Đấu Phá Thương Khung

Chương 1196 : Phù Ấn

Ngày đăng: 13:46 19/04/20


"Tiêu Viêm, ngươi muốn chết!"



Tiêu Viêm thân hình vừa hiện ra thì đã bị Mộ Cốt lão nhân phát hiện, ánh mắt lão lập tức trở nên lạnh lẽo quát lớn.



Đối với tiếng quát của hắn, Tiêu Viêm cơ hồ bỏ ngoài tai, đem Thiên Yêu Khôi thi triển tới mức cực hạn, gấp rút chặn trước mặt Hồn Điện Tôn Giả đang muốn cướp đoạt Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.



"Giết hắn!"



Nhìn thấy Tiêu Viêm không để ý tới tiếng quát của mình, trong mắt Mộ Cốt lão nhân đã bộc lộ sát ý, hướng về phía hắc y tôn giả vốn đã bị Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa đánh cho trọng thương, trầm giọng nói.



Nghe vậy, tên hắc y tôn giả liền gật đầu, hai người dường như xuất hiện cùng lúc, đấu khí cuồn cuộn phát ra làm cho không gian xuất hiện từng trận dao động.



"Xuy!"



Thân ảnh cả hai vừa động, còn chưa lướt đi được bao xa thì không gian trước mặt đột nhiên vặn vẹo, một đạo thân ảnh chậm rãi hiện ra trực tiếp chặn hai người lại.



"Khâu Lăng, cút ngay!"



Nhìn thấy Khâu Lăng xuất hiện trước mặt, sắc mặt Mộ Cốt lão nhân thập phần lạnh lẽo hét lên.



Đảo mắt nhìn về phía Mộ Cốt lão nhân, Khâu Lăng cũng lạnh lùng mỉm cười, không cần phí lời, đấu khí trong cơ thể bạo phát, sau đó nhằm hướng hai người trước mặt mà lướt tới.



Nhìn thấy Khâu Lăng lao tới hung mãnh, Mộ Cốt lão nhân hơi biến sắc, tình trạng hiện giờ của hắn có thể không phải là đối thủ của Khâu Lăng, ánh mắt lập tức chuyển hướng sang hắc y tôn giả trầm giọng nói: "Chúng ta cùng ra tay thu thập lão gia hỏa này đi."



"Uhm!"


Cả hai tiếp tục giằng co, kéo dài khoảng chừng vài mấy phút thì ngọn lửa màu tím kia cũng dần dần bị suy yếu.



Nhìn vẻ uể oải của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, trong mắt Tiêu Viêm chợt lóe lên hào quang, bức tường lửa xanh biếc cũng nhanh chóng tản đi, cùng lúc này trong tay hắn xuất hiện mấy bình ngọc, nhanh như chớp ném vào cột lửa màu tím vốn chưa tắt hẳn.



"Bang, bang!"



Khi bình ngọc vừa tiếp xúc với Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa thì trực tiếp nổ tung, một ít chất lỏng màu trắng như tuyết từ giữa bắn ra tung tóe.



Xuy, xuy.



Lúc chất lỏng tiếp xúc cùng ngọn lửa màu tím kia liền tuôn ra vô vàn sương trắng, trong sương mù lộ ra một dòng nước lạnh như băng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Tuy rằng bạch vụ kia là do ngọn lửa màu tím tiếp xúc với bình ngọc mà nhanh chóng hình thành, nhưng chiêu thức ấy của Tiêu Viêm đã làm cho Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa gặp họa. Ngọn lửa màu đen trên thân thể nó rốt cuộc đã bị triệt tiêu mà trở về màu sắc ban đầu.



"Đến lúc!"



Thời khắc ngọn lửa tối đen trên thân thể Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa hóa thành màu tím thì trong mắt Tiêu Viêm đột nhiên thoáng hiện tinh quang, bàn chân di chuyển như tia chớp, không gian dao động, quỷ dị biến mất, lần thứ hai xuất hiện trên đỉnh đầu của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.



Lúc Tiêu Viêm hiện thân thì trên tay hắn đã nắm chặt một bình ngọc nhỏ, rồi nhanh như cắt đánh trúng vào trán của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa. Một tiếng nổ vang lên, một giọt máu màu vàng nhạt chậm rãi xuất hiện.



Khi giọt máu màu vàng nhạt thấm vào trán của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa thì thân thể nó trở nên cứng ngắc, cặp mắt cũng đồng thời đờ đẫn, cùng lúc đó trên trán của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, một cái phù ấn kỳ dị thoắt ẩn thoắt hiện, nhìn hình dáng của phù văn thì rõ ràng là giống y như long ấn trên lòng bàn tay của Tiêu Viêm.



"Quả nhiên là long ấn!"



Nhìn thấy ký hiệu kỳ dị trên trán của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, Tiêu Viêm nhất thời vui mừng như điên.