Đấu Phá Thương Khung

Chương 1340 : Truy đuổi

Ngày đăng: 13:48 19/04/20


Dần dần tiếp cận bức tường cực lớn kia, một luồng năng lượng uy áp cường hãn dị thường cũng tràn ngập ra từ trong đó.



"Năng lượng uy áp thật mạnh. Muốn vượt qua nó, nếu thực lực không đủ, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị ép thành bụi phấn." Thân hình Tiêu Viêm dừng lại bên ngoài lớp tường năng lượng. Bàn tay nhẹ nhàng xuyên vào trong đó, cảm thụ được năng lượng uy áp này, hắn kinh ngạc nói.



"Ừm, bình thường, những người có thực lực từ Ngũ tinh Đấu Tôn trở xuống đều không thể tiến vào bên trong." Huân Nhi mỉm cười, nói: "Năng lượng thể tầng thứ hai, dù yếu nhất cũng là Ngũ tinh Đấu Tôn. Nếu không có thực lực như vậy, dù có vào cũng chỉ là đi chịu chết."



"Chỉ là lối vào tầng thứ hai thôi đã cần thực lực Ngũ tinh Đấu Tôn. Nếu vậy, chẳng phải tầng thứ ba sẽ cần thực lực ít nhất là Thất tinh, hay thậm chí là Bát tinh?" Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, nói.



"Hẳn là không sai biệt lắm…" Huân Nhi che miệng cười khẽ, nói: "Nhưng loại năng lượng uy áp này tuy mạnh, nhưng lấy thực lực của Tiêu Viêm ca ca, chắc sẽ không có gì đại ngại."



"Cứ tới cửa vào tầng ba rồi tính sau vậy…" Tiêu Viêm lắc lắc đầu, nhìn tường năng lượng trước mặt, hắn đưa tay về phía Huân Nhi, cười nói: "Đi thôi, cùng tiến vào."



"Ừm." Huân Nhi ôn nhu gật đầu, sau đó đặt ngọc thủ vào tay Tiêu Viêm, tùy ý cho hắn dẫn nàng đi vào bức tường năng lượng khổng lồ kia.



Khi hai người từ từ bước vào, hai ngọn lửa màu vàng kim và nâu tím cũng dần dần cháy lên. Chống đỡ lại tất cả uy áp đến từ tường năng lượng.



Mảng năng lượng này kéo dài chừng trăm trượng. Hai người Tiêu Viêm đi trong đó gần mười phút mới dần cảm giác được uy áp kia đang từ từ yếu đi.



"Sắp ra ngoài rồi…"



Tiêu Viêm híp mắt lại, nhìn con đường phía trước cũng không còn quá dài. Hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, cước bộ bỗng gia tốc, kéo theo Huân Nhi nhanh chóng xuyên qua lớp năng lượng này.



"Hô…"
Khuôn mặt Tiêu Viêm không chút thay đổi, bàn tay đưa lên, một luồng kình phong nóng cháy quét ra, đem tất cả những linh hồn ẩn trong sương mù kia đều chấn vỡ.



"Những thứ này thật kinh tởm…"



Nhìn những linh hồn giương nanh múa vuốt nhào đến, Huân Nhi cũng nhíu mày lại. Bề ngoài của chúng không khác bao nhiêu so với năng lượng thể. Nhưng được Hồn Lệ khống chế, chúng ẩn trong sương mù, khi bọn họ tới gần sẽ nhào lên tự bạo. Mặc dù uy lực không mạnh, nhưng phiền phức không để đâu cho hết. Loại tập kích tự bạo này, trong một tuần nay, hai người họ đã gặp không dưới trăm lần.



"Thương thế của Hồn Lệ hẳn đã ổn định trở lại." Xử lý xong đạo linh hồn thể cuối cùng, Tiêu Viêm hơi lắc lắc cổ, thản nhiên nói.



Theo tình huống gặp phải trong một tuần này, mặc dù hai người Hồn Nhai bị bọn họ truy đuổi chật vật. Nhưng theo một số ấn ký năng lượng ngẫu nhiên gặp trên đường, có thể nhìn ra, thương thế của Hồn Lệ đang nhanh chóng khôi phục.



"Trong khoảng thời gian này, chúng ta thu hoạch được bao nhiêu rồi?"



"Ngũ cấp ba mươi tám viên, Lục cấp hai mươi lăm viên, Thất cấp sáu viên, Bát cấp một viên." Huân Nhi tràm ngâm một chút, nói. Nguồn truyện: Truyện FULL



Tuy trong khoảng thời gian này đuổi giết hai người Hồn Nhai, nhưng họ vẫn không quên mục đích chủ yếu là tu luyện. Năng lượng thể gặp trên đường đều sẽ biến thành năng lượng hạch trong tay họ. Thậm chí, ở mấy ngày trước, bọn họ may mắn hặp được một năng lượng thể có thực lực đạt tới Bát tinh Đấu Tôn. Để xử lý thứ này, Tiêu Viêm và Huân Nhi cũng mất không ít thời gian. Loại năng lượng thể này đã có một chút trí tuệ thuộc về riêng nó. Vì vậy, giải quyết đương nhiên sẽ khó hơn những năng lượng thể bình thường rất nhiều.



"Đáng tiếc, không gặp được năng lượng thể Cửu tinh Đấu Tôn. Lấy thực lực của muội bây giờ, sợ rằng chỉ có năng lượng hạch cấp bậc đó mới có tác dụng." Tiêu Viêm có chút tiếc hận nói. Những năng lượng hạch này phần lớn đều do hắn hấp thu, Huân Nhi chỉ sử dụng một phần rất ít. Mặc dù hắn biết những năng lượng hạch này không có bao nhiêu hiệu quả với Huân Nhi, nhưng hắn cũng hiểu được, đây đều là Huân Nhi đang cố ý tìm lý do để tặng cho hắn.



Huân Nhi mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Còn khoảng năm ngày nữa chúng ta sẽ đến tầng thứ ba. Mà mộ phủ tổ tiên Tiêu tộc - Tiêu Huyền cũng ở trong đó."



Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng chậm rãi gật đầu. Trong lòng không khỏi nảy lên chút chờ đợi. Chẳng biết tại sao, hắn vẫn có một loại dự cảm, trong mộ phủ của Tiêu Huyền, chắc chắn sẽ có một vài thứ mà vị tổ tiên này để lại cho hậu nhân…