Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 517 : Ngây ngô dự thi

Ngày đăng: 12:00 30/04/20


Lợi lớn mê người, với lại lực ảnh hưởng của tam đại thế lực dưới lòng đất cơ hồ bao phủ toàn bộ đế quốc, tự nhiên cũng muốn mình có phần. Hàng năm đều đem đến cho bọn họ số lợi nhuận khổng lồ như vậy. Đây là ngành nghề làm lũng đoạn đế quốc, hơn nữa dưới tình huống kim loại quý lại là vật tư chiến lược, không cho phép xuất khẩu.

Tam đại thế lực dưới lòng đất đặt tên cho kì đại tái này là Minh Đô Hồn Đạo Sư tinh anh đại tái. Tầm ảnh hưởng là tương đương với toàn bộ đại lục thanh niên cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái.

Sau khi cân nhắc, trong tam đại thế lực dưới lòng đất, Hoắc Vũ Hạo lựa chọn bên có thực lực cường đại nhất, nhưng bị hai thế lực còn lại kiềm chế: Tịch Thủy Minh. Về phần tại sao, cũng chỉ có mình hắn biết.

Địa điểm của Tịch Thủy Minh là một quán rượu xa hoa, một trong những nguyên nhân chính hắn chọn thế lực này là vì nó khá gần với Minh Duyệt tửu điếm, không cần mất quá nhiều thời gian để đến đây. Dù sao, bây giờ Hoắc Vũ Hạo đi lại cũng không tốt. Đường xá quá xa cũng là một gánh nặng đối với hắn. Cũng không thể để Vương Đông Nhi đẩy hắn đi khắp nơi trong thành.

Thanh Sáp tửu điếm, một tửu điếm có cái tên khá hay, cách Minh Duyệt tửu điếm chỉ có hơn một cây số, khoảng cách với hoàng cung của Nhật Nguyệt đế quốc cũng chỉ có hai cây số mà thôi. Tuyệt đối ở trong khu vực vàng. Chẳng qua tên của tửu điếm này thường xuyên bị người khác gọi sai, rất dễ dàng hiểu lầm thành Tình Sắc tửu điếm (*). Nhưng cái tên này đã nói lên tất cả. Nơi này là sản nghiệp của Tịch Thủy Minh, về phần tổng bộ của Tịch Thủy Minh có ở tại đây hay không thì chẳng ai biết được.

( * tiếng hoa: Thanh và Tình đều phát âm là qing )

Quy mô bên ngoài của Thanh Sáp tửu điếm thoạt nhìn không lớn bằng Minh Duyệt tửu điếm, chỉ cao có 5 tầng, nhưng những người biết rõ nó mới hiểu được, vì toàn bộ hoạt động của nó đều nằm ở dưới tầng hầm.

Ở cửa chính của tửu điếm có bốn gã mặc đồ đen, thân cao trên hai thước, ánh mắt lạnh như băng quan sát kỹ lưỡng dòng người qua lại.

Bốn người Hoắc Vũ Hạo còn chưa đến gần, đã có một tên áo đen lao ra nghênh đón, khoát tay ngăn cản đường đi của bốn người.

"Hôm nay tửu điếm không mở cửa buôn bán, xin mời rời đi."

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói : "Chúng ta tới tham gia Minh Đô Hồn Đạo Sư tinh anh đại tái."

Tên áo đen lặng đi một chút, thái độ rõ ràng nhu hòa vài phần, địa vị của Hồn Đạo Sư ở Nhật Nguyệt đế quốc còn cao hơn ở những quốc gia khác, đắc tội với một vị hồn đạo sư, cho dù cấp bậc của đối phương không cao, nhưng cũng tuyệt đối không phải là sự lựa chọn sáng suốt.

"Thật lòng xin lỗi, hồn đạo sư tiên sinh, đấu loại đã bắt đầu, hơn nữa cũng sắp kết thúc rồi. Ngài đã tới chậm." Tên áo đen tiếc nuối nói, nhưng trong lúc nói lại biểu lộ vài phần cung kính. Có lẽ là bởi vì khí chất tản mát ra từ trên người Hòa Thái Đầu cũng đồng dạng ảnh hưởng tới tâm tình của hắn.

Hoắc Vũ Hạo tiếc nuối nói : "Vậy thì thật là đáng tiếc, vốn dĩ ta tưởng rằng ta có thể đại biểu Tịch Thủy Minh đi tham gia trận chung kết, có thể giúp đỡ các ngươi lấy được chức vô địch. Ngươi xem như vậy có được không. Ta dùng 10 vạn Kim Hồn tệ, đổi lấy tư cách dự thi. Dù sao hiện tại thời gian cũng không còn nhiều, nếu như ta không đủ khả năng, cứ coi như cho các ngươi một khoản tiền lời, nhưng nếu như ta có thể, chẳng phải có nghĩa Tịch Thủy Minh sẽ có nhiều hơn một vị Hồn Đạo Sư đi dự thi. Đối với các ngươi đều là kết quả rất có lợi, phải không?"

Tên áo đen ngẩn người, "10 vạn Kim Hồn tệ, ngài xác định chứ?" Chuyện đánh bạc ở thế giới ngầm này cũng không là bí mật lớn lao gì, nếu như không có sự chấp thuận ngầm của tầng lớp cấp cao, cũng không thể tổ chức đại tái quy mô lớn đến như thế. Bởi vậy tên áo đen này vốn chẳng kiêng dè gì, nhưng lại bị số tiền của Hoắc Vũ Hạo hù dọa. Cho dù là một vài quý tộc, cũng rất ít khi đánh lớn như vậy, lại còn đánh cược cho bản thân, chẳng lẽ hắn không sợ Tịch Thủy Minh chơi chiêu bí mật thu lấy số tiền kia của hắn sao?
"Vậy là tốt rồi."

Hoắc Vũ Hạo lại hỏi: "Rốt cục các ngươi dùng nơi này để làm gì? Phòng đấu giá hả?"

Đáy mắt của người trung niên hiện lên một tia cảnh giác, "Trước đây ngài chưa từng tới kim sắc đại sảnh của chúng ta?"

Hoắc Vũ Hạo bĩu môi khinh thường, "Đương nhiên chưa từng tới, quý tộc như chúng ta. . ." Nói tới đây hắn dừng lại, trong mắt cũng toát ra vẻ cảnh giác. Nhưng một chút cảnh giác này, lại khiến thần sắc của người trung niên kia trầm tĩnh lại.

Mỉm cười, biểu lộ vài phần tao nhã, người trung niên tự tin nói: "Vậy thì thật là đáng tiếc. Nơi này đúng là một phòng đấu giá, hơn nữa còn là phòng đấu giá lớn nhất của Minh Đô. Nói nhỏ cho ngài biết, đã từng có người của hoàng tộc tới tham gia phiên đấu giá cao cấp nhất của chúng ta. Về sau nếu như ngài có rảnh, nhất định phải ghe thăm. Nhất định sẽ được chúng ta đãi ngộ như khách quý."

Nói chuyện một lúc, bọn họ đã đi tới gần trung tâm của sân thi đấu. Nhưng bị người khác ngăn cản lại.

Hai gã ăn mặc giống như người trung niên dẫn đường ngăn cản đường đi của bọn họ. Sau một hồi trao đổi, một trong hai người đó nói : "Người dự thi có thể đi vào, người không phận sự đi ra ngoài chờ. Lập tức tiến hành đi."

Hai hàng lông mày của Vương Đông Nhi khẽ dựng lên, Hoắc Vũ Hạo phất tay, nói : "Tiểu Đông, tiểu Na, các ngươi đi ra ngoài trước. Tiểu Na đi đặt cược. Không biết ngày hôm nay tiền đặt cược có thể ăn được bao nhiêu lần."

Người trung niên kia thản nhiên nói: "Nếu như đánh cược chuẩn xác vào một người, có thể đặt một ăn mười. Cũng có thể đặt cược là bội số của mấy, tỉ lệ đặt cược không giống nhau."

Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên nói: "Vừa rồi ta đã bảo là muốn đặt cược hai người chúng ta có thể qua vòng mà!"

Người trung niên thản nhiên nói: "Không có loại đặt cược này, đây chỉ là vòng thi tư cách. Nhưng tiền cược các ngài nói phải hoàn thành, nếu không, các ngài sẽ không được dự thi."

Hoắc Vũ Hạo ngẩn người, nói : "Cái này trước đây sao các ngươi chưa từng nói qua."