Đấu Phá Thương Khung

Chương 100 : Uy hiếp

Ngày đăng: 13:33 19/04/20


Nhìn Tiêu Viêm chậm rãi đi ra, Qua Lạt khẽ cười, đối với loại tân sinh cứng đầu này, hắn cũng đã thấy nhiều rồi, bất quá cuối cùng phần lớn đều không có kết cục tốt, tại lúc chiêu sinh cần phải giảm duệ khí của tân sinh, cơ hồ là một loại quy củ bất thành văn của Già Nam học viện, có thể thông qua khảo thí, bình thường xem như thiên phú không tồi, người như thế này, ngày thường ở địa phương mình đều sống an nhà sung sướng, rất ít khi bị người khác chế nhạo trào phúng, mà ôm loại tâm tình này mà tiến vào Già Nam học viện, nơi cơ hồ có tầng tầng lớp lớp nhân vật ưu tú, rất dễ dàng một lời không hợp nhau là xảy ra tranh chấp, cuối cùng đem lại không ít phiền toái không cần thiết cho học viện, cho nên, tại lúc chiêu sinh cần phải làm cho tân sinh minh bạch hiểu được cấp bậc của mình, hơn nữa để cho đám tân sinh "nghé con chưa biết sợ " duệ khí giảm đi.



Mà đối với loại quy củ bất thành văn này, chính ngay cả các đạo sư trong Già Nam học viện cũng không có phản đối, cho nên loại quy định này, vẫn như thế qua nhiều năm truyền xuống



Xiết tay thật chặt thản nhiên để đấu khí bao trùm, Qua Lạt cười cười, lúc đầu khi hắn mới tiến vào Già Nam học viện, cũng ỷ vào thiên phú của mình mà phản kháng, bất quá tên kia lúc ấy có thực lực nhị tinh đấu giả đích học trưởng, chỉ với một quyền đã khiến cho hắn thức thời chạy nhanh ra ngoài phơi nắng nửa giờ, đối với loại kinh nghiệm sỉ nhục này, mỗi lần nhìn thấy tân sinh, Qua Lạt trong lòng lại nổi lên khoái cảm muốn tự mình giảm duệ khí của những tân sinh cứng đầu



Chậm rãi nhìn thiếu niên đi ra, rốt cục trước ánh mắt của mọi người, thiếu niên kia cũng đối mặt với Qua Lạt



"Ngọc nhi ngươi thế nào lại không ngăn cản hắn?Đi ra ngoài phơi nắng tổng hội còn dễ chịu hơn da thịt phải chịu khổ?Nhìn nụ cười âm hiểm của Qua Lạt, chúng nữ bên cạnh Tiêu Ngọc có chút không đành lòng lên tiếng trách cứ nói



Đứng ở bên cạnh Tiêu Ngọc, Tuyết Ny hồi tưởng lại lúc trước Tiêu Ngọc đánh giá Tiêu Viêm, đôi mắt chớp chớp sáng, tò mò nhìn chằm chằm khuôn mặt thủy chung vẫn duy trì nụ cười lạnh nhạt của thiếu niên, nàng rất muốn biết tên Tiêu Viêm kia, có đúng hay không như lời Tiêu Ngọc, thiên phú tu luyện cơ hồ có thể so được với yêu nữ trong học viện



Nhấp nhấp đôi môi hồng nhuận, Tuyết Ny hai tay khoanh lại trước ngực, đôi bồng đảo bị đè nén lại tạo ra một rãnh sâu mê người, trong đôi mắt thoáng hiện lên nét mong chờ



Khuôn mặt cười còn chưa hết ửng đỏ, nhìn qua cực kỳ mê người, Tiêu Ngọc biếng nhác đưa tay dũa ra, đôi bồng đảo trước ngực không tính quá mức hùng vĩ nhưng cũng rất ngạo nhân, nàng liếc bóng lưng thiếu niên, tùy ý nhẹ giọng nói:"Ai chịu khổ còn không biết được "



Nhìn hai người trong trường bống đi ra, bên ngoài hai mươi danh tân sinh đang phơi nắng, ánh mắt tò mò nhìn, phải lựa chọn phơi nắng, bọn họ không phải không có phản kháng, bất quá lúc phản kháng, bọn họ đều bị học trưởng có thực lực hơn xa dùng võ lực áp chế, hiện tại nhìn thấy có người lại muốn khiêu chiến học trưởng, bọn họ tâm tình cũng có chút hả hê, quan khán nhìn thiếu niên kia tiếp tục bêu xấu



"Tiểu tử đã chuẩn bị kỹ chưa?



