Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 480 : Hoắc Vũ Hạo vs Vương Thu Nhi
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
Và người đang sợ hãi nhất có lẽ là Hòa Thái Đầu. Đấu Hồn Khu khá rộng lớn, nhưng tỷ thí luôn đặt quy định khoảng cách giữa hai bên là 100m. Khoảng cách quá lớn nhất định sẽ khiết khiến kéo dài thời gian tranh tài, nhất là đối với những Hồn Sư không am hiểu công kích từ xa sẽ là bất công. Hòa Thái Đầu vẫn gọi ra hồn đạo pháo đài, định dùng hỏa lực dày đặc áp đảo Thu Nhi. Nhưng hắn Thu Nhi thậm chí đã tới sát trước mặt, tốc độ khủng khiếp khiến Hòa Thái Đầu bất ngờ. Nhưng dù sao Hòa Thái Đầu cũng được huấn luyện Cực Hạn Đan Binh, trong lòng chấn động mà phản ứng cũng không chậm. Bỏ qua hồn đạo pháo đài, một tia sáng từ giữa ngực hắn bắn ra đẩy hắn bay nhanh về sau, vẽ thành một làn khói trắng giữa không trung, hắn cũng nhân thời gian ít ỏi đó, hai tay giơ lên, 6 cái ống pháo xuất hiện, hào quang dữ dội chiếu thẳng tới Thu Nhi đang đuổi tới. Kéo giãn khoảng cách, áp đảo bằng hỏa lực, một phương thức chiến đấu điển hình của Hồn Đạo Sư. Nhưng Thu Nhi trong giới Hồn Sư tuyệt đối khác biệt trong những kẻ khác biệt. Đối mặt công kích của Hòa Thái Đầu, cô nàng chẳng tránh chẳng né, tay phải giơ lên, Hoàng Kim Long Thương xuất hiện trong tay, mặc cho những tia hồn lực công kích bắn tới, nàng hét lên một tiếng, kim quang phụ thể, một con kim long hư ảo lóe lên phía sau, theo đó là tiếng long ngâm rền rĩ, Hoàng Kim Long Thương hóa thành tia chớp sáng chói ném thẳng tới Hòa Thái Đầu. - Ta kháo!
Hòa Thái Đầu hoảng hồn. Hôm trước Hoắc Vũ Hạo và Đông Nhi kể về năng lực của Thu Nhi, đặc biệt nhấn mạnh cái món vũ khí cường đại gần như thần khí này! Tia chớp vàng lóe lên, nháy mắt Hòa Thái Đầu chỉ cảm thấy lông lá toàn thân dựng hết cả lên, hồn đạo hộ tráo cấp 7 cấp tốc phóng ra, thân hình của hắn cũng cấp tốc hạ xuống mặt đất nhanh nhất có thể, trên vai thò ra hai khẩu pháo to đùng, lập tức khai hỏa, cao bạo đạn bắn chính xác vào mục tiêu hung hãn màu vàng kia. Phản ứng như thế, Thái Đầu vẫn không dám an lòng, thêm một quả pháo màu trắng nổ giữa trời, rồi ngưng kết thành một vòng bảo vệ hình tròn đường kính 3m. Đây cũng là một hồn đạo khí phòng ngự cấp 7, dùng đạn pháo kích hoạt, đó là vì nó có thể xuất hiện bất kỳ chỗ nào trên chiến trường, một món hồn đạo khí đặc chủng. Hòa Thái Đầu lúc này toàn lực phòng ngự. Khung trời gầm rú, hai quả cao bạo đạn