Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 98 : Dung hợp - Khảo nghiệm đau đớn cực hạn (Hạ)
Ngày đăng: 11:54 30/04/20
Cái này đúng là băng hỏa lưỡng trọng thiên a! Nháy mắt trước còn giá rét rùng mình thế mà phút chốc sau lại nóng như lửa đốt. Máu huyết trong người hắn cứ phải luân phiên thay đổi theo nhiệt độ, lúc lạnh thì gần như đông cứng, lúc nóng thì tan chảy sôi trào, trên da mặt hắn đã lấm tấm những giọt máu đỏ tươi.
Từ cực lạnh sang cực nóng khiến nhiệt độ cơ thể hắn cũng biến đổi theo, quá trình này không những mang đến đau đớn còn rèn luyện cơ thể hắn nữa, tuy vậy cũng khiến con người ta khó lòng chịu đựng nổi, đến cả một người ý chí sắt đá như hắn mà cũng đã cảm thấy không chịu đựng nổi nữa.
Có thể nói quá trình Hoắc Vũ Hạo dung nhập Hồn Cốt lúc này là một trường hợp đặc biệt và khó khăn nhất trong lịch sử. Thứ nhất vì tu vi của hắn quá thấp, cái thứ hai vì phẩm chất Hồn Cốt hắn đang dung hợp quá cao, hai phạm trù chênh lệch cực lớn hỏi sao không khó khăn cho được.
Cho dù Băng Đế đã cố hết sức phụ trợ hắn, nhưng khối Hồn Cốt kia làm sao thay đổi được giá trị của nó, ba mươi vạn năm, ba mươi vạn năm đó a! Cho dù đã phong ấn hết các năng lượng vào bên trong nhưng một chút khí bị rò rỉ ra cũng đủ khiến Hoắc Vũ Hạo đau đớn đến mức sống không bằng chết.
Khi Hoắc Vũ Hạo cảm thấy đầu óc choáng váng, ý thức dần rơi vào trạng thái mơ hồ, dường như đã đến cực hạn, hắn không thể nào tiếp tục chống đỡ được nữa thì đột nhiên một lượng lớn tinh thần lực được Thiên Mộng Băng Tằm rót vào, giúp hắn lại một lần nữa trở về trạng thái thanh tỉnh, đồng thời cũng tranh thủ cho hắn chút thời gian nghỉ ngơi, giảm bớt cảm giác đau đớn.
Thiên Mộng Băng Tằm muốn Hoắc Vũ Hạo rèn luyện tinh thần càng thêm bền bỉ nhưng tuyệt đối không để hắn sụp đổ. Nó đứng bên ngoài quan sát, đến lúc Hoắc Vũ Hạo không thể chịu đựng được nữa nó sẽ ra tay, giúp Hoắc Vũ Hạo tiếp tục kiên trì.
Hoắc Vũ Hạo mặc dù bị tra tấn tinh thần đau muốn chết đi sống lại nhưng khi Thiên Mộng Băng Tằm ra tay, sự minh mẫn lại trở về với hắn, lúc này hắn không còn cảm thấy đau đớn nữa, mặc dù quá trình biến chuyển nóng - lạnh vẫn còn diễn ra nhưng hắn cảm thấy tốt hơn nhiều. Hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, và ngưng kết lại tinh thần lực ban nãy suýt nữa tan vỡ.
Có điều, ngay khi hắn làm xong những chuyện này thì sự trợ giúp của Thiên Mộng Băng Tằm cũng biến mất, sự đau đớn ban nãy lại một lần nữa trở lại.
Hoắc Vũ Hạo hét to trong lòng: "Thiên Mộng ca, ca chơi đệ đấy saoooooo?"
Ánh sáng màu vàng kim trong thế giới tinh thần của Hoắc Vũ Hạo bắt đầu khởi động, khi thì run rẩy, khi thì như sóng biển sôi trào. Mà khung xương của Hoắc Vũ Hạo cũng đang từ màu xanh lá hóa thành màu xanh lục, rồi sau đó lại từ lục biến trở về xanh lá. Cũng chính thời điểm chuyển hóa này mới là bước đau đớn tột đỉnh.
Ngứa... ngứa quá... ngứa chết mất... Hoắc Vũ Hạo cảm thấy mình không thể chịu nổi nữa rồi, cái cảm giác này so với tra tấn ban nãy còn khủng khiếp hơn.
Rốt cục trong Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo cũng bắt đầu xuất hiện những vết nứt, hiển nhiên nếu để những vết nứt này tiếp tục lan rộng thì cái thế giới tinh thần này sớm muộn gì cũng vỡ nát tan tành. Thiên Mộng Băng Tằm đứng bên cạnh thấy thế không chút do dự xuất thủ, một luồng ánh sáng màu vàng đậm ánh kim nhanh chóng chuyển động trong Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo.
Cũng đúng lúc này Hoắc Vũ Hạo đột nhiên gào lên trong Tinh Thần Hải.
- Đừng nhúng tay vào, đệ có thể vượt qua được, để đệ làm.
Thiên Mộng Băng Tằm nghe hắn nói mà ngẩn người, nó cảm nhận được sự kiên cường từ Hoắc Vũ Hạo, mà không ngờ sau tiếng hét này, những vết nứt trong Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo lại từ từ khép lại một cách thần kỳ.