Đấu Phá Thương Khung

Chương 1256 : Hợp tác

Ngày đăng: 13:47 19/04/20


Bộ xương khô gầy đứng giữa đại điện, thân thể vốn nó vốn màu ngọc bích, nhưng vì đã hấp thu huyết vụ, nên bây giờ đã biến thành màu đỏ sẫm, nhìn qua làm cho người ta có một cảm giác tràn ngập huyết tinh, trong hốc mắt của bộ xương khô, lóe ra hai luồn hồng mang nhàn nhạt.



Ở trên đỉnh đầu của bộ hài cốt, có hai cuốn quyển trục đang bay lượn, trong trận hỗn loạn lúc trước, cũng không biết người nào may mắn chiếm được một quyển, Vì vậy đến bây giờ chỉ còn lại hai quyển trục này, là vật vô chủ. Nhưng giờ phút này, bị bộ hài cốt đấu thánh trấn nhiếp, cũng không có ai dám mạo hiểm tranh đoạt.



Khi âm thanh khàn khàn cổ xưa kia vừa buông xuống, sắc mặt của mọi người trong đại điện một lần nữa đại biến, xem ra hôm nay nếu không thể đánh bại bộ đấu thánh hài cốt này thì không thể thuận lợi rời khỏi rồi.



"Các vị không cần hoảng hốt, trong bộ hài cốt này chỉ là một đạo tàn hồn do vị cường giả lúc còn sống lưu lại, cũng không phải một đấu thánh thật sự, muốn đánh bại nó, cũng không phải là một việc không có khả năng, nhưng điền kiện tiên quyết là chúng ta phải liên thủ lại, Nếu không thì, sẽ bị nó tiêu diệt từng người một, rất có thể toàn bộ bị diệt." Trích Tinh lão quỷ trầm giọng nói. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



"Trích Tinh lão tiên sinh nói không sai, nhưng mà bộ hài cốt này là do ngươi đánh thức, liền mời ngươi ra tay trước vậy" Tiêu Viêm mỉm cười nói.



"Ân, Việc này chính xác là như thế, người phải gánh một nữa trách nhiệm, muốn cùng chúng ta liên thủ đối phó với nó, người liền xung phong lên trước đi" Đường Chấn cũng gật đầu tán thành, một vài cường giả khác trầm ngâm một chút, rồi cũng gật đầu tán thành, trong lòng bọn đã sớm vì hành động lỗ mãng của Trích Tinh lão quỷ mà bất bình, bây giờ có thể trả thù một chút cũng có thể hả giận.



Thấy thế, khuôn mặt nhăn nheo của Trích Tinh lão quỷ nhịn không được mà run lên, ánh mắt oan độc liếc về phía Tiêu Viêm, người này dùng thủ đoạn nhẹ nhàng, nhưng lại trực tiếp đẩy hắn vào chỗ nguy hiểm nhất, hơn nữa xem tình hình này, hắn cũng không còn cách nào, chỉ có thể bất chấp mà xông lên.



"Mọi người nói cũng phải, đã vậy lão phu liền xung phong đánh trận đầu, nhưng cũng nhắc nhở chư vị một chút, cường giả ở nơi này càng ít, thì chúng ta càng rơi vào tình cảnh nguy hiểm, mặc kệ chúng ta trước đây có ân oán thế nào, nhưng hiên tại, thì hiên tại cũng cùng ở trên một con thuyền, thuyền mà lật, thì tất cả đều không có gì tốt đẹp." Ánh mắt lướt qua toàn trường, Trích Tinh lão quỷ chỉ có thể gật đầu, sau đó dùng ngôn từ chính nghĩa nói.



"Xin Trích Tinh lão tiên sinh cứ yên tâm, chúng ta sẽ không đứng nhìn ngươi chết trong tay của hài cốt đấu thánh này đâu." Tiêu Viêm cười đểu nói, lời này vừa ra, khiến cho khuôn mặt của Trích Tinh lão quỷ tức đến tái xanh.



"Được rồi, cũng đừng nói những lời vô ích nữa, muốn động thủ thì làm nhanh đi, bộ hài cốt này dường như đang hấp thu thêm lực lượng từ trong huyết vụ." Sắc mặt lão giả áo đen của Thiên Yêu hoàng tộc đột nhiên trầm xuống, lạnh giọng quát lên.



Nghe được lời nói của lão, tất cả mọi người đều cả kinh, ánh mắt nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy trên thân thể của đấu thánh hài cốt hiện lên một màu đỏ như máu, càng lúc càng cô đọng, mà huyết vụ xung quanh, cũng đang mạnh mẽ tiến vào trong thân thể.


Lão giả tên Hoàng Hiên của Thiên Yêu hoàng tộc quát lên một tiếng.



Tiếng quát vừa dứt, bả vai lão rung lên, một đôi cánh chim mọc ra từ đó, mà tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều. Thân hình chợt lóe, là người đầu tiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hài cốt Đấu Thánh, lão vung tay lên, chưởng phong sắc bén bạo phát ra như núi lửa phun trào.



Kế sau Hoàng Hiên, Đường Chấn, Bằng Hà tôn giả, cùng với Trích Tinh lão quỷ, Tiêu Viêm bốn người trước sau lướt tới, đấu khí mênh mông như phiên đào hãi lãng *(sóng ta gió lớn), bao phủ cả bộ hài cốt. Kình phong sắc bén va chạm vào thân thể nó, làm tóe ra tia lửa.



Đối với mặt với sự vây công của đám người Tiêu Viêm, bộ hài cốt cũng có chút luống cuống, dù sao thì nó cũng không còn là một đấu thánh thực sự, lấy thực lực của đám người Tiêu Viêm, muốn cùng lúc chống lại, cũng không phải là chuyện nó có thể làm được.



"Xoạt xoạt!"



Tia lửa tung tóe, quyền cước của đám người Tiêu Viêm đánh mạnh lên bộ hài cốt, mỗi một quyền đầu rất nghiêm nặng, làm cho huyết sắc trên bộ hài cốt nhạt đi vài phần, mà hồng quang trong hốc mắt của bộ xương, cũng từ từ suy yếu.



"Xuy!"



Bàn chân của Tiêu Viêm chợt lóe lên ngân mang, trực tiếp đá vào đầu hài cốt, hỏa diễm màu nâu tím lượn lờ trên bàn tay, rồi sau đó đánh mạnh vào một cây xương xương sườn sau lưng của bộ hài cốt. Chịu một đòn nặng như vậy, màu đỏ trên đoạn xương đó rốt cuộc cũng biến mất.



Một kích đắc thủ, Tiêu Viêm muốn lui lại phía sau, nhưng ánh mắt đột nhiên nhìn vào xương sườn vừa trở lại màu bạch ngọc, chỉ thấy ở trên đó, mơ hồ như có một loại văn tự kỳ dị đang hiện lên.



Ánh mắt đảo qua loại văn tự kỳ dị này, Tiêu Viêm ngẩn người ra, một ý niệm khó tin xuất hiện trong đầu.



"Những... văn tự này. Chẳng lẽ là Thiên Giai đấu kỹ?"