Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 239 : Bán Kết (Trung)
Ngày đăng: 11:56 30/04/20
Vương Ngôn nói:
- Ngoài học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, học viện Đế Áo của đế quốc Thiên Hồn cũng là kình địch của chúng ta. Trong cuộc thi này, chỉ có ba học viện có đệ tử đạt bậc Hồn Đế là học viện Sử Lai Khắc chúng ta, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Đế Áo. Học viện Đế Áo chính là học viện Hoàng Gia của đế quốc Thiên Hồn. Tất cả thành viên của hoàng thất đều vào đó học tập. Lần này đội hình thi đấu của bọn họ mạnh nhất từ trước đến nay, vẫn là một Hồn Đế và sáu Hồn Vương. Có điều, bọn họ lấy tu luyện Hồn Sư là chính và Hồn Đạo Sư phụ trợ. Bảy thành viên đội chính thức, có hai Hồn Vương là Hồn Đạo Sư. Có điều, theo quan sát của ta, trình độ của bọn họ tối đa chỉ là Hồn Đạo Sư cấp bốn như Thái Đầu.
- Còn đối thủ cuối cùng, là học viện Tinh La của đế quốc Tinh La. Nói một cách tương đối, trong ba học viện này, học viện Tinh La có vẻ có thực lực yếu nhất nhưng không hẳn là dễ đối phó. Vì chúng ta đang ở đế quốc Tinh La, là sân nhà của bọn họ. Với lại, mặc dù đội của bọn họ không có Hồn Đế nhưng tổng thể thực lực cũng không hề yếu, cả đội có đến sáu Hồn Vương. Bọn họ một đường chiến thắng đến đây ít ra thuận lợi hơn chúng ta rất nhiều.
- Vào đến vòng Bán Kết này rồi thì chỉ còn hai trận chiến cuối cùng nữa thôi, hai trận chiến này đối với chúng ta cũng vô cùng gian nan mặc dù chúng ta đã có hai Hồn Đế là Tiểu Đào và Thược Hành. Nhưng xét tổng thể, thực lực của đối thủ đều không hề kém chúng ta, thậm chí còn muốn vượt qua chúng ta nữa. Cho nên, nếu chúng ta muốn đạt chức quán quân lần này chỉ còn cách, liều mạng. Dốc hết toàn lực mới có cơ hội. Giống như lần trước chúng ta gặp phải học viện Chính Thiên vậy.
Ngữ điệu của Vương Ngôn không còn thoải mái nữa, khiến mọi người nghe xong cũng cảm thấy nặng nề.
Đúng vậy! Đội hình của bọn họ có hai Hồn Đế và một chủ khống Hồn Vương là Lăng Lạc Thần nhưng thực lực của những thành viên dự bị còn kém nhiều lắm.
Bốn Hồn Tông, mà người có tu vi cao nhất là Từ Tam Thạch còn chưa đạt đến cấp 47, nhưng người còn lại thì không cần phải nói. Kế đến là ba người 12 tuổi, Vương Đông là Hồn Tôn, Tiêu Tiêu miễn cưỡng có thể xem là Hồn Tông còn Hoắc Vũ Hạo chỉ mới là Đại Hồn Sư thôi. Cho dù cả ba có thiên phú là Vũ Hồn Song Sinh thì sao? Tu vi vẫn còn quá thấp. Trong cuộc thi đấu lớn như thế này, bọn họ có tác dụng gì chứ?
Theo sắp xếp của Vương Ngôn, trận đoàn chiến, khả năng Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông được cùng tham gia khá hơn, nhưng nếu hai người họ cùng tham gia thì chỉnh thể thực lực của cả đội sẽ bị kéo xuống. Tuy Hoắc Vũ Hạo có hồn kỹ cực mạnh, hắn và Vương Đông còn có Vũ Hồn dung hợp kỹ là Hoàng Kim Lộ nhưng gặp phải đối thủ mạnh như vậy, bọn họ có thể phát huy được bao nhiêu %? Nhất là với những người đã biết rõ thực lực của bọn họ.
Vương Ngôn nhìn một lượt hết các đệ tử trong phòng, dĩ nhiên hắn cũng nhìn ra không có người nào tràn đầy tự tin cả, hắn bình thảnh nói tiếp:
- Từ ngày đầu đến đây, ta đã không nghĩ lần này học viện chúng ta vẫn giành được chức quán quân. Vì căn bản, chúng ta không có thực lực của quán quân. Chúng ta có thể đi đến đây, ta đã vô cùng thỏa mãn. Cố gắng của các ngươi ai cũng nhìn thấy rõ, các ngươi đã liều mạng mình bảo vệ lấy danh dự của học viện Sử Lai Khắc. Cho nên, ta hi vọng trận đấu kế tiếp các ngươi đừng tự đặt cho mình quá nhiều áp lực. Bất kể kết quả như thế nào, khi về đến học viện Sử Lai Khắc ta cũng xin học viện ban thưởng.
Những lời này rơi vào tai bảy người Sử Lai Khắc Thất Quái dự bị đúng là khích lệ, vì bọn họ thật sự đã bỏ ra nhiều lắm. Nhưng vào tai ba người Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành và Lăng Lạc Thần lại vô cùng chói tai. Bản thân bọn họ là thành viên chính thức, đồng thời cũng đã tham gia thi đấu nhưng làm sao khó khăn bằng bảy thành viên đội dự bị. Từng câu từng chữ Vương Ngôn vừa nói như những mũi dao nhọn đâm thẳng vào trái tim của bọn họ, nhưng bọn họ không thể lên tiếng nói được gì.
Vương Ngôn dường như không nhìn thấy hai mắt đầy lửa của ba người Mã Tiểu Đào, hắn lại bình thản nói:
- Hóa ra thực lực của bọn họ đều nhờ dược liệu mới có được.
Bối Bối gật đầu nói:
- Không thể phủ nhân dược liệu mang đến nhiều lợi ích cho Hồn Sư chúng ta nhưng có câu, tốt quá hóa xấu, bất cứ dược liệu này cũng sẽ có một chút độc tố. Đệ có hỏi Mã học tỷ và Đái học trưởng, học viện Sử Lai Khắc chúng ta trước nay cấm các học viên không được dùng dược liệu gia tăng tu vi. Bời vì phương pháp này không có tương lai, nếu dùng nhầm, có thể sẽ chặt đứt con đường bước lên cấp bậc Phong Hào Đấu La.
Giọng nói của Mã Tiểu Đào từ phía sau truyền đến.
- Bối Bối, đệ cũng biết không ít đấy. Đệ chỉ ở ngoại viện làm sao biết được nhiều chuyện của nội viện như vậy?
Bối Bối xoay người mỉm cười nhìn Mã Tiểu Đào nói:
- Học tỷ, đệ không thể nói được.
Mã Tiểu Đào lặng người một lát rồi nó.
- Tại sao lại không được? Nói.