Đấu Phá Thương Khung

Chương 1406 : Cửu tinh Đấu Tôn!

Ngày đăng: 13:49 19/04/20


Đau, đau đến tận sâu trong xương tủy.



Đây là cảm giác duy nhất của Tiêu Viêm khi nhảy vào Thiên Ma Huyết Trì. Trong huyết Trì tràn ngập năng lượng cuồng bạo, tại khoảnh khắc Tiêu viêm đi vào, những năng lượng này giống như nhận được sự dẫn động, hóa thành vô số độc xà ùn ùn kéo đến va chạm vào thân thể Tiêu Viêm.



Những năng lượng này không biết đã được thiên Ma mãng bỏ vào những gì mà lại có được lực ăn mòn rất mạnh, da tay Tiêu Viêm vừa tiếp xúc liền phát ra một trận khói trắng, từ đó dẫn tới đau nhức toàn thân.



"Tư!"



Dưới sự đau nhức này, Tiêu Viêm hít sâu một hơi rồi biến đổi thủ ấn, dị hỏa bùng phát ra từ trong cơ thể, hóa thành một cái lồng lửa bao bọc hắn vào bên trong.



"Ngay cả bản thể của ngươi còn có thể giải quyết, ta cũng chẳng tin mình lại không làm gì được Thiên Ma huyết trì của ngươi!"



"Xuy xuy!"



Dị hỏa vừa xuất hiện, năng lượng cuồng bạo đang tuôn ra dữ dội kia nhất thời bộc phát ra nhiều tiếng vang nhỏ. Những năng lượng an mòn đó trực tiếp bị Dị hỏa làm cho bốc hơi, số năng lượng còn sót lại thông qua sự rèn luyện của dị hỏa mới từ từ trở nên ôn thuận, hóa thành từng đợt năng lượng tinh thuần dị thường dung nhập vào trong thân thể Tiêu Viêm.



"Hô…"



Cảm thụ được những năng lượng đó trở nên ôn thuận hơn, Tiêu Viêm mới thở dài nhẹ nhõm. Dị hỏa chỉ luyện hóa tính ăn mòn có hại với hắn trong những năng lượng đó, còn lại những năng lượng hữu ích đối với Tiêu Viêm thì sau khi trải qua rèn luyện đều tiến nhập vào trong cơ thể hắn.



Sau khi những luồng năng lượng tinh thuần không ngừng tràn vào trong cơ thể, Tiêu Viêm có thể cảm thấy rõ ràng những năng lượng này đang tự do lưu chuyển tại da tay, cơ bắp cho đến cốt cách của hắn. Mỗi một lần những năng lượng này biến mất thì Tiêu Viêm đều cảm thấy được sự bền bỉ của cơ thể đang chậm rãi tăng lên từng chút một.




Trong sơn động, cả người Tiêu Viêm giống như một cự nhân làm bằng hoàng kim. Hai chân đạp, một luồng khí tức bá đạo bùng phát ra từ cơ thể, cuối cùng hai chân của cự nhân hơi cong, đột nhiên đạp mạnh xuống mặt đất.



"Rầm! Rầm!"



Hung hăng đạp một phát, trực tiếp làm cho mặt đất lõm xuống hơn 10 thước. Mà Tiêu Viêm biến thành hoàng kim cự nhân lại bay vọt lên như đạn pháo, trực tiếp va mạnh lên đỉnh của sơn động. Lực lượng đáng sợ mạnh mẽ phá vỡ ra một con đường, thân hình Tiêu Viêm như một chiếc máy đục, trực tiếp lao từ thân núi lên đỉnh núi.



Tốc độ của Tiêu viêm rất nhanh, chỉ không tới nửa phút, ngọn núi đã bị hắn đục ra một cái thông đạo lớn. Cuối cùng, thân hình đột nhiên bay vút lên phá tan đỉnh núi, trực tiếp xuất hiện trên bầu trời. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



"Hống!"



Thân thể mang theo kim quang chói mắt dừng lại trên bầu trời, Tiêu Viêm há miệng phát ra một tiếng gầm rung chuyển trời đất. Âm thanh khuếch tán ra từ trên không trung, từ lúc Tiêu viêm bay ra từ trong ngọn núi thì mấy người Thải Lân cũng đã phát hiện, bởi vậy họ cũng bay lên không trung, cuối cùng nhìn thấy một bóng người to lớn mang theo kim quang phóng lên bầu trời.



"Khí tức mạnh hơn rất nhiều, đã đột phát Cửu Tinh Đấu Tôn thành công rồi sao?" Cảm thụ được khí tức cường đại mà Tiêu Viêm phát ra, Thải Lân nhẹ giọng lẩm bẩm nói.



"Ha ha, tốc độ tu luyện của Thiếu các chủ quả nhiên làm cho người ta không thể không kinh ngạc." Thanh Thành trưởng lão cũng khẽ thở dài, để đạt tới thực lực này, gần như đã tiêu hao tất cả thời gian của hắn, mà Tiêu viêm ở tuổi này đã đạt tới. Với lại, lão vô cùng rõ ràng, nếu muốn đánh nhau thì có mấy lão cũng chẳng đánh lại Tiêu Viêm.



Đám trưởng lão của Hoa Tông cũng cảm thán gật đầu, lúc các nàng gặp Tiêu Viêm thì hắn mới chỉ là Nhị Tinh Đấu Tôn mà thôi. Vậy mà không đến nửa năm, người này đã đạt tới Cửu Tinh Đấu Tôn, tốc độ như vậy khiến cho người khác có chút xấu hổ.



Một bên, Nạp Lan Yên Nhiên lặng lẽ nhìn chằm chằm thân ảnh đầy vẻ bá đạo trên bầu trời kia, trong mắt hiện lên chút ảm đạm cùng tự giễu. Người này năm đó bị nàng xem như phế vật, là nam tử nàng cố ý từ hôn, vậy mà hiện giờ đã bỏ xa nàng lại phía sau. Khiến cho nàng bi ai cùng vô lực chính là chẳng biết từ lúc nào mà nàng đã có một chút tình cảm với người vốn nên là nam nhân của mình này. Mặc dù nàng hiểu được đây chỉ là tình cảm từ phía nàng, có lẽ đây là báo ứng của năm đó, trong nội tâm nàng nghĩ như vậy.