nối nhau nổ tung, lực nổ tuy mạnh nhưng so ra chúng chẳng thể nào ngồi cùng mâm với Hoàng Kim Long Thương, tia chớp vàng xuyên qua bão lửa trùng trùng, lao thẳng vào vòng bảo vệ hình tròn. Lá chắn nháy mắt rung lên, một vòng tròn trắng toát bộc phát. Lá chắn này sau khi kích hoạt có thể tồn tại giữa không trung trong 30 giây. Dù nó không phải là định trang hồn đạo khí, nhưng trong số hồn đạo khí cấp 7, giá cả cũng rất cao, gọi là Thủ Hộ Thiên Sứ pháo. Sử dụng tốt, tác dụng hỗ trợ giải cứu đồng đội trên chiến trường rất cao. Đáng tiếc, lúc này Thủ Hộ Thiên Sứ lại rạn nứt. Hoàng Kim Long Thương khựng lại, cái bóng Hoàng Kim Long lóe lên trên thân thương, long ngâm hùng dũng. Thủ Hộ Thiên Sứ nháy mắt bị xuyên phá, Hoàng Kim Long Thương không giảm mà còn tăng tốc, truy sát Hòa Thái Đầu. Nhưng bất ngờ, Thu Nhi dừng lại, đứng tại chỗ lầm rầm niệm cái gì đó, như hướng lên trời cầu khẩn. Lúc này Hòa Thái Đầu thở phào nhẹ nhõm. Hoàng Kim Long Thương dũng mãnh, nhưng hắn cảm thấy uy năng trí mạng kia đã mất, không còn áp lực cực lớn đè nặng lên người hắn. Thủ Hộ Thiên Sứ pháo và hai quả cao bạo đạn dù gì cũng tiêu hao không ít uy năng. Tia chớp vàng tới trước mặt, chiến lược Hòa Thái Đầu thay đổi, một cặp chùy xuất hiện ở hai tay. Ngay cả Hoắc Vũ Hạo cũng lần đầu tiên nhìn thấy Hòa Thái Đầu sử dụng hồn đạo khí cận chiến, thật sự phải nhìn tới ngẩn ngơ, hai cây chùy này rất hợp với dáng anh ấy... Chùy dài mét rưỡi, mà đường kính đầu chùy lại hơn 1m. Thân chùy tỏa hào quang lôi điện. Lôi Đình Chiến Chùy, hồn đạo khí cấp 6. Mỗi cây đều là cấp 6 hết nha. Hòa Thái Đầu có thân hình cường tráng, múa cặp chùy này cực xứng tầm, cứ như trẻ con chơi đồ chơi. Đừng thấy Hòa Thái Đầu chỉ là Hồn Sư hệ thực phẩm, tuyệt học Đường môn hắn cũng chăm chỉ luyện tập, trong đó bộ Loạn Phi Phong Chuy Pháp là đặc biệt siêng năng nhất. Mắt thấy Hoàng Kim Long Thương đã tới trước mặt, Hòa Thái Đầu xoay nửa người, song chùy trước sau đánh tới Hoàng Kim Long Thương. Hắn rất tự tin, Lôi Đình Chiến Chùy ẩn chứa lực sấm sét bùng nổ, cộng thêm hồn đạo hộ tráo cấp 7, muốn cản Hoàng Kim Long Thương đã giảm uy thế xem ra không có vấn đề gì. Hòa Thái Đầu ứng biến rất tốt, lục quái Sử Lai Khắc còn lại cũng không thể tìm ra lỗi nào. Nhưng Thu Nhi không phải là một cô nương đánh bài theo lẽ thường, ngay cả Hoắc Vũ Hạo cho rằng hiểu rõ nàng nhất trong số những người ở đây cũng không ngờ nàng còn cách chiến đấu khác. "Keng!"
