Đấu Phá Thương Khung
Chương 1099 : Đánh tan
Ngày đăng: 13:45 19/04/20
Ngọn lửa kim sắc lung linh tựa như một loại chất lỏng kỳ dị từ từ luân chuyển trên ngón tay ngọc ngà của Huân Nhi, mà theo những chuyển động ấy, không gian xung quanh dường nhưng cũng bị vặn vẹo tạo thành từng vết rách đen nhánh.
Ánh mắt Tiêu Viêm vẫn không rời khỏi đóa kim diễm kia và không thể giấu được vẻ khiếp sợ. Dị hỏa, không phải hắn chưa từng thấy qua nhưng loại Dị hỏa trên tay của Huân Nhi lúc này lại khiến cho tim gã đập từng trận liên hồi. Thậm chí ngay khoảnh khắc đóa kim sắc hỏa diễm này xuất ra, ngọn Lưu Ly Toái Tâm Hỏa trong người hắn liền run rẩy nhè nhẹ. Tình huống này đã mấy năm nay Tiêu Viêm chưa một lần gặp.
Tình huống Lưu Ly Toái Tâm Hỏa run rẩy từng trận như vậy làm Tiêu Viêm hiểu được chỉ có một khả năng mà thôi, đó chắc chắn là sự kiêng kị của Dị hỏa.
Có thể làm Lưu Ly Toái Tâm Hỏa gặp kiêng kị lớn đến mức này, hẳn là ngọn lửa kim sắc trong tay Huân Nhi không phải là một loại Dị hỏa tầm thường. Dù sao Lưu Ly Toái Tâm Hỏa do Thanh Liên Địa Tâm Hỏa kết hợp với Vẫn Lạc Tâm Viêm mà thành, tuy không được xếp lên Dị hỏa bảng, nhưng nếu có xếp hạng thì nó chắc chắn sẽ nằm trong mười hạng đầu. Ngay cả Dị hỏa cỡ này khi gặp ngọn lửa vàng trên tay Huân Nhi cũng không thể kiềm chế được sự run rẩy vô cùng, thế thì loại Dị hỏa này đáng sợ đến mức nào đây?
Trong mười dị hỏa đứng đầu Dị hỏa bảng, chỉ có hai loại có màu vàng mà thôi. Cửu U Kim Tổ Hỏa được bài danh thứ bảy, còn lại chính là Kim Đế Phần Thiên Viêm đứng hàng thứ tư.
"Không biết được ngọn lửa trên tay Huân Nhi là loại nào trong hai Dị hỏa ấy?"
Tiêu Viêm trầm ngâm tự nhủ và dĩ nhiên hắn cũng không thể khẳng định hoàn toàn. Những ngọn lửa được xếp vào Dị hỏa bảng là loại hỏa diễm có uy lực và đã được kiểm chứng chính xác, nhưng thiên địa rộng lớn nên kỳ vật nhiều vô số kể, nên ai cũng hiểu được những thông tin trên Dị hỏa bảng vẫn còn thiếu sót rất nhiều. Sở dĩ như vậy nên Tiêu Viêm cũng không thể hoàn toàn xác định chính xác được ngọn kim sắc hỏa đang nhảy múa trên tay Huân Nhi kia có phải là một trong hai ngọn lửa được liệt trên Dị hỏa bảng hay không.
Ngọn kim sắc hỏa diễm tựa như có linh tính, nhảy múa liên hồi trên ngón tay của Huân Nhi. Khẽ đảo đôi mắt phượng, nàng nhìn quanh bốn phía hết một lượt, từ đám người Hồn Điện đến mấy tên cường giả của Băng Hà Cốc, đôi môi anh đào trên khuôn mặt thanh nhã động lòng người khẽ hé mụ cười rồi nói:
- Động thủ đi!
Lúc đóa kim diễm kia xuất tràng, trong lòng bọn người Cam Đại liền dấy lên một nỗi bất an không tên. Nhưng tình thế giờ đây đã tựa cung giương tên lắp không thể ngừng lại, nên bọn chúng liền đồng loạt gầm lên, cả mười mấy người liền thúc dục Đấu khí hình thành nên thanh thế rầm rầm kéo đến, mang theo thanh thế làm người khiếp sợ mà công tới hai người Tiêu Viêm. Tràng diện to lớn như vậy quả nhiên tạo được khí thế bàng bạc.
Mỗi luồng đấu khí khủng khiếp đều muốn xé rách không gian chỉ nháy mắt đã đánh ập tới. Huân Nhi nhẹ nâng tay ngọc, đôi môi xinh xắn khẽ chúm lại rồi thổi nhẹ vào ngọn lửa kim sắc đang bập bùng trên tay.
Phốc…
Thời gian tới khi Đan hội khai mạc còn gần một năm nữa, mà nghe nói trước khi bắt đầu còn phải qua một vòng sơ loại nữa. Bởi thế thời gian cũng không còn nhiều nữa.
Tiêu Viêm khẽ thở dài. Muốn tăng nhanh thực lực của mình, hắn nhất định phải đoạt được Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa trên Đan Tháp kia.
Lòng đã hạ quyết tâm, Tiêu Viêm tiếp tục ngẩng cao đầu nhìn vào trận chiến của bạch y lão giả cùng với Băng Hà. Hiện tại, hai người đang giao thủ với nhau trong khí thế hừng hực. Trong không trung, dưới sự đang đối chiến của hai người, đã không ngừng xuất hiện các khe hở đen nhánh mang theo năng lượng dao động đáng sợ xuất hiện khiến cho người xem kinh hồn táng đởm
Đùng…đùng…
Trên bầu trời, hai đạo thân ảnh va chạm vào nhau như sét đánh làm bạo xuất từng tiếng nổ vang liên hồi. Vị bạch y lão giả bây giờ đang phấn khích cười to, bàn tay xương xẩu gầy guộc phát ra một đạo ánh sáng sắc bén màu ngọc bích cùng với những thủ ấn biến ảo một cách huyền diệu.
- Hắc hắc, ngươi hãy đón một chưởng Nhân Thiên Ấn của lão phu xem nào!
Nghe được lời cười to của Bạch y lão giả, lông mày Tiêu Viêm khẽ dựng. "Nhân Thiên Ấn? Thủ ấn thứ tư trong Đế Ấn Quyết?"
Băng Hà vì nghe được tiếng nói lúc nãy của bạch y lão giả cũng liền ngẩn người. "Nhân Thiên Ấn?" Tên này dường như có chút quen tai.
- Niết Thiên Ấn? Đế Ấn Quyết?
Một ý niệm đáng sợ lóe lên trong đầu, thân ảnh Băng Hà đột nhiên rúng động mãnh liệt, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ rồi nhanh chóng dời đến hình dáng xinh đẹp vận áo xanh phía xa xa.
- Nàng ta? Nàng ta quả nhiên là người của Cổ tộc!?