Đấu Phá Thương Khung
Chương 1326 : Kình địch
Ngày đăng: 13:48 19/04/20
"Tiêu Viêm…"
Đôi mày liễu đen tuyền của Tiểu Y Tiên khẽ cau lại, nàng có thể nhận ra được Cổ Yêu khủng bố như thế nào. Tuy vẫn tin tưởng Tiêu Viêm nhưng nàng lại hiểu được Cổ Yêu này tuyệt đối là kẻ địch cường hãn nhất của Tiêu Viêm.
"Có một số việc lùi tránh cũng không được!" Tiêu Viêm cười với nàng sau đó quay lại nhìn Huân Nhi bên cạnh đang cắn chặt đôi môi đỏ mọng trên khuôn mặt phủ đầy băng hàn rồi cười nói: "Không có việc gì! Trận đấu này dù hắn không khơi mào thì ta thế nào cũng phải ra mặt! Cổ tộc thượng võ nên chỉ làm như thế mới bịt mồm một số kẻ khác được!"
Huân Nhi nhìn thẳng vào tròng mắt của Cổ Yêu thì thấy nó càng trở nên giá lạnh như băng. Vì nàng, trong thời gian Tiêu Viêm ở Cổ tộc đã nhận không biết bao nhiêu trào phúng. Hiện giờ lại còn lâm vào tràng diện bị người thúc ép phải giao thủ. Đủ loại sự tình thế này, dù có lấy tính tình như nàng cũng không nhịn được lửa giận bốc lên phừng phừng.
"Hắc hắc… lá gan của tiểu tử kia cũng thật không tệ! Tận lực chi trì lâu một chút, có tình huống gì lão phu sẽ xuất thủ tương trợ!" Mang Thiên Xích vuốt râu, cười nói tiếp: "Ngươi là đệ tử Già Nam học viện chúng ta, cũng coi như là nửa phần đệ tử của lão phu cho nên tuyệt đối lão phu không muốn thấy ngươi bị thiệt thòi trong Cổ giới này đâu!"
Nhìn bộ dạng hiện tại của lão ta tựa hồ như thấy Tiêu Viêm có thể tiếp chiến với Cổ Yêu mà vui mừng. Thực lực không bằng người cũng không phải sợ, mà điều đáng sợ chính là không có dũng khí cùng người tương chiến. Như vậy thì chẳng phải tự tạo ra chướng ngại rất lớn trong lòng mình trên con đường tu luyện đấu khí hay sao?
"Ha ha… như vậy phải đa tạ viện trưởng rồi!"
Tiêu Viêm cười dài, sau đó cũng không nói nhảm liền điểm mũi chân xuống đất. Thân hình hắn tức thì lướt vào quảng trường rộng lớn rồi đối diện với Cổ Yêu dưới vô số ánh mắt săm soi của bao người.
Nhìn Tiêu Viêm trước mặt không xa, đôi môi trên khuôn mặt vốn lạnh như băng của Cổ Yêu cũng chợt nhếch lên tạo thành một đường cong, nói: "Mặc kệ thực lực của ngươi thế nào! Có thể chấp nhận ứng chiến thì đã ngoài dự liệu của ta rồi!"
Tiêu Viêm liếc nhìn tuyệt đỉnh thiên tài có thanh danh hiển hách của Cổ tộc này. Mái tóc đen trắng của hắn tung bay trong gió làm toán thân hắn lại càng thêm phần quỷ dị. Khí tức trên người hắn toát ra lạnh lẽo như hàn băng vạn năm làm hắn cũng tựa một tảng băng lạnh giá. Ai chỉ nhìn hắn một lần thì từ tận sâu thẳm trong tâm linh đều sinh ra hàn ý tràn ngập.
"Ngươi đã biết trước là ta muốn tìm ngươi?"
Đôi mày Tiêu Viêm khẽ giật giật rồi chợt nhìn thẳng Cổ Yêu chậm rãi nói: "Ta đã biết nhưng là… vô dụng!"
Cổ Yêu khẽ gật đầu như thấy câu trả lời này chẳng có gì ngoài ý muốn, nhẹ giọng nói: "Một khi đã như vậy, cứ để ta giết ngươi thôi a!"
Một quyền đấm nát cột hỏa diễm, Cổ Yêu vừa quát lên lạnh lẽo thì sắc mặt đột nhiên phát hàn. Hắn ta chỉ thấy bên trong cột lửa bị chấn nát có một đóa sen tam sắc cấp tốc xoay tròn thành một luồng sáng bén nhọn rồi bạo phát đến người mình. Mà trong hỏa liên này hắn lại cảm giác được một khí tức hủy diệt tuy vô cùng nhỏ bé.
"Đi!"
Sắc mặt Tiêu Viêm cũng lạnh như băng rồi biến đổi thủ ấn. Tiếng quát chói tai vừa dứt thì Tam sắc hỏa liên đã dùng tốc độ mắt thường không nhìn rõ đón gió hóa to lên. Sau nháy mắt, một ngọn lửa như cuồng phong mãnh liệt từ trong nó thổi quét ra ầm ầm!
"Ầm!"
Cơn cuồng phong hỏa diễm thổi quét qua tạo thành một cái hố rộng cỡ trăm trượng trên mặt đất. Trong nháy mắt nó đã xuất hiện dưới ánh mắt chăm chú của toàn trường, mà ngay cả kết giới đấu khí chung quanh cũng bị chấn đến rung động như sóng cuộn.
"Đấu kỹ thật mạnh, mà tiểu tử này thật là giảo hoạt! Cư nhiên lại giấu hàng nóng dưới ngọn lửa kia làm Cổ Yêu khinh thị không đề phòng đã nếm quả đắng a! Nhưng thật sự nó đã tạo nên hiệu quả xuất kỳ bất ý…"
Nhìn cơn lốc hỏa diễm trút xuống giữa tràng, không ít cường giả phải âm thầm gật đầu tán thưởng. Kinh nghiệm chiến đấu được mài dũa qua vô số cường địch xác thật đã tạo cho Tiêu Viêm những cơ hội không nhỏ.
Giữa tràng đấu, Tiêu Viêm nhìn cơn bão hỏa diễm đang bùng bùng khuếch tán mà sự căng thẳng nghiêm nghị trên mặt vẫn không giảm nửa phần. Tam sắc hỏa liên tuy mạnh như nếu Cổ Yêu dễ bị thu thập đến như vậy thì còn chưa đủ tư cách trở thành một trong Tứ đại đô thống của Cổ tộc.
"Bùng! Bùng!"
Ý niệm trong lòng vừa hạ xuống thì trong cơn gió bão hỏa diễm liền mạnh mẽ rung lên. Một khí tức băng hàn lạnh lẽo cực độ chợt tràn ngập ra ngoài một cách chậm rãi và cùng lúc đó đấu khí che trời cũng ùn ùn kéo đến rồi bùng phát ra làm cả thiên địa nơi này cũng phải kinh hoàng biến sắc, phẫn nộ thét gào.
"Ngươi trải qua rất nhiều gian khổ vậy thì thế nào? Thân thể của ta có huyết mạch Đấu Đế, lại tu luyện công pháp mật truyền của Cổ tộc có cấp bậc còn vượt xa ngươi! Cái gia tộc suy bại của ngươi thì lấy cái gì mà có tư cách tranh đấu với ta?"
Khi cả thiên địa phải biến sắc rít gào thì một tiếng quát lạnh thấu xương cũng bùng nổ khắp đất trời rồi tán ra vang vọng làm sắc mặt Tiêu Viêm cũng dần dần trở nên âm trầm.