Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 600 : Song Long quyết đấu (hạ)

Ngày đăng: 12:01 30/04/20


Ngay lúc hai người va chạm, cả đài thi đấu đều rung chuyển. Nơi hai người va chạm, hào quang vàng tím hỗn độn bắn ra bốn phía, có điện quang, vầng sáng hình tròn cùng những đợt sóng năng lượng xung kích không ngừng lan tỏa làm cho vòng bảo hộ hồn đạo khí trên đài thi đấu không ngừng lóe sáng. Quang cảnh như vậy khiến cho khán giả trên đài không thể xem được rõ tình hình chiến đấu trên đài.



Ai thắng ai thua?



Khán giả bên dưới đều trở nên khẩn trương. Nhất là những người ủng hộ Vương Thu Nhi, đối với họ trận đấu này rất quan trọng. Chỉ cần Vương Thu Nhi có thể thắng thì ít nhất cũng có thể chứng minh nàng là hồn sư mạnh nhất trong giải đấu này.



Vầng sáng giằng co bảy, tám giây rồi mới chậm rãi tán đi.



Thân hình của Vương Thu Nhi và Ngọc Thiên Long cũng được hiện ra.



Vương Thu Nhi mở miệng thở hổn hển, ánh sáng vàng kim trên người đã nhạt đi thấy rõ, khóe miệng còn chảy ra một đường máu.



Tình huống của Ngọc Thiên Long còn tệ hơn Vương Thu Nhi, vảy rồng trên vai phải tới ngực phải bị đảo lộn, máu tươi tung tóe như bị Hoàng Kim Long ngoạm một cái. Sắc mặt hắn trở nên tái nhợt.



Không thể nghi ngờ gì nữa, Vương Thi Nhi đã chiếm ưu thế trong lần va chạm vừa rồi.



Ánh mắt cả hai đều tràn ngập ý chí chiến đấu, có lẽ vì bị thương mà ánh mắt Ngọc Thiên Long càng trở nên điên cuồng. Hắn gào thét:



- Ta còn chưa thua.



Điện quang mãnh liệt lại xuất hiện lần nữa nhưng màu đen đã biến mất chỉ còn lại tử điện màu tím. Tay trái hắn quét qua vai phải và ngực phải, chỉ thấy lôi điện tím chạy qua, mùi thịt cháy bốc lên, các mạch máu bị lôi điện cầm lại.



Đau đớn vô cùng làm cho gương mặt Ngọc Thiên Long trở nên vặn vẹo nhưng hắn vẫn nghiến răng nhẫn nhịn. Chân trái đột nhiên bước lên trước một bước, thân thể nhảy nhào lên, hai tay mở ra làm động tác ôm lấy Vương Thu Nhi.




Ánh mắt Ngọc Thiên Long nhìn Vương Thu Nhi có chút phức tạp:



- Ta thua, thua tâm phục khẩu phục! Đúng là thực lực bây giờ của ta và nàng có sự chênh lệch nhưng nhất định sẽ không thể cứ mãi như thế, sẽ có ngày ta mạnh hơn nàng.



- Tùy thời xin đợi- Sắc mặt Vương Thu Nhi bình tĩnh như việc chiến thắng Ngọc Thiên Long là một chuyện bình thường chẳng thể bình thường hơn.



Ngọc Thiên Long thấy Vương Thu Nhi đi thì chặn lại nói:



- Ta đã dám cá cược thì nhất định sẽ thực hiện. Từ giờ trở đi ta sẽ làm hộ vệ của nàng ba năm.



Vương Thu Nhi nhíu mày:



- Không cần, chỉ cần Thiên Long Môn nhận thua thì ngươi đã thực hiện giao ước rồi.



Nhưng Ngọc Thiên Long cố chấp nói:



- Không được, lúc trước ta đã đồng ý thì giờ tất nhiên sẽ không thay đổi. Sau khi giải đấu kết thúc ta sẽ làm hộ vệ của nàng, bảo vệ nàng ba năm.



Từ lúc thua trận trở về khu nghỉ ngơi, dù thời gian rất ngắn nhưng Ngọc Thiên Long đã nghĩ rất nhiều chuyện. Hắn thua, thua trong tay Vương Thu Nhi. Sau khi sự điên cuồng trong lòng hắn rút đi, bóng hình tuyệt sắc giai nhân kia lại càng in sâu vào trong lòng hắn. Hắn phát hiện ra mình đã yêu vẻ bề ngoài lạnh lùng như băng, thực lực mạnh mẽ và khí thế Hoàng Kim Long Nữ chưa từng có từ trước đến nay đến mức hết thuốc chữa rồi.



Cũng vào lúc này hắn mới mơ hồ hiểu ra vì sao lúc trước vị đại tỷ dẫn đội Sử Lai Khắc lại nói ra việc cá cược. Tôn nghiêm trước mặt tình yêu đã trở nên không còn quan trọng nữa, hắn quyết tâm đi theo bên cạnh Vương Thu Nhi ba năm. Đối với bản thân mình hắn vẫn luôn tin tưởng tuyệt đối, hắn muốn dùng thời gian ba năm để chinh phục nàng, khiến nàng cam tâm tình nguyện làm nữ nhân của mình.