Tiếng kim loại va chạm vang lên chói tai, song chùy lần lượt đập vào Hoàng Kim Long Thương. Hoàng Kim Long Thương quả thật cứng rắn, kim quang sáng chói toát ra làm giảm hiệu quả lôi điện của hay cây chùy cấp 6. Hoàng Kim Long Thương dù đã giảm uy lực, nhưng vẫn đủ sức đẩy lùi Hòa Thái Đầu ba bước. Nhưng uy lực của nó đến đó là hết, lúc này bị gõ bay. Nhưng lúc này, Hòa Thái Đầu trợn mắt ngây ngốc nhìn Hoàng Kim Long Thương lóe hào quang, bóng người như xé rách không gian hiện ra chụp lấy Hoàng Kim Long Thương, quay một vòng đập thẳng xuống từ trên cao, nhắm vào đỉnh đầu Hòa Thái Đầu. Thu Nhi bất động đằng kia biến mất, nhưng lại xuất hiện một nữ chiến thần với Hoàng Kim Long Thương uy phong lẫm lẫm trước mặt Hòa Thái Đầu. Hoàng Kim Long Thương còn có thể dịch chuyển chủ nhân? Hoắc Vũ Hạo cũng tròn mắt kinh ngạc, không khỏi nhớ tới khi trước Thu Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, hứng trọn một đòn võ hồn tam hợp kỹ. Quá nhanh, Hòa Thái Đầu căn bản không thể nào phản ứng kịp, cặp Lôi Đình Chiến Chùy giơ lên cao, miễn cưỡng đỡ lấy một thương oanh sát. "Đùng —— " Một khoảnh khắc Hòa Thái Đầu chỉ cảm giác như mình bị một tòa núi to đập vào người. Hắn rất tự tin vào sức mạnh cơ bắp của mình, tu vi cũng là Hồn Đế, nhưng thực sự so đấu sức mạnh hắn và Thu Nhi có cách biệt quá lớn. Mọi người nhìn thấy rõ hai chân Hòa Thái Đầu lún xuống đài, đầu gối ngang mặt đất, cặp Lôi Đình Chiến Chùy hóa thành màu vàng. Hòa Thái Đầu nhận thấy đôi tay dường như không nghe theo mệnh lệnh của mình nữa, vô lục. Thu Nhi mượn lực phản chấn của cú đập, lộn một vòng vững vàng đứng trên đài, nghiêng người tung thêm một đòn hồi mã thương, thương kình dài cả tấc nhắm thẳng vào cổ họng của Hòa Thái Đầu. Đỡ? Hai cánh tay Hòa Thái Đầu chẳng còn nhúc nhích nổi, các ngón tay đau đớn vì lực đạo quá mạnh tác động, làm sao có khả năng mà đỡ. Mũi thương lạnh lẽo dừng lại cách cổ họng một tấc, Hòa Thái Đầu trừng trợn cả hai mắt, hắn cảm thấy mắt mở thật to, hắn chỉ cảm thấy trong thương kình có một cỗ năng lượng đang hấp thu linh hồn của hắn. Cảm giác tử vong gần kề thật sự chẳng hề dễ chịu. - Thu Nhi thắng. Ngôn Thiểu Triết lên tiếng đúng lúc, đằng kia Tiêu Tiêu hối hả chạy qua. Thu Nhi xoay thương cắm xuống đất, tiến lên đặt hai tay nện vào vai Hòa Thái Đầu, giúp hắn sửa lại hai cánh tay bị trật khớp. Thu Nhi cầm lấy hai bàn tay hắn, giựt mạnh về phía mình. "Cạch, cạch" hai tiếng, xương vai đã vào lại vị trí, đau đớn dữ dội làm cho Hòa Thái Đầu rớt mồ hôi, nhưng lúc này hắn đã cảm thấy được đôi tay của mình. - Đa tạ.
Hòa Thái Đầu méo mặt gắng gượng. Thực lực của hắn và Thu Nhi không cách biệt quá xa, thế nhưng Thu Nhi rất biết cách phát huy uy thế của nàng để khắc chế hắn. Lúc Thu Nhi áp sát trước mặt Hòa Thái Đầu, Hoắc Vũ Hạo tuyệt vọng nhắm mắt. Đã bị áp sát như thế, Hòa Thái Đầu đương nhiên chẳng có cơ hội nào trước Vương Thu Nhi. - Thái Đầu, ngươi không sao chớ?
