Đấu Phá Thương Khung
Chương 1415 : Tiến vào cổ thụ!
Ngày đăng: 13:49 19/04/20
"Phanh!"
Bị trúng nhiều công kích mãnh mẽ như vậy, cái đầu của khôi lỗi Bán Thánh vốn đã bị đánh nứt kia liền nổ tung, thịt xương trắng bệch rơi vãi khắp nơi.
" Rắc rắc!"
Khi đầu của khôi lỗi vỡ vụn thì cánh tay vừa đưa lên lập tức dừng lại. Một dao động kì dị lan ra từ chỗ cổ đã không còn đầu kia, cuối cùng hóa thành hư vô rồi từ từ biến mất. Mà nương theo những điều này, thân thể khôi lỗi liền biến chất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng hóa thành bột phấn rơi lả tả xuống mặt đất.
"Phù…"
Kim quang chợt lóe lên, thân hình Tiêm Viêm cũng nhanh chóng thu nhỏ lại. Lau mồ hôi lạnh trên trán rồi liếc mắt nhìn thế cục xung quanh mình. Trừ hắn và Huân Nhi ra, những người khác đều đã bị thương. Mạnh như Cổ Thanh Dương cũng bị nội thương vì ăn một chưởng của khôi lỗi. Nhưng cũng may là có đấu khí mạnh mẽ phòng hộ nên thương thế cũng không nghiêm trọng lắm.
"Thứ này thật khó nhằn…"
Tiêu Viêm cong ngón tay búng nhẹ, từng viên đan dược bay ra từ nạp giới rồi trôi nổi trước mặt mọi người.
"Mọi người mau chóng điều tức đi, ta sẽ hộ pháp." Tiêu Viêm trầm giọng nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Đối với lời nói của Tiêu Viêm mọi người cũng không ai phản đối. Bọn họ đều nhanh chóng nuốt đan dược vào rồi khoanh chân ngồi xuống điều tức thương thế trong cơ thể. Ở một nơi tràn ngập nguy hiểm thế này thì phải luôn giữ cho đấu khí trong cơ thể ở trạng thái tốt nhất mới có thể bảo đảm cho cái mạng nhỏ của mình được.
"Tiêu Viêm ca ca, chúng ta không cần ra tay sao?" Huân Nhi tiến đến bên cạnh Tiêu Viêm, mỹ mâu nhìn về phía những trận chiến khác, nhẹ giọng nói.
Tình hình những chỗ khác cũng không mấy khả quan. Đám người Hồn Ngọc đã có một cường giả Hồn Điện bị khôi lỗi đánh nát tim chết ngay tại chỗ. Nhưng thực lực của họ cũng không hề kém, liên thủ chắt chẽ gắt gao ngăn chặn khôi lỗi Bán Thánh này. Xem tình hình như vậy thì trước sau gì bọn họ cũng sẽ giành được phần thắng. Còn bên đám người Thiên Yêu Hoàng tộc cũng đã xuất hiện thương vong, nhưng vẫn ở trong phạm vi có thể chấp nhận được, bọn họ cũng đã bắt đầu chiếm được thế thượng phong.
Thấy mấy người Tiêu Viêm muốn nhân cơ hội tiến vào đầu tiên, Hồn Ngọc và Cửu Phượng đều không kiềm nổi nữa, bất chấp việc thương thế còn chưa khôi phục hoàn toàn, cả hai liền dẫn người tiến về phía Bồ Đề cổ thụ.
Tại phía xa, những đội ngũ khác nhìn thấy một màn này cũng cắn răng cố gắng đứng dậy. Để đi đến nơi đây, bọn họ đã trả cái giá lớn như vậy, dù gì cũng không thể tay không ra về được.
Dưới sự hấp dẫn của Bồ Đề cổ thụ, tất cả mọi người đều bước nhanh hơn. Nhưng khi tiếp cận Bồ Đề cổ thụ thì trong lòng họ đều khẩn trương đến cực độ. Ai cũng không biết được Bồ Đề cổ thụ này còn có thủ đoạn gì khác nữa, mà cũng chính vì vậy mới làm người ta cảm thấy sợ hãi.
"Sạt, sạt!"
Tiếng bước chân rất nhỏ chậm rãi vang lên, mọi người cũng đã từ từ đến gần Bồ Đề cổ thụ. Đứng ở chỗ này, bọn họ ngửa đầu nhìn lên mới có thể cảm nhận được cây cổ thụ này lớn đến chừng nào.
"Vụt!"
Khi mọi người đến gần gốc của Bồ Đề cổ thụ thì trên thân cây cao đến trăm trượng kia đột nhiên bộc phát ra quang hoa rực rỡ. Quang hoa hóa thành một cột sáng trực tiếp bao trùm lên tất cả mọi người.
Biến cố đột ngột này làm cho tất cả những người ở đây vô cùng hoảng hốt. Vừa muốn thi triển Đấu khí lại hoảng sợ phát hiện đấu khí trong cơ thể lúc này đều đã biến đâu mất hết.
"Vù!"
Khi bọn hắn còn đang kinh hãi thì cột sáng kia lại đột ngột thu nhỏ lại. "Vù" một tiếng rồi rút vào trong thân cây. Mà theo nó biến mất, tất cả những người đến gần thân cây vừa rồi đều như bốc hơi, không còn thấy một chút tăm tích nào cả.
Nhìn đoàn người biến mất một cách quỷ dị, sắc mặt Nạp Lan Yên Nhiên phía xa liền trở nên tái nhợt.