Đấu Phá Thương Khung
Chương 1190 : Tinh Vực, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa!
Ngày đăng: 13:46 19/04/20
Khi lời nói của Huyền Không Tử vừa dứt thì một thân ảnh mặc áo bào trắng cũng từ từ hiện ra trước mặt mọi người, ánh mắt trước tiên quét qua đám người Tiêu Viêm, cuối cùng dừng lại trên người Mộ Cốt lão nhân, thản nhiên nói: "Lão phu Khâu Lăng, đại trưởng lão của Đan Tháp, lần này đợi các ngươi ở đây để dẫn mọi người vào Tinh Vực, nhớ rõ, sau khi tiến vào đi theo ta là được, nếu không phục tùng quy củ, lão phu có quyền hủy bỏ hẳn tư cách đi vào Tinh Vực lần này."
Nghe vậy, đám người Tiêu Viêm đều khẽ gật đầu, trong lòng hắn rõ ràng, sở dĩ lần này do đại trưởng lão Khâu Lăng dẫn dắt, hẳn là do mấy người Huyền Không Tử lo lắng về Mộ Cốt lão nhân.
Bị Khâu Lăng chăm chú quan sát, Mộ Cốt lão nhân hơi giật giật, hai tay thụt vào trong tay áo, vẻ mặt hờ hững.
Khi mấy người kia nói chuyện, cánh cửa không gian màu bạc đang dao động cũng đã ổn định.
"Đi thôi."
Thấy thế, ánh mắt của Khâu Lăng và ba người Huyền Không Tử khẽ giao nhau một chút, sau đó đều nhẹ nhàng gật đầu, người trước vung tay lên, liền dẫn đầu bước vào trong cánh cửa không gian, nháy mắt đã biến mất không thấy. Sau đó đám người Tiêu Viêm cũng hối hả đuổi theo.
Nương theo sự dao động của không gian, từng thân ảnh liên tiếp biến mất, ngắn ngủi không đến một phút, mười một người lần lượt biến mất trước mắt vô số người đang xem.
Nhìn người cuối cùng đi vào cánh cửa không gian, sự ngưng trọng trên khuôn mặt Huyền Không Tử cũng giảm bớt, tầm mắt từ trên cao nhìn xuống, trầm giọng nói: "Hôm nay cần chú ý nhiều một chút, ngàn vạn lần không nên để xảy ra điều gì bất trắc."
"Cường giả của Đan Tháp đều đã được ta an bài ở Thánh Đan thành, tùy thời đợi mệnh, nếu xuất hiện biến cố, sẽ lập tức đến trợ giúp." Thiên Lôi Tử gật gật đầu.
"Còn có một số cường giả khác có quan hệ cùng Đan Tháp hiện giờ cũng đang ở Thánh Đan thành, ta đã phái người nói với họ giúp chúng ta lưu ý nhiều hơn một chút…" Huyền Y cũng nhẹ giọng nói.
Nghe vậy, Huyền Không Tử lúc này mới khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn cánh cửa không gian phía trên, khẽ thở dài: "Hi vọng hết thảy đều thuận lợi..."
Trầm mê ở bên trong, có thanh âm một người khẽ nỉ non, tuy hiện tại Cự Long vẫn nhắm chặt hai mắt, nhưng loại Long Uy nồng đậm này lại khiến cho người khác cảm giác run rẩy xúc động, loại hình thể này quá mức kinh thế hãi tục!
Mộ Cốt lão nhân cũng bị hình thể của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa chấn kinh một hồi, nhưng dù gì cũng là một cường giả Đấu Tôn, bát phẩm Luyện Dược Tông Sư, kiến thức bất phàm, bởi vậy lão rất nhanh liền phục hồi tinh thần, trong mắt vẻ tham lam càng đậm đặc hơn.
Sau khi người đầu tiên mở miệng than thở, những người khác cũng từ trong rung động mà phục hồi lại tinh thần, quay mặt nhìn nhau một cái, tất cả đều âm thầm cắn lưỡi, thứ này, cũng thật sự là quá mức dọa người đi.
Tiêu Viêm đưa tay về phía cự long, lòng bàn tay đột nhiên nóng lên một chút, lập tức trong lòng xao động, ánh mắt gắt gao nhìn cái Long ấn mà Tử Nghiên gieo xuống.
"Xem ra Tử Nghiên nói quả nhiên không sai, Tam Thiên Diễm Viễm Hỏa này trong cơ thể cũng bị gieo xuống một cái Long Ấn…" Nhận thấy biến hóa của Long ấn trên bàn tay mình, trong lòng Tiêu Viêm cũng khẽ động, âm thầm nói.
"Đây là Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, nhưng hiện nay nó đã bị phong ấn, tiếp theo, các ngươi tiến lên thử xem có thể dùng thủ đoạn ôn hòa để thu phục nó hay không?" Khâu Lăng trầm giọng nói: "Nhớ kỹ, phải sử dụng thủ đoạn ôn hòa, vạn lần không thể khiến nó từ trạng thái ngủ say tỉnh lại!"
Trong lúc nói chuyện ánh mắt Khâu Lăng cũng tràn ngập hàn ý, mà ánh mắt này vẫn như trước đều nhằm vào Mộ Cốt Lão nhân, xem ra đối với lão già này, hắn rất đề phòng cùng chán ghét. Đối với ánh mắt này của Khâu Lăng, Mộ Cốt lão nhân cũng chỉ cười lạnh một tiếng, không đáp lời cũng không cãi lại.
Nhìn thấy Mộ Cốt lão nhân như vậy, Khâu Lăng cũng chậm rãi thu hồi ánh mắt của mình, sau đó tầm mắt nhu hòa chuyển hướng về phía Tiêu Viêm nói: "Tiêu Viêm ngươi lần này là quán quân của Đan hội, do vậy, ngươi tới trước đi.."
Khâu Lăng vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Tiêu Viêm.
Trước những ánh mắt soi mói này, sắc mặt Tiêu Viêm cũng không thay đổi, hơi ngập ngừng rồi khẽ gật đầu, sau đó hít một hơi, chậm rãi hướng về phía Cự Long đang ngủ say kia!