Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 306 : Đường Môn (Thượng)
Ngày đăng: 11:57 30/04/20
Vương Đông vội cướp lời:
- Con bước ra trước, dĩ nhiên là con.
Mục lão bỗng nhiên nói tiếp:
- Hay là thế này, hai con cùng viết đáp án của mình lên tay của ta, được chứ?
Nói xong lão liền đưa hai tay của mình ra.
Đôi tay của lão khác xa với gương mặt già nua đầy nếp nhăn kìa, bàn tay thon dài đầy rức sống, mơ hồ lóe lên ánh sáng, nhưng lại không giống như tay của Vương Đông, mà lại có chút hương vị cổ xưa.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liếc mắt nhìn nhau, cả hai lần lượt cầm lấy hai tay trái phải của Mục lão.
Mục lão mỉm cười nói:
- Bắt đầu đi.
Sau đó đồng thời trên hai lòng bàn tay của lão, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bắt đầu viết ra con đường tu luyện mà mình đã chọn, kia cũng là con đường sẽ theo bọn họ cả đời.
Nụ cười trên khóe môi Mục lão càng lúc càng tươi, khi cả hai viết xong, lão liền nắm hai tay của mình lại.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nhìn nhau, ánh mắt đầy vui mừng xen lẫn sợ hãi, nhất là Hoắc Vũ Hạo. Từ khi hắn bị Mục lão vạch trần vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt, hắn tuy vẫn chìm sâu vào minh tưởng nhưng lòng vẫn không yên. Lúc này Mục lão giao khối Hồn Cốt cho hắn cũng đồng thời làm hắn yên tâm lại, đồng thời hắn cũng bắt đầu tin lời Mục lão, học viện sẽ không hỏi nhiều về lai lịch vũ hồn thứ hai của hắn.
Kế đến là hấp thu Hồn Cốt, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lần lượt ngồi xuống hai bên Mục lão.
Vương Đông nhẹ nhàng vuốt ve khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt, đồng thời, tay trái của hắn bắt đầu lấp lánh ánh sáng, Hoàng Kim Chi Mang từ từ rót vào Quang Chi Phá Ma, khiến khối Hồn Cốt kia cũng từ từ lóe sáng. Nguyên tố ánh sáng nồng đậm lại xuất hiện, cơ thể Vương Đông dần trở nên trong suốt, hai cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp lặng lẽ xuất hiện, bao trùm lấy cơ thể hắn, từng vòng ánh sáng rực rỡ bắt đầu khuếch tán ra bên ngoài.
Rõ ràng khối Hồn Cốt mà Mục lão vừa đưa cho hắn là lấy từ học viện chứ không phải phần thưởng của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái. Nó cũng được đích thân lão chọn, tuyệt đối đảm bảo phù hợp và hữu dụng nhất.
Hơi thở Quang Minh bắt đầu dao động, Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt sau khi được rót vào Hoàng Kim Chi Mang cũng bắt đầu dung hợp vào cánh tay phải của hắn. Vương Đông chỉ cảm thấy từ nơi ấy truyền đến cảm giác ấm áp, hoàn toàn không có chút đau đớn nào.
Có sự trợ giúp từ Hoàng Kim Chi Mang, hơn nữa vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của hắn đã được hơi thở quang minh khổng lồ tẩy rửa sau lần chìm sâu minh tưởng, nên việc hấp thu khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt là chuyện vô cùng dễ nàng. Nhưng nếu xét về mặt hòa hợp thì hắn còn kém xa Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo vừa cầm lấy khối hồn cốt cánh tay trái của Băng Bích Hạt liền cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nếu khối Hồn Cốt này ở trên tay các hồn sư khác nhất định sẽ cảm thấy lạnh thấu xương, ngay cả Mục lão cũng phải sử dụng Quang Minh lực áp chế nó.
Nhưng trong tay Hoắc Vũ Hạo lại khác, cảm nhận của Hoắc Vũ Hạo, ừ đúng là thân thiết, hoàn toàn không có chút lạnh giá nào.
Trước ngực Hoắc Vũ Hạo lóe ra quầng sáng màu xanh biếc, sau lưng cũng sáng lên, khối hồn cốt thân thể của Băng Bích Đế Hoàng Hạt dường như vì sự xuất hiện của khối hồn cốt cánh tay trái này mà bừng tỉnh. Khí thế vương giả của Băng Bích Đế Hoàng Hạt liền chậm rãi lan ra bên ngoài, còn khối hồn cốt của Băng Bích Hạt trên tay Hoắc Vũ Hạo giống như sống lại, không ngừng run rẩy, kế đến tựa như đứa trẻ trông thấy mẹ, vù một cái bay lên chui thẳng vào cánh tay Hoắc Vũ Hạo.