Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 310 : Thi đấu (Trung)
Ngày đăng: 11:57 30/04/20
Chu Y lặng lẽ đứng một bên nhìn mấy cô cậu bé đầy nhiệt huyết tuổi trẻ, hoàn toàn không có ý định cắt ngang. Vì cô biết rõ ba đứa nhóc kia trong cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái đã làm được những gì. So với cuộc thi ấy thì trận đấu ngày hôm nay chỉ xem như là gãi ngứa thôi. Mộc Cận à, hừ hừ.
- Đến giờ rồi, vào bàn thôi.
Vương Đông vô cùng hưng phấn, vừa nói vừa nhảy tưng tưng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hai đội lần lượt được lão sư chủ nhiệm dẫn vào bên trong Đấu Hồn Khu. Bầu không khí ồn ào trên khán đài nháy mắt liền trở nên yên tĩnh.
Rõ ràng trận đấu này chính là trận đấu đại diện cho hai lớp mạnh nhất của năm hai. Mà sự chênh lệch của hai bên cũng vì sự trở về của ba người Hoắc Vũ Hạo mà cân bằng trở lại. Lúc này ai cũng muốn xem rốt cuộc sau nửa năm tu luyện, những người bạn cùng niên học với mình đã trưởng thành như thế nào.
Có điều lúc này hẳn là không ai chú ý đến bên một góc khuất của sàn đấu, lặng lẽ xuất hiện hai bóng người, nhìn tướng mạo bọn họ, còn không phải là viện trưởng hệ Vũ Hồn Ngôn Thiểu Triết và chủ nhiệm Đỗ Duy Luân hay sao?
Trong hệ Vũ Hồn làm sao có chuyện gì có thể lọt qua cặp mắt của chủ nhiệm Đỗ Duy Luân được? Mà hắn biết thì cũng đồng nghĩa với việc Ngôn Thiểu Triết cũng biết.
Còn việc tại sao Ngôn viện trưởng lại chú ý đến động tĩnh của đệ tử năm hai như vậy, tất cả cũng vì ba cô cậu Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu. Hôm nay Ngôn Thiểu Triết có mặt cũng là để xem thành quả bế quan của ba người bọn họ.
Đỗ Duy Luân nhỏ giọng nói:
- Viện trưởng, sao chúng ta không ra bên ngoài mà trực tiếp xem trận đấu?
Ngôn Thiểu Triết lắc đầu nói:
- Quên đi. Nếu ta đến thì đám nhóc kia sẽ cảm thấy kỳ lạ. Ta không muốn việc học tập bình thường của mấy đứa Hoắc Vũ Hạo bị ảnh hưởng. Để trận đấu này kết thúc, ta sẽ dẫn bọn chúng đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Hy vọng sẽ có thu hoạch.
- Mọi chuyện thật không ngờ!
Lấy hai người bọn họ làm trung tâm, một vùng xung quanh với đường kính năm thước tức thì liền bừng sáng, quầng sáng này vô cùng rực rỡ và kỳ lạ, đan xen ba màu xanh tím vàng ánh kim đẹp mắt vô cùng.
Sau lưng Vương Đông bỗng xuất hiện một ảo ảnh Quang Minh Nữ Thần Điệp thật lớn.
Còn sau lưng Hoắc Vũ Hạo là một đôi mắt phát sáng màu vàng kim thật to, ẩn ẩn ở khóe mắt là một tia sáng màu tím.
Hai ảo ảnh này vừa xuất hiện liền lập tức hòa vào nhau.
- Tránh.
Đái Hoa Bân hét lớn không chút do dự, cả nhóm người vốn cùng nhau xong đến nay nháy mắt tách ra làm hai chuyển sang đánh về hai bên sườn.
Tình huống này của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông không phải xuất hiện lần đầu tiên, lần sát hạch Tân Sinh, cả hai bọn họ cũng nhờ chiêu này mà chiến thắng ba người Đái Hoa Bân, Chu Lộ và Thôi Nhã Khiết giành chức quán quân. Nên lúc này thấy bọn họ chuẩn bị sử dụng nữa, Đái Hoa Bân không hoảng mới lạ.
Có điều, sau khi bình tĩnh lại, Đái Hoa Bân thầm mắng Hoắc Vũ Hạo điên rồi. Trận đấu vừa bắt đầu mà hắn đã dùng Vũ Hồn dung hợp kỹ. Hơn nữa kỹ năng gọi là Hoàng Kim Lộ này của hắn và Hoắc Vũ Hạo, tuy lực công kích rất mạnh nhưng có yếu điểm là chỉ tấn công được theo đường thẳng, mà sử dụng xong, bọn họ sẽ tiêu hao ít nhất 7-8 phần hồn lực, thế thì làm sao chiến đấu tiếp được nữa? Như thế còn không phải điên là gì? Chẳng lẽ hắn nghĩ bọn họ sẽ đứng yên chờ hắn đánh đến sao?
Đái Hoa Bân phản ứng nhanh, mấy người còn lại cũng không chậm! Nhất thời bảy bóng người liền dạt về hai phía tránh xa phạm vi tấn công của chiêu Hoàng Kim Lộ kia.
Có điều, cột sáng ba màu bay vọt đi được chừng hai thước thì biến mất.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lại một lần nữa xuất hiện, bọn họ nào có sử dụng Vũ Hồn dung hợp kỹ nào, cả hai thậm chí còn không có nắm tay sử dụng Hạo Đông lực, nhưng chỉ trong ngắn ngủi vài giây đã chạy qua được một nửa sàn đấu, đến ngay vị trí khi nãy đội của Đái Hoa Bân tản ra, đồng thời đánh về những hướng khác nhau.
Kỹ năng Mô Phỏng hoàn hảo, nương theo Tinh Thần lực tăng lên, Hoắc Vũ Hạo càng lúc càng sử dụng thành thạo kỹ năng này, nhất là sau khi bế quan, hắn đã hoàn toàn lĩnh ngộ được kỹ năng này, đồng thời niên hạn của nó cũng tăng lên, phạm vi sử dụng kỹ năng Mô Phỏng cũng từ đường kính ba thước tăng lên năm thước.