Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 508 : Trận đầu
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
Đối với người khác, cái thanh âm này rất xa lạ, nhưng đối với hắn là hết sức quen thuộc, thanh âm già nua lại tràn ngập uy nghiêm. Lúc trước, chính chủ nhân của cái thanh âm này đã chặn đường hắn. Làm cho Huyền Lão cũng phải kiêng kị.
Hắn chính là người còn lại của Hắc Bạch Song Thánh Long, Cực Hạn Đấu La cấp 99 đỉnh cấp, Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao!
Vậy mà hắn lại xuất hiện ở đây, lại còn tự thân xuất mã giúp Nhật Nguyệt đế quốc hư trương thanh thế. Hoắc Vũ Hạo hiện tại đã hoàn toàn có thể xác định, Thánh Linh Giáo cùng Nhật Nguyệt đế quốc có quan hệ cực kỳ mật thiết.
Quất Tử lúc này mới hắng giọng một cái, âm thanh dễ nghe của cô ấy thông qua Hồn Đạo Khí khuếch đại âm thanh truyền ra phía ngoài, truyền vào trong tai mỗi người. Nếu như nói thanh âm của Long Tiêu Dao là bày ra thực lực cường đại. Như vậy, thanh âm của Quất Tử, chính là thể hiện Hồn Đạo Khí công nghệ cao của Nhật Nguyệt đế quốc.
"Các vị con dân của Nhật Nguyệt đế quốc cho đến khách phương xa. Ở đây, ta thay mặt Nhiếp Chính Vương điện hạ, hoan nghênh các ngươi đã đến đây. Đồng thời, ta thay mặt Nhiếp Chính Vương điện hạ tuyên bố. Toàn bộ đại lục thanh niên cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái, hiện tại chính thức bắt đầu."
Lời dạo đầu vô cùng đơn giản, cũng không có lời nói dài dòng hay hoang đường như trên văn chương. Đây là phong cách của Từ Thiên Nhiên. Hết thảy lấy thực lực nói chuyện, ở trong mắt của hắn, nói nhiều chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.
"Nhiếp Chính Vương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế." Dân chúng của Nhật Nguyệt đế quốc đồng loạt quỳ rạp xuống đất, hành lễ với người mặc dù ngồi ở trên xe lăn, nhưng gần như đã lên ngôi trở thành Hoàng Đế kế tiếp, Nhiếp Chính Vương Từ Thiên Nhiên.
Từ Thiên Nhiên ngồi ở trên xe lăn, khuôn mặt vẫn mỉm cười. Đưa tay phải ra hướng về phía Quất Tử đã trở về bên cạnh hắn.
Quất Tử đem tay phải của mình đặt ở trong lòng bàn tay của hắn, sau đó ngồi xuống ở bên cạnh hắn, trên mặt nhàn nhạt mỉm cười.
Từ Thiên Nhiên vỗ vỗ tay của nàng. Không nói gì thêm, ánh mắt bình tĩnh nhìn sàn đấu phía dưới.
"Chúng ái khanh, nhập tọa đi." Từ Thiên Nhiên thản nhiên nói. Các đại thần của Nhật Nguyệt đế quốc lúc này mới dám ngồi xuống. Trước mỗi chỗ ngồi đều có kí hiệu. Không thể ngồi sai chỗ, nó tượng trưng cho địa vị của các đại thần.
Ngồi ở bên cạnh Nhiếp Chính Vương Từ Thiên Nhiên. Không phải Minh Đức Đường đường chủ Kính Hồng Trần. Mà là một gã trung niên mặc trường bào màu đen. Người này sắc mặt tái nhợt. Càng kỳ dị hơn chính là ở trên khuôn mặt của hắn tựa hồ có một tầng sương mù, làm cho người khác không thể thấy rõ ràng diện mạo của hắn. Còn Minh Đức Đường đường chủ Kính Hồng Trần thì ngồi ở bên cạnh Quất Tử.
"Tuyên đọc quy tắc của đại tái." Một cái thanh âm vang dội vang lên. Sau đó tuyên đọc quy tắc của đại tái lần này. Nội dung giống như tờ thuyết minh mà các chiến đội nhận được.
Tuyên đọc quy tắc xong. Một lão giả đi đến trước mặt loa phóng thanh ở bên trên đài chủ tịch, cao giọng nói: "Trận đấu đầu tiên của vòng loại. Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện đấu với Đồ Long tông. Hai bên chọn ra bảy đội viên, đi vào khu đợi chiến."
Khu đợi chiến ở ngay trước mặt khu nghỉ ngơi có mái che, là một cái khu vực chuyên biệt. Kỳ thật chỉ là ở khoảng cách 20 mét riêng rẽ đặt bảy cái ghế dựa mà thôi.
Khóe miệng của Hoắc Vũ Hạo biểu lộ một chút tiếu ý, khó trách vòng thứ nhất nhường lá thăm may mắn tiến thẳng vào vòng trong cho học viện Sử Lai Khắc. Hóa ra là vì mục đích này.
Dựa theo quy tắc của đại tái lần trước, trận đấu thứ nhất cũng nên có đội vô địch của kì trước. Nhưng lần đại tái này học viện Sử Lai Khắc được tiến thẳng vào vòng hai, nên tự nhiên sẽ do á quân của kì đại tái trước, Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện xuất hiện ở trong trận đấu đầu tiên của vòng một. Cái này không thể nghi ngờ chính là một chiêu trò của Nhật Nguyệt đế quốc.
Rất nhanh, Hoắc Vũ Hạo liền thấy người quen cũ. Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần hai huynh muội đi ở phía trước. Phía sau có năm tên thanh niên Hồn Đạo Sư chưa từng gặp qua. Trực tiếp đi vào trong khu đợi chiến.
Vòng thứ nhất đã không may mắn gặp phải Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện, Đồ Long Tông cũng phái ra bảy người đi vào trong khu đợi chiến. Bất quá, khiến Hoắc Vũ Hạo bất ngờ chính là, bảy người dự thi của Đồ Long tông cũng đều mang bộ dáng tràn đầy tin tưởng. Một chút khiếp đảm bởi vì người ta là á quân của kì đại tái trước cũng không có. Khí thế đúng là không tệ.
Kỳ thật, Hoắc Vũ Hạo cũng chưa hiểu lắm. Sau khi đại tái cho phép tông môn tham chiến, đối với tuyệt đại đa số tông môn. Bọn họ cũng không quá coi trọng học viện. Học viện dạy bảo đệ tử, tất nhiên sẽ có hạn chế về thời gian. Ngoại trừ một chút đặc thù thì học viện bồi dưỡng đệ tử rất khác biệt so với tông môn.
Gia nhập tông môn, cũng mang ý nghĩa cả đời đều phải gắn chặt với tông môn. Rất nhiều tông môn có được truyền thừa và lịch sử lâu đời, cũng có chỗ độc đáo của riêng nó.
Lúc ban đầu toàn bộ đại lục cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái cũng cho phép tông môn tham gia. Sau đó không biết bởi vì nguyên nhân gì mới hủy bỏ đi. Đồ Long Tông này cũng là một tông môn có truyền thừa đã hơn ngàn năm, đến từ Đấu Linh đế quốc. Là một tông môn theo truyền thống Hồn Sư nên vẫn kịch liệt bài xích Hồn Đạo Khí. Đối với Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện đại biểu đội, bọn họ chẳng những không thèm ngó tới, mà cũng không cảm thấy đây là một trận đấu mà mình sẽ thua.
"Trọng tài vào đấu trường. Tuyển thủ đầu tiên tham gia đấu loại cá nhân bước lên đài." Trên đài chủ tịch, thanh âm của vị lão giả phụ trách chủ trì truyền ra.
Bởi vì đã tham gia hai kì đại tái, Hoắc Vũ Hạo tự nhiên cũng sẽ so sánh hai kì đại tái với nhau. Mặc dù có chút không muốn thừa nhận, nhưng hắn vẫn có thể khẳng định, ở trong lòng mình, thật ra càng kì vọng ở kì đại tái này. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nó không màu mè giả tạo, toàn là chiến đấu thật sự với nhau. Đây mới là chân chính so tài. Xúc tiến Hồn Sư, Hồn Đạo Sư cùng trao đổi học tập thông qua đối kháng.
Trọng tài là một vị lão giả hơn 50 tuổi, bởi vì không có phóng ra Vũ Hồn nên không nhìn ra được tu vi. Người thứ nhất đại biểu Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện, quả nhiên là Mộng Hồng Trần. Thân là người có tu vi gần với Tiếu Hồng Trần nhất ở trong đoàn đội, nhưng nàng lại là người đầu tiên ra sân thi đấu. Có thể thấy được Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện đối với trận đấu thứ nhất này bắt buộc phải thắng. Đây không chỉ là vấn đề về thắng bại, còn quan hệ đến mặt mũi của Nhật Nguyệt đế quốc.
Về phía Đồ Long Tông, ra sân thi đấu lại là một người trẻ tuổi dáng người không cao. Diện mạo của hắn có chút đặc thù, đầu có chút bẹp, dáng người không cao, nhưng lại có vẻ vô cùng nặng nề. Đôi bàn tay đặc biệt lớn. khi mở bàn tay ra ở hai bên thân thể tựa như một cái quạt vậy.
Lúc này, dân chúng quan chiến vẫn duy trì im lặng, ngắn ngủi thời gian vẫn còn chưa làm bọn họ hoàn toàn tỉnh táo lại dưới sự uy áp ban nãy của Long Hoàng Đấu La.
"Đấu loại cá nhân, tiến hành cho đến khi một bên mất đi năng lực chiến đấu hoặc là nhận thua mới kết thúc, hoặc do ta phân định thắng bại. Tận lực không gây thương tàn cho đối thủ. Hiểu chưa?" Trọng tài trầm giọng nói với hai bên.
Nhưng mà cùng đối thủ bất đồng chính là, Mộng Hồng Trần không chỉ là một vị Hồn Sư, còn là một vị Hồn Đạo Sư. Hoắc Vũ Hạo bọn họ có thể nhìn ra nhược điểm của nàng, tự bản thân nàng ta cũng biết nhược điểm của mình là gì. Bởi vậy, nàng hoàn toàn có thể thông qua Hồn Đạo Khí để bù đắp nhược điểm của mình. Về phần nàng sẽ làm như thế nào, Đường Môn mọi người cũng không có khả năng biết được. Chỉ có thể thông qua quan sát trong trận đấu để phán đoán.
Thời gian chuẩn bị Hồn kỹ thứ năm của Điện Quang Chuẩn Hồn Vương Phong Thận này không ngờ lại rất dài, thân thể của hắn không ngừng vặn vẹo ở bên trong quang mang, dần dần biến mất. Quang mang màu tím nhạt giữa không trung dần dần biến thành màu tím đen. Một cái cánh màu tím dài ba thước như Hùng Ưng dần dần thành hình.
Cái này rõ ràng đã có vài phần giống Vũ Hồn Chân Thân. Trong mắt thần quang lóe lên, Mộng Hồng Trần rõ ràng cảm giác được mình đã hoàn toàn bị khóa chặt lại. Hiện tại nàng cũng không thể phân biệt được một kích kia của đối thủ đến tột cùng là phạm vi công kích hay là đơn thể công kích. Dưới cục diện bất lợi như vậy, Mộng Hồng Trần vẫn hết sức bảo trì bình thản. Mặt cười nhìn qua là một mảnh yên tĩnh, vô hỉ vô bi, không ai biết nàng đang suy nghĩ cái gì.
Đúng lúc này, ở giữa không trung, thân ảnh màu tím kia rốt cục động. Chỉ thấy quang ảnh màu tím nháy mắt mang theo một đường cầu vồng kinh thiên, vọt thẳng đến Mộng Hồng Trần.
Tốc độ của hắn thật sự quá nhanh, thế cho nên khi vọt tới được một nửa đường, đã sinh ra một tiếng nổ chói tai. Đây rõ ràng đã muốn tiếp cận tốc độ thanh âm mới đạt tới được.
Trong khoảnh khắc đó Mộng Hồng Trần liền minh bạch, một kích toàn lực bùng nổ của đối thủ này vẫn là đơn thể công kích. Nhưng mà tốc độ của đối phương cũng đã nhanh đến mức nàng muốn thi triển Băng Chi Khúc Xạ cũng không thể làm được. Tốc độ khủng khiếp như thế đã hoàn toàn vượt qua phạm vi nàng có thể lý giải được, cho dù ở trong những cường giả cấp bậc thất hoàn Hồn Thánh nàng đã gặp, cũng không ai có thể đạt tới loại trình độ này.
Quang mang màu tím đen trong nháy mắt bùng nổ đã ở trước mặt nàng.
Nhưng mà khi hai người gần va chạm với nhau, một tầng quang mang màu trắng nhạt đột nhiên từ ngực của Mộng Hồng Trần bùng phát ra, hóa thành một lồng ánh sáng chắn trước người của nàng.
Tới thời khắc quan trọng nhất, nàng cũng phải dựa vào Hồn Đạo Khí. Bản chất của Hồn Đạo Sư là không cách nào thay đổi được.
"Oanh___ "
Trong khoảnh khắc, thân thể của Mộng Hồng Trần đã bị màu tím kinh khủng kia cắn nuốt. Hồn Lực kịch liệt tấn công vào khiến cho mặt đất kim loại chung quanh xuất hiện mảng lớn nếp uốn. Mà ngay cả mặt băng do Băng Chi Khúc Xạ hình thành ra cũng bể tan tành. Có thể thấy được uy lực của một kích này có bao nhiêu cường hãn.
Dân chúng xem chiến tất cả đều ngừng thở, một kích như thế thật sự quá kinh người. Các bình dân mặc dù cũng biết Hồn Sư cường đại, nhưng ít khi tận mắt thấy Hồn Sư bộc phát ra năng lực như siêu nhân như vậy. Uy lực kinh khủng ở trên không khí phát ra từng đợt lốc xoáy mãnh liệt quét qua. Dường như màn phòng ngự ở phía sau sân đấu của Mộng Hồng Trần cũng nổi lên gợn sóng thật lớn.
Tầm mắt mọi người đều ngưng tụ ở giữa tử quang cực thịnh tất suy kia. Một gã Hồn Vương có thể đem công kích bùng nổ đến trình độ như vậy, đã đủ để tiếp cận cấp bậc Hồn Đế. Mà trên thực tế, nếu như đổi một vị Hồn Sư đối mặt với Phong Thận, có lẽ sẽ không cho hắn thời gian chuẩn bị dài như vậy. Cái Hồn kỹ thứ năm kia tụ lực thật sự là quá lâu.
Đối với chuyện này, Đồ Long Tông hiển nhiên là đã sớm có phán đoán, chính là bởi vì bọn hắn nhận định Mộng Hồng Trần nếu có năng lực kịch độc thì sẽ không chủ động đánh ở cự ly gần, lúc này mới kêu Phong Thận vừa lên đài thì ngay lập tức toàn lực ứng phó thi triển một kích mạnh nhất. Sự thật chứng minh, bọn họ đã thành công, ít nhất Phong Thận cũng đã thành công đem một kích mạnh nhất của mình thi triển ra được.
Nhưng mà, hắn thật sự thắng sao?
Màu tím dần dần tản đi, hai cái thân ảnh cũng xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người. Mộng Hồng Trần vẫn đứng ở vị trí lúc trước, giống như trước nay chưa từng di động qua. Lồng ánh sáng màu trắng nhạt đem thân thể của nàng hoàn toàn bao phủ ở bên trong. Còn Phong Thận thì ở trên mặt đất cách nàng khoảng hơn mười thước, quỳ một gối xuống trên mặt đất, song chưởng trước kia hóa thành cánh nay đã buông thõng xuống, giống như là mất đi xương cốt vậy. Miệng to thở hổn hển.
Cũng chưa phải vô địch hộ tráo, Mộng Hồng Trần thi triển cũng chưa phải vô địch hộ tráo a! Như thế xem ra, nàng ta dùng là phòng hộ Hồn Đạo Hộ Tráo, nhưng chỉ sợ cũng phải là cấp bảy. Nếu như là hồn đạo hộ tráo cấp sáu, dưới tình huống thừa nhận công kích có cường độ như thế, nàng không có khả năng còn có thể không chút sứt mẻ.
"Rầm." Phong Thận ngã xuống đất, hôn mê. Hoàn thành xong một kích mạnh nhất của mình, không chỉ song chưởng bị gãy, đồng thời còn đón nhận kịch độc của Chu Tình Băng Thiểm ở cự ly gần.
Bất quá, lúc này sắc mặt của Mộng Hồng Trần cũng rất khó coi. Nàng hiển nhiên không ngờ một lá bài tẩy của mình sẽ phải trình hiện trước mặt tất cả đối thủ nhanh như vậy. Công kích của Phong Thận thật sự quá mạnh mẽ, khiến cho hồn lực của nàng bị tiêu hao hơn bốn phần. Mới có thể dựa vào lực phản chấn của Hồn Đạo Khí cấp bảy đả thương nặng đối thủ.
Cái này tuyệt đối là chiến thuật đối phó. Nếu như Mộng Hồng Trần chỉ có ngũ hoàn, hơn nữa không có cường hãn phòng ngự Hồn Đạo Khí cỡ này. Như vậy, người thua chỉ sợ sẽ là nàng.
"Chúng ta nhận thua, hơn nữa xác định sẽ không để cho hắn tiếp tục dự thi. Xin giải độc cho hắn." đội trưởng của Đồ Long Tông rất dứt khoát ra quyết định.
Tiếng hoan hô cho đến giờ phút này mới bạo phát đi ra. Mộng Hồng Trần đại biểu không chỉ là Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện, đồng thời cũng có thể nói là đại biểu cho Nhật Nguyệt đế quốc. Ở nơi này, nàng vĩnh viễn cũng sẽ không thiếu người ủng hộ. Thắng liên tiếp hai trận, đó cũng thứ mà nàng nên đạt được.
Mấy trận kế tiếp, Đồ Long Tông không có ai có khả năng khắc chế Mộng Hồng Trần. Liên tục bốn người, dồn dập ngã xuống dưới kịch độc của nàng. Nhưng Hồn Lực của nàng cũng đã tiêu hao gần hết. Khi hai chiến đội so đấu thì chuyện này cũng là tất nhiên. Dù tu vi đã vượt qua cấp 65, nhưng Hồn Lực cũng là có hạn. Nếu như không phải trong số đối thủ chỉ có hai người đầu là cấp bậc Hồn Vương, chỉ sợ Mộng Hồng Trần đánh được bốn trận thì đã kiên trì không nổi rồi.
Để bảo đảm mình sẽ không bị thương, khi Mộng Hồng Trần đấu với đội trưởng của Đồ Long tông, nàng tuyên bố nhận thua, lui ra khỏi trận đầu của vòng đấu loại cá nhân, cuối cùng không thể hoàn thành một thắng bảy.
Mặc dù như thế, Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện đại biểu đội cũng đã cho thấy bọn họ thực lực cường đại như thế nào.
Tên đội viên thứ hai của bọn họ, là một vị Hồn Vương, Hồn Đạo Sư cấp năm. Cùng Đồ Long tông đội trưởng đại chiến một trận, cuối cùng thắng hiểm đối thủ.
Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện cũng đã trở thành người thứ nhất lọt vào vòng tiếp theo của đại tái lần này mà không cần trải qua thi đấu đoàn đội, ngay tại vòng đấu loại cá nhân lấy được 6 điểm, thành công qua vòng.