Đấu Phá Thương Khung
Chương 1008 : Luyện!
Ngày đăng: 13:44 19/04/20
Trong khoảng thời gian kế tiếp Tiêu Viêm mỗi ngày dùng mười giờ để khu trừ đi Thiên Sơn hỏa độc trong người Kim Thạch, mà dưới sự tận lực của hắn, tinh thần Kim Thạch đã càng ngày càng khởi sắc. Bởi vậy, thái độ của lão đối với Tiêu Viêm cũng dần dần chuyển biến từ bình đạm thành khách khí cung kính hơn. Tuy Tiêu Viêm bây giờ vừa mới đột phá tới Đấu Tông không lâu, nhưng hắn lại có thân phận là một Luyện dược sư, mà chừng đó đã đủ để Kim Thạch phải khách khí. Vì thật ra ai cũng biết, có thể quen thân được một Luyện Dược Sư cao giai, đối với mình mà nói sẽ là một đại hảo sự.
Thời gian rãnh rổi, Tiêu Viêm dồn hết tinh lực vào trên cái Ma Độc Ban trong cơ thể. Cái vật quỉ quái này dây dưa với hắn đã lâu, thật như một trái bom hẹn giờ vậy, một ngày còn chưa tháo bỏ đi, là một ngày trong lòng còn lo lắng bất an. Nếu cứ để như thế mãi thì sự không thoải mái một chút nào cả. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Mà trải qua một thời gian nghiên cứu, đối với Ma Độc Ban hắn đã thêm phần thấu triệt, nhưng cũng chính vì thế càng không dám lỗ mãng ra tay. Ma Độc Ban này quả thật quá khủng bố! Năm đó nếu không phải nhờ Tiểu Y Tiên bố trí phong ấn, chỉ sợ nó sớm đã phát tác rồi. Hiện giờ tuy Tiêu Viêm đã đột phá tới Đấu Tông, nhưng phong ấn này tốt nhất là không nên chủ động bài trừ, đợi đến khi nào nắm thật chắc rồi hãy động thủ vẫn chưa muộn.
Trong căn nhà đá nóng rực như một cái hỏa lò, chính giữa một quầng lửa đang bập bùng cháy là một thùng gỗ thật lớn, Kim Thạch ngồi im không nhúc nhích bên trong làn nước thuốc chỉ lộ ra mỗi cái đầu.
Kim Thạch lúc này tinh thần có vẻ sảng khoái vô cùng. Bất luận là hơi thở hay là ánh mắt cũng không còn tỏ ra mệt mỏi như trước kia. Hiển nhiên trong khoảng thời gian này Tiêu Viêm trừ độc, hiệu quả phi thường khả quan.
Sương mù tràn ngập kéo dài nữa thời thần, rốt cục cũng chậm rãi giảm dần rồi tiêu tán đi. Nước thuốc trong thùng gỗ đã trở nên trong xuốt, dược lực trong đó đều đã thẩm thấu vào trong cơ thể Kim Thạch rồi.
Tiêu Viêm vung tay lên đem Lưu Ly Liên Tâm Hỏa thu vào thể nội, khẽ thở phào nhẹ nhõm. May mà hiện giờ hắn đã đạt đến Đấu Tông cấp bậc, bằng không với thực lực trước kia mà tiến hành khu độc trường kì như thế, chỉ sợ khó có thể thoải mái như thế này được.
Trong chậu gỗ Kim Thạch sau khi mặc lại quần áo bèn nhảy ra, cảm thụ được trong cơ thể tràn ngập sinh cơ bừng bừng, nét mặt già nua cũng hiện lên một chút kinh hỉ. Lão ôm quyền trịnh trọng nói với Tiêu Viêm:
- Tiêu Viêm tiểu huynh đệ. Đại ân này không chỉ nói cảm ơn mà xong được, ân tình này suốt đời lão phu nhớ kỹ!
Tiêu Viêm cười cười, lấy từ trong nạp giới ra hai cái bình ngọc đưa cho Kim Thạch:
Dị Hỏa dưới sự không chế của tâm thần Tiêu Viêm bắt đầu co rút. Thanh âm xuy xuy lại vang vọng, màu sắc của hắc tuyến Ma Độc Ban đã nhạt đi dần. Cứ như thế gần một giờ sau, độc tố màu đen đã bị Lưu Ly Liên Tâm Hỏa luyện hóa sạch sẽ.
Độc tố vừa bị diệt hết, ngay sau đó là một luồng đấu khí cực độ hùng hồn.
Cỗ Đấu khí này không có một chút ý thức nào, cứ như vậy dừng lại trong ngọn lửa, im lìm không nhúc nhích.
Cảm thụ được sự hùng hồn tinh thuần của luồng đấu khí đó, trên khuôn mặt Tiêu Viêm cũng hiện lên sắc thái vừa lòng. Ma Độc Ban mặc dù nguy hiểm, nhưng cũng có thể xem nó là một khối thuốc đại bổ. Nếu hắn có thể luyện hóa nó hoàn toàn thì Tiêu Viêm đoán chắc, thực lực của hắn ít nhất có thể vọt tới Đấu Tông cao giai.
Chuyện thế gian, quả nhiên nguy hiểm cùng lợi ích luôn luôn song hành.
Tâm thần Tiêu Viêm bèn lập tức khống chế luồng đấu khí đó, dọc theo lộ tuyến vận chuyển của công pháp Phần Quyết mà đem nó hóa thành của mình.
Cảm ứng Đấu khí trong cơ thể hơi có chút tăng cường, Tiêu Viêm trong lòng âm thầm cười hắc hắc. Tâm thần một lần nữa tập trung đến phía trên Ma Độc Ban, tiếp tục dẫn ra một ít độc tố của nó.
Hắn mặc dù không thể một lần luyện hóa toàn bộ, nhưng cứ tuần từ đem rút từng sợi một ra luyện hóa, thì dần dà Ma Độc Ban bởi thiếu đi Đấu khí duy trì nhất định sẽ tự động tiêu tan. Đến lúc đó, mối đại nguy hiểm trong cơ thể này cũng theo đó mà cởi bỏ.
- Thứ này thật hiệu quả nha, cho dù một ít thất phẩm đan dược cũng khó mà so sánh! Hắc hắc, Hạt Tất Nham lão gia hỏa, lão tặng cho ta một lễ vật thật là tốt đó!