Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 615 : Đường Môn che dấu chiến thuật (trung)
Ngày đăng: 12:01 30/04/20
Dịch giả: Kyo Martin
Đường Đại, kẻ có được Võ Hồn Khô Lâu Vương cố nén linh hồn bất ổn đã tỉnh táo lại. Nhưng hắn lập tức lại cảm thấy sâu trong linh hồn mình, phảng phất như có một tòa núi lớn đang đè nặng, thậm chí ngay cả thân thể mình cũng không điều khiển để đứng lên được, cứ như vậy bị áp chế ngã nhào trên đất.
Đây là hồn kỹ thứ năm của Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh, Tam Sinh Trấn Hồn, hồn kỹ cường đại trực tiếp chấn nhiếp linh hồn. Hoắc Vũ Hạo đã từng thử để cho Tiêu Tiêu dùng Tam Sinh Trấn Hồn để trấn áp mình, với tinh thần lực cường đại như hắn, sau khi bị Tam Sinh Trấn Hồn áp chế cũng phải mất trọn vẹn ba phút mới vùng dậy được.
Phải biết, tinh thần lực của hắn đã có thể so với cường giả có tu vi cấp bậc Hồn Đấu La, trên phương diện khống chế còn mạnh hơn lúc trước!
Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh là Võ Hồn cực kỳ hiếm thấy trong Khí Võ Hồn, nhưng tuyệt đối không kém hơn đỉnh cấp Võ Hồn Hạo Thiên Chùy. Võ Hồn này có đặc điểm lớn nhất là nương theo quá trình gia tăng Hồn Hoàn, Hồn Sư thực lực càng mạnh thì uy năng Võ Hồn càng lớn.
Thời điểm Tiêu Tiêu có được hồn kỹ Tam Sinh Trấn Hồn này, Huyền Lão đã đánh giá nàng là: cho dù đối mặt với Tà Hồn Sư, chỉ cần tu vi đối thủ không đạt tới Hồn Thánh, nàng cũng có năng lực tự bảo vệ mình. Vì vậy có thể thấy được hồn kỹ này cường hãn đến cỡ nào.
Đương nhiên Tam Sinh Trấn Hồn cũng không phải là không có vấn đề. Một khi hồn kỹ này phát động thì chỉ có thể duy trì hồn kỹ này, trừ phi chính nàng chấm dứt hoặc là hồn lực hao hết, Tam Sinh Trấn Hồn này vẫn sẽ tồn tại.
Nhưng mà, nếu có người khác công kích nàng thì có thể phá vỡ hồn kỹ này. Bởi vậy, một khi sử dụng Tam Sinh Trấn Hồn, phải bảo đảm không có người nào khác công kích nàng mới được.
Tiêu Tiêu không phải không nghĩ tới dùng một chiêu trấn trụ cả ba kẻ địch, nhưng lại bị Hoắc Vũ Hạo bác bỏ, bởi vì trấn trụ càng nhiều người, Tiêu Tiêu tiêu hao hồn lực lại càng lớn, loại cục diện đó thực sự không cần.
Đối với thực lực Lỗ Cảnh Cảnh, Ngôn Phong rất có lòng tin. Trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh Linh giáo, khẳng định Lỗ Cảnh Cảnh không phải ưu tú nhất, dù là Ngôn Phong hay là Đường Nhã, tu vi đều hơn xa hắn, huống chi còn có vị kia…
Nhưng mà, nếu bàn về lực phòng ngự, Lỗ Cảnh Cảnh tuyệt đối số một. Không thấy hắn vừa bị Hồn Đạo Khí cấp bảy bắn một phát mà vẫn bình chân như vại sao?
Đây chính là Hồn Đạo Khí cấp bảy! Cho dù xuyên thủng một thân thịt mỡ kia, nhưng trên thực tế, một thân thịt mỡ của Lỗ Cảnh Cảnh này giống như áo giáp, chỉ cần không tìm thấy hạch tâm ở chỗ nào, cho dù bị bắn trăm ngàn lỗ hắn đều có thể khôi phục lại.
Trong mắt Ngôn Phong lúc này tràn ngập sát cơ, đối với công kích của Vương Đông Nhi hắn cũng không quan tâm. Do hắn nghĩ công kích kia tuy thuộc tính Quang Minh, nhưng uy hiếp cũng không lớn.
Đường Môn bên này, ngoại trừ Vương Đông Nhi cùng Hoắc Vũ Hạo đối mặt hai vị Tà Hồn Sư ra thì Tiêu Tiêu khống chế được Khô Lâu Vương, Hòa Thái Đầu tụ lực Xuyên Thứ Pháo lần nữa, Từ Tam Thạch cùng Giang Nam Nam đang chạy đến rất nhanh. Từ Tam Thạch đã tiếp cận Giang Nam Nam, rồi dùng biện pháp như trước, Giang Nam Nam có thể giúp hắn gia nhập chiến đoàn bên này.
Đừng nhìn chỉ còn lại có ba tên Tà Hồn Sư, nhưng thực lực bọn hắn thực sự cường đại, Đường Môn muốn chiến thắng trong tràng chiến này, vẫn còn rất xa mới đạt được.
Mắt thấy cái bóng mờ kia từ trên trời giáng xuống, đáy mắt Hoắc Vũ Hạo toát ra một vòng hàn ý lạnh như băng, tay phải của hắn chậm rãi nâng lên, đồng thời tiểu Tuyết Nữ bay ra từ trán của hắn. Một tầng quang ảnh màu vàng đậm tách ra từ sau lưng hắn, đúng là chiến kỹ Quang Chi Nữ Thần hắn tự nghĩ ra.
Một màn kì dị xuất hiện. Thân thể Tiểu Tuyết Nữ trước người Hoắc Vũ Hạo đột nhiên trở nên mềm mại hư ảo đồng thời biến lớn dần, khuôn mặt tuyết đế tuyệt sắc lãnh ngạo tái hiện nhân gian. Mà ở sau lưng hắn, bóng mờ trông giống Vương Đông Nhi như đúc cũng lập tức dung nhập. Một vàng, một trắng, hai đạo quang ảnh hư ảo cũng đồng thời dung nhập vào thân thể của hắn.