Đấu Phá Thương Khung
Chương 1453 : Người bị giam cầm!
Ngày đăng: 13:50 19/04/20
“Xuy!”
Trong hồ nước đục ngầu, một đạo thân ảnh xẹt qua nhanh như điện. Hỏa diễm lượn lờ xung quanh thân thể người này, mỗi lần tiếp xúc với mặt nước đều sẽ bộc phát ra những tiếng xèo xèo.
“Không hổ là Cửu U Hoàng Tuyền, âm hàn lực thật kinh khủng…”
Thân hình Tiêu Viêm nhanh chóng lướt xuống đáy Hoàng Tuyền, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng. Dường như âm hàn lực ẩn chứa trong Cửu U Hoàng Tuyền có thể đóng bang cả đấu khí, dù có dị hỏa ngăn cản nhưng Tiêu Viêm vẫn cảm thấy tay chân có chút chết lặng. Đấu khí vốn cuồn cuộn vận chuyển trong người cũng xuất hiện dấu hiệu trì trệ.
“Xem ra phải tăng tốc độ, nơi này không thể ở lâu!”
Thi triển dị hỏa kháng cự âm hàn lực cũng tiêu hao khá nhiều đấu khí. Tuy hiện giờ Tiêu Viêm đã tiến vào Đấu Thánh, có thể điều khiển năng lượng trong một phạm vi lớn, nhưng âm hàn lực trong Cửu U Hoàng Tuyền này lại vô cùng cường thịnh, điều này khiến cho Tiêu Viêm không thể khống chế và hấp thu nó.
Ý nghĩ này chợt xẹt qua, thân hình Tiêu Viêm chớp động, tốc độ lại tăng vọt thêm lần nữa. Một vệt nước thật sâu xuất hiện quanh người hắn, đợi đến khi thân thể đã lướt qua thì nước trong hồ mới tràn tới bao phủ lại.
Dị hỏa điên cuồng phóng thích, càng lúc Tiêu Viêm càng xâm nhập vào sâu dưới Cửu U Hoàng Tuyền. Mà theo hắn xâm nhập, âm hàn lực cũng tăng vọt thêm vài lần. Cuối cùng, cho dù là Tiêu Viêm cũng không thể không toàn lực ứng phó, vận chuyển đấu khí đánh tan khí lạnh thẩm thấu vào cơ thể.
“Không biết cái Cửu U Hoàng Tuyền này sâu đến mức nào nữa, nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc ta cũng chỉ có thể quay lại…”
Nhìn phía trước vẫn tối đen, không hề có dấu hiệu thấy đáy, Tiêu Viêm hơi nhíu mày lại. Hắn cũng phải bảo đảm có đủ đấu khí để trở về. Âm hàn lực ở sâu trong Cửu U Hoàng Tuyền này như có đặc tính ăn mòn đấu khí, nếu không phải có dị hỏa ngăn cách thì Tiêu Viêm muốn đến được đây cũng khá khó khăn.
“Ục, ục!”
Khi Tiêu Viêm đang cảm thấy khó giải quyết vì Cửu U Hoàng Tuyền này quá khó chịu thì một tiếng động kỳ lạ đột ngột truyền vào trong tai. Lập tức, hắn cảm nhận được vùng nước phía sau bỗng trào đến.
“Phanh!”
Khi vùng nước đột ngột gia tốc thì một quyền của Tiêu Viêm cũng đánh mạnh về phía sau. Lực lượng đáng sợ xuyên qua dòng nước một cách kỳ dị, hung hăng đánh nát vụn một đạo bóng đen.
“Không ngờ trong Cửu U Hoàng Tuyền này lại có sinh vật sống…”
Nhìn sinh vật bị đánh thành huyết tương kia, trong mắt Tiêu Viêm cũng xẹt qua vẻ kinh ngạc. Nơi này, cho dù là Cửu U Địa Minh Mãng cũng không thể chịu đựng được lâu chứ đừng nói đến sinh sống.
Ngay khi Tiêu Viêm nhíu mày, một tiếng rên rất nhỏ xuyên qua mặt nước, truyền vào trong tai hắn.
“Ai!?”
Nghe được thanh âm rất nhỏ này, vẻ mặt Tiêu Viêm chợt biến đổi, đấu khí trong cơ thể bùng phát mà ra, ánh mắt cẩn thận đảo qua xung quanh. Nơi này cư nhiên còn có người khác? Vì sao hắn không hề phát hiện ra?
Nhưng khi Tiêu Viêm tập trung toàn bộ tinh thần đề phòng thì thanh âm này lại biến mất hoàn toàn, giống như những gì hắn nghe thấy vừa rồi chỉ là ảo giác vậy.
“Hay là nghe lầm?”
Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, nhưng trong lòng hắn lại hiểu được, tới cảnh giới như hắn thì cơ bản đã không thể xuất hiện cái việc nghe lầm này được. Lập tức, hắn chậm rãi cúi đầu đáp xuống phía dưới, chần chờ một lát rồi vung tay trảo mạnh.
“Xoạt xoạt!”
Theo một trảo này của Tiêu Viêm, bề mặt cát đá kia nhất thời bị bóc ra một cái trảo ấn. Mà khi cát đá lay động, một cái xích sắt khổng lồ lớn chừng trăm trượng xuất hiện trong tầm mắt của Tiêu Viêm.
Nhìn thấy chiếc xích sắt khổng lồ này, Tiêu Viêm hơi híp mắt lại. Hắn cách không chộp lấy, chiếc xích sắt kia bị kéo ra ngoài. Mà nương theo điều này, bề mặt cát đá xung kia cũng đột ngột chấn động, lại thêm ba chiếc xích sắt khác chồi lên từ trong nước bùn. Mà những chiếc xích này đều nối đến mấy tòa núi khổng lồ xung quanh, kéo thêm nữa cũng không thể di động thêm được.
Ánh mắt của Tiêu Viêm cũng không để ý đến sợi xích bị khóa ở đâu. Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào phía giữa của bốn sợi xích, ở nơi đó còn một chỗ nước bùn đen đặc.
Nhìn chỗ nước bùn kia, Tiêu Viêm vung tay lên đánh tan chúng. Mà khi nước bùn tán đi, thứ ở bên trong rốt cuộc cũng hiện ra, rõ ràng đó là một người!
Một người nhìn khô héo như bộ xương khô!
“Khí tức của người này thật mạnh, ít nhất cũng là Tam tinh Đấu Thánh trở lên. Một cường giả như vậy sao lại bị giam ở đây?” Nhìn đạo thân ảnh gầy trơ xương kia, trong mắt Tiêu Viêm xẹt qua một chút khiếp sợ, lẩm bẩm nói.
“Cứu ta, cứu ta. Nếu cứu ta, ta để cho cả Cửu U Địa Minh Mãng tộc phụng ngươi làm chủ!”
Khi Tiêu Viêm nhìn đạo thân ảnh này thì hốc mắt hãm sâu của hắn đột nhiên mở ra. Ánh mắt có chút điên cuồng nhìn Tiêu Viêm, tiếng rít gào khàn khàn vang vọng dưới đáy Hoàng Tuyền, tựa như quỷ khiếu, khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.