Đấu Phá Thương Khung
Chương 1387 : Bát Thải Nguyên Thạch
Ngày đăng: 13:49 19/04/20
Nhìn thấy trên khuôn mặt ba người Tiêu Viêm có vẻ kinh hãi, Dược Lão cũng cười thành tiếng, chợt phất tay nói:"Vào thôi."
Nghe vậy, ba người Tiêu Viêm đồng thời gật đầu, tất cả cùng lướt lên trên đỉnh núi cát, thoáng cái đã xuất hiện ở trước không gian trùng động. Lúc bốn người đi tới nơi này, bốn phía thỉnh thoảng có một ít nhân ảnh nhìn vào đoàn người Tiêu Viêm một lát, cuối cùng để ý Thải Lân và Tiểu Y Tiên. Thế nhưng những người có thể đến nơi đây đều không phải là hạng ngu xuẩn, lợi hại trong đó ai nấy đều rõ ràng. Vì vậy hoàn toàn không có người cố ý rước lấy phiền toái.
Dược Lão chưa từng để ý tới những ánh mắt này, hai chân đạp lạch bạch trên hư không trực tiếp tiến vào không gian trùng động, theo sát phía sau là ba người Tiêu Viêm. Bọn họ rõ ràng cảm giác được lực lượng kỳ lạ nào đó thoáng lướt qua thân thể mình, loại lực lượng này không có ác ý, ngược lại giống như là dò xét hơn.
Tiến vào lỗ đen không gian, mấy người Tiêu Viêm thấy mình hoa mắt một cái, ngay sau đó đã có ánh sáng cùng với tiếng động huyên náo ùa đến, tròng mắt bọn họ khẽ híp lại. Thế giới trước mặt chợt biến ảo thành một cái trấn nhỏ, mọi người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời thì thấy một mảnh không gian đủ loại màu sắc, trong lúc mơ hồ còn có không gian cuồng bạo từ trong đó truyền ra.
"Đây là thị trấn không gian, đại hội giao dịch sẽ cử hành ở nơi này. Không gian mênh mông bát ngát ở đây dùng để làm địa điểm giao dịch tương đối thích hợp." Dược Lão trợn mắt nhìn ngắm từng bầy người đẹp đi trên trên phố, đưa tay lau hàng dãi trên mép cười cười khoái trá.
ba người Tiêu Viêm gật đầu, có thể đặc biệt mở một chỗ không gian tới làm giao dịch địa điểm, đây số lượng đã là tương đối không nhỏ rồi, tuy nói đây không gian không lớn, nhưng lại không phải là bình thường người là được mở.
"Trước tiên cứ tùy ý đi xem một chút, nơi này cơ hồ không có gì thứ phẩm, toàn bộ đều là hàng tốt hiếm có." Dược Lão cười cười, sau đó nhấc chân đi về phía một con đường lớn. Sau đó đám người Tiêu Viêm cũng tò mò đi theo, ánh mắt không ngừng ngó quanh bốn phía.
Hai bên đường phố bày đầy thạch đài bằng đá xanh, trên đó là một đống quyển trục trôi nổi lơ lửng, có khi là ngọc ngà, châu báu, lọ bình, roi da, nến sáp, chổi lông thỏ, thắt lưng gai nhọn hoắc …v…v, thậm chí vũ khí, ma hạch cũng không thiếu. Tất cả mọi thứ đều lấp lánh quang mang nhàn nhạt biểu hiện ra phẩm chất bất phàm. Ngồi phía sau thạch đài là chủ nhân các món hàng.
"Địa Ma Thối, đấu kỹ Địa giai cao cấp."
"Thái Huyền Quyết, Địa giai công pháp cao cấp."
Nghe Thải Lân nói như thế, không chỉ có Tiêu Viêm, coi như là Dược Lão cũng phải kinh ngạc, hiển nhiên là chưa từng nghe nói qua điều bí ẩn này.
"Khó trách chỉ có mỗi mình mày nhận ra." Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu, nói: "Khối nguyên thạch này đến tột cùng là tám hay chín màu?"
Thải Lân nhỏ một giọt máu tươi lên trên nguyên thạch, chỉ thấy tảng đá bóng loáng chợt tỏa ra ánh sáng bảy màu, lại sau đó lại có thêm một đường vân màu sắc rực rỡ từ từ hiện ra.
"Muốn nhận biết nguyên thạch đến tột cùng là mấy màu, phải sử dụng máu Thất Thải Thôn Thiên Mãng kiểm tra."
"Bát Thải Nguyên Thạch."
Tiêu Viêm nghe thế lấy làm tiếc nuối, nếu đây là Cửu Thải Nguyên Thạch, lần này Thải Lân có thể kiếm lời lớn rồi. Dĩ nhiên hắn cũng biết đây là lòng tham không đáy, cục đá tám màu đã là cực kỳ hiếm thấy rồi, nếu như có thể lợi dụng tốt, thực lực Thải Lân sẽ gia tăng không ít. Dù chỉ hơn nhau có một màu, nhưng hai cục đá này ẩn chứa năng lượng khác nhau như trời với vực.
"Khà khà, nếu như lão nhân kia biết được chuyện này, sợ rằng lão sẽ trực tiếp phun máu bỏ mạng ngay tại đương trường." Dược Lão cười cười nói, không ngờ vừa mới tới đại hội giao dịch đã có được khởi đầu tốt đẹp như vậy.
"Đi thôi, ta mang các ngươi đi nhìn bảo bối chân chính, thứ chúng ta đang cần đều nằm ở đó."
Dược Lão vung tay ra hiệu, ngã người xuống đất nhẹ nhàng trườn người lướt quá từng dãy phố. Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên vội vã đuổi theo, Thải Lân vừa đi vừa thu Bát Thải Nguyên Thạch vào trong nạp giới. Nhưng trong một thoáng, lúc nàng thu Bát Thải Nguyên Thạch vào trong nạp giới, phía dưới luồng sáng thứ tám kia lặng lẽ xuất hiện một đường vân cực kỳ mỏng.