Hết sức hưởng thụ cái loại cảm giác này, Qua Lạt khuôn mặt tươi cười càng thêm nồng nặc, ánh mắt tại trên người Tiêu Viêm đảo qua, cười nói



"Bắt đầu đi "Tiêu Viêm âm thanh bình thản khiến cho mọi người sửng sốt



"hắc hắc, tiểu tử thật kiêu ngạo không sai a "Đối với thái độ này của Tiêu Viêm, Qua Lạt thoáng kinh ngạc, sau đó trong lòng nổi lên cỗ tức giận, này không phải đối phương đang xem thường mình sao?



Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tiêu Viêm chẳng muốn mở miệng nói nhảm.Ánh mắt uể oải nhìn chằm chằm vào đối phương trên khuôn mặt đang có chút tức giận
Tiêu Viêm không phải kẻ ngốc, La Bố đối với mình có địch ý, trong lòng hắn cực kỳ minh bạch, vì vậy hắn cũng không cần trước mặt hắn giả ngu, dù sao cho dù thật sự động thủ, Tiêu Viêm cũng không ngại hắn, nếu làm cho hắn tức giận …Giết người hủy thi cũng không phải là lần đầu tiên làm



Mặc dù La Bố đối với mình có địch ý là do hiểu lầm, bất quá Tiêu Viêm cũng không có rỗi rãi đi giải thích, nói một cách khách khí, hắn La Bố còn không có tư cách



Hơn nữa tuy nói ngày thường hắn cùng Tiêu Ngọc ầm ỉ nhốn nháo bất quá Tiêu Viêm cũng không hi vọng nàng bị tên dối trá này lừa gạt



Nghe Tiêu Viêm không khách khí nói, La Bố khuôn mặt đang tươi cười, lần nữa hóa thành âm trầm, hai mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, khuôn mặt có chút co rút, nhãn đồng lành lạnh, giống như muốn đem Tiêu Viêm đâm thành vạn mảnh



Đối với ánh mắt vô vị này Tiêu Viêm trực tiếp không đáp lại, khuôn mặt thanh tú lạnh nhạt cười, so với đối phương lộ ra vẻ mặt dối trá tươi cười, rõ ràng khiến cho mọi người sinh ra hảo cảm hơn



"Tiểu tử càn rỡ, ngày sau tới Già Nam học viện, học trưởng ta sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi!" La Bố cắn răng, âm lãnh cười nói



Sờ sờ khuôn mặt, Tiêu Viêm nhẹ giọng nói:"Chỗ khác ta không biết, bất quá ngươi có tin hay không, ta năng khiến cho ngươi không ra khỏi Ô Thản Thành này?"



Nhãn đồng có chút co rút lại.La Bố khóe miệng co quắt nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt thấy từ trong đôi mắt đen nhánh thoáng hiện ra vẻ lành lạnh



Thân thể không tự chủ được đột nhiên run rẩy, cặp mắt đen nhánh kia ẩn chứa nét lạnh lùng khiến trong lòng La Bố mơ hồ trái tim có cảm giác băng giá, tựu giống như lần làm nhiệm vụ trước kia, một mình gặp phải một đầu ma lang hung tàn



Lặng lẽ nuốt một khẩu nước miếng, La Bố định uy hiếp trở lại, nhưng lời chưa nói ra đã nuốt xuống



"Tốt lắm " Thầm thở ra một hơi, La Bố tựa hồ muốn đem sỉ nhục này khu đuổi đi, cắn răng nhìn Tiêu Viêm gật gật đầu, trong lòng đã có chủ ý, ngày sau có cơ hội, nhất định phải hảo hảo bồi dưỡng tình cảm với tiểu tử này



Thản nhiên nhìn La Bố, Tiêu Viêm trong lòng thầm nghĩ có nên hay không khiến chi tên này vĩnh viễn ở lại Ô Thản Thành để ngày sau tránh khỏi chút ít phiền phức thì một thanh âm ôn nhu của một nữ tử từ trong trường bống cười khẽ vang lên



"A a, tiểu tử kia thiên phú quả thật không tồi, lần này ta tựa hồ nhặt được bảo vật ah "