Tiêu Tiêu chạy như bay đến cạnh Hòa Thái Đầu, vẻ mặt ân cần ôm lấy cánh tay hắn. Hòa Thái Đầu cười lớn:
- Chạy? Ta chạy đi đâu a! Ta chạy có nhanh cũng không thể thoát khỏi bàn tay Nam Nam chúng ta mà! Chỉ cần nàng kéo nhẹ một cái, ta sẽ lập tức trở về bên cạnh nàng, mặc cho sai khiến! Đúng không. Giang Nam Nam phát cáu:
- Chớ có khua môi múa mép, không được chia rẽ Vũ Hạo và Đông Nhi. Nghe rõ chưa? - Dạ, tuân lệnh.
Từ Tam Thạch đáp ngay không do dự. Đông Nhi không sốt ruột, nàng mơ hồ đoán ra được ý tưởng của Hoắc Vũ Hạo, hắn muốn đối thủ tiêu hao. Nhưng việc Hoắc Vũ Hạo không đối kháng chính diện với Thu Nhi làm cho nàng cảm thấy không vui cho lắm. Trong lòng hắn, Thu Nhi có vị trí như thế nào? Tính thời gian, Vũ Hạo phóng ra lĩnh vực cũng đã sắp cạn hồn lực. Vẫn là Đông Nhi hiểu rõ Hoắc Vũ Hạo nhất, đúng như nàng phán đoán, lúc này Hoắc Vũ Hạo hành động. Nhẹ nhàng như bông tuyết, Hoắc Vũ Hạo lặng lẽ áp sát Thu Nhi. Trong Tuyết Vũ Cực Băng Vực, hắn là chúa tể không gian này, lĩnh vực tự động ẩn giấu khí tức của hắn. Hai tay Hoắc Vũ Hạo lúc này có màu sắc khác nhau, tay trái băng xanh, tay phải băng trắng, nhẹ nhàng hạ xuống sau lưng Thu Nhi. Hồn lực đã không thể cung cấp cho lĩnh vực kéo dài nữa, thắng bại là lúc này. Thắng đương nhiên là quá tốt, thua cũng không sao, đã tiêu hao gần hết hồn lực của nàng ta. Thu Nhi ở ngay trước mặt, Hoắc Vũ Hạo lại thoáng do dự, nhưng tay trái vẫn đánh xuống. Lúc này, toàn tay trái của hắn bao bọc bởi băng tinh tỏa ánh sáng xanh ngọc huyễn lệ và bí hiểm. Chính lúc đó, Thu Nhi hành động. Đúng vậy, trong lĩnh vực, Thu Nhi không cảm nhận được một chút khí tức nào của Vũ Hạo, chính là uy năng của lĩnh vực. Nhưng là người có võ hồn Hoàng Kim Long, cảm giác của nàng mạnh đến cỡ nào? Uy hiếp đến sát người, dù nàng không nhận thấy khí tức đối phương nhưng trong lòng cũng lập tức xuất hiện nguy cơ. Hoàng Kim Long Thương đâm ra sau, thương ảnh liên miên bao trùm cả một khu vực, sắc nhọn như một con cự long thức tỉnh, long ngâm rền rĩ, bông tuyết tán loạn. Nhưng nơi này vẫn là Tuyết Vũ Cực Băng Vực của Hoắc Vũ Hạo, Tinh Thần Tham Trắc luôn chú ý Thu Nhi, lúc nàng sử thương tấn công, Hoắc Vũ Hạo cũng đã thay đổi vị trí. Chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung, Hoắc Vũ Hạo như một bông tuyết lướt qua Hoàng Kim Long Thương, tay trái vẫn tấn công, nhưng lại vỗ vào bên hông nàng. Nháy mắt bùng nổ, tốc độ của hắn tăng lên tối đa. Thu Nhi vì toàn lực thi triển Hoàng Kim Long Thương, hồn lực cũng đồng thời giảm mạnh làm cho phản ứng chậm nửa nhịp. Nhờ có Tinh Thần Tham Trắc, Hoắc Vũ Hạo nắm bắt thời cơ phải nói là cực chuẩn. Trúng! Tay trái Vũ Hạo nhẹ nhàng