Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 572 : Lam Điện Bá Vương Long huyết mạch thuần khiết (hạ)​

Ngày đăng: 12:00 30/04/20


Không thể nghi ngờ, nếu trúng một cước này của Ngọc Thiên Long, thì Ngô Diệc Phàm sẽ chết và không thể tiếp tục tham gia thi đấu. Cho nên, Trịnh Chiến cũng không triệt tiêu đi tất cả lực lượng của Ngọc Thiên Long, khống chế uy lực của một cước này vừa đủ để có thể làm cho Ngô Diệc Phàm trọng thương, như vậy cũng không cách nào tiếp tục dự thi, lại không ảnh hưởng đến tính mạng. Trọng tài làm đến nước này, Bất Phá Đấu La cũng không dễ dàng gì.



Hơi thở cường thế trên người Ngọc Thiên Long thu lại mấy phần, hắn hướng đến Bất Phá Đấu La gật đầu một cái, nói: 



- Ta thắng.



- Cuộc thi loại cá nhân, trận thứ hai, Thiên Long Môn thắng.



Trận đấu này vừa kết thúc, kết cục đã gần như được định ra rồi. Lực lượng tổng thể giữa Ngạo Kiếm Tông và Thiên Long Môn đúng là có chênh lệch không nhỏ.



Trong trận đấu kế tiếp, Ngọc Thiên Long bằng vào thực lực mạnh mẽ của mình liên tục đánh bại ba đội viên tiếp theo của Ngạo Kiếm Tông, hơn nữa còn đánh cho ba người mất hết lực chiến đấu. 



Trong việc phán định kết quả các trận đấu trong vòng bát cường, thân là trọng tài, Bất Phá Đấu La đã lỏng tay rất nhiều. Bên chiến thắng có thể làm cho đối thủ của mình mất đi lực chiến đấu, hắn tuyệt sẽ không dễ dàng nhúng tay vào, mà có nhúng tay cũng chỉ giữ lại tính mạng cho kẻ thua cuộc mà thôi.



Trận đấu tiến hành tới bây giờ, đã không còn bất ngờ gì có thể xảy ra, mặc dù Ngạo Kiếm Tông vạn phần không muốn, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn nhận thua. Thiên Long Môn mạnh mẽ tiến lên, trở thành đội thứ hai tiến qua vòng Bát cường. Cũng là đội xếp thứ hai đầu tiên đánh bại đội xếp thứ nhất. Vòng bán kết bọn họ sẽ cùng Sử Lai Khắc chiến đội cũng có vũ hồn Long Tộc Hoàng Kim Long nữ Vương Thu Nhi dẫn đầu quyết phân cao thấp.



Đến đây, các trận đấu diễn ra trong buổi sáng đã kết thúc. Hai trận chiến tiếp theo của vòng Bát cường sẽ tiếp tục vào xế chiều. 



Bên phía Sử Lai Khắc học viện, Đái Hoa Bân, Tào Cẩn Hiên cùng các đội viên khác cũng rời đi, sắc mặt họ có chút khó coi. Đối thủ mạnh mẽ hơn dự đoán của họ rất nhiều, nhất là Ngọc Thiên Long, thực lực hắn bày ra, tựa hồ cũng không hề kém Vương Thu Nhi. Hơn nữa Tinh Diễm cũng có cấp bậc Hồn Đế lục hoàn. Không thể nghi ngờ, muốn chiến thắng đối thủ này ở vòng bán kết, khó khăn sẽ vô cùng lớn.



Đường Môn cũng trở về khách sạn, khoảng cách đến trận thi đấu buổi chiều vẫn còn một đoạn thời gian ngắn ngủi, tận dụng để nghỉ ngơi và an bài chiến thuật là hết sức cần thiết.



Trước giờ cơm trưa, Bối Bối triệu tập tất cả đội viên Đường Môn lại. 



- Các trận đấu buổi sáng tất cả mọi người đã được quan sát rõ ràng, có ai muốn nói ra cảm nhận của mình không?
Ở trong cuộc thi đoàn đội Đường Môn có ưu thế lớn nhất, nhờ vào Tinh Thần Dò Xét của Hoắc Vũ Hạo. Dưới sự chỉ huy của hắn trong Tinh Thần Dò Xét, trong cuộc thi này, dù đoàn đội Đường Môn phải xuất chiến không nhiều, nhưng đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, còn chưa gặp phải đối thủ. Hơn nữa, Sử Lai Khắc Thất Quái ở chung một chỗ trong thời gian lâu như vậy, phối hợp lại càng ăn ý, phối hợp đoàn đội cũng là tốt nhất.



Bối Bối nói: 



- Vậy theo đệ, trong cuộc thi loại cá nhân, để ai ra sân trước? Đối thủ của chúng ta chính là Bản Thể Tông, giống như Vương Thu Nhi, khả năng dùng thực lực một người thắng liền ba trận là không lớn.



Hoắc Vũ Hạo không chút do dự nói: 



- Đệ ra sân trước.



- Đệ?



Bối Bối cả kinh, Vương Đông Nhi ngồi ở bên cạnh Hoắc Vũ Hạo cũng lập tức đem ánh mắt rơi vào trên người hắn.



Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói: 



- Đệ ra sân có mấy điểm thuận lợi. Thứ nhất, khẳng định đối phương sẽ không lường trước được đệ sẽ ra sân đầu tiên. Tiếp theo, bản thân đệ cũng có vũ hồn bản thể, tương đối mà nói, đối với vũ hồn bản thể có thể hiểu rõ hơn mọi người một chút. Thứ ba, đệ mặc dù không thể di chuyển linh hoạt, nhưng thủ đoạn chiến đấu hết sức phong phú. Đệ có lòng tin ít nhất đạt được một trận thắng. Gần đây tinh thần lực của đệ lại có tiến bộ. Một điểm quan trọng nhất là, trong cuộc thi loại cá nhân, đệ tiêu hao lớn một chút, cũng sẽ không ảnh hưởng đến lúc thi đấu đoàn đội. Chức trách chủ yếu của đệ trong cuộc thi đoàn đội chính là chỉ huy, mà không phải trực tiếp chiến đấu. Với tình huống bây giờ của đệ, muốn trực tiếp chiến đấu cũng sợ không theo kịp bước di chuyển của mọi người. Mà Tinh Thần Dò Xét Cộng Hưởng đối với đệ mà nói, chẳng qua là tiêu hao một chút tinh thần lực mà thôi. Đệ làm người trợ giúp mọi người, khống chế cùng phòng bị, ở trong cuộc thi đoàn đội tiêu hao không lớn lắm. Hơn nữa, đệ còn có…



Hắn thấp giọng nói mấy chữ, lúc này trên mặt mọi người mới toát ra nụ cười hiểu ý.



Hòa Thái Đầu mở trừng hai mắt, nụ cười trên mặt hắn nhìn thế nào cũng có chút mùi vị nham hiểm, đụng đụng Hoắc Vũ Hạo, cười hắc hắc nói: 



- Tiểu sư đệ, đệ không sợ người Minh Đức Đường tìm đệ liều mạng sao?