Đấu Phá Thương Khung
Chương 1312 : Thích!
Ngày đăng: 13:48 19/04/20
Nhìn thấy hầu hết chiến sĩ Hắc Yên quân chĩa thẳng trường thương vào Tiêu Viêm, mấy người Tiểu Y Tiên phía sau chợt biến sắc, thân hình chợt động liền bước lên cạnh Tiêu Viêm, đấu khí mênh mông bắt đầu lặng yên khởi động.
Dưới ánh mắt tóe lửa của song phương, bầu không khí cũng chợt rở nên căng thẳng như giương cung bạt kiếm. Một số người hiếu sự dùng ánh mắt dò xét nhìn đoàn người Tiêu Viêm, hiển nhiên họ cảm thấy kinh ngạc vì những người này lại dám ra tay với tộc nhân Cổ tộc ngay trong Cổ Thánh thành.
"Linh Tuyền, ngươi thân là thống lĩnh Hắc Yên quân mà lại muốn dùng công báo tư thù ư? Ngọc thiếp này chính là do Cổ tộc phát ra, nếu chúng ta giữ nó như vậy chính là khách của Cổ tộc. Mà địa vị của ngươi, chỉ sợ còn không đủ tư cách bắt ta đâu nhỉ?" Tiêu Viêm sầm mặt lại, cười lạnh nói.
Nghe vậy, Linh Tuyền lập tức dừng lại, vừa muốn quát lên thì một tiếng thét lớn từ trên tường thành đã vang lên mạnh mẽ. Chợt một thân ảnh lướt xuống như chớp, nó tựa một tòa thiết tháp hạ thật mạnh xuống trước của thành.
"Linh Tuyền, ngươi đang làm gì vậy?"
Nhìn thấy thân ảnh này, thần sắc Linh Tuyền cũng khẽ biến. Hắn lau vết máu ở khóe miệng rồi nói: "Không việc gì!"
"Không việc gì?!" Nghe vậy, thân ảnh kia cũng khẽ nhíu mày liếc nhìn đám người Tiêu Viêm. Mà hiện tại, Tiêu Viêm cũng nhìn thấy rõ diện mạo của người này. Hắn cũng mặc một bộ giáp trụ sáng bóng hào quang tương tự Linh Tuyền nhưng lại mạnh hơn gã không ít. Dựa theo Tiêu Viêm cảm ứng, hẳn thực lực của người này đã đạt đến Tam tinh Đấu Tôn.
"Bái kiến Ngũ thống lĩnh!"
Mấy chiến sĩ Hắc Yên quân đang tạo thành vòng vây thấy nam tử này đều nhất tề cung thanh hô lớn. Một người trong nhóm bước ra, rất nhanh đã kể lại câu chuyện phát sinh một cách ngắn gọn.
"Ngươi là Tiêu Viêm kia ư?"
Đang nghe đến cái tên Tiêu Viêm này thì nam tử thống lĩnh mặc thanh quang giáp trụ chợt sửng người rồi cau mày nhìn Tiêu Viêm. Trong ánh mắt của hắn cư nhiên lại mơ hồ phát ra một địch ý nhàn nhạt.
"Lăng lão, chàng vẫn khỏe chứ?" Huân Nhi chợt cất giọng êm ái hỏi, phảng phất như có ma lực đặc thù làm cho cả phiến vân vụ đột nhiên cũng dao động.
"Thực lực của Tiêu Viêm thiếu gia hiện giờ không phải cỡ lão đầu tử này có thể nhìn thấu được. Nhưng theo tin tức lão nhận được, Linh Tuyền có thực lực Nhất tinh Đấu Tôn cũng không chịu nổi một chiêu của Tiêu Viêm thiếu gia. Nghĩ như vậy, thực lực của hắn tối thiểu phải là Tứ tinh Đấu Tôn!" Lão nhân khẽ thở dài một tiếng, trong giọng nói không che dấu nổi sự kinh ngạc. Thời điểm lão phụng mệnh bảo hộ Tiêu Viêm năm đó thì hắn chỉ là một Đấu Giả bé con con. Nhưng hiện giờ chỉ trong mười năm ngắn ngủi, thiếu niên non nớt ngày ấy đã đạt đến một trình độ ngay cả lão cũng nhìn không thấu.
"Ánh mắt của tiểu thư quả nhiên không sai a…"
Nghe được những lời kinh ngạc của Lăng Ảnh, Huân Nhi cũng mỉm cười. Mấy năm nay nàng luôn luôn tiến hành bế quan sâu bên trong, những chuyện của ngoại giới rất ít khi truyền đến tai nàng. Nhưng dù vậy nàng cũng hiểu được hiện giờ Tiêu Viêm ở Trung Châu hẳn là phải có thanh danh rất hiển hách. Bởi vì, từ đầu đến cuối nàng vẫn luôn tin tưởng năng lực của hắn, dù xưa kia khi hắn còn lạc phách nàng cũng giữ tín tâm như vậy.
"Chẳng qua… trước đây trong tộc, tiểu thư có tuyên bố vài chuyện sợ là sẽ mang cho Tiêu Viêm thiếu gia chút phiền phức a!" Lăng Ảnh ngần ngừ một lúc rồi nói.
"Ta tin tưởng huynh ấy!"
Huân Nhi cũng cười thản nhiên mà cũng không giải thích thêm nhiều. Tình yêu, thứ này rất huyền diệu! Thời gian không thể làm nó biến mất mà ngược lại còn làm nó càng tỏa ra hương thơm nồng nàn. Mặc dù cả thân phận lẫn thực lực của hai người hiện tại đã có biến hóa cực lớn nhưng cuộc sống êm đềm ở Ô Thản thành nho nhỏ kia vẫn khắc sâu trong tâm trí của họ. Tình cảm ngây ngô non trẻ ấy, hiện giờ rốt cuộc cũng đã trở nên chín muồi.
Nghe vậy, Lăng Ảnh cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ. Ở thời gian trước, sau khi vị thiên kiêu chi nữ này xuất quan đã liền thương thảo hôn sự tương lai của mình trong hội nghị trưởng lão. Nàng dùng ngữ khí cực kỳ bình tĩnh nói ra làm hầu hết các vị trưởng lão đều biến sắc mặt. Mà những lời này cũng chính là ngọn nguồn làm cho Tiêu Viêm bị những cường giả thiên tài trẻ tuổi lộ ra địch ý khi hắn vừa đến Cổ Thánh thành.
"Bất luận các vị có phản đối hay ủng hộ, ta thích hắn! Thêm nữa, các người không thể cải biến được!"
Chỉ vẻn vẹn một câu đã làm cho sắc mặt hầu hết trưởng lão Cổ tộc phải xanh mét.