Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 21 : Định hình con đường tu luyện (4)

Ngày đăng: 11:53 30/04/20


Đường Nhã khẽ nói:

- Cám ơn.

Bối Bối bật cười:

- Làm sao thế? Bình thường ngươi rất ít nói cám ơn với ta, chẳng lẽ vì tiểu sư đệ này sao? Ta sẽ không phải dạy dỗ tình dịch của mình đấy chứ?

Đường Nhã tức giận đánh hắn một cái:

- Ngươi biết là ta cám ơn việc gì, đừng giả ngốc nữa.

Bối Bối vươn tay kéo Đường Nhã vào lòng:

- Tiểu Nhã, ta thừa nhận lúc trước ta đồng ý gia nhập Đường Môn là vì thích ngươi, xem như là nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu). Nhưng sau này tu luyện công pháp Đường Môn, ta lại phát hiện Đường Môn còn rất nhiều bí ẩn. Tuy tông môn đã xuống dốc nhưng nếu chúng ta có thể dựa vào chính mình vực dậy Đường Môn, đây chẳng phải là một chuyện thú vị sao. Vì thế những chuyện ta làm không những là vì ngươi mà còn vì chính ta.

Đường Nhã chớp chớp mắt:

- Nếu như vậy nếu ta không thích ngươi, ngươi có tiếp tục vì Đường Môn mà cố gắng không?

Bối Bối biến sắc hổn hển:

- Đùa người ta sao?

- Ha ha.

Đường Nhã trêu tức Bối Bối:

- Ta chỉ thích nhìn sắc mặt của ngươi bây giờ, lúc nào cũng nghiêm trang đạo mạo không mệt sao!

Bối Bối kí nhẹ vào đầu nàng:
Bối Bối mỉm cười:

- Có mục tiêu để cố gắng chắc chắn không phải chuyện xấu, hơn nữa tuổi hắn còn nhỏ, nhận thức cũng chưa nhiều, khúc mắc gì cũng có thể gỡ bỏ. Điều quan trọng nhất đối với hắn chính là trước hai mươi tuổi có thể đột phá ba mươi cấp.

Lúc này Hoắc Vũ Hạo đã tỉnh táo, trên khuôn mặt còn có vài dòng bạch sắc khí lưu di chuyển, đôi mắt đạm đạm kim quang, Linh Mâu càng thêm thâm thúy.

Hoắc Vũ Hạo cố gắng tu luyện cố nhiên là để tăng cường tu vi, nhưng trọng hiếu hơn chính là thể nghiệm khác biệt sau khi tu luyện Huyền Thiên Công.

Được Bối Bối và Đường Nhã trợ giúp, thể chất của hắn đã có thay đổi, Huyền Thiên Công lại là một công pháp vô cùng ưu tú, bọn hắn di chuyển bốn ngày, Hoắc Vũ Hạo cũng tu luyện bốn ngày. Trong bốn ngày này Hồn Lực đã hoàn toàn chuyển hóa thành Hồn Lực của Huyền Thiên Công. Trong quá trình chuyển hóa, Hồn Lực hỗn tạp trong cơ thể hắn không ngừng được chắt lọc trở nên tinh thuần, mỗi lần tu luyện hoàn thành bản thân đều vô cùng thoải mái, hiệu quả khôi phục sức lực còn tốt hơn đi ngủ.

Tuy Hồn Lực gia tăng không nhiều nhưng chất lượng lại ngày càng cao. Sau khi tu luyện Huyền Thiên Công, Hoắc Vũ Hạo cảm giác được cơ năng cơ thể tăng cường rõ rệt.

Sự tiến bộ thần tốc này là lần đầu tiên trong khi tu luyện hắn cảm nhận được, làm sao lại không điên cuồng cố gắng đây.

- Tiểu Hoắc, không cần phải như thế, nên nghỉ ngơi một chút đi. Nếu ngươi cứ tu luyện thế này chẳng bao lâu sẽ trở thành tượng gỗ đấy.

Đường Nhã nghiêm túc khuyên bảo.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu:

- Vâng, lão sư.

Đường Nhã buộc miệng cười:

- Không cần phải nhu thuận thành thực như thế, chán chết được. Đi thôi, sắp đến học viện rồi, mấy hôm nay ngươi toàn tu luyện, ta cũng chưa kịp nhắc nhở một chút về những việc cần chú ý khi vào học viện. Nghỉ ngơi một lát thong thả đầu óc rồi lắng nghe ta nói.