việc Đường Tam sử dụng Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn làm A Ngân rất nhanh khôi phục đã làm Đường Hạo tin tuởng con trai có thể mang lại kỳ tích
Đồng dạng, nghe xong lời của Đường Tam, A Ngân cũng không kém kích động, mắt thấy bộ dạng tàn tật của trượng phu, nàng một mực đem nỗi đau chôn ở sâu trong lòng. Nàng rất rõ ràng, Đường Hạo là vì có thể vứt bỏ hết thảy chuyện ngoài thân, lúc này mới tự phế hồn cốt, an tâm làm bạn bên người mình, nhưng A Ngân cũng hiểu được, trong nội tâm Đường Hạo còn có quá nhiều chuyện không gỡ bỏ được. Nếu như chính mình có thể hồi sinh, nếu như cánh tay cùng chân của Đường Hạo có thể khôi phục, chuyện này hết thảy không thể nghi ngờ sẽ biến thành hoàn mỹ.
Nhưng là, điều này thật sự có thể sao? Một người là đoạn đi tay chân, một người là tu vi vừa qua khỏi vạn năm Lam Ngân Hoàng, Đường Tam thật sự có thể làm bọn họ khôi phục trở lại đỉnh cao?