đánh vào eo Thu Nhi, cực hạn băng nháy mắt xâm nhập, Băng Đế Ngao phóng thích uy năng, sức mạnh cường đại vỗ Thu Nhi văng ra. Không chỉ vậy, Băng Bạo thuật cùng với Cực Hạn Băng xâm nhập, làm đóng băng huyết mạch bên hông Thu Nhi. Thực lực Thu Nhi quả thật mạnh mẽ, đối với người thường hông chính là chỗ yếu, lại còn là trung tâm phát lực. Khi hông có vấn đề, lập tức sẽ rơi vào quẫn cảnh không thể phát lực. Thu Nhi đứng yên ở đó như đã mọc rễ dưới chân, một chưởng Vũ Hạo vỗ vào hông cũng không đẩy nàng đi được. Ngay khi tay phải của hắn (??) chạm vào hông nàng, cảm giác cứ như chạm vào khối sắt kiên cố. Băng Bạo thuật và Cực Hạn Băng dù đã xâm nhập thành công vào cơ thể nàng, nhưng bàn tay của hắn ngay sau đó cũng bị bật lên. Hơn nữa khoảng thời gian tích tắc đó, Thu Nhi đã xoay ngửa người vòng lại. Không thấy Hoàng Kim Long Thương! Thu Nhi vốn cầm Hoàng Kim Long Thương trong tay phải, lúc này đã biến mất, thương ảnh dày đặc mới nãy cũng biết mất. Không ổn, bị lừa! Hoắc Vũ Hạo lập tức đoán ra huống không tốt. Thế nhưng chính lúc này, kinh nghiệm chiến đấu phong phú của hắn cũng bộc lộ. Nếu là người khác, lâm vào tình cảnh bất lợi phản ứng đầu tiên sẽ là chạy ra thật xa, càng xa càng tốt. Nhưng Vũ Hạo biết, hiện tại hắn không thể kéo giãn khoảng cách. Sức mạnh, tốc độ khi cận chiến của Thu Nhi bộc phát thế nào hắn đã từng nhìn thấy rõ. Dù có lĩnh vực che chắn hắn cũng chẳng có chỗ trốn, một khi khí thế giảm sút, e rằng một kích của Thu Nhi cũng không đỡ nổi, phải biết rằng hồn lực của hắn cũng đã tiêu hao bảy tám phần. Cho nên, Hoắc Vũ Hạo không chạy, tay phải thò ra như chớp, vỗ tới vai Thu Nhi. Tấn công là phòng thủ, cùng lúc đó Băng Hoàng Hộ Thể bao trùm toàn thân, bích quang lóe lên, Băng Hoàng Nộ sắp sửa bạo phát. Luận tốc độ ứng biến, có thể nói Hoắc Vũ Hạo đã đạt cực hạn, hơn nữa hắn nhận thấy một chưởng lúc nãy vỗ trúng Thu Nhi không hẳn vô ích. Băng Bạo thuật đã xâm nhập, nhưng hắn do dự không kích nổ, vì hắn cũng không biết Thu Nhi có ứng phó nổi uy lực Băng Bạo thuật hay không, nếu thật sự làm nổ tung cái eo của nàng, thì đó không phải chỉ là trọng thương bình thường. Hoắc Vũ Hạo hành động đủ thứ động tác, Thu Nhi chỉ hành động rất đơn giản. Vừa phát động, tất cả lưu loát hoàn mỹ. Hoàng Kim Long Thương đâm ngược ra sau, tiếp theo lập tức buông tay, lúc bị hắn vỗ vào eo, nàng chỉ hơi khựng người lại rồi vặn mình tung quyền. Lúc ngăn cản lĩnh vực, Thu Nhi phóng thích ra hồn kỹ thứ nhất Hoàng Kim Long Thể, khiến Hoắc Vũ Hạo mắc bẫy, lúc bị Hoắc Vũ Hạo vỗ trúng, nàng cũng không tăng cường phòng ngự, chỉ như vậy mới có thể đánh lửa Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo.