Đấu Phá Thương Khung

Chương 1441 : Tranh cử trưởng lão!

Ngày đăng: 13:49 19/04/20


"Tiêu Viêm?"



Nghe được lời này của Huyền Y, mấy người Huyền Không Tử cũng nao nao, hơi trầm ngâm một chút rồi chợt gật đầu nói: "Tuy nói bối phận của Hậu lão quái vượt xa Tiêu Viêm, nhưng với thực lực của lão bây giờ, cũng chỉ có mình Tiêu Viêm là có thể tranh giành vị trí này với hắn."



Dược lão cũng gật đầu cười nói: "Cũng tốt, để Tiêu Viêm đấu với lão già kia một trận, cho lão quái đó biết, không chỉ mình Dược Trần ta có thể thắng hắn, hiện giờ ngay cả đệ tử ta bồi dưỡng ra cũng có thể đánh bại hắn."



"Nếu thật sự như vậy, chỉ sợ Hậu lão quái phen này không còn tý mặt mũi nào rồi." Thiên Lôi Tử cười to nói.



Nghe được bốn người nói chuyện một hồi liền xác định cho mình xuất trướng, Tiêu Viêm không nói được gì. Nhưng hắn cũng hiểu rõ sự tình lần này liên quan tới việc thành hay bại của liên minh, vì vậy cũng không lên tiếng phản đối. Mặc dù so về bối phận hắn không bằng mấy lão quái kia nhưng với luyện dược thuật hiện tại của hắn, hắn cũng không sợ chút nào.



"Vậy Hậu lão quái kia có thể luyện chế mấy sắc Đan lôi đan dược?" Tiêu Viêm hơi trầm ngâm hỏi, đối mặt với loại đối thủ này đương nhiên là phải tìm hiểu kỹ.



"Nhiều năm nay không thấy lão quái xuất thủ toàn lực. Lần trước khi thấy hắn toàn lực luyện đan là hai mươi năm trước, khi đó hắn luyện chế thành công bát sắc Đan lôi, hiện giờ chắc hẳn có thể luyện tới cửu sắc Đan lôi rồi." Huyền Không Tử nghĩ nghĩ rồi nói.



"Cửu sắc Đan lôi sao?"



Tiêu Viêm khẽ gật đầu, quả không hổ là người lúc trước có thể cùng tranh đoạt chức vô địch Đan hội với Dược lão. Nhìn khắp Trung Châu, Luyện Dược Thuật cỡ này cũng có thể xếp vào hàng đứng đầu.



"Lão già kia mấy năm nay tiến bộ rất nhanh! Nói như vậy, Tiêu Viêm muốn thắng hắn phải luyện chế ra Cửu phẩm đan dược?" Dược lão hơi nhíu mày. Cửu phẩm đan dược, cho dù loại thấp nhất là Cửu phẩm bảo đan thì ngay cả bản thân ông luyện chế cũng còn có chút phiền phức. Tuy rằng Tiêu Viêm có thực lực mạnh, nhưng luyện chế đan dược lại cần phải có kinh nghiệm tích lũy. Lão quái kia nghiên cứu luyện dược thuật nhiều năm như vậy, kinh nghiệm chắc chắn hơn Tiêu Viêm.




"Ngũ sắc Đan lôi?"



Nghe được lời này, những lão giả chung quanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, luyện chế đan dược cấp bậc này đối với bọn họ hiện tại có lẽ không khó, nhưng năm đó bọn họ tham gia Đan hội, có thể luyện chế ra đan dược có đan lôi đã là tương đối khá. Khi đó, Ngũ sắc Đan lôi đối với đám người bọn hắn là tương đối xa vời.



Nghe nói thế, sắc mặt Hậu lão quái càng thêm âm trầm. Mấy chuyện này khiến hắn vô cùng tức giận, lập tức vung tay áo lên, hừ lạnh nói: "Ở đây, Ngũ sắc đan lôi cũng không được tính là gì. Nếu ngươi không ra tay thì vị trí trưởng lão kia liền do lão đại ta đảm nhiệm. Bất quá tiểu oa nhi này đã là đệ tử của ngươi thì lão phu sẽ thay ngươi chỉ dạy hắn."



"Ha ha, đồ đệ kém cỏi của ta không thức thời, nếu Hậu lão quái ngươi có tâm ý này, ta liền cảm tạ ngươi trước." Dược Lão cười nói.



"Dược Trần, lão phu biết được lần này các ngươi tới đây là vì chuyện gì. Đợi lão phu lấy được vị trí trưởng lão, nhất định sẽ khiến các ngươi mất công sức mà chẳng được gì."



Hậu lão quái làm sao lại không nghe ra được ý cười nhạo trong lời nói của Dược lão, hừ lạnh một tiếng, cũng không dừng lại quá lâu, vung tay áo lên, đùng đùng nổi giận, xoay người rời đi.



Dược lão híp hai mắt nhìn bóng lưng Hậu lão quái đi xa, nhẹ giọng nói: "Xem ra lần này phải làm cho mộng đẹp trở thành trưởng lão của lão quái này trở thành mây khói rồi!"



Tiêu Viêm mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu.



"Sư phụ cứ yên tâm!"