Đấu Phá Thương Khung
Chương 113 : Sơn Động
Ngày đăng: 13:33 19/04/20
Nhìn dưới vách núi tự nhiên ló ra một cái đầu, Tiêu Viêm lúc đầu cũng bị giật mình, Bất quá khi hắn nhanh chóng phục hồi tinh thần lại cũng phát hiện, nữ tử này chính là Tiểu Y Tiên trong đội ngũ hái thuốc.
Trên vách núi đen, hai cặp mắt cứ như vậy ngơ ngác đăm đăm nhìn nhau, tình cảnh có chút quỷ dị.
" Có thể …. có thể kéo ta lên không?"
Nhìn nhau một lát, Tiểu Y Tiên rốt cuộc cũng phá tan sự xấu hổ, ôn nhu hỏi.
Trừng mắt nhìn, Tiêu Viêm làm như không có việc gì gật gật đầu, tay nắm lấy ngọc thủ của Tiểu Y Tiên, có chút dùng sức kéo nàng bật lên, thân thể mềm mại giữa không trung tạo thành một hình cung, nhẹ nhàng nhảy lên đỉnh núi.
"Cảm ơn "
Cước bộ chạm đất, Tiểu Y Tiên nhanh chóng nói cảm tạ, ngọc thủ dãy thoát ra bàn tay của Tiêu Viêm, ánh mắt đảo qua qua vách núi đen không chút dấu vết, ngón tay quệt tóc trên trán, tầm mắt lại dời qua Tiêu Viêm, nhẹ giọng nói: " Ngươi.. ngươi là dong binh hộ vệ được Vạn Dược Trai thuê lần này phải không? "
"Ân" Tiêu Viêm hưởng thụ chút nhu nhuyễn còn lưu lại trên tay, cười gật đầu, sau đó ánh mắt lại dời về phía vách núi. Nữ nhân này tuy dung mạo không phải là cực phẩm, nhưng lại có khí chất ôn nhu, cũng khiến cho lòng người xao động, nếu như là lúc bình thường Tiêu Viêm có thể trêu chọc một lát, bất quá hiện tại còn đang khổ tu nên cũng không có cái tâm tư này.
Nhìn thấy Tiêu viêm tuỳ ý đáp ứng, hơn nữa tựa hồ không có ý rời đi, lông mi của Tiểu Y Tiên cau lại, nhãn đồng đen lấy di chuyển một vòng, hướng về phía thực vật trên vách đá, mỉm cười nói: " Nhìn ngươi lúc trước tựa hồ muốn hái gốc dược thảo này, chẳng lẽ ngươi nhận thức được? "
Nghe vậy, Tiêu Viêm vuối vuốt mũi cười: " Đây là Bạch Lan quả, trung cấp dược thảo, bình thường chỉ sinh trưởng tại vách núi, tuy nói số lượng cũng không ít, bất quá loại dược thảo này là lại được ma thú họ chim ưa thích nhất, mình thường mới mọc lên đã bị ma thú ăn mất, cho nên cũng có thể tính là loại trung cấp dược liệu, nếu như đem Bạch Lan quả đã lớn này đến bán ở tiệm thuốc, giá trị hẳn là khoảng bốn ngàn kim tệ."
Nhìn thiếu niên trước mặt chậm rãi nói về Bạch Lan quả, đôi mắt đẹp của Tiểu Y Tiên thoáng xẹt qua một nét kinh ngạc, có chút kinh dị nói: " Ngươi cũng học qua phân biệt dược thảo? "
" Chỉ là biết một chút bên ngoài thôi " Nhún vai, Tiêu Viêm hàm hồ nói.
" Ta không biết ngươi nói cái gì." Sắc mặt hơi đổi, Tiểu Y Tiên cau mày nói: " Mau buông ta ra, nếu không thì ta hô lên, nếu bị người khác nhìn thấy ngươi đối với ta như vậy, ngươi đừng hòng nghĩ tới chuyện ra khỏi ma thú sơn mạch "
" Hô đi, nếu ngươi muốn cho nhiều người biết phía dưới này có bí mật thì cứ hô to lên đi!" Tiêu viêm thản nhiên nói, làm cho Tiểu Y Tiên nhanh chóng bỏ đi ý định tri hô.
" Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" Tiểu Y Tiên hít sâu một hơi, giận dữ nói. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
" Phía dưới có đồ vật gì? Nếu như ngươi không nói thật, ta cũng không ngại đem trói ngươi lại, sau đó giấu đi, rồi một mình ta xuống tra xét "
" Ngươi.. " Nghe nói vậy, khuôn mặt Tiểu Y Tiên thoáng có chút kinh hoàng, tuổi nàng so với Tiêu Viêm mặc dù lớn hơn một chút, bất qua sự khôn khéo cùng với định lực so với Tiêu viêm còn kém hơn rất nhiều.
" Nghe nói trong Mma thú sơn mạch, có một loại ma thú tên là Hợp Viên, đối với nữ nhân loại người đồng dạng có hứng thú không nhỏ.." Khóe miệng nổi lên một nét trêu tức, Tiêu Viêm cúi đầu, môi chạm vào vành tai mềm mại củaTiểu Y Tiên, nhẹ giọng nói.
" Ngươi…tên hỗn đản này " Mặt Tiểu Y Tiên trở nên trắng bệch, Tiểu Y Tiên rõ ràng bị dọa không nhẹ, nàng cũng đã nghe qua cái loại ma thú thanh danh...cực kì tồi tệ này.
" Thả ta đứng lên, ta nói cho ngươi biết dưới này có đồ vật gì!" Bị Tiêu viêm đe dọa, cuối cùng Tiểu Y Tiên cũng không chống đỡ được, đành phải bất đắc dĩ đầu hàng.
Mỉm cười, Tiêu viêm dùng sức động thân thể đem Tiểu Y Tiên kéo lên, bất quá vì đề phòng vạn nhất, hắn vẫn dùng sức nắm chặt cổ tay của nàng, không để ý đến khuôn mặt đối phương đang giận dữ.
Hai người hướng vách núi đi tới, ánh mắt đồng thời nhìn về phía chỗ vách đá kỳ quái, sau một lúc lâu Tiểu Y Tiên đôi môi đỏ mọng khẽ mở, có chút không tình nguyện thấp giọng nói: "Nơi đó là một do lần ta hái thuốc tình cờ phát hiện được, ẩn tàng sau đám quái mộc kia là một cái sơn động khó có thể phát hiện."
" Trong sơn động hẳn là một vị tiền nhân lưu lại, bất quá ta cũng không đi vào, cho nên đối với bên trong cũng không rõ lắm, nhưng xem một số giấu vết, vị tiền nhân đã lưu lại sơn động kia, hẳn là rất mạnh."