Đấu Phá Thương Khung
Chương 1159 : Động thủ
Ngày đăng: 13:46 19/04/20
Biến cố đột ngột, làm cho tất cả mọi người trên gò núi sửng sốt nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh chợt hiện lên phía sau Thần Nhàn rồi trong chớp mắt, Thần Nhàn đã hộc máu. Nhất thời, trong lòng mọi người đều có chút lạnh lẽo, lặng lẽ thối lui về phía sau.
Không ai ngờ được, đối với đội hình mạnh mẽ như vậy của đối phương, Tiêu Viêm không nhanh chóng bỏ chạy mà ngược lại, sau khi đã né tránh được hai gã Đấu Tông đỉnh phong, hắn còn xuất thủ với Thần Nhàn. Trong con mắt mọi người xung quanh, nếu Thần Nhàn phản ứng chậm một chút nữa thôi, thì không chút nghi ngờ sẽ bị Tiêu Viêm giết chết tại chỗ.
Cách đó không xa, Tống Thanh cũng biến sắc, vẻ mặt lộ ra sự kinh ngạc. Với thực lực của Tiêu Viêm, hắn cũng chỉ biết thông qua những tin tức vỉa hè, đáng chú ý nhất là Tiêu Viêm mới có biểu hiện nổi bật tại cuộc khảo hạch của Đan Tháp dành cho ngũ đại gia tộc. Tuy nhiên, những biểu hiện đó cũng không làm Tống Thanh cảm thấy rung động, dù sao thì thực lực của Tiêu Viêm cũng chỉ khoảng tứ tinh Đấu Tông, chênh lệch không nhiều với Thần Nhàn, nhưng hắn không thể ngờ được chỉ mới giao thủ một lần, Thần Nhàn đã bại trong tay Tiêu Viêm một cách chật vật như vậy.
Trong đôi mắt đẹp của Tào Dĩnh cũng ánh lên vẻ kỳ dị, nhìn chằm chằm Tiêu Viêm. Nàng cũng không thể ngờ được Tiêu Viêm ngoài lực lượng linh hồn rất cường đại còn có thực lực mạnh như vậy, chẳng trách hắn dám giao thủ với người của Băng Hà cốc.
Thần Nhàn từng nói nể mặt Tào Dĩnh mà dẹp bỏ ân oán với Tiêu Viêm, đương nhiên nàng cũng không vì thế mà cảm kích hắn. Mặt khác, lời Tống Thanh vừa nói chắc chắn sẽ phản tác dụng. Tuy nàng với Tiêu Viêm chưa tiếp xúc nhiều nhưng cũng đủ để nàng hiểu kẻ này cũng có ngạo khí chẳng kém gì nàng, kiểu nói chuyện vẻ bề trên của mấy tên kia, chắc chắn Tiêu Viêm sẽ không để ý, huống hồ thực lực của hắn cũng không tệ
"Thằng nhãi, ngươi muốn chết!"
Thấy Thần Nhàn bị Tiêu Viêm một chiêu đánh cho hộc máu, bay ngược ra sau, hai lão giả kia rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần, giận dữ hét lớn, lao vụt ra sau Thần Nhàn, cùng đưa tay ra đỡ lấy hắn.
"Giết tên khốn này, ta muốn hắn sống không bằng chết" Được hai người đỡ lại, khuôn mặt âm nhu của Thần Nhàn chuyển sang dữ tợn, điên cuồng hét lên. Hắn bị trúng một chưởng này của Tiêu Viêm quả thật là mất hết thể diện.
Nghe vậy, hai lão giả kia chỉ liếc nhau một cái rồi phân ra một người chậm rãi tiến lên. Trước thể hiện khủng bố của Tiêu Viêm, cả hai người đền cảm thấy kinh hãi, nếu thêm một lần như vậy thì chỉ sợ cái mạng nhỏ của Thần Nhàn sẽ không giữ được. Lúc đó bọn họ đương nhiên sẽ phải chịu sự trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc của tông môn, so với chết còn khổ hơn.
"Tiểu tử này thật không tầm thường, mặc dù bề ngoài của hắn chỉ ở mức độ tứ tinh Đấu tông nhưng cũng cực kỳ khó chơi."
Lão giả vừa tách ra lao tới gần Tiêu Viêm, trong lòng cũng có chút hối hận, chẳng may Thần Nhàn xảy ra bất trắc, như vậy hắn cũng không sống được.
Một kích thuận lợi đẩy lui đối thủ, sắc mặt Tiêu Viêm chợt hiện lên nét lạnh lẽo, không chần chờ xoay người, mũi chân điểm mạnh xuống đất, thân mình hoá thành một đạo kình phong lướt tới Thần Nhàn đang đứng cách đó không xa.
"Muốn chết."
Thấy Tiêu Viêm còn dám lao tới, lão giả vẫn đang đứng hộ vệ cho Thần Nhàn trầm mặt, phẫn nộ quát.
Tiếng quát của hắn còn chưa dứt, hắn còn chưa kịp lao lên phía trước ngăn cản Tiêu Viêm thì một nhân ảnh màu bạc đột nhiên hiện lên, giống như một chiếc xe tăng mang kình lực cực kỳ hung hãn trực tiếp lao thẳng vào hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Thân ảnh màu bạc đột nhiên xuất hiện làm lão giả này giật mình kinh hãi, lão cũng cảm thấy được thực lực của thân ảnh này cũng không yếu hơn bao nhiêu so với hắn.
Khi hắn còn chưa kịp định thần, thân ảnh kia đã vọt tới, thiết quyền huy động tạo thành từng cơn lốc cuốn lấy vị trưởng lão Huyền Minh Tông này.
Thấy vị hộ vệ trưởng lão bị cuốn lấy, khuôn mặt dữ tợn của Thần Nhàn rút cục có chút biến sắc, bàn chân đạp mạnh xuống mặt đất, thân hình vội vàng thối lui về phía sau. Hắn biết Tiêu Viêm đang lao về phía hắn.
Mặc dù hắn đoán được ý đồ của Tiêu Viêm nhưng tốc độ của hắn không thể so với Tiêu Viêm, huống chi lúc này Tiêu Viêm vẫn còn đang được tăng phúc của Thiên hoả tam huyền biến.
Bởi vậy, ngay khi Thần Nhàn vừa mới rời bước thì không gian trước mặt hắn đột nhiên vặn vẹo, một thân ảnh chậm rãi xuất hiện trước mắt hắn, trên khuôn mặt trẻ tuổi kia xuất hiện sát ý làm hắn lạnh người
"Ngươi nghĩ rằng có người che chở thì ta không giết được ngươi?"