Đấu Phá Thương Khung

Chương 1392 : Hạt Ma tam quỷ

Ngày đăng: 13:49 19/04/20


Bonus #150 Event "Đòi" Đấu Phá



Nghe Dược lão nói, trong lòng ba người Tiêu Viêm khẽ động, ánh mắt nhìn về phía trước, nơi đó mơ hồ có những tiếng sấm nổ truyền đến. Khoảng chừng mười giây sau đó, ba bóng đen đột nhiên xuất hiện ở phía xa rồi nhanh chóng lướt tới!



Tốc độ của ba bóng đen kia cực kỳ kinh khủng, chỉ lóe lên một cái đã vượt qua hơn trăm trượng. Khi ba người sắp tiến vào phạm vi ngọn núi chỗ Dược lão đứng thì dường như cùng cảm ứng được điều gì đó, thân hình lập tức dừng lại, ba ánh mắt âm lãnh độc ác đồng thời đảo qua, cuối cùng dừng lại trên đoàn người đang đứng trên núi.



"Dược Trần? Không ngờ lại là ngươi!"



Khi nhìn thấy Dược lão, đầu tiên ba người đều khẽ sửng sốt, sau đó thì thốt lên kinh hãi.



Trong khi cả ba còn đang kinh ngạc, ánh mắt Tiêu Viêm cũng ngầm đánh giá đối phương. Tên đi đầu có dáng người khá gầy, vẻ mặt âm lệ, xem ra người cạnh tranh trong giao dịch hội chính là hắn. Ở đằng sau, có một lão giả và một nam tử thoạt nhìn còn khá trẻ, tuy nam tử kia nhìn khá trẻ tuổi, nhưng từ ánh mắt có thể nhìn ra tuổi của hắn cũng chẳng hề kém gì hai lão già kia.



Trong ba người, ngoại trừ nam tử trẻ tuổi kia nhìn còn tốt một chút, hai tên còn lại đều làm cho người ta có cảm giác âm lãnh, cùng với đó, trong cơ thể còn mơ hồ tràn ra khí tức rất kinh khủng.



"Hạt Ma tam quỷ, đúng là đã lâu không gặp a." Dược lão chắp hai tay sau lưng, cười nói.



"Ngươi chính là người cạnh tranh với lão phu?" Ánh mắt âm độc của lão giả đầu lĩnh nhìn chằm chằm vào Dược lão, đột nhiên hỏi.



Thấy Thiên Hạt tử đã khôi phục lại tinh thần, Dược lão cười cười, cũng không nói nhiều lời vô nghĩa: "Giao cổ đồ ra đây."



"Khặc khặc, thực là không nghĩ tới, Dược tôn giả Dược Trần vang danh đại lục lại đi làm chuyện chặn đường đoạt bảo này." Nghe vậy, Thiên Hạt tử cười quái dị xoáy đểu.



Dược lão cười nhạt, chẳng hề để tâm, nói: "Nếu là người khác thì ta còn phải suy nghĩ, nhưng lại gặp phải ba người các ngươi, bởi vậy trong lòng ta không có một điểm vướng bận nào cả, người khác là người, nhưng các ngươi à..."



"Hừ, Dược Trần, đừng tưởng ngươi tiến vào Bán Thánh thì ba người bọn ta sẽ sợ ngươi, năm đó có thể đánh cho ngươi thụ thương bỏ chạy thì bây giờ cũng có thể!" Vẻ mặt Địa Hạt tử cực kỳ nanh ác, âm trầm nói.



"Vậy cứ thử xem, nhân tiện cũng chấm dứt ân oán năm đó luôn."




Khuôn mặt của Tiểu Y Tiên cũng trở nên lạnh lùng, bàn tay biến ảo, mái tóc dài vốn màu đen đột nhiên chuyển hóa thành màu trắng bạc, một cổ đấu khí màu hồng có ẩn chứa kịch độc nhanh như chớp đánh về phía Nhân Hạt tử.



"Hả? Mỹ Nhân này lại là Ách Nan Độc Thể? Ha ha, đều là cực phẩm a."



Cảm nhận được kịch độc trong đấu khí, Nhân Hạt tử cười to lần nữa, nhưng không có vẻ quá thoải mái như lần trước nữa. Thân hình nhanh chóng lùi lại, tránh khỏi kịch độc thất luyện. Độc tính của Ách Nan Độc Thể quá mức mãnh liệt, cho dù là hắn mà bị nhiễm phải thì cũng có chút phiền phức.



"Hai mỹ nhân này cũng thật là "cay", một người là Thất Thải Thôn Thiên Mãng, một người là Ách Nan Độc Thể, hai người liên thủ lại thì những Đấu Tôn đỉnh phong bình thường cũng không phải đối thủ. Nhưng mà, hắc hắc, đáng tiếc là lại gặp phải lão phu." Nhân Hạt tử cười quái dị, vẻ dâm tà trên khuôn mặt càng đậm hơn, nhưng lúc hắn chuẩn bị động thủ thì sắc mặt bỗng biến đổi kịch liệt. Một cỗ dao động năng lượng kinh khủng làm hắn cũng phải khiếp sợ chợt trào ra.



Cảm giác được cỗ năng lượng này đủ để hủy diệt hắn, trong mắt Nhân Hạt tử hiện lên vẻ kinh hãi, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên áo đen. Trước mặt hắn là năm cỗ hỏa diễm đang lơ lững, trong đó, ngoại trừ loại hỏa diễm ở ngoài cùng ra thì bốn loại còn lại đều làm cho sắc mặt hắn kịch biến.



"Bốn loại dị hỏa?"



Tiêu Viêm không chút biểu tình nhìn sắc mặt đang kịch biến của Nhân Hạt tử, khóe miệng nhấc lên một nụ cười nhạt. Đây là lần đầu tiên hắn thêm "Hóa Sinh Hỏa" vào đòn này sau khi luyện hóa Cốt Linh Lãnh Hỏa.



Bốn loại dị hỏa, một loại giả dị hỏa!



Phật Nộ Hỏa Liên năm màu chưa bao giờ thi triển!



-------------------------------



(*) Tề nhân chi phúc: Cụm "tề nhân" nghĩa là "đủ người". Ý của cụm này là cái phúc của người đàn ông khi vẫn được nhiều phụ nữ yêu và chấp nhận dù hắn có nhiều vợ, nhiều người phụ nữ khác.



(**) Khai: Mở, mở ra.



Trong trường hợp BLH sập quá lâu, mọi người vào đây cập nhật chương mới các đầu truyện nhé: Bàn Long Thư Quán ღ Mời các