Đấu Phá Thương Khung

Chương 139 :

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Ma thú thủ vệ trước cửa động phủ, đại đa số đều bị Vân Chi giải quyết, bất quá do thời gian ngắn ngủi nên vẫn còn sót lại hai đầu tam giai ma thú trốn ở phía sau, hiện tại hai đầu tam giai ma thú đang nơm nớp lo sợ nhìn trận chiến đấu kịch liệt trên không trung, dư ba chiến đấu từ phía trên lộ xuống làm cho chúng phủ phục trên mặt đất, không ngừng run rẩy



Cau mày khẽ liếc nhìn động phủ, cách đó mấy chục thước là hai đầu tam giai ma thú, Tiêu Viêm rất nhanh từ trong nạp giới xuất ra một lọ dược phấn, sau đó toàn bộ trát lên trên mình, loại dược phấn này là do hắn tỉ mỉ chế ra, có thể che dấu khí tức trên thân thể, mà không bị khứu giác linh mẫn của ma thú phát hiện



Đảo quanh rừng rậm, vòng vo một lúc, Tiêu Viêm leo lên trên một động khẩu, nhờ vào sự yểm hộ của nham thạch, lặng lẽ hướng tới động khẩu phía trên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hai đầu ma thú không ngừng run rẩy ở dưới, thoáng trầm ngâm, lần nữa từ trong nạp giới lấy ra một miếng vải mềm mại, đem buộc chắt lại trên bàn chân



Mọi thứ chuẩn bị hết thẩy xong, Tiêu Viêm hít sâu một hơi, thân thể đột nhiên từ động khẩu phía trên nhảy xuống, thân thể ở giữa không trung lăng không một phen, sau đó hai chân nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất



Bàn chân vừa mới tiếp xúc với mặt đất, Tiêu Viêm thân thể hơi hơi cong lên, sau đó chợt bắn thẳng vào trong sơn động



Lúc thân hình Tiêu Viêm vừa mới tiêu thất trong bóng tối thì ánh mắt của một đầu tam giai ma thú vừa vặn cũng chuyển hướng sang đấy, bất quá bởi vì không phát hiện ra cái gì, đành phải mang theo vài phần nghi hoặc, ánh mắt hướng trở về cuộc chiến đấu trên không trung, thân thể lại run rẩy.Bên trong động khẩu tràn ngập ánh sáng không giống như tưởng tượng của Tiêu Viêm là một mảnh hôn ám, ở chung quanh vách núi thỉnh thoáng thấy có một ít tinh khối màu tím, tinh khối này là do sơn động tự nhiên sinh ra, tại thế giới loài người được gọi là tử tinh khối, là một trong những vật phẩm trang sức có giá trị xa xỉ



Tiến sâu vào bên trong sơn động,nhìn mấy khối tử tinh xinh đẹp tự nhiên hình thành trong động phủ, Tiêu Viêm trong lòng cảm thán, tên sư tử thành tinh kia, vậy mà cũng biết hưởng thụ cuộc sống a



Cẩn thận bước đi, quả nhiên đúng như lời Vân Chi nói, bên trong sơn động, không tồn tại ma thú nào khác, dọc theo đường đi, ngoại trừ âm thanh nhỏ bé của tiếng bước chân, không còn tiếng vang nào khác



Xuyên qua một thông đạo dài trong sơn động, sau nửa ngày, bỗng hai đầu thông đạo lại xuất hiện trước mặt



Cau mày nhìn hai đầu thông đạo, Tiêu Viêm trầm ngâm trong chốc lát, cất bước hướng thông đạo bên trái cẩn thận đi vào, thông đạo này có chút khúc chiết, Tiêu Viêm đi vòng vo vài lần mới tiến vào được, nhưng hắn đột nhiên phát hiện, nhiệt độ xung quanh ngày càng nóng


"Không nói nhảm nữa đi tìm tử linh tinh thôi " Nghe vậy Tiêu Viêm liền xoay người chạy đi, nơi này rõ ràng không có tử linh tinh tồn tại, hẳn là ở trong thông đạo còn lại



"Nga, được rồi thiếu chút nữa quên nói cho ngươi, nếu nơi này có bạn sinh tử tinh nguyên tồn tại, như vậy cũng có thể có một đầu tiểu thú Tử Tinh Dực Sư Vương " Phiêu phù phía sau Tiêu Viêm, Dược Lão đột nhiên tủm tỉm cười nói



Cước bộ đôt nhiên đình chỉ, Tiêu Viêm khóe mắt cau lại, sau một lúc lâu, hung tợn nói: "Mẹ kiếp nó dám cản đường, bắt nó làm thịt ta không tin nó có thể so được với tên hung hãn bên ngoài kia "Nói xong Tiêu Viêm bước nhanh ra ngoài



"Có phách lực "Nhìn bóng lưng Tiêu Viêm, Dược Lão mỉm cười nói: "Bất quá nhưng là không biết lượng sức, hắc hắc "



Thuận lợi chạy ra bên ngoài thông đạo, Tiêu Viêm xoay người đối mặt với thông đạo còn lại đi vào, bởi duyên cớ còn có một đầu tiểu thú Tử Tinh Dực Sư Vương, cho nên Tiêu Viêm cũng đặc biệt cẩn thận, lúc hành tẩu ngay cả cục đá dưới chân cũng không dám tùy ý dẫm vào



Đi vào thông đạo một thời gian, một khung cảnh rộng rãi lần nữa hiện lên trong tầm mắt



Thân thể cẩn thận áp vào động khẩu, Tiêu Viêm ánh mắt đảo qua bên trong sơn động



Ánh mắt đảo tới vị trí trung ương sơn động thì đình chỉ lại bởi vì nơi này, một đầu tiểu thú Tử Tinh Dực Sư Vương đang phủ phục trên mặt đất, an tĩnh ngủ say



Nhìn đầu tiểu thú Tử Tinh Dực Sư Vương kia ngủ say, Tiêu Viêm nuốt một miếng nước bọt, đem mồ hôi trên trán lau đi



"Hắc hắc, tiểu thú này mới tam giai thôi "Âm thanh Dược Lão phía sau cũng lặng lẽ vang lê