Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 193 : Huyền Vũ Giác Tỉnh (Hạ)
Ngày đăng: 11:55 30/04/20
Đúng vậy! Đừng nói là hắn, cho dù các lão sư của các học viện cao cấp Hồn Sư, Hồn Đạo Sư khác cũng chưa từng gặp qua trường hợp vũ hồn tiến hóa, mà sau khi tiến hóa uy lực còn tăng mạnh đến vậy. Đừng quên, tu vi của Vũ Mộng Địch đã là cấp 53, cộng thêm vũ hồn Thiên Sứ mạnh mẽ, thực lực của nàng hoàn toàn đủ sức đối phó với bất cứ Hồn Vương đỉnh cấp nào. Không ngờ nàng lại thua trước tổ đội của Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam. Có điều lúc này Từ Tam Thạch đã trọng thương, cho nên nếu đây là trận đấu sinh tử thì kết quả thế nào khó nói lắm, còn xét về thi đấu thì đúng là Hồn Tông đã thắng Hồn Vương. Hơn nữa trận đấu này cũng không phải là đoàn chiến mà chỉ là hai đấu hai.
Bên phía đội của học viện Chính Thiên, từ đội trưởng Diệp Vô Tình đến các học viên còn lại đều mang vẻ mặt u ám đến đáng sợ. Vốn trận đầu ngày hôm nay tràn ngập hi vọng chiến thắng học viện Sử Lai Khắc, vậy mà kết quả lại như một chậu nước hắt thẳng vào mặt bọn họ.
Khu vực chờ chiến đấu của học viện Sử Lai Khắc.
- Được rồi, mọi người đừng quá vui mừng. Trận đấu kế tiếp vẫn còn rất gian nan.
Bối Bối vỗ tay, thu hút sự chú ý của cả đội.
- Trận đầu chúng ta thắng, nhưng Tam Thạch sau trận đấu này có lẽ trận sau không thể thi đấu nữa. Hắn bị thương và nguyên khí cũng bị tổn lại, tất cả cần thời gian bao lâu để điều dưỡng ta cũng không biết chính xác nữa. Nhưng trước đây hắn có nói với ta, trong điều kiện có chuyện gì đó kích thích thì hắn có thể phá vỡ phong ấn sử dụng tất cả thực lực, tuy vậy đồng thời cơ thể cũng sẽ bị tổn thương rất lớn, cạn kiệt năng lượng. Nam Nam, nếu có thể, muội đưa hắn về tửu điếm nghỉ ngơi trước đi. Nơi này không thích hợp cho hắn tịnh dưỡng.
Nếu là ngày thường, Giang Nam Nam nhất định sẽ từ chối không chút do dự nhưng bấy giờ nàng nhớ lại câu nói cuối cùng của Từ Tam Thạch, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại gật đầu đồng ý. Sau đó khẽ kéo cánh tay của Từ Tam Thạch đặt lên vai mình rồi đi ra ngoài.
Có điều lúc này do quá tập trung nên nàng không để ý thấy cái người đang "hôn mê" kia lén đưa một ngón cái về phía Bối Bối, động tác này rất nhanh chỉ có Bối Bối mới chú ý thấy.
Bối Bối nhếch môi cười, thầm nói: "Cái này coi như phần thưởng cho sự cố gắng của ngươi."
- Mời tổ thứ hai lên sàn đấu.
Trên sàn đấu, giọng nói của vị trọng tài lại vang lên, kéo cả đội học viện Sử Lai Khắc trong trạng thái hưng phấn trở về hiện thực, trong lòng mọi người lại cảm thấy căng thẳng. Đúng vậy, bọn họ còn đến hai trận nữa, mà trong đó còn đến hai gã Hồn Vương, một trong hai lại là vị đội trưởng thiên tài của đối thủ.
Thân hình của Huyết Lang so với Đường Tiêu Lệ thì kém một chút, nhưng khôi ngô, bả vai và bắp tay cường tráng hơn, thậm chí có thể so được với Hòa Thái Đầu nữa. Đương nhiên, đây là so sánh của một thanh niên hai mươi tuổi với một thiếu niên chưa được mười lăm tuổi nữa.
Đường Tiêu Lệ và Huyết Lang nhìn thấy Hòa Thái Đầu chỉ thoáng giật mình nhưng sau khi nhìn sang Tiêu Tiêu thì lại chuyển sang kinh ngạc.
Lúc trước bọn họ đã từng thấy Tiêu Tiêu tham gia chiến đấu nhưng hai lần đó, cô bé không có cơ hội làm gì cả, cho nên không ai rõ thực lực của cô bé như thế nào.
Tiêu Tiêu vốn dĩ chưa đến mười hai tuổi, so với Hoắc Vũ Hạo chỉ lớn hơn vài ngày thôi, mà dáng người cô bé căn bản chưa phát triển, vẫn là một cô bé xinh xắn đáng yêu. Nếu chỉ dựa vào tướng mạo mà bảo cô bé mười tuổi vẫn có người tin. Cho nên lúc này trên sàn đấu, cô bé đứng cạnh Hòa Thái Đầu với thân hình cường tráng có chút không cân xứng.
Đường Tiêu Lệ và Huyết Lang mặc dù nóng lòng đạt được chiến thắng nhưng sau khi nhìn thấy Tiêu Tiêu thật lòng không có dũng khí xuống tay. Hai người bọn họ không hẹn mà cùng chuyển mục tiêu sang Hòa Thái Đầu. Cho dù trước kia Tiêu Tiêu từng được Hoắc Vũ Hạo giúp đỡ cho xuất hiện bên người sáu Hồn Hoàn nhưng thật lòng chẳng có ai tin cả. Nếu bảo cô bé này là cường giả bậc Hồn Đế thì hai người bọn họ dám thề sẽ lập tức tự sát chết ngay tại chỗ.
Trọng tài nhìn sang Tiêu Tiêu có chúng không đành lòng, nhưng thi đấu là thi đấu, y ra dấu bảo hai bên lùi về sau kéo giãn khoảng cách, rồi đưa tay phải lên cao, hô lớn:
- Trận đấu bắt đầu.
Hai bên đồng thời phóng xuất ra vũ hồn của mình, hai cái Hồn Hoàn màu vàng rực rỡ của Tiêu Tiêu lặng lẽ xuất hiện không còn giấu giếm nữa, mà sự xuất hiện của nó lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người đang quan sát trận đấu.