Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 36 : Sơ lược Hồn Đạo Khí (1+2)

Ngày đăng: 11:53 30/04/20


Chu Y lão sư đứng trước các học viên thì hết sức bá đạo, vậy mà lúc này ở trước mặt người trung niên tên Phàm Vũ này thì điềm đạm hơn rất nhiều:

- Ý ta là cái chuyện lần trước ngươi nói đấy, cái giả thuyết khi Hồn Sư có thuộc tính tinh thần thi triển Hồn Đạo Khí ấy.

Bà vừa nói xong, hai mắt Phàm Vũ đã sáng rực lên, ánh mắt vô thức chuyển sang Hoắc Vũ Hạo ở bên cạnh.

- Vũ Hồn của hắn có thuộc tính tinh thần à?

Chu Y gật đầu nói:

- Chính xác, hắn là Hoắc Vũ Hạo, là tân sinh năm nay. Vũ Hồn Bản Thể, Linh Mâu, thuộc tính tinh thần.

Pham Vũ chăm chú quan sát Hoắc Vũ Hạo mấy lần rồi lắc đầu nói:

- Không ổn, thân thể và hồn lực của hắn quá yếu. E rằng Hồn Đạo Khí có uy lực thấp nhất hắn cũng không sử dụng nổi. Hơn nữa ngươi xem, thiên phú hắn vô cùng kém, thua xa yêu cầu của ta.

Chu Y hừ một tiếng, nói:

- Ngươi coi thường mắt nhìn người của ta à? Không sai, thực lực Hoắc Vũ Hạo lúc này còn yêu. Nhưng quan trọng là vũ hồn của hắn, không hề tầm thường. Ta đã từng thử nghiệm qua rồi. Hoắc Vũ Hạo, ngươi cho hắn mở rộng tầm mắt đi.

- Dạ.

Hoắc Vũ Hạo từ nãy giờ chỉ làm người xem bên ngoài, vừa nghe Chu Y nói liền lập tức thi triển Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng lên người vị trung niên kia.

Nhưng, ngay lập tức Hoắc Vũ Hạo bị chính hành động này của mình làm giật mình. Khi Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của hắn bao bọc người trung niên kia thì người này khẽ cau mày, cũng chính trong lúc ấy, Hoắc Vũ Hạo có cảm giác trước mặt mình dường như có một con cự thú kinh khủng đột nhiên há miệng muốn nuốt lấy mình. Cảm giác này không chỉ làm hắn hoảng sợ, còn đánh thức cả Thiên Mộng băng tằm đang chìm trong giấc ngủ say, sau đó chợt có một luồng khí ấm áp xuất hiện xoa dịu Tinh Thần Thức Hải của hắn, nhờ thế cơn sợ hãi kia mới dần dần biến mất.

Khí tức khủng bố từ Phàm Vũ chỉ xuất hiện trong giây lát rồi biến mất nên Hoắc Vũ Hạo đã có thể dễ dàng hoàn thành Tinh Thần Tham Trắc Công Hưởng.

- A !!!

Chỉ cần vài giây ngắn ngủ, Phàm Vũ đã thấy được sự ảo diệu từ Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo, đôi mắt bình tĩnh nhất thời nổi lên từng gợn sóng.

- Còn có loại vũ kỹ tinh thần thuộc tính như thế này sao? Loại hồn kỹ này còn xuất phát từ Thập niên Hồn Thú nữa chứ!

Phàm Vũ nhìn chằm chằm hồn hoàn màu trắng bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, hoàn toàn không thể giải thích được, nhưng vẻ mắt hắn lúc này ngoại trừ sự khó hiểu, còn có kinh ngạc và vui mừng.

Hoắc Vũ Hạo dĩ nhiên vẫn không nói ra sự tồn tại của Thiên Mộng băng tầm, tất cả mọi chuyện hắn lại một lần nữa đổ hết lên đầu Phong Phí Phí.

- Thập niên Phong Phí Phí?

Cả Phàm Vũ lẫn Chu Y sau khi nghe hắn nói lai lịch hồn hoàn đều bất ngờ giật mình, không biết nói gì nữa.

Phàm Vũ gật đầu nói:

- Có thể vì Vũ Hồn của tiểu tử này là Vũ Hồn Bản Thể, còn là trường hợp biến dị có thuộc tính tinh thần. Lúc hắn hấp thu hồn hoàn lại chọn hồn thú không hợp thuộc tính nên mới sinh ra biến dị. Vũ Hồn tinh thần hấp thu Hoàn Hoàn phong thuộc tính mà không bị cắn trả đã là kỳ tích rồi, không ngờ trong họa được phúc, còn xuất hiện hồn kỹ biến dị, kỳ tích này chỉ sở không thể tái hiện nữa đâu.
- Ngươi đừng quá cố chấp như thế, Định trang Hồn Đạo Khí của ngươi không chỉ thiếu người sử dụng thích hợp mà giá thành chế tạo cũng không nhỏ chút nào, không thể nào làm ra số lượng lớn để sử dụng đâu.

Phạm Vũ ngạo nghễ nói:

- Hồn Đạo Khí vốn chỉ có một vài hồn sư vĩ đại mới có thể hoàn toàn phát huy ra được uy lực cường đại của nó. Ta nghiên cứu chế tạo Định trang Hồn Đạo Khí này hoàn toàn không phải để sản xuất ra quy mô lớn. Chỉ cần một số ít hồn sư có thể sử dụng là xem như ta thành công rồi, như vậy Định trang Hồn Đạo Khí mới có thể trở thành đòn sát thủ đặc biết nhất học viện Sử Lai Khắc chúng ta.

- Hòa đại ca, Định trang Hồn Đại Khí là gì thế?

Hoắc Vũ Hạo tò mò hỏi Hòa Thái Đầu.

Hòa Thái Đầu ha ha cười đáp:

- Hồn Đạo Khí có rất nhiều loại, nhất thời ta cũng không nói rõ ràng được, chủ yếu có thể chia ra hai dạng chính là: Cận thể Hồn Đạo Khí và Viễn trình Hồn Đạo Khí (M2: 2 loại gần với xa đó). Trong đó đa số những Hồn Đạo Khí bình thường chúng ta sử dụng đều thuộc loại Cận thể Hồn Đạo Khí, nó cũng giống như vũ khí bình thường của chúng ta, sau khi được rót hồn lực vào thì có khả năng công kích mạnh mẽ. Có thể nói một cách tương đối, trong một phạm vi nhất định, lực công kích từ Cận thể Hồn Đạo Khí mạnh hơn một chút. Còn Viễn trình Hồn Đạo Khí thì sau khi được rót hồn lực vào, sẽ có khả năng công kích một vật ở xa. Hồn đạo khí uy lực càng mạnh thì càng cần nhiều hồn lực, nói cách khác, hồn sư có tu vi càng cao, càng có thể sử dụng hồn đạo khí có uy lực mạnh mẽ.

- Mà Định trang Hồn Đạo Khí này là một loại Hồn Đạo Khí đặc biệt do lão sư tổng hợp các nghiên cứu từ trước đến nay của các cổ nhân mà thành. Nó có thể công kích vật ở xa nhưng lại không cần rót nhiều hồn lực vào. Vừa rồi quá trình ta sử dụng nó ngươi cũng thấy rõ rồi đấy, nói đơn giản thế này, chỉ cần chia hồn đạo khí thành hai bộ phận, hồn đạo khí và kíp nổ, hồn đạo khí tác dụng với kíp nổ sẽ đươc bắn ra ngoài.

- Ưu thế lớn nhất của Định trang Hồn Đạo Khí chính là mức độ hồn lực tiêu hao rất nhỏ, cho nên không cần người thi triển phải có tu vi cường đại. Nhưng chổ thiếu hụt của nó là rất khó để nhắm bắn mục tiêu, nhất là mục tiêu có thể di động, cực kỳ khó bắn trúng. Và việc chế tạo đạn pháo cũng không dễ chút nào, cần sử dụng rấ nhiều tài liệu quý giá. Bình thường lão sư không cho ta tùy tiện sử dụng đâu.

- Lão sư từng nói, Định trang Hồn Đạo Khí về mặt lý thuyết có thể tăng lực công kích của hồn sư lên gấp mười lần. Bất quá, nó phải cần một vài hồn sư có thể trạng đặc biệt mới sử dụng được.

Có thể nói Hòa Thái Đầu không năng khiếu giải thích cho lắm, nên mọi thứ nói vẫn chưa được rõ ràng, nhưng bấy nhiêu cũng đủ để Hoắc Vũ Hạo hiểu biết sơ lược về Hồn Đạo Khí. Hắn mơ hồ hiểu được, vị Phàm Vũ lão sư kia trên phương diện Hồn Đạo Khí nhất định đạt được rất nhiều thành tựu lớn lao. Tiểu Nhã lão sư từng dặn dò mình sau này phải tham gia vào Hồn Đạo hệ, nếu mình có thể làm đệ tử của Phàm Vũ lão sư hiển nhiên là quá tốt rồi.

- Hoắc Vũ Hạo, chúng ta về thôi.

Đúng lúc này, Chu Y đột nhiên lên tiếng gọi.

Hoắc Vũ Hạo quay sang cúi chào Hòa Thái Đầu.

- Hòa đại ca, ta về đây. Hôm nay được quen biết ngươi ta rất vui.

Hòa Thái Đầu cười ha ha, nói:

- Ngươi là tân sinh năm nay à. Cố lên. Nếu năm sau ngươi còn ở đây, trở thành sư đệ ta thì tốt quá. Bình thường lão sư không cho ta ra khỏi đây đâu, chán lắm.

Vừa ra khỏi khu vực thí nghiệm, Chu Y lại mang hắn đi như bay về trước ký túc xá.

- Hoắc Vũ Hạo, lúc nãy những lời Phàm Vũ lão sư nói ngươi hẳn là đã nghe rõ. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết thế này, trong học viện, hắn là Đại sư chế tác Hồn Đạo Khí đệ nhất, nếu ngươi có thể làm đệ tử của hắn, tương lai nhất định không thể đo lường được. Bất quá, trước tiên ngươi phải có khả năng ở lại học viện này đã. Đi ăn cơm đi.

Thấy Chu Y đi khỏi rồi, Hoắc Vũ Hạo lập tức chạy về nhà ăn, lúc này, các đệ tử lớp khác đều đã hết giờ học, trước cửa nhà ăn toàn người là người.