Đấu Phá Thương Khung
Chương 1153 : Lối vào Đan giới
Ngày đăng: 13:46 19/04/20
Phía trước không gian thông đạo là một mảnh đất trống khá rộng lớn. Không gian xung quanh khu đất cực kỳ vặn vẹo. Hiển nhiên là do cường giả của Đan Tháp thi triển thủ đoạn mạnh mẽ xây dựng một chỗ dừng lại của không gian. Thủ đoạn cùng bút tích như vậy thật sự rất cao minh. Chưa nói đến các thế lực bình thường, cho dù là Băng Hà cốc e rằng cũng không có được năng lực và quyết đoán đến vậy.
Giờ phút này ở trên mảnh đất trống đã có không ít người hoặc ngồi hoặc đứng. Khí tức của mỗi người đều bất phàm. Đương nhiên, họ là nhóm người dự thi đầu tiên thông qua cửa Huyễn cảnh.
Những bóng người này phần lớn đều là đứng tách riêng, cảnh giác lẫn nhau, chỉ có một số ít người mới tụ tập lại cùng nhau. Nhưng ánh mắt của bọn họ nhìn về phía những người khác cũng tràn ngập vẻ đề phòng. Ở loại địa phương này không có bằng hữu, cái có chỉ là đối thủ cạnh tranh.
Tiêu Viêm đột nhiên xuất hiện tự nhiên cũng đưa tới sự chú ý của những người trên khu đất. Từng đạo từng đạo ánh mắt hướng về phía Tiêu Viêm.
Cảm thụ được những ánh mắt đề phòng không có ý tốt này, Tiêu Viêm mặt không đổi sắc, tầm mắt chậm rãi đảo qua khu đất trống, bất ngờ thấy được Tào Dĩnh và Tống Thanh.
Khi Tiêu Viêm nhìn thấy Tào Dĩnh, Tống Thanh thì hai người kia cũng nhận ra ánh mắt của hắn. Tào Dĩnh hơi ngẩn người, khóe miệng chợt hiện lên nụ cười khe khẽ làm đảo điên tâm thần của không ít thanh niên xung quanh. Mà Tống Thanh kia thì không chút dấu vết khẽ cau mày.
Cách một khoảng cách mỉm cười lại với hai người nhưng Tiêu Viêm không tiến đến, ngược lại lùi ra một đoạn, tìm một chỗ trống khoanh chân ngồi xuống. Hắn cũng không muốn quá thân mật với hai người này. Hơn nữa hắn cũng không hiểu biết họ. Nếu hợp tác, cuối cùng có khi bị bán đứng lúc nào cũng không biết. Mấy năm nay lịch lãm, những việc như thế Tiêu Viêm gặp qua không ít, đương nhiên trong lòng cũng phải đề phòng nhiều hơn.
Thêm vào đó, mặc dù bên ngoài nói rằng khảo nghiệm trong Đan giới chỉ là đi vào trong đó tìm một ít thiên tài địa bảo theo như yêu cầu của nhiệm vụ. Nhưng ai cũng biết, cửa ải thứ hai này mới là quan trọng nhất. Nó sẽ khiến vô số người bị loại, chỉ riêng như thế đã có thể thấy được độ khó của cửa ải này. Trong lòng Tiêu Viêm hiểu rõ, địch nhân lớn nhất trong đợt thứ hai khảo nghiệm này không cái gì khác mà chính là những người dự thi ở đây. Bởi vậy, trong tình huống này, nếu không thể hoàn toàn tin tưởng đối phương, thì hành động một mình là điều sáng suốt hơn cả.
Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn vẻ mặt có chút âm nhu của Thần Nhàn, khóe miệng hiện lên nụ cười có chút sâu xa, thấp giọng nói: "Thần Nhàn thiếu tông chủ, ở trong Đan giới, ngươi nên cố gắng trốn thật kĩ. Nếu không, Huyền Minh tông, có thể tuyệt hậu rồi…"
Bộp!
Quạt sắt màu tím đập mạnh vào lòng bàn tay, ánh mắt Thần Nhàn lạnh lẽo nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, một lát sau chậm rãi gật đầu nói: "Những lời này ta cũng tặng cho ngươi. Ngàn vạn lần không nên gặp phải ta trong Đan giới. Nếu không, ta sẽ cho ngươi hiểu được cái gì gọi là sống không bằng chết!"
Lời nói lạnh lẽo vừa dứt, nụ cười âm trầm trên khóe miệng Thần Nhàn càng đậm, không nói thêm gì, xoay người bước về hướng thông đạo. Sau khi tiếp nhận đồ vật trong tay lão giả cưỡi rùa liền tiến vào trong không gian thông đạo.
Nhìn bóng lưng Thần Nhàn biến mất bên trong không gian thông đạo, Tiêu Viêm mỉm cười. Chỉ là trong nụ cười này lộ ra sát ý mãnh liệt. Mạng của Thần Nhàn, lần này hắn chắc chắn lấy rồi.
"Hy vọng ngươi không chết trong tay của kẻ khác. Nếu không thì chẳng còn thú vị rồi!"
Tiêu Viêm cười cười, cũng tiến lên trước hai bước, tiếp nhận vật phẩm từ tay lão giả cưỡi rùa, sau đó thu vào Nạp giới, xoay người tiến vào trong không gian thông đạo, thân ảnh từ từ